Chereads / Neo Overlord / Chapter 17 - Chương 16 Gliep

Chapter 17 - Chương 16 Gliep

Nước sẽ không thể bị cháy vì nó vốn đã cháy, nhưng khi đủ các điền kiện cần thiết thì nó sẽ cháy. Nước ở khắp mọi nơi khi có đủ khả năng, đối nghịch với nước là lửa nhưng thiên địch của nước và lửa là băng.

_______

Cơn nhức đầu, cơ thể thì nhức nhối, tâm trí mệt mỏi.

Chuyện gì thế?

Khi mở mắt ra thì cậu nhận ra mình đang khoả thân người nằm kế bên cậu là Yuki.

Chuyện này đến sớm thế, mình s-

"Đừng bỏ có ý định bỏ thuốc mình và chạy trốn đến nơi khác."

"..."

Nhìn quanh thì cậu ấy họ đang nằm chung một giường mà tay đó đặt lên bụng mình, Yuki điềm đạm chuẩn bị đứng dậy nói.

"Thứ nhất chúng ta không có làm gì, thứ hai nếu vậy cậu nghĩ mình sẽ nằm dưới sao?"

"Không, mình nằm trên vì phần dưới mình không mỏi."

"..."

Cả hai nhìn nhau rồi cười khặc sụa, mà đứng dậy để mặt đó, chú rôbốt đã có một cơ thể mới đang đứng ngoài để xem gì đó.

"Hai người vui chứ tôi có quay video nè."

Tôi mỉm cười rồi lại nói.

"Mày đã làm gì đó thật sự có ít so với một vật trang trí đắt đỏ."

"Ít nhất tôi là người trực thuộc về giá trị tồn tại cậu ấy đã, đang, sẽ và luôn, luôn tồn tại hơn cậu, và là người bảo tồn duy sản, và phát triển sự vĩ đại vượt lên số phận nghiệt ngã của một nhân loại như c-"

"Này!"

Dòng nước lạnh thật tuyệt cho một buổi trưa nhỉ, có lẽ chúng tôi hơi nhiệt tình và tôi đã nhớ ra là vì"ai đó" hay cái gì đó bỏ giả dược vào ly nước chúng tôi. Nhưng thành thật thì dù say hay tỉnh Yuki vẫn là một con người khó hiểu.

Cậu ấy có một kế hoạch đơn giản nhưng là người hành động khá tùy tiện nhưng có gì đó không hợp lý, nhiều lúc tôi sợ rằng cậu ấy sẽ biến mất dù sao cậu ấy vẫn là người tuyệt vời khi có trong kế hoạch.

Đặt chiếc máy cạo râu trên cằm bắt đầu cạo chúng đi, tôi lại quay sang trái rồi sang phải, gương mặt tôi thành thật cũng bình thường với mái tóc bạc và đôi mắt đen. Việc tôi làm hàng ngày dù sao thì mỗi buổi sáng thì chúng tôi ngồi tận thưởng buổi sáng với nhau.

Trò chơi thì chúng tôi gần lên cấp 60 rồi thật tuyệt vì sắp có siêu cấp ma pháp. Nhưng cậu ấy nói rằng việc tăng cấp bậc quá nhanh sẽ khá tệ nhưng mình thuộc hình người sức mạnh chủ yếu vào lớp nghề và đã nhưng đó là khi tôi chuyên tâm vào chiến đấu hơn. Dù sao thì cậu ấy hơi cứng ngắc.

"Này cậu làm đến đâu rồi?"

Tôi hỏi khi miếng bánh mì trên tay, cậu ấy quay sang rồi nói nhỏ nhưng trên bàn là những cục cơm cuộn. Cậu ấy ăn cơm cuộn với bánh mì và sợi rong biển nhân tạo.

"Tốt."

"?"

Cậu ấy sao phải nó nhỏ thế, nhưng đừng quá tò mò là được.

Yuki sử lý nhanh buổi sáng của mình rồi lại chờ tôi để rửa chén. Hôm nay là đến ngày tôi giặt đồ thành thật sống ở nơi có trình độ công nghệ cao thì chỉ cần ấn nút bấm là xong. Miếng thứ nhất đậu phộng? Cảm giác miếng romg biển giòn do được chiên lên với những hạt mè đen kiều lên những gai vị giác tiếp đến là cơm trắng trộn đều với nước mắm loại trung bình hơi nhạt do không được làm bằng cá, hoà lẫn là vin đậu phộng rang chút vị mặn bù lại cho nước mắm.

