Tiếp tục với chương trước:
DK trở về
Harry và Paul vào nhà với bàn tay dính máu
Và đi cùng hai người
Lại là Lola
:" ( ˙▿˙ )..... dafuk??? "
Quay lại nửa tiếng trước
Paul vừa chạy vừa gọi điện xác nhận vị trí của "nghi phạm"
Rất nhanh
Cả hai bắt gặp một người có dáng vẻ không bình thường
Harry cố gắng kiềm chế lại
:" này anh kia "
Harry vỗ vai
:" sao trông anh lén lén lút lút vậy? "
:" anh là người ở đây à? "
Với cái phản ứng lúng túng đúng như tên tội phạm
Cả Paul lẫn Harry lao vào đánh luôn không nói nhiều
:" thằng đồi bại!! "
:" mày có biết mày vừa làm cái đ*o gì không??? "
:" mày có còn nhân tính không hả???? "
Vụ ẩu đả rất nhanh đã thu hút những người xung quanh
Cảnh sát đến và đưa cả ba người về đồn
Ở đó, Harry mới biết cái tên bị đánh đó chỉ là một tên trộm vặt
Hắn đang "hành nghề" thì bị nhóm Harry phát hiện và bị tóm tại trận
:"... vậy thế là.... hắn không phải là kẻ đã... "
Paul thở dài lắc đầu
:"... không phải.... tao rất tiếc "
Harry đã viết lời khai giả trong bản tường trình
:" nói thật thì còn rắc rối hơn "
:" thoát khỏi đây đã rồi tính "
Viết xong bản tường trình
Cứ ngỡ là được thả về
Nhưng Harry, Paul phải ở lại trong buồng giam chờ người bảo lãnh
:" cái đ... "
Harry bất lực không biết phải làm gì
:" người bảo lãnh chỉ có thể gọi cho người thân "
:"... giờ mà gọi về nhà thì... "
:" không xong rồi... "
Paul cũng đang đau đầu
:".... giờ tao mà gọi cho ông bô thì... "
Gây gổ nơi công cộng và giờ kết thúc trong buồng giam
Harry tuyệt vọng không còn cách nào để thoát khỏi đây mà không gặp rắc rối
Tự nhiên cảnh sát đến và thông báo cả hai được thả vì đã có người đến bảo lãnh
Cả hai trố mắt ngạc nhiên nhìn nhau
:"… sao lại có người nào đến bảo lãnh cho mình?? "
Khi ra ngoài sảnh chờ
Harry mới biết
Người đến bảo lãnh cho cả hai
Là Lola
Sau khi rời khỏi đồn cảnh sát
Lola mới giải thích rằng
Lúc nãy khi cô đang đi mua đồ
Thì bắt gặp đám đông đang túm tụm lại xem gì đó
Lola tò mò lại gần xem
Và thấy cảnh Harry và Paul đang đánh một ai đó
Qua những lời chửi của Harry
Lola đoán là người bị đánh này không có gì tốt đẹp
Sau đó cảnh sát đến và áp giải cả ba về đồn
Đúng lúc đó DK chạy đến và hoang mang trước những gì mình thấy
:" mình biết là các bạn đang gặp rắc rối "
:" mình bảo với DK rằng để mình giúp "
:" và mình đã gọi cho người quen và người đó đồng ý giúp mình xử lý chuyện này "
Câu chuyện của Lola quá nhiều lỗ hổng
Harry nghĩ
Tuy không đủ lí do để thuyết phục nhưng giờ thì rắc rối đồn cảnh sát đã được giải quyết nhanh chóng, chuyện của Lola gạt sang một bên
DK ngồi ở bên ngoài đồn cảnh sát chờ
:"... vậy Lola gặp DK khi mình bị bắt là thật? "
DK cảm ơn Lola rất nhiều trong việc này
:" không sao đâu, bạn không cần phải làm thế "
Lola khiêm tốn đáp lại
DK muốn cảm ơn bằng việc mời Lola lại nhà làm bữa cơm
Sau đó, cả bốn người cùng nhau quay trở về nhà
Quay lại hiện tại
:" mày đi đánh nhau và bị gô cổ về đồn á?? "
:" mày nghĩ cái quái gì vậy??? Mày nghĩ tao bị....."
