Chereads / Kẻ chuyển sinh cuối cùng / Chapter 358 - Chương 358: Kẻ luyện kiếm không phải chỉ có thiên phú là đủ.

Chapter 358 - Chương 358: Kẻ luyện kiếm không phải chỉ có thiên phú là đủ.

Chương 358: Kẻ luyện kiếm không phải chỉ có thiên phú là đủ.

Thương Sơn đỉnh, Thương Sơn phái.

Tại diễn võ tràng gần ba ngàn đệ tử tập trung lại đông đủ, hàng lối ngay ngắn, y phục chỉnh tề, gương mặt ai nấy đều hiện lên vẻ nghiêm nghị.

Đứng phía trước đám đệ tử lúc này là Tiểu Mạch Nghiêng.

'Sao ta cứ thấy lạnh gáy thế nhỉ...?

Cái đám nhân loại chết tiệt các ngươi, ta không phải kẻ bắt đi sư tỷ của các ngươi, lại càng không phải là kẻ đã phế đi tu vi cảnh giới của sư tỷ các ngươi, các ngươi đằng đằng sát khí nhìn ta làm quái gì?!!'

Tiểu Mạch Nghiêng trong lòng gào thét lên khi cảm nhận được sát khí ngùn ngụt của đám đệ tử Thương Sơn phái phía sau đang hướng về nàng.

Bọn hắn như thế cũng là có lý do.

Bọn hắn hiện tại đã hiểu được tại sao Âu Dương Kiệt lại nổi điên lên đánh nhau với hồ ly tinh trước mặt, phải như là bọn hắn, khi biết được tin tức Lục Thiên Cầm, Tam sư tỷ của bọn hắn, bị phân thân của Tuyết Ly Đế phế đi toàn bộ tu vi cảnh giới, thì bọn hắn cũng sẽ điên tiết lên mà không ngần ngại lao vào ăn thua đủ với hồ ly tinh này, cho dù là đánh không lại nhưng cũng phải đánh.

"Theo như kế hoạch ban đầu thì sẽ để các ngươi tu luyện cấp tốc, chờ đến khi Tuyết Ly Đế đánh đến Thương Sơn đỉnh, khi đó chúng ta sẽ phản công lại ả.

Nhưng mà, tình hình hiện tại không cho phép!

Chúng ta không có thời gian để mà chờ đợi!

Nếu như để cho ả ta đạt được thứ ả ta muốn thì khi đó chúng ta sẽ không có bất kỳ một cơ hội nào cả!

Vì thế cho nên ta quyết định sẽ cùng một vài người đến Thập Vạn Đại Sơn ngăn chặn kế hoạch của phân thân Tuyết Ly Đế, không để ả ta đạt được mục đích, đồng thời cũng là để giải cứu cho sư tỷ của các ngươi!"

Lữ Linh Nhi đứng phía trên bậc thềm đại điện, thanh âm vang vọng, nói.

"Sư nương, đệ tử muốn đến Thập Vạn Đại Sơn, xin sư nương chấp thuận!"

Âu Dương Kiệt bước lên trước một bước, hai tay ôm quyền, đầu cúi xuống, dõng dạc nói.

"Đệ tử cũng muốn đi, xin sư nương chấp thuận!"

"Cả đệ tử, xin sư nương chấp thuận!"

Triệu Thiên Tuyết cùng Lục Mẫn Nhi bước lên trước, cùng đồng thanh nói.

"Cả đệ tử!"

"Đệ tử cũng muốn đi cùng!"

"Sư nương, xin hãy chấp thuận!"

"Sư nương, chúng đệ tử đều muốn đi đến Thập Vạn Đại Sơn, xin sư nương đồng ý!"

Liền tiếp sau đó, từng người từng người trong đám đệ tử tay ôm quyền cúi đầu nói, sau đó là cả mấy ngàn đệ tử cùng đồng thanh hô lớn.

Thanh âm của đám đệ tử vang vọng khắp cả Thương Sơn đỉnh.

"Được rồi!"