Cái thứ hai một cục cơm nắm vẻ truyền thống với hạt vừng, ăn miếng thứ nhất sự hóa huyện kỳ lạ với trái cây. Vị ngọt mặn mang đến cái gì đó- thú vị cho vị giác.

Cuối cùng một miếng cơm được nướng trên chảo với nước chấm? Súp của tôi đâu? Tôi vẫn phải cảm ơn đã lâu không được ăn bởi sự kỳ lạ như thế.

"Hm, này cậu muốn xem những gì hôm qua không?"

Lúc tôi quay sang thì cậu ấy đã vào phòng với quả cam ấy bỏ lại mình tôi, thở dài ngao ngán nhưng tôi vẫn có việc để làm ngồi lên chiếc ghế êm ái và đặt một lý cà phê kế bên dù hương vị như sao nhưng vẫn ăn toàn hơn so với một nước trái cây mở chiếc máy tính để xem giá trị thị trường xem nào.

"Không có gì quá biến động."

Tôi bắt đầu ghi chú một số thông tin quan trọng tôi phải ghi rồi xoá, vì quá tập trung chiếc máy tính của tôi đã có hàng trăm tap nhưng mỗi hoàn thành được một nửa so với chỉ tiêu. Nó chỉ là một công việc làm thêm nhưng vì không để ý mà cậu đã kí hợp đồng quỷ dữ,một tính hiệu báo cậu đã được bốn giờ là Yuki mở cửa đi ra ngoài trên người cậu ấy lúc này cũng thoang thoảng mùi cà phê cùng mùi trái cây? Quả cam ấy bước ra và nói lời chào.

"Chưa xong sao?(⁠ ̄⁠︶⁠ ̄⁠)"

Nó thật phiền phức nhưng nó nhìn vui mắt hợp với đồ tranh trí.

Có lẽ tôi sẽ hỏi thêm về giá đình cậu ấy, mà nhắc mới nhớ sao hôm nay cậu ấy lại thẻ lên cổ? Đó không phải là điều cậu ấy ghét nhất sao "vấn đề về kinh tế cà chính trị vân, vân " có lẽ thế. Và xé sát quả cam ấy!

Tôi đứng dậy để chuẩn bị cho một buổi tối mới nói cũng như ban ngày thôi cậu ấy đưa tôi những phụ kiện mới làm được.

"Một,hai, ba?!"

Tôi dụi mắt và bắt đầu đếm lại.

"Một! Hai! Ba!"

Cậu ấy nhầm lẫn sao ? Tôi nhẹ đặt nó xuống và chạy sau phía ghế.

"Này quả cam lại đây."

=⁠_⁠=

Nó liếc nhìn tôi, rồi không nói gì bay đến chiếc tivi giữa nhà và bắt đầu xem phim. Tôi khá thích thú và sợ hãi vì Yuki tin tưởng tôi đến vậy sao?

Kìm lại nào! Khoan mình là chủ nhà mà!

"Mày có biết đếm không?"

"°...°"

Tôi khẽ cười rồi nói trêu chọc nó.

"Vậy là không biết."

"Đương nhiên là biết!"

"Vậy mày lại đây mà đếm dùng tao được không?!"

Đúng rồi tôi quên hỏi Yuki tên nó là gì.

"Kệ xác mày."

"Này tao thấy món phụ kiện chỉ có ba! Ba! Mày hiểu nó là gì không?"

"(⁠*O*⁠)"

Nó liền bay lại và bắt đầu đếm.

"Một, hai và ba."

Nó im lặng rồi lại đếm lại.

"Một, hai và ba."

"Nó thật là ba."

Hai đứa nhìn nhau và nó chạy rụt ra phía tôi, có vẻ như điều tôi thấy là chắc chắn là ba.

"Mày ở trong đó suốt với cậu ấy mà không biết chuyện gì sao?"

"Bây nghĩ tôi có đủ thời gian quan tâm vấn đề khác cho dù mã code của chính tôi còn chưa xong sao ?"

Quả cầu ấy vẫn tiếp tục văn tục chửi vào mặt mình.

"Dù mày cãi lộn được như thế sao?"

Nó bắt đầu phân bua về các khái niệm khác nhau

"Vấn đề là đây là điều được lập trình sẵn từ Yuki, chưa không phải là tôi tự viết ra. Bản chất và sự hay đổi vì quá trình chuyển biến chu kỳ anh không Yuki nói sao?"