Alice vẫn không thể tin được
Chỉ vì chút hiểm lầm mà Harry làm điều dại dột
:" vậy tại sao lúc đó mày không nói gì mà cứ ngồi đó khóc??? "
Harry cãi nhau với Alice trước mặt nhiều người
DK cản Alice lại
Paul cản Harry lại
:" thôi, nói thế thôi "
:" giờ ai cũng mệt mỏi cả rồi "
Mất một lúc mới làm bầu không khí dịu đi được
Alice bắt đầu kể về giấc mơ kỳ lạ
:" ờm, xin lỗi chút "
Paul lên tiếng
:" tôi không hiểu câu chuyện cho lắm "
:" ai là Michael? "
Phải rồi, Paul là người mới ở đây
Harry nghĩ
Nên Paul không biết tí gì về Michael
Alice kể chuyện này ra thì chỉ có ba người ở đây biết
Còn người ngoài thì không hiểu
:" người ngoài... "
Hình như Harry quên thứ gì đó
:" phải rồi "
:" Lola "
Lola có đi cùng nhóm về nhà
DK mời Lola đến ăn bữa cơm coi như cảm ơn
Từ nãy đến giờ khi bước chân vào nhà đã xảy ra khá nhiều chuyện nên Harry không để ý
Lola im lặng từ lúc vào nhà
Khi Paul lên tiếng hỏi về Michael, Lola cũng không nói gì
Harry nhìn nhanh sang phía Lola
:"..... dafuk??? "
Trông Lola như đang bị bệnh
Mặt cô tái mét lại trông như sắp nôn
:" Lola?? Cô ổn chứ? "
Khi Harry hỏi, mọi người mới nhìn sang Lola
Không ai để ý điều này và không hiểu Lola bị làm sao
:".... a.... mình..... mình nghĩ mình nên về.... "
Lola cố gắng đứng lên
DK giúp Lola đứng dậy
:" này, bạn ổn thật chứ??... mình nghĩ mình nên gọi cho người quen của bạn "
:" không không.... cảm ơn... mình phải rời đi ngay.... "
DK muốn giúp nhưng Lola một mực từ chối
:" để mình giúp "
Paul đứng dậy ra giúp đỡ Lola thay DK
:" được rồi, Karen, cô gọi taxi đi "
:" còn cô, Lola "
:" chắc cô bị khó thở, để tôi đưa cô ra ngoài cho thoáng "
Rồi tự nhiên Harry để ý Alice có gì đó bất thường
Alice nhìn Lola mãi không rời
:" này, Alice "
Alice không trả lời
:" ê, này "
Harry vỗ vai
Alice như vừa lấy lại được nhận thức
:" .... hả? "
:" mày nhìn cái gì đấy? "
:" nhìn gì? "
:" mày nhìn Lola như muốn nuốt chửng cô ấy "
:" đâu... mày tưởng tượng thôi "
:" mày giấu tao cái gì hả con kia? "
:" giấu cái l** "
Harry véo nát má Alice
:" cmm đấy giờ không phải lúc bí bí ẩn ẩn đâu "
:" mày đang nghĩ cái gì trong đầu?? "
Alice nắm lấy cổ tay Harry cố bỏ ra
:" on ẹ ày ỏ a...ao ó ấu ái ì âu??? " (*** ** *** bỏ ra... tao có giấu cái gì đâu???)
Hỏi thêm mấy lần không biết được gì, Harry bỏ tay ra
:" au ui.... mày không biết nhẹ nhàng với phụ nữ à thằng ** kia??? "
Alice đau đớn xoa má
:" riêng mày là trường hợp cá biệt "
Alice giơ ngón tay giữa lên
Có tiếng xe ở ngoài nhà
Lát sau, chỉ có DK quay vào
:" Parker bảo để Lola đi một mình về thì không yên tâm nên đã đi cùng rồi "
Harry đứng dậy đi vào phòng
:" hừm, tốt rồi, đằng nào Paul cũng là người ngoài "
:" khi nào nó về mình giải thích sau "
Và lôi cả cái bảng sự kiện ra ngoài
:" được rồi, Alice "
:" mày kể lại từ đầu đi "