Chereads / Ekamiya / Chapter 3 - Volume 1: Chapter 2: Suzuki

Chapter 3 - Volume 1: Chapter 2: Suzuki

Vào những ngày nghỉ hiếm hoi, anh trai tôi, Ares, thường dành thời gian để huấn luyện cho ba chị em của tôi kiếm thuật.

Tuy nhiên, tôi luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn. Ánh mắt anh nhìn tôi luôn lạnh lùng và xa cách, như thể anh không muốn tôi có mặt ở đó.

Gia đình chúng tôi có truyền thống lâu đời về kiếm thuật, lấy sức mạnh của lưỡi kiếm làm gốc.

Ngay từ khi còn nhỏ, chúng tôi đã được dạy dỗ những kỹ năng chiến đấu điêu luyện, rèn luyện thể và tinh thần thép.

Hai người chị em của tôi, Seraphina và Arcane, đều tỏ ra có năng khiếu và đam mê mãnh liệt với kiếm thuật.

Họ luyện tập chăm chỉ và thường xuyên, và dần dần trở thành những kiếm sĩ tài ba.

Khác với hai người chị em, tôi vốn sở hữu năng khiếu về kiếm thuật, nhưng trái tim tôi lại hướng về ma thuật.

Những đường cong uyển chuyển của lưỡi kiếm không thể níu giữ tâm hồn tôi, thay vào đó, tôi bị thu hút bởi sức mạnh huyền bí và lộng lẫy của ma thuật.

Kiếm thuật tuy có sức mạnh và vẻ đẹp riêng, nhưng lại mang một sự cứng nhắc và khuôn mẫu khiến tôi cảm thấy gò bó.

Những đường kiếm dứt khoát, những bài tập luyện lặp đi lặp lại, tất cả đều khiến tôi cảm thấy nhàm chán và thiếu đi sự sáng tạo.

Ánh nắng chói chang của mặt trời, xuyên qua từng kẻ lá, chiếu rọi lên khuôn mặt của tôi.

Tiếng va chạm của những thanh kiếm gỗ vang vọng không ngừng trong không gian luyện tập.

- Chân! Tay cao lên ...

Dưới ánh nắng ấm áp, mồ hôi trộn lẫn với bụi bẩn trên gương mặt chị, tô điểm cho vẻ đẹp của chị thêm phần mạnh mẽ và kiên nghị.

Mái tóc dài của chị được buộc gọn gàng phía sau gáy, lộ ra chiếc cổ thon dài và bờ vai đầy đặn. Đôi mắt chị sáng ngời, toát lên sự quyết tâm và tập trung cao độ. Mũi chị cao thẳng, cánh mũi nhỏ nhắn. Đôi môi mỏng của chị mím chặt, ẩn chứa một ý chí sắt đá.

Dáng người chị cao ráo, cân đối, từng đường nét cơ thể đều toát lên sức mạnh tiềm ẩn. Mỗi cử chỉ, mỗi động tác của chị đều tràn đầy năng lượng và sự dũng mãnh.

- Tập trung!

Vừa mới hoàn hồn lại, tôi đã thấy thanh kiếm gỗ của chị đang chĩa thẳng về phía mình.

- Ui da! Chị mạnh thật đó!

Lời khen ngợi vừa thốt ra khỏi miệng đã vụt tan biến, thay vào đó là cảm giác choáng váng và đau đớn.

Đằng sau, Ares đứng với vẻ mặt nghiêm nghị. Ánh mắt anh lạnh lùng và sắc bén, như muốn xuyên thấu qua tôi. Bầu không khí xung quanh bỗng trở nên ngột ngạt và nặng nề.

Ares túm lấy cổ áo tôi, bắt tôi đứng dậy.

- Là một người con của Suzuki, anh không cho phép em yếu đuối như vậy. Sera ( Seraphina ) tập luyện cho em ấy cho đàng hoàng vào.

- Vâng.

" Gì chứ, chỉ là mấy đường kiếm khô khan, giáo điều mà cứ như quý giá lắm." - Tôi

- Arcane, vung kiếm thêm 50 cái.

Em trai út, dù nó đang nhỏ tuổi nhưng mà rất có năng lực, cứ như là Ares ngày xưa vậy.

Tôi và chị trở lại đấu tập, khuôn mặt chị có vẻ buồn, ánh nhìn về nơi vô định.

Tôi biết, có những điều không cần phải nói ra thành lời. Nét đẹp ẩn giấu của chị, chính là sự mạnh mẽ, kiên cường nhưng cũng đầy nội tâm.