Lữ Linh Nhi giơ tay lên ra hiệu cho tất cả ngừng lại.

"Ta biết tất cả các ngươi đều nóng lòng đi cứu sư tỷ của các ngươi!

Nhưng mà, kẻ chúng ta phải đối mặt thực lực ngang hàng với một Đại Đế, nếu như cả môn phái cùng đi sẽ có thương vong vô ích, và phu quân, chưởng môn của các ngươi sẽ không muốn điều đó xảy ra!

Vì thế chuyến đi lần này sẽ chỉ có chín người, kể cả ta!"

Ngưng một nhịp Lữ Linh Nhi lại nói.

"Hạ đường chủ, Long đường chủ, Mộc trưởng lão, Hoa trưởng lão, cùng với Triệu Thiên Tuyết, Âu Dương Kiệt, Lý Mộng Vân, Hoa Miên Nhược, các người sẽ cùng đi với ta đến Thập Vạn Đại Sơn!"

Tám người được Lữ Linh Nhi gọi đến liền bước lên trước một bước.

"Lần trước đã bị chưởng môn hố một lần, lần này nhất định không thể thiếu ta được!"

Hạ Bác nói.

"Ta muốn xem xem rốt cuộc là phân thân của Tuyết Ly Đế đó mạnh đến nhường nào a!"

Long Hân Di giọng đầy tự tin nói.

Nhưng mà khác với thái độ hăng hái tự tin của hai vị đường chủ, Mộc Phiến La, Hoa Vi Nghi cùng mấy ngàn đệ tử gương mặt đều hiện lên vẻ hoang mang.

"Linh Nhi tỷ, chúng ta sẽ đến Thập Vạn Đại Sơn để đánh nhau với phân thân của Tuyết Ly Đế cùng với yêu nhân ở đó, tỷ mang theo lực lượng mạnh nhất của Thương Sơn phái thì muội có thể hiểu được, nhưng mà... Nghi muội, muội ấy không hề có khả năng chiến đấu, để muội ấy đi theo liệu có nguy hiểm hay không?"

Mộc Phiến La ngốc trệ hỏi.

Đứng cạnh, Hoa Vi Nghi cũng khẽ gật đầu.

"Chuyện này ta biết!"

Lữ Linh Nhi đáp lại câu hỏi của Mộc Phiến La.

"Ta biết Nghi muội là một trận pháp sư, chỉ thiên về trận pháp hỗ trợ và tấn công từ xa, cận chiến không phải sở trường của muội ấy!

Nhưng mà chính vì lý do đó nên ta mới để muội ấy đi cùng!"

"Muội vẫn chưa hiểu...."

Mộc Phiến La ngập ngừng nói.

"Để Nghi muội cùng đi chính là để chuẩn bị cho tổng tấn công!"

Lữ Linh Nhi giải thích ngắn gọn.

"Tổng tấn công?!!

Ý tỷ là...?"

Hoa Vi Nghi nghiêng đầu hỏi.

"Chín người chúng ta chỉ là lực lượng tiên phong mà thôi!

Vào lúc thích hợp, Nghi muội sẽ triển khai trận pháp triệu hồi, triệu hồi tất cả người ở Thương Sơn phái đến Thập Vạn Đại Sơn!

Như ta đã nói, tất cả các ngươi đều là thiếu đi kinh nghiệm thực chiến, và với trận chiến trước mắt này thì không còn cơ hội nào để các ngươi rèn luyện tốt hơn được!"

Lữ Linh Nhi chậm rãi giải thích.

Ồ....!!!

Đám đệ tử cùng Mộc Phiến La và Hoa Vi Nghi cùng ồ lên một tiếng lộ ra vẻ thông suốt.

"Thì ra là vậy...

Nhưng còn Miên Nhược...nha đầu này chỉ mới Khai mạch, để nha đầu này làm quân tiên phong liệu có quá sức hay không?"

Trương Tố Tố lên tiếng hỏi.

Mọi ánh mắt lúc này chợt hướng về phía Hoa Miên Nhược.

