Tiếp tục với chương trước
:" đã một ngày trôi qua rồi cô ấy vẫn chưa quay trở lại "
Alice đi đi lại lại trong nhà
Sốt ruột lo lắng
Harry nghiên cứu đủ mọi cách về cái vòng
Hy vọng tìm ra được cơ chế đưa cả nhóm đến " khu rừng "
Lần đầu tiên nhóm Harry bị đưa đến nơi đó
Cả hai đã bị sốc nặng khi phải chết đi sống lại nhiều lần
Cũng may tâm lý không đến nỗi sụp đổ
Nên cũng vượt qua được
Nhưng sang đến lần thứ 2 bị đưa đến đó
Tâm lý của Alice đã hơi lệch một chút
Harry may mắn vẫn ổn
:"... DK có tâm lý khá yếu "
:" không biết liệu cô ấy có chịu đựng được không "
Alice vừa đi quanh nhà vừa lẩm bẩm một mình
Quá nửa đêm
Harry nói mãi Alice mới chịu đi ngủ
Sau đó lại quay lại lần mò nghiên cứu hai cái vòng tay
:".... cmn, thôi nào, phải có cách gì đó chứ "
Harry bực tức không tìm hiểu nữa
Tiếng gõ cửa vang lên
:"..... mình bị mơ ngủ rồi "
Tiếng gõ cửa lại vang lên một lần nữa
:" thế quái nào????? Ai lại đến vào giờ này???? "
Harry đi nhanh ra mở cửa
Người đứng trước mặt Harry lúc này
Không ai khác chính là DK
:" DK???? Ôi trời, bạn... "
Nhìn kỹ hơn
Harry mới thấy
DK mặc một bộ đồ của đàn ông
Trông bộ đồ vừa bẩn vừa xấu
Sắc mặt của DK cũng rất lạ
Trông cô buồn một cách đáng thương
Hơn nữa, hai bàn tay của DK đỏ như máu
Chưa kịp hỏi gì
DK ngồi khuỵu xuống
Và khóc
Chuyển cảnh
Alice đã tỉnh dậy ngay sau đó
Và cùng Harry dỗ DK nín khóc
DK sau một hồi bình tĩnh
Mới nhận thức được là đang ở nhà
Harry im lặng nghe Alice nói chuyện với DK
:"... chuyện... chuyện là.... "
:" sau khi mình bị đưa đến nơi đó "
:" mình đã gặp Michael "
:" cậu ấy đã giải thích cho mình vài thứ "
Chuyển cảnh
:" để nói cho dễ hiểu "
:" nhiệm vụ của bạn ở đây là "
:" trở thành một bác sĩ "
:" bạn sẽ cần làm quen với việc này một cách từ từ "
Quay trở về hiện tại
:" mình cứ nghĩ mình sẽ phải chữa bệnh cho ai đó "
:" rồi mình bị dịch chuyển đến một nơi kỳ lạ "
:" mãi đến một thời gian sau mình mới biết "
:" mình bị đưa đến Canada năm 1987 "
:" mình thực sự đã quay lại quá khứ cách đây hàng nghìn năm trước "
:" ban đầu mình thấy lạ "
:" bởi không có một chút linh lực nào xung quanh mình "
:" không có linh lực nên mình không thể sử dụng kỹ năng "
:" Michael xuất hiện ngay sau đó, nhưng cậu ấy không hề nói bất cứ gì về nơi mình bị đưa đến "
:" chỉ nói mình cần phải đi đâu rồi biến mất "
:" mình không còn lựa chọn nào khác ngoài làm theo "
:" mình lang thang trong rừng cả ngày "
:" mãi mới tìm được một cái cabin gỗ "
:" ở đó không có người "
:" chỉ có một mảnh giấy để trên bàn "
:" tờ giấy của Michael, trong đó viết "
:" cái cabin này là của bạn, có đầy đủ đồ để dùng trong một khoảng thời gian, hãy dùng cái vòng để xem chi tiết nhiệm vụ "
:" mình kích hoạt vòng tay, đọc nhiệm vụ mình cần làm "
:" cứu 0/100 động vật bị thương "
:" mình hiểu mình cần phải làm gì "
:" sau khi sửa lại một chút cho căn nhà "
:" mình bắt đầu ra ngoài "
:" vừa tìm cây thuốc "
:" vừa tìm kiếm động vật bị thương "
:" mọi chuyện đều bình thường "
:" cho đến khi mình gặp một con thỏ bị cung tên ghim vào chân "
:" mình đã cuống cuồng lên "
:" mang con thỏ bị thương về "
:" và nghĩ cách cứu chữa "
:" mình mới chỉ chạm nhẹ vào "
:" con thỏ đã co giật và kêu la đau đớn "
:" mình rất hoảng sợ, vội vàng rút tay lại "
:" nhưng con thỏ vẫn kêu, trông nó đau đớn lắm "
:" mình chỉ còn cách làm việc cần phải làm "
:" mọi thứ thật kinh khủng..... "
:" nhưng khi trị thương xong... mình cảm thấy an tâm hơn "
:" phải mất cả một khoảng thời gian sau con thỏ mới dần hồi phục "
:" lúc đó bảng thông báo hiện ra mình cứu được 1/100 động vật "
:" không chỉ cứu, mình còn phải nuôi những con vật bị thương cho đến khi chúng khỏi mới được tính là đã cứu sống "