- Được rồi! Giờ hãy bốc thăm để đấu với nhau! - Ares

- Rõ ! - Ba chị em đồng thanh.

Bầu không khí bỗng chốc trở nên sôi động và căng thẳng. Mỗi người đều mong muốn chiến thắng trong trận đấu sắp tới.

Tôi đưa tay vào chiếc hộp gỗ, nhặt ra một mảnh giấy nhỏ. Mở ra, trái tim tôi đập rộn lên: tên của Arcane hiện ra trước mắt.

Tôi sẽ đấu với em trai út. Cậu bé mới chỉ 10 tuổi, nhưng đã bộc lộ rõ tiềm năng và tài năng kiếm thuật.

Sera, người chị gái mạnh mẽ của tôi, bốc thăm và đối đầu với Ares, anh trai nghiêm khắc.

Trận đấu đầu tiên diễn ra giữa tôi và Arcane. Không gian trở nên tỉnh lặng, chỉ còn tiếng gió rì rào xuyên qua từng kẽ lá, ánh sáng của buổi xế chiều. Tất cả đều đang đón trờ hiệu lệnh bắt đầu. Tạo nên bầu không khí căng thẳng và hồi hộp.

Đối diện với tôi, Arcane đang thủ thế gương mặt nghiêm túc. Tôi vội vàng đứng vào vị trí.

Tiếng chuông vang lên. Hiệu lệnh bắt đầu trận đấu.

Arcane bước chân trái về đằng sau, dồn trọng tâm về phía trước. Cậu bé hít một hơi thật sâu, ánh mắt sắc bén như dao găm, toát lên sự quyết tâm cao độ.

Cậu bật lên phía trước với tốc độ chớp nhoáng, thanh kiếm gỗ lao thẳng về phía tôi. Lực tấn công mạnh mẽ khiến tôi không kịp trở tay, chỉ có thể giơ kiếm lên đỡ đòn.

Cậu lướt về phía tôi, như một cơn lốc, thanh kiếm gỗ đánh vào đùi trái, mạn sườn phải, đỉnh đầu. Những đòn tấn công dồn dập khiến tôi chỉ có thể chống đỡ.

Arcane nhảy lên vung kiếm về phía tôi.

- Có sơ hở! - Tôi nhận ra cơ hội và tung một đòn đâm về phía ngực của Arcane.

Tuy nhiên, Arcane không hề lúng túng. Cậu bé lợi dụng động lực của tôi, xoay lưng dọc thanh kiếm vung kiếm về phía tôi

Tôi sử dụng ma lực truyền vào thanh kiếm. Bỗng chốc, lưỡi kiếm bừng sáng, bao phủ bởi một luồng gió mạnh mẽ. Làn gió cuồng nộ ập đến, đẩy Arcane văng ra xa như một chiếc lá mỏng manh.

Cậu bé ngã nhào xuống đất, choáng váng vì cú đánh bất ngờ. Tôi cố định hai tay cậu bé bằng ma pháp, gõ nhẹ lên đầu của Acrane.

Tiếng chuông vang lên, báo hiệu trận đấu đã kết thúc. Tôi là người chiến thắng.

Nhìn Arcane đang đứng dậy, khuôn mặt vẫn còn choáng váng vì cú đánh bất ngờ của tôi, trong lòng tôi trào dâng một cảm xúc khó tả.

Tôi nắm lấy tay Arcane, kéo em ấy lên.

- Em không sao chứ?

- Chị mạnh thật đó! Em lại thua chị rồi. - Arcane lắc đầu, nở một nụ cười rạng rỡ.

Tôi chìm trong im lặng, lén nhìn Ares.

Anh ta tặc lưỡi, khiến tôi cảm thấy mình yếu kém.

Trận đấu tiếp theo là của Sera và Ares. Trận đấu của hai kiếm sĩ thực thụ.

Tiếng chuông vang lên. Ngay lâp tức, Ares tung ra một đòn kiếm khí mạnh mẽ về phía Sera.

Sera thay đổi tư thế, đứng nghiêm chỉnh, tay trái vòng ra sau lưng, tay phải đưa thanh kiếm gỗ ra đằng trước như muốn bắt đầu một điệu nhảy.

Chị uyển chuyển, dùng thanh kiếm đón đầu rồi chuyển hướng về phía Ares.

Ares chém nát kiếm khí, phóng về phía của Sera. Chớp lấy thời cơ, Sera bắt đầu xoay chuyển thanh kiếm gỗ theo một quỹ đạo đẹp mắt.