"Đệ tử sẽ cố gắng hết sức xin sư nương yên chí!"

Hoa Miên Nhược liền tay ôm quyền nói lớn.

"Nhưng mà..."

Trương Tố Tố ngập ngừng.

"Các ngươi cứ nhìn rồi sẽ hiểu!"

Lữ Linh Nhi nói, ngón tay nàng chỉ về hàng cột bằng đá tám cây nằm bên phải diễn võ tràng sau đó ra lệnh cho Hoa Miên Nhược.

"Nha đầu, ngươi thử chém gãy mấy cây cột đó xem!"

"Vâng, sư nương!"

Hoa Miên Nhược gật đầu đáp, liền đi về phía tám cây cột đá.

Mọi ánh mắt đều hướng theo từng bước chân của Hoa Miên Nhược.

'Nha đầu này...đúng là chỉ mới Khai mạch...

Cho dù lực lượng có mạnh đến đâu thì cũng không thể trong một nhát chém chém đôi được cây cột đá to đến như thế...'

Tiểu Mạch Nghiêng nhìn theo bóng lưng Hoa Miên Nhược thầm nghĩ ngợi.

'Hửm...?

Đó là cái gì...?!

Một thanh kiếm...bằng gỗ...?!!

Dùng kiếm gỗ chém vào cột đá?!!

Nha đầu này đầu óc có bình thường không vậy?!!'

Tiểu Mạch Nghiêng khóe miệng giật giật khi Hoa Miên Nhược lấy ra kiếm gỗ nhập môn mà Vương Nhất Tự ban cho nàng.

Hoa Miên Nhược, tay trái kẹp kiếm vào bên hông, tay phải cầm vào chuôi kiếm, chân trái lùi lại một bước thủ thế, hai mắt nàng nhắm nghiền lại, gương mặt hiện lên vẻ tập trung cao độ.

"Tư thế này..."

Văn Vĩnh Thành nhìn vào Hoa Miên Nhược nhíu mày lên tiếng.

"Lĩnh vực kiếm pháp, triển khai!"

Hoa Miên Nhược âm trầm nói.

Dưới chân nàng hiển hiện ra một vòng tròn màu đỏ tựa như vòng tròn trận pháp với những hoa văn mang hình dáng bảy thanh kiếm khác nhau đủ kích cỡ hình dạng nằm đối xứng bên trong vòng tròn, và, chỉ duy nhất kẻ thi triển là Hoa Miên Nhược có thể nhìn thấy được vòng tròn kiếm trận này.

Lòng bàn tay phải Hoa Miên Nhược siết chặt lấy chuôi kiếm, nàng hơi hạ thấp trọng tâm xuống một chút, nàng hít một hơi thật sâu liền sau đó chỉ trong chớp nhoáng một kiếm chém ngang về phía trước.

"Thất Tiên kiếm pháp, thức thứ nhất: Trảm Phong!"

Hoa Miên Nhược chém một kiếm xuất ra một đạo kiếm khí hình bán nguyệt dài hơn mười lăm thước chém thẳng vào tám cây cột đá trước mắt.

Rẹt...

Đạo kiếm khí chém vào cột đá liền tiêu tán đi, không hề xảy ra bất cứ tình huống gì tiếp sau đó.

Hoa Miên Nhược khẽ nhoẻn miệng cười, sau đó quay người lại, cất kiếm gỗ nhập môn vào không gian giới chỉ, hai tay ôm quyền hướng về phía Lữ Linh Nhi, giọng tự tin nói.

"Sư nương, chuyến đi Thập Vạn Đại Sơn lần này đệ tử nhất định sẽ không làm sư nương thất vọng!"

?!!

Đám người một mặt ngốc trệ nhìn chằm chằm vào Hoa Miên Nhược, không ai hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Hoa Miên Nhược một kiếm chém vào cột đá, nhưng không hề có gì xảy ra, đến cả một vết xước trên thân cột cũng là không có.

Rầm!

Rầm!

Rầm!

...