Alice gật gù
:" phải rồi, làm gì có chuyện dễ ăn thế "
DK nói tiếp
:" phải, không hề dễ chút nào "
:" mình đã ở giai đoạn khó khăn trong cả một thời gian dài "
:" càng ngày càng nhiều động vật bị thương trong khu vực mình ở "
:" lúc đó mình không hiểu tại sao lại như vậy "
:" cho đến khi mình gặp 1 người khác "
Khi nói đến " gặp người khác "
Harry nghĩ ngay đến " người đó "
" kỉ niệm " không thể quên được
:" một ngày nọ, khi mình đang đi tìm cây thuốc để làm nguyên liệu chữa bệnh "
:" mình gặp Jim, Jim Bernier "
:" không hiểu sao lúc đó cả hai cứ nhìn nhau như thể sinh vật lạ "
:" sau một hồi làm quen "
:" mình mới biết Jimmy là thợ săn, cậu ấy mới 16 tuổi "
Alice bỗng mỉm cười cái
:" ồ, hai người làm quen nhanh nhỉ, chưa gì đã từ Jim nhảy sang Jimmy "
:".... không..... không có... chỉ là mình quen cậu ấy lâu rồi thôi... ban đầu mình vẫn gọi là Jim chứ..... "
:" mình nói trêu thôi, DK "
:" bạn tiếp tục đi "
DK lấy lại bình tĩnh
:" nhưng cậu ấy luôn phủ nhận mình là thợ săn "
:" mang danh " thợ săn " nhưng không phải thợ săn "
:" Jimmy kể rằng, gia đình có truyền thống làm thợ săn "
:" khi nam thanh thiếu niên đến 16 tuổi, sẽ được quyền cầm súng đi săn "
:" Jimmy nói thật là người không ưu nổi máu me giống mẹ, nên không thích vụ này cho lắm "
:" cậu ấy không thể cứ thế chĩa súng vào động vật trong rừng "
:" cậu ấy cảm thông khi nhìn vào ánh mắt của bọn chúng "
:" Jimmy có hai người anh trai "
:" hai anh em sinh đôi "
:" hai người này luôn bắt nạt Jimmy vì cái kiểu Jimmy phản đối nghề " gia truyền "
:" nhiều lần Jimmy còn bị gọi là " em gái " "
:" cậu ấy rất bực, nhưng thể chất yếu nên không thể chống lại được "
:" mà không chỉ dáng người gầy, cậu ta cao ngang mình "
:" khi hỏi về việc mình đang làm, Jimmy liền hăng hái giúp mình "
:" cả hai vừa đi vừa trò chuyện "
:" mình đã phải bịa ra một thân phận giả khi bị hỏi "
:" rằng mình là sinh viên ngành y "
:" đang trên đường đi thực tập để học hỏi kiến thức "
:" mình cũng nói về việc mình sống và làm việc một mình trong cabin gỗ đó "
Alice đưa hai tay lên xoa mặt thở dài
:" DK ơi là DK.... sao bạn lại có thể cứ thế mà tiết lộ thông tin cho người mới quen thế "
:".... ơ, do bạn chưa gặp Jimmy thôi, bạn ấy thân thiện lắm, mình tin bạn ấy là người tốt... "
Cả Harry lẫn Alice đều chung một suy nghĩ
Nhưng không ai nói câu gì
DK tiếp tục
:" khi Jimmy biết mình là sinh viên ngành y ở tuổi 16 "
:" bạn ấy tỏ ra rất ngạc nhiên "
:" mình nhanh chóng bịa thêm câu chuyện "
:" do nhà mình có truyền thống " bác sĩ " nên mình được học về ngành này rất sớm "
:" và mình phải tiếp tục theo bước " truyền thống " "
:" mình muốn trải nghiệm thực tế nên mới sống một mình ở đây "
:" Jimmy tự nhiên ồ lên như mới nhớ được chuyện gì đó quan trọng "
:" cậu ấy kể vài ngày trước "
:" khi đang đi xung quanh khu rừng "
:" thì phát hiện ra một cabin mới lạ "
:" nằm ở nơi mà đáng lẽ ra là không có gì "
:" Jimmy không để ý lắm chuyện này, nghĩ rằng đó là nhà của thợ săn nào đó, nên bỏ đi coi như không biết gì "
:" khi nghe mình kể xong, Jimmy mới biết đó là nhà của mình "
Chuyển cảnh
:" Jim này, mình có hơi thắc mắc "
:" sao vậy? "
:" tại sao khu vực quanh đây có nhiều động vật bị thương thế? "
:" lúc trước mình chỉ thấy có vài con vật bị thương "
:" nhưng bây giờ thì càng lúc càng nhiều "
:"... chắc bạn không biết, đang là mùa săn bắn, nên đương nhiên sẽ xảy ra chuyện đó "
cả hai có vẻ cùng ghét " mùa săn bắn "
:".... tệ thật "
:" ừm, mình rất tiếc "
:" nhưng... DK, mình không giống bọn họ "
:" hãy để mình giúp bạn cứu chữa những con vật bị thương "
:" mình tuy không giỏi gì về việc này, nhưng mình sẽ cố hết sức "
:" ừm, mình cũng rất vui khi có người làm cùng "