Mỗi động tác của Sera đều linh hoạt như một điệu múa, nhưng lại ẩn chứa sức mạnh phi thường.

Thanh kiếm gỗ của Sera di chuyển với tốc độ chóng mặt, tạo ra những tiếng rít gió khiến người ta phải rùng mình. Một vòng xoáy được tạo ra đầy uy lực.

Ares mặc kệ, lao đầu vào. Với phái kiếm Đông Thần, anh ta tạo ra một luồng ánh sáng chói lòa phá tan chiêu thức của Sera.

Với kỹ năng kiếm thuật điêu luyện của mình, anh ta đã chặn đứng mọi đòn tấn công của Sera.

Thậm chí, Ares còn phản công bằng những đường kiếm sắc sảo, khiến cho Sera phải liên tục né tránh.

Trận đấu diễn ra như một điệu múa kiếm thuật đầy uyển chuyển và đẹp mắt.

Thanh kiếm gỗ của Sera và thanh kiếm gỗ của Ares va chạm vào nhau liên tục, tạo ra những tiếng vang dội như từng phách, từng nhịp một khúc nhạc du dương.

Sera liên tục bị lấn áp trước sức mạnh áp đảo của Ares. Chị liên tục bị đánh bật lùi về phía sau, điệu múa dần bị Ares làm chủ.

Chị bị đánh ngã xuống đất. Tiếng chuông vang lên báo hiệu kết thúc. Ares là người chiến thắng.

Tôi vội chạy lại đỡ chị dậy, phủi bụi cho chị.

- Chị không sao chứ?

Chị không nói gì. Ánh mắt của chị hiện lên vẻ ấm ức.

Ares đứng nhìn Sera, thở dài. Anh có vẻ tức giận và khó hiểu.

- Anh Ares mạnh quá! Đẩy lùi được cả chị Sera luôn! - Arcane khen ngợi anh trai.

Ares vội bịt miệng Arcane lại. Em ấy không biết những lời nói ngây thơ ấy như xé nát ruột gan Sera.

Mặt trời dần lặn xuống núi, ánh sáng cuối cùng cũng dần biến mất trên những mái nhà.

Bỗng, có tiếng bước chân đang tiến gần đến chỗ bọn tôi. Đó là một người đàn ông điềm đạm, đeo kính có dây, cầm theo chiếc cặp đen.

Đó là cha của chúng tôi, ông ấy đã về sau một chuyến đi công tác.

Arcane reo lên đầy thích thú khi nhìn thấy cha mình xuất hiện.

Cậu bé không chần chừ một giây nào mà lao ngay về phía cha, nhảy phóc lên người ông.

- Cha! Cha đã về! - Arcane reo lên.

- Em nhanh nhảu quá đấy! - tôi nói, mỉm cười và cũng tiến đến ôm lấy cha.

"Cha vừa về thôi mà!"

Arcane không thể kìm nén được sự háo hức muốn chia sẻ những trải nghiệm của mình với cha trong suốt mấy ngày ông vắng nhà.

Cậu bé bắt đầu luyên thuyên kể về những điều thú vị mà mình đã làm, từ việc chơi đùa với bạn bè, đi dạo trong công viên, đến thư việc đọc sách và luyện tập.

Cha chăm chú lắng nghe từng lời kể của cậu bé, thỉnh thoảng lại gật đầu hoặc đặt câu hỏi để thể hiện sự quan tâm.

Cha vác theo hai đứa nhỏ, tiến đến chỗ Ares và Sera. Khẽ vỗ vai Ares.

- Con vẫn mạnh khỏe nhỉ?

- Vâng thưa cha! - Ares đáp dõng dạc, vẻ mặt dưng dưng cũng có phần tự hào.

- Con cũng làm rất tốt rồi! Cố gắng phát huy nha. - Cha vừa nói, vừa xoa đầu Sera.

Dù cha không có ở đây nhưng dường như cha biết tất cả. Lời nói của cha thật sự rất ấm lòng.

- Mẹ của các con đã về chưa?

- Dạ, mẹ đang còn làm việc ở thánh đường, chưa về ạ. - Arcane nhanh nhẹn đáp.

- Được rồi! Các con tắm rửa rồi ăn cơm nha. Ta sẽ nấu cho các con.

- Không được đâu cha à. Cha đi về mệt rồi, để chúng con làm cho ạ. - Ares

- Không sao. Được chăm sóc cho các con cũng làm ta vui rồi. - Cha mỉm cười