Nhưng mà, chỉ vài giây sau đó, toàn bộ những người có mặt ở diễn võ tràng lúc này gương mặt từ ngốc trệ chuyển sang kinh ngạc không thôi khi nhìn thấy tám cây cột đá, mỗi cây thân phải hai người ôm mới hết, ngã đổ xuống nền thạch phiến vỡ thành nhiều mảnh.

Một nhát chém rất ngọt, một phát chém đôi cả tám cây cột đá.

'Đây...?!!

Làm sao có thể?!!

Nha đầu này rõ ràng là Khai mạch Tam đoạn...làm sao có thể chỉ trong một chiêu chém đôi một lúc cả tám cây cột đá như thế được cơ chứ?!!

Chuyện này... đến cả Kiếm Đồ hay thậm chí Kiếm Sư cũng chưa chắc có thể làm được...'

Không riêng gì đám đệ tử Thương Sơn phái mà ngay cả Tiểu Mạch Nghiêng cũng hết sức hoang mang kinh ngạc.

"Tốt lắm!"

Lữ Linh Nhi gật đầu tỏ vẻ hài lòng với một kiếm vừa rồi của Hoa Miên Nhược.

"Sư muội, không ngờ muội lại truyền Thất Tiên kiếm pháp cho nha đầu này a!"

Đứng bên cạnh Lữ Linh Nhi, Văn Vĩnh Thành nói.

"Nha đầu này, chỉ trong thời gian ngắn chưa đầy một ngày mà đã có thể lĩnh hội được Trảm Phong, thiên phú hẳn phải là cực phẩm, là thiên tài trong thiên tài a!"

Văn Vĩnh Thành nhận xét.

"Không, sư huynh, huynh nhầm rồi!

Nha đầu này thiên phú bình thường mà thôi!"

Lữ Linh Nhi lắc đầu nói.

"Thiên phú bình thường...?"

Văn Vĩnh Thành nhíu mày.

"Huynh nhìn vào hai tay của nha đầu đó đi!"

Lữ Linh Nhi nói.

Văn Vĩnh Thành cùng với những người khác đang đứng ở trên bậc thềm đại điện liền ánh mắt nhìn vào hai tay quấn chặt băng trắng đã ố màu của Hoa Miên Nhược.

"Nha đầu này tuy rằng thiên phú bình thường nhưng với kiếm là si là cuồng, không những thế, nha đầu này còn siêng năng và chăm chỉ gấp mấy lần những người khác!

Với kẻ luyện kiếm thì thiên phú thôi vẫn là chưa đủ.

Khi muội truyền dạy Thất Tiên kiếm pháp cho Miên Nhược thì sau đó cả ngày thời gian nha đầu này lao vào luyện kiếm, luyện đến nỗi cả hai tay rớm máu mà không hay biết..."

Lữ Linh Nhi nói.

"Thì ra là vậy..."

Văn Vĩnh Thành gật đầu, nhìn Hoa Miên Nhược bằng đôi mắt thưởng thức.

"Được rồi!

Các ngươi cũng đã nhìn thấy được thực lực của sư muội các ngươi, chuyện ta chọn Miên Nhược làm quân tiên phong trong chuyến đi này, các ngươi còn có ý kiến gì không?"

Lữ Linh Nhi quan sát một lượt đám đệ tử bên dưới, hỏi lớn.

"Không ý kiến, thưa sư nương!!"

Gần ba ngàn đệ tử lập tức đồng thanh hô lớn.

"Tố Tố, Phiến La, còn hai muội thì sao?"

Lữ Linh Nhi sau đó quay sang bên cạnh hỏi.

"Muội không có ý kiến"

Trương Tố Tố gật đầu, nhẹ nhàng đáp.

"Muội cũng thế!"

Mộc Phiến La cũng đồng tình với Trương Tố Tố.

"Vậy thì mọi người hãy trở về nghỉ ngơi và chuẩn bị cho thật chu đáo.

Sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ khởi hành đến Thập Vạn Đại Sơn!"

Lữ Linh Nhi nói lớn, sau đó phất tay ra hiệu.

"Giải tán!".