Tôi cũng không mấy bắt ngờ mấy trước điều đó, nó làm tôi tò mò nhưng nó rất phiền.

"Cậu ấy thả rong ngươi sao?"

Nó gật đầu dù không có cổ, nhưng nó bắt đầu xoay cái cánh quạt trên đầu nó nhỏ lại.

"Có lẽ vì hắn ta đã lập mã nguồn để tự hủy khi mọi chuyện quá xa."

Tôi bắt đầu suy luận ra vì một người am hiểu công nghệ nhưng hành động của người thế kỷ trước, có sự ám ảnh về quyền tự do và vấn đề tồn giáo cùng nhiều thứ khác là vấn đề để bàn tán, dù sao tôi là con người.

"Hoặc có thể cậu ấy tạo ra một cỗ máy khác để ngăn chặn ngươi. Với lại ta từng nghe hắn nói về bộ luật Runaround về robot"

"Điều này cũng có thể nhưng vì vẫn để tài nguyên và thời gian khả năng cao thì "nó" có thể cùng hệ thống. Dù sao một người thích thú với những thứ lâu đời như vậy mà tạo ra bây với hình mẫu điển hình cho các câu hỏi triết học để gia tăng chiều sâu về vấn đề gì đó.""

"Có lẽ chúng ta nên lập kế hoạch trước khi Yuki phát điên."

Tôi đồng ý ngay lập tức vì dù là bạn,ân nhân nhưng nếu có chuyện gì thì chính tay tôi sẽ giết cậu ấy trước khi Yuki phát điên lên như những người đó. Khi chúng tôi ở phía sau ghế rù rì với nhau thì Yuki đã chuẩn bị xong và bước đến để đóng gói cái hộp ấy, một chiếc hộp đen bởi màu là lạnh làm chủ đạo.

"Nhanh lên đi nhà thờ đang chờ đấy."

Tôi đeo mặt nạ vào và mặt trên mình chiếc áo choàng vuông màu đen vì ngoài trời khá lạnh. Còn cậu ấy vẫn có chút thay đổi sang màu cam ấm và chiếc mặt nạ phòng độc có chút cách điệu hình quỷ dạ xoa chế đi phần cổ.Thì ra cậu ấy cũng quan tâm đến gì đó dù sao thì khi không thấy gì chỉ dựa vào bề ngoài cũng là điều kiện bắt buộc

"Đừng phá gì đấy nếu không mấy tập đoàn kia sẽ xé sát chúng ta hoặc là những băng đảng."

Cậu ấy bắt đầu tỏ vẻ khó chịu dù là thứ hai, không hiểu vì lý dở gì cậu ấy ghét thứ hai dù sao ngày nào mà chẳng giống nhau.

"Khỏi, thế giới luôn ngư vậy tập trung và quên lãnh tại sao mình lại không thể thấy thế giới như nó là, trong khi chuyển thế và toàn bộ vũ trụ này về chính mình chứ."

Nó trả lời cụt lũng rồi lén đưa tôi một gọi ý về mang theo vũ khí điều mà ai cũng sẽ làm trừ Yuki. Thật lòng thì tôi thấy khá áp lực khi ở cùng với Yuki dù chỉ mới có hai tháng, có vẻ thời gian tôi bên cậu ấy đang thì nó lúc nhanh hoặc chậm hơn bình thường.

Khi tôi bước ra ngoài thì thấy cậu ấy đang nói chuyện với ai đó. Người ấy đeo mặt nạ cả đầu và che đi phần cổ cùng màu đen với ánh đỏ làm trang trí cho những phụ kiện nắm làm chủ đạo một người yêu cây vì dòng chứ IBM nó được khắc nổi lên vùng cổ, có lẽ tôi nên lập duy chúc cho con tôi trong tương lai, có lẽ là con gái tôi vẫn có được thông báo gì.

"Xin chào Maker."

Người đó chào lại tôi thành thật thì khó nhận ra ai là phụ nữ, hay trai, ở độ tuổi nào khi họ ăn mặc như thế, và tôi cũng thế.

"Chào à cậu."

Đôi mắt giả trên mặt nạ nhìn tôi và có chút ý cười.

"Chứ gọi tôi là Soom."

Đó là một cái tên dễ thương nhưng tôi cần cẩn thận hơn nếu không sẽ rất xấu hổ

"Chào Soom cậu là con gái à?."

Cô ấy cười cười và gật đầu và liếc nhìn sang tôi dù nó khá là ngại nhưng có vẻ tôi cô đơn lâu ngày, không biết giọng thật của cô ấy là thế nào nhỉ? Hay là một người như Yuki ít nhất là đào mỏ cũng được,đừng như Yuki tôi sẽ sớm rơi vào khủng hoảng hiện sinh và thuyết hư vô nhưng bộ phim Erything Everywhere all At One rất hay.

"Cậu khá lanh lợi đấy."

Tôi nên xưng bằng chị không? Phụ nữ thường không thích chú ý đến tuổi tác hay cân nặng và số đo.

"Cô ấy từng là đồng nghiệp của mình."

Tôi nhìn cô ấy, tôi phải cố bôi móc thêm thông tin mới được. Làm việc cùng Yuki không biết cô ấy có liên quan đến thứ đó không.

"Vậy sao? Hai người có vẻ thân."

Cô ấy nói, rồi hai chúng tôi trò chuyện khá vui vẻ nhưng chiếc có Yuki là im lặng.

"Chỉ cần cậu vào nhà thờ ít nhất là mười phút rồi đi đâu cũng được."

Tôi nói với cậu ấy nếu không có vụ giao hàng này thì cậu ấy đã không đi đến đây rồi.

"Đối với kẻ ngoài cuộc thì đều này khó hơn việc tìm ra khu vườn."

Tôi nhận ra điều đó một truyền thuyết đô thị.

"Mình lại nghĩ nó phù hợp việc nhân bản cũng có thể mà, với một sự liên kết với vô số tập đoàn thì việc một khu vườn cũng đâu khó khăn gì. Chỉ là một khu vườn tự do, bạn có thể đến với hành trình anh hùng sao? Tôi không phải kẻ thờ phụng chúa quỷ xung đột."

Vén mái tóc kỳ lạ, gỡ hai chiếc răng nang kéo thành 2 chiếc sừng cô nói.

Chỉ sau mười phút nữa thì chúng tôi đã đến với một nhà thời nhỏ với những chi tiết trắng làm chủ phía trước là dãy hàng rào dài, trước hết hãy qua an ninh mới được.

Trước mắt chúng tôi bây giờ là một trí tuệ nhân tạo là Alice. Tôi bước đến đưa thẻ ra cho nó trước rồi đến Soom và Yuki, quét xong nó cũng chả nói gì. Dù khó nghe nhưng tôi đoán có thể Yuki thở dài rồi lại đi đến chỗ bảo vệ để nói chuyện mà, còn hai chúng tôi thì bước vào nhà thời.

"Cậu ấy muốn chúng có thời gian riêng."

Có vẻ như cô ấy cũng muốn tìm hiểu tôi sao? Hay là con người khác của Yuki?

"Làm một cách tinh tế."

Tôi đáp lại rồi thở dài.

"Thành thật thì cậu ấy làm mọi chuyện rất tự nhiên đấy."

"Thật không?"

"Đương nhiên vì dù sao cậu ấy là một diễn viên giỏi."

Tôi gật đầu lia lịa, nhưng trước hết thì hai đứa phải bắt đầu gỡ mặt nạ để thể hiện lòng tôn kính với "họ".

"Vậy cậu cũng theo dòng này?"

Lúc này tôi mới thấy gương mặt cô ấy ra sao nó khá dễ nhìn, cùng đôi mắt cam xinh đẹp thật dễ gây ra bao nhiêu mộng mơ cho những người khao khát lấy chúng đi, đáng tiếc là mùi từ nhà thờ gần như che dấu như một điều gì đó cấm kị.

"Không mình theo dòng Second, còn cô?"

"Nhà thứ tư."

Chúng tôi lại đeo mặt nạ lên vì khi đến đó. À, có lẽ chúng tôi phải chia nhau sau một lát nữa. Chúng tôi bước đến cái thành lang dài có một tấm thảm màu xanh lam cũng những họ tiết màu vàng trên tường, nhũng ánh đèn trắng mang tôn màu lạnh làm nổi bật lên những logo của Alizrn, Nhật Thiên Hoàng, và hai tập đoàn khác ở đó phía dưới những bức tượng là chiếc camera được dấu kính mà ai cũng biết các tập đoàn tài trợ thật lộ liễu nhất. Cùng những nước khử trùng, bụi và vài thứ khác.

