3
Cậu ngồi lên chiếc xe chờ sẵn tại cổng khách sạn, thủ tục trả phòng và đồ đạc của cậu sẽ có thư kí của người đàn ông này lo hết.
Việc của cậu hôm nay, là đặt bút kí tên mình lên tờ giấy hôn thú, xác nhận một cuộc sống độc thân kết thúc, theo chân một người đàn ông khác đến một ngôi nhà khác, với vai trò mới toanh mà cậu chưa từng trải nghiệm.
Thủ tục chuẩn bị trước rồi nên hoàn thành cực kì nhanh chóng, hai người lại bước lên xe đi tiếp.
"Tới công ty trước rồi đưa phu nhân về nhà."
Tài xế trung tuổi thành thật trả lời, tiếng phu nhân qua giọng điệu dày trầm từ tốn của người đàn ông này, khiến tai cậu ngứa ngáy, nghiêng mặt nhìn vu vơ qua cửa kính xe ô tô.
Gọi phu nhân cũng chẳng sai đâu, pháp lý ghi rõ hôn phối của cậu, là làm vợ người ta chứ có phải bồ bịch hay người yêu đâu để mà tùy tiện gọi tên cậu này cậu kia.
Người đàn ông tên gọi là Trịnh Thái Thừa, chắc cậu cũng chẳng dám gọi tên ngài ấy bao giờ đâu, nhìn cái khí thế ngồi bên cạnh cậu mà xem xem, nếu gọi sai không biết răng cửa cậu có còn lành lặn không đây nhỉ?
Nhưng mà dáng dấp người đàn ông này quá chuẩn đi, cậu cụp mắt liếc nhanh, lên xe người đó đã cởi áo vest đưa cho thư kí cầm để khỏi nhăn, thân thể gọn gàng dưới áo sơ mi trắng tinh được ghi lê bó sát lại thành đường nét miên man.
Không biết tuổi tác thì có phải đây chính là hình mẫu lý tưởng tuổi ba mươi cho đàn ông hay sao?
Cậu cứ nghĩ nghĩ linh tinh rồi cười mỉm mà không biết người đó lẳng lặng nhìn mình.
Hai người ngồi hai bên ghế sau, đây có phải là khoảng cách tương đối giữ kẽ và xa lạ giữa những người vừa đặt bút lên giấy hôn thú cam kết gắn bó đời mình với người khác không nhỉ?
Cậu đút tay vào túi áo hoodie cúi đầu nhìn mũi giày da bóng loáng cùng ông quần xám màu thẳng thớm của người đó.
"Giày của tôi bị sao?"
Giọng người đó vang lên bên tai cậu. Cậu ngẩng đầu lên đối mặt, nở nụ cười gượng ép kéo khóe môi nhếch lên trông tự nhiên nhất, lắc đầu.
"Không ạ, giày ngài đẹp lắm, không bẩn gì cả."
Người đàn ông nhìn cậu đỏ tai đỏ mặt, liếc lên kính chiếu hậu, hai ngón tay đặt trên đầu gối gẩy nhẹ. Tài xế tinh ý nâng tấm chắn ngăn cách xe làm hai khoang riêng biệt.
Cậu giật mình, bồn chồn ngồi dịch ra cạnh cửa xe một chút, tự dưng nâng cái vách đen xì đó lên là cậu hơi sợ.
Thử ngồi trong không gian hẹp với một người đàn ông luôn nhìn xuống người khác từ trên cao, khí thế không cần nói cũng gây áp lực vô hình như này, ai mà không sợ cơ chứ?
"Em sợ tôi à?"
Cậu cúi đầu gật nhẹ, sợ quá đi chứ mà anh còn hỏi.
"Tôi đã làm gì em đâu mà sợ?"
Bàn tay lớn xoa đầu cậu, mớ tóc tơi mềm xen qua kẽ tay để lại xúc cảm cực tốt trong tâm trạng người đó.
Nhỏ bé, giọng nói non nớt, hay xấu hổ, gương mặt dễ nhìn, cổ mảnh mai, da màu lúa mạch trông mềm mại khỏe mạnh... Ngon miệng quá đỗi mà!
"Thì cứ thấy sợ ngài thôi... Mình cũng đâu có biết được à?"
Cậu lẩm nhẩm trong miệng như mọi lần, chỉ là không nghĩ đến những lời này lại lọt vào đôi tai thính của người đàn ông đó.
Đôi môi người đó cử động rất khẽ, không biết có phải đang cười hay không, nhưng bàn tay đang xoa đầu cậu chuyển xuống dưới nách cậu, xốc kéo thân thể cậu bổ nhào về phía người đó, cậu ngồi lên hai chân rắn rỏi đó ngỡ như nằm mộng.
Gương mặt gần kề đến độ, cậu nhìn thấy đôi mắt màu nâu nhạt sáng lên thích thú, viền môi người đó cong cong như cánh cung thần ái tình giương cao, vân môi cũng mềm mại kì lạ.
Đôi môi người đó chạm nhẹ lên môi cậu, đôi mắt cậu mở to tròn xoe ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ai đó kéo ba hồn bảy vía của cậu đăng nhập trở lại thân thể đi!
"Không ai nói với em..."
Ngón tay dày ấm chạm lên mi mắt cậu, lòng bàn tay phủ trùm tầm nhìn trong bóng tối, lời nói như bùa chú thì thầm bên tai khiến cậu run rẩy.
"...hôn môi nên nhắm mắt lại sao?"
Đến lúc cậu hồi hồn tách môi người đàn ông đó để thở hổn hển như mới đuối nước, cả người cậu đã lọt thỏm trong vòng tay ngài ấy rồi.
Bàn tay người đó vuốt ve gò má nhẵn mịn hồng hào của cậu, xúc cảm thật sự khiến người ta muốn cắn một miếng xem nó có ứa mật ngọt hay không.
"Thích không?"
Cậu áp mặt ngay ngực người đàn ông này, tiếng tim đập trong lồng ngực người đó quá vững vàng, một nụ hôn khiến cậu lâng lâng ngạt thở có vẻ chẳng thấm tháp gì với ngài đâu nhỉ?
"Tôi thích em lắm đó..."
Ngón tay người đó nựng cằm cậu, mân mê bờ môi sưng mọng do người cắn mút triền miên lúc nãy tạo nên, cậu nghiêng đầu vùi mặt vào trong ngực người đó, vành tai đỏ như cánh hoa hồng, tay cứ thế ôm chặt thắt lưng người đó.
"Tân lang bé nhỏ của tôi."