Ánh lửa yếu ớt giữa đống tro tàn tưởng như vụt tắt rồi lại vùng lên một tia sáng Lẻ Loi . Ngọn Lửa cháy trên một đống tro tàn có lẽ không bao giờ tắt . Anh ta từ từ đến tới đống lửa nhưng vẫn bị lão già chặn lại , anh ta chỉ bất lực mà cho ông lão một miếng thịt lớn
"Thôi vậy bị lão cứ nhận lấy" . Nhận lấy những thịt lão hừ một tiếng rồi nhìn về anh ta , ánh lửa nhỏ nhoi cũng dần dần được thắp sáng . Ra ngoài anh do dự một lúc rồi ăn sống luôn miếng thịt , vị của nó chẳng ngon gì cả , khá là khó nuốt nhưng anh ta vẫn phải ăn . Nhìn lại bên dưới chân núi một con gấu con đi lang thang tìm mẹ ,bỗng một con gấu lớn lao đến cắn xé rồi ăn thịt con gấu con , lổi ra gà trước cảnh tượng đó anh ta suýt lôn ra tại chỗ . Nhưng dù sao đó cũng là quy luật của tự nhiên mà bất cứ sinh vật nào đều bị vướng đến , hắn sợ rằng đến một thời điểm nào đó hắn cũng phải chết , cũng sẽ nằm dưới móng vuốt của một kẻ nào đó , đó là nỗi sợ hiển nhiên của sinh vật thấp kém vì vậy anh ta đã tìm cách trở lên mạnh mẽ , tiến tới thanh kiếm được ghim ở trên cây , rút nhẹ " Cây kiếm này thực nhẹ " anh ta nói , nhưng bù lại nó rất sắc bén . Cầm cây kiếm trên tay anh ta bắt đầu thấy tự hào và bắt luyện kiếm như trong quá khứ
"Cảm giác này thật tuyệt vời"
bỗng trong bụi cây như có ánh mắt đang hướng đến mình , giật mình và sợ hãi anh lùi lại và cảnh giác nhìn vào những bụi rậm ngoài tầm mắt , xa trong bụi cây một cái bóng lớn đang rình rập
"Chết tiệt , một con thú ! "