Chúng tôi buộc phải im lặng cả quá trình khi bước đi trên thành lang vì làm sao nói chuyện khi cả tinh hiệu điều bị ngắt đi và cả hai chia nhau ở ngã rẽ. Khung cảnh quen thuộc lại xuất hiện một người ăn mặt cùng một con thôi vẫn đang quay quay ở phía trên cao cũng những tia nắng giả.

Trên đó cũng được tô điểm thêm bằng những sợ dây cùng dòng điện chạy qua liên tục và truyền xuống phía con thoi phía sau chiếc bục mà ông ta đang quỳ gối cầu nguyện. Còn tôi thì bất đầu tìm chỗ để ngồi và chờ, sau năm phút thì người đàn ông ấy đứng lên và bắt đầu ban đất ân cho những người mới tham gia vào dòng, chủ yếu là những người ở độ tuổi trung bình là bà mươi về mười lăm tuổi."

"Con người và tôi là họ, những đứa trẻ và chúng ta cũng vậy và để tôi nhắc lại thêm một lần nữa cho các giáo đồ mới tham gia dòng chúng ta thì hãy im lặng và nghe đây."

"..."

Sẽ thật thô lỗ khí ngắt lời họ, và ai lại muốn bị dè bỉu đâu.

"Giáo lý của chúng ta là duy tâm lấy cái bên trong làm chủ đạo, nó là sự tinh tế, nó là các cảm thọ bên trong được gọi là tịnh sắc nên cần phải ly các ác bất thiện pháp, từ hoàn cảnh cần phải cải sửa và đến bên trong khi sự hiểu biết sáng suốt thấy đổi cảnh của mỗi cá nhân. Cái thứ mà tôi nói đây đã quen thuộc với mọi người và chỉ cần một câu là đủ "ly dục" xin được nhắc lại là vì hôm nay chúng ta sẽ dành nhiều thời gian hơn cho hỏi đáp."

Sau một tiếng ngồi đó và ngủ quên một chút thì nó cũng xong, thành thật không biết vì lý do vì mà tôi vẫn còn có thể đến đây đáng lẽ nên online vì đã phần mọi người đều như thế. Những người mới buộc phải trực tiếp đến nên dù sao thì nó cũng đã kết thúc.

Thành thật có gì đó vốn đã không ổn rồi, có lẽ thế giới này thật sự có gì đó sai như lời những người đó nói. Sau khoảng một giờ tập trung vào lời nói thì đúng là tâm trạng tôi thoải mái hơn trước. Theo tôi hiện tượng này là sự tập trung cao độ hay cách gọi Yuki là nhất niệm khi nhập tâm, cậu ấy dù không ủng hộ tôn giáo lại rất hay dùng những danh từ tôn giáo.

Theo quyên góp một ít tiền dù thế nào thì gửi vào khoảng tôn giáo cũng tính là một loại thuế nên Yuki ghét nó? Đúng là nhiều tầng lớp vừa nghèo lại cố gắng quyên góp tôi không biết làm gì nữa khi thân họ lo chưa xong. Nhưng vật chất chỉ là một điều kiện khi nhắc đến các sinh vật có nhận thức cao.

Một âm thanh đặc duy nhất của nhà thờ nơi này để thông báo rằng giờ làm lễ đã hết. Nhà thờ này cũng chịu chi làm một bộ lọc lớn dù tôi không biết không khí có thể vào đường nào, số tiền được quyên góp có đúng không? Cậu ấy vừa đi vừa suy nghĩ dù vậy theo bản năng cậu ấy vẫn hoàn thành các bước để rồi khỏi nơi đó.

Khi nhận ra câu nói đó Maker dựt mình và ăn năn vì sinh lòng nghi ngờ về vấn đề cậu không biết. Mình có thể nói chuyện với bạn mình có vẻ và mình không nên nói chuyện với Yuki. Mình rất muốn thấy vẻ mặt của họ khi nói chuyện với Yuki còn thứ đó dù sao cũng nên bỏ vào phòng Yuki và bàn bạc về chuyện này sau.

Dù cho thần tượng ảo nổi tiếng thế nào việc một thứ như đó chỉ làm người khác bối rối với các khái niệm triết học hơn thôi. Có vẻ mình đã bị ô nhiễm lẫn bên ngoài và trong, mình thật poor thing, có thể Yuki muốn tỏ chức thần tượng ảo một danh tính khác?

Sẽ thật đáng sợ nếu cậu ấy thành công nhưng nó chỉ là giả thuyết vì nếu muốn thì mình cũng làm được như cầu ấy hứng thú với những trò chơi thật tế ảo và nhân vật cậu ấy không thu hút chỉ được sự dễ thương. Nhưng nó cũng chúng cố niềm tin ảnh ấy vì thế giới này u tối đến mức chính phủ gần như vô dụng khi các tập đoàn công nghệ bảo vệ người dân và những đế chế tập đoàn cùng hợp tác với nhiều nhân vật nổi tiếng.

Như tôn giáo, thần tượng, người nổi tiếng hay chính người dân đó một ý tưởng cùng với nhiều vấn đề hạn chế các học thức và đẩy mạnh các kênh giải trí họ đều tham gia rạp xiếc và được mochi.... Khi đến nơi người bảo vệ thì Maker thở dài và đến phòng bảo vệ chờ Yuki với ý chính để làm quen với người bạn mới mình.

_______

Ở đâu đó trong thế giới Yggdrasil đang có nhóm thú nhân và dị hình họ đang chuẩn bị vào một hầm ngục dưới một cái giếng. Một nhân điểu nhưng trên mặt nó có hai cái miệng cười đến mức rộng hơn gương mặt bên trong cái miệng phía trên là những con mắt nhiều hình thù có vẻ người chơi này đã tốn một khoảng thời gian và chi phí. Một sinh vật hình nữ mặt chiếc kimono cách điệu nhưng lại mang guốc vô ta có lẽ là sự kết hợp giữa Korukoru ma nữ cổ dài và sinh vật không mặt.

Một Baku sinh vật lai tập cũng có hình người là một cậu bé có vẻ đang ngủ với những lớp khói dày người chơi này là là phòng thủ của nhóm. Một người chơi tiên phòng là Ittan Momen là một miếng vải hắn t dù là vải những nó tự cuộc lại hành hình giống người. Cuối cùng một người tấn công lại dị biệt nhất hắn chỉ là một chú thỏ hình người cao hơn hai mét

Một nhóm khác chỉ có ba người với hai lính đánh thuê khác thì là một sinh vật như thiên thần có tứ chi đầu đủ, một gương mặt sinh đẹp phía sau lưng là đôi cánh ở đầu cánh là một bàn tay khổng lồ, hắn là người chơi theo kiểu chiến binh với thứ gọi thể thánh thuật giúp tăng các chỉ số. Hai người còn lại cũng là thiên thần một người toàn thân đen với chiếc đầu đại bàng, người và sư tử đều có một màu đỏ như máu.

Một người dường như là một cơ khí thiên thần với sự cứng cấp cùng đôi cánh các chi đều có những hình khối trừ giương mặt ra làm người ta nghĩ gần nó được ghép vào, và những đôi cánh thì được gắng với các hình tròn.

Một bên là bang hội Girudo những yêu thích văn hoá Nhật Bản họ cũng có một trang mạng riêng chia sẽ và trả lời một số thứ, cũng như là nguồn tham khảo và Seraphim bang hội chỉ cấp nhận người chủng tộc thiên thần, nhưng thiên thần họ cũng có nhiều hình dạng khác nhau.

*Girudo có nghĩa là bang hội.

Một thiên thần mở lời trước đội trưởng của nhóm kia.

"Chào cậu, thật lạc loài nhỉ kẻ nhát gan."

Đôi tay chú thỏ kia quay lại mà đáp lời.

"Thật tệ khi bó hẹp chính mình vào những khuôn khổ như vậy, cao quý như lại thu một bang hội chỉ có 41 thành viên."

Sinh vật với những chiếc đầu đỏ quay lại cười kinh và đứng dạy khỏi một bức tượng đá.

"Thật sự sao ? Là 42 thành viên và anh cũng nó chính Maddin và Mina à còn Anansi nữa."

Chú thỏ ấy cuộn tai lại quay sang hình hắn ta.

"Em im đi mà ít nhất vã đỡ hơn em việc có mối quan hệ cực kỳ tệ với bàn tay phải của mình.Em trai, em trai ta nhớ là người yêu em chia tay em rồi mà. Hình như hết thích em mà cũng như anh đến một kẻ gọi là Yuki? Không ngay từ đầu cô ấy không thích em."

Nhìn vậy thôi chứ họ là hai anh, em cùng một nhà điều là đội trưởng trong bang hội của họ. Việc hai anh và em đấu và chọc tức nhau đều là bình thường. Ittan Momen thở dài lắc đầu và nói.

"Được rồi, được rồi hãy để tôi tóm tắt nhiệm vụ là -"

Một sinh vật có hình một sinh vật khác mang lớp long trắng của một chú hải cẩu con.

"Từ tiếng gọi của biển! La la! Chúng ta sẽ tiêu diệt hoặc giải trừ phong ấn Cyeagha con mắt kinh miệt! Tại soa chúng tôi lại nhờ các bạn bởi vì hehe. Đó là giết Rlim shaikorth ngoại cổ thần và kekehe. Cảm ơn vì đã chờ các cậu đến trễ quá."

Với những điệu bộ khoa trương và không giấu diếm gì làm họ có chút bất ngờ nghĩ đây là một cái bẫy nhưng đúng là từ khi cốt truyện của những kẻ thống lãnh địa ngục được biết đến sau trận chiến tiêu diệt bất thành với bang hội lính đánh thuê, liên minh 2nd, vì infinity. Sinh vật ấy là Yuki một thân phận khác.

"Này! Này! Bắt đầu thôi!"

Chỉ gọn sau 1 tiếng rưỡi thì những trang trang mạng đã xuất hiện hình ảnh hai nhóm anh bị hoá đá.

"Ora,ora họ không làm theo kế hoạch đấy nhé."

Nhóm của Seraphim tức giận hét vào mạnh hắn.

"Cái tên chó này! Giúp tụi tao coi cái tên Narcissistic ít kỷ tàn nhẫn kia. Gấp 2 !"

Tiếp đến là nhóm của bang hội bang hội.

"Nhanh lên!"

Yuki nhìn vào 5 bức tượng kia mà cười cười gương mặt bị giới hạn vẫn vô cảm nhưng cái miệng thì nhếch lên như thể cười.

"Sẽ tốt hơn khi đội trưởng đội chúc phúc đến nhỉ? Đó là Seiren hoàng hôn trong cơn mưa nhỉ?"

Yuki tiếp tục ghi chép và ghi chép thí thú trước cảnh tượng nhưng thứ gọi là cơ thể của họ tạo ra mí mắt cho kẻ đó, một tiếng chuông. Từ trên cao một luồn sáng chói xuất hiện làm họ có chút vui sau đó là tiếng chuông vang lên hai lần đó là Chirin.

Một người chơi cực kỳ nổi tiếng với hình dáng của một chú cừu có bảy chiếc sừng trên đầu tạo thành một chiếc vương miệng, người tiên tri đeo một chiếc bịt mắt có hình bảy con mắt có màu đỏ. Nhiều nguồn tin cho rằng Chirin có một vật phẩm thế giới vì cậu ấy từng gọi ra bốn kẻ đó.

"Mau giết đánh bại hắn và giải thoát cho tôi đi."

"Sau vụ này em muốn hẹn hò với anh không?"

Họ bắt đầu bình luận và những người khác liếc nhìn kẻ phát ra lời tán tỉnh ấy, nhưng mọi thứ đột nhiên đông cứng lại.

"Cha?"

Yuki đứng dạy tạo ra một bàn tiệc trà trong khi một số người phụt nước điều tốt.

"Chào con."

Chirin thở dài dùng những phiến đá tri thức của Abdoth phong ấn thành hình ngôi sao năm cánh.

Rồi triệu hồi hình ảnh của Seechiel dùng những sợi tơ kéo họ ra khỏi đó vừa giúp họ hồi phục vừa thanh tẩy lời nguyền và chúc phúc của đại ác thần Cyeagth. Họ nhìn thần tượng rồi quay lại nhìn cha của thần tượng của mình nhất là người mới chửi bới xong và họ nữa.

"Vậy chuyện của con sao rồi?"

"Tốt, rất tốt."

"..."

Bầu không khí rơi vào im lặng không phải vì sự xa cách của hai cha và con mà ngược lại họ thật sự hiệu nhau khá rõ nên họ rất ít nói với nhau.

"Yuki san vậy, cha có ý định làm gì không ?sinh vật lý trí tuyệt đối? Sinh vật không bản ngã?'

Yuki cười cười và nhìn vào màn hình ảo suy nghĩ gì đó.

"Ta tự hỏi rằng điều gì là tốt nhất khi ta yêu tất cả. Mà ta nhớ rằng Anansi từng mời con đi hẹn hò đó."

"Cha mà kéo lượt tương tác và theo dõi đến 10 triệu người thì chia đôi nhé."

"Như vũ điệu thượng, thượng hạ là do cha gây ra sao? Vì cha mà một vị vua trẻ được sinh ra đấy nhưng cha không thể trở thành vua vì đó là lời nguyền của con!"

Gần 42 đấng sáng tạo đang ngồi trước màn hình mà hết hồn,bạc vía vì cái thông tin đó họ thật sự nhớ rằng Chirin là người đã đến với tầng của Yuki và lấy đi nó giờ đây họ hiểu được một chút rồi. Việc cho họ lấy đi nó như một sự cân bằng khi họ lấy đi sơn hà xã tắc đồ đó là lý do khi Yuki nói rằng nếu họ muốn lấy lại nên đổi với nó nhưng cố gắng đừng thành công.

Tiếp theo là chuyển cuộc tấn công của lũ quỷ sang bang hội đang giữ nó nhưng nó có hai mặt một là lũ quỷ khi bị giết rơi ra tinh thể và tiền nếu như mấy khoản chi phí không cân bằng bang hội đó sẽ phá sản. Cũng như cậu ấy từng nói trả thù cộng thêm quân đòn lũ quỷ, thành viên ba con mắt rực lửa,lính đánh thuê... Và một số thành viên bang hội Ainz.

Chirin con của cậu ấy? Việc đưa thông tin qua lại hay là gián điệp sẽ là một trở ngại lớn dành cho chính họ và các bang hội liên minh với nhau vì Chirin là một thần tượng nổi tiếng việc chia phe cũng có thể xảy ra.

"Cậu thật sự khó đoán."

Yuki lấy một thứ gọi là tảo bẹ bò và thổi nó lên bà bắt đầu hát vì họ đang ở cái giếng của Mimir.

"Nó làm ta nhớ hai đứa con của Nihogg là cây viper và cây Linnoorm với tổ tiên của chất nhờn Ghana. Ở giữa đây ,ở giữa hiện tại, nó thấy ghê quá."

Yuki chán nản lắc đầu mà nhắn tin cho ai đó vài phút sau có một người xuất hiện với chiếc ô kỳ dị và đá hắn ta một cái văng ra xa.

"Đây?! Chỉ là sẽ tốt hơn cậu gọi là người đó... Hải cẩu?"

"Là selkie."

Cô ấy chán nản lắc đầu rồi lại quay sang hai nhóm người kia cũng với Chirin. Một sự im lặng nối tiếp vì họ cũng không biết nói gì.

"Mình nhớ cậu có quen một Seraphim mà?"

Yuki lắc đầu và nói một cách thản nhiên.

"Kẻ đang chuẩn bị trở thành Tru'nembra thật sự có quá nhiều, nhiều đến mức không thể nhớ hết. Hiến tế và máu đổ"

Cô ấy thở dài và bắt đầu hát.

"Ở giữa đây, ở giữ hiện tại.

Ở giữa hướng Tây, ở giữ hương nam

....."

Luồn sáng màu vàng cam như một cực quang trôi lên hoà huyện với những bức tượng chúng cũng sáng lên như lời đáp lại những linh hồn cũng bắt đầu chơi những nhạc cụ khác nhau. Một khu cảnh thực huyền ảo cho đến khi Yuki rạch nát mặt mình và lọ ra một cái gì đó đen đặc.

Chúng bắt đầu nuốt chọn những kẻ khác cùng với chiếc ô cũng ngọ ngậy

"Keke."

20 triệu lượt xem.

Chirin lùi lại phía sau mà gỡ ra một phong ấn khác để triệu hồi một kẻ báo hiệu. Hai kẻ đó bắt đầu giao tranh giữ ánh sáng của những chiếc binh với ở dưới mặt đất là hình một ngôi sao năm cánh, cùng những giai điệu vừa hòa hợp vừa điên loạn. Một giọng nói từ sinh vật nào đó vang vọng.

"Eisteddfod"

Từ phía trên đổ xuống một ngọn tháp đó ngọn tháp nhỏ của Valhalla và toà tháp của babel cùng xuất hiện.

Những giai điệu và những bài thơ ca lại được cất lên chúng ca ngợi cái ác, tuyệt vọng và khổ đau. Lại ở hướng ngược lại tiếng hét hào hùng của những chiến binh và người chơi và tiếng hát của một thành tượng nổi tiếng khác của hội Seiyu một người lòng tiếng và thần tượng

Cung điện Gladsheimr

Eisteddfod