Chương 205: Đường chủ Y dược đường.
Sáng sớm hôm sau, tất cả mọi người ở Thương Sơn phái đều tập trung lại mảnh đất phía sau lưng môn phái.
Khung cảnh Thương sơn đỉnh sáng sớm mờ mờ ảo ảo phảng phất sương mù.
Vương Nhất Tự, Trương Tố Tố, Mộc Phiến La, Hoa Vi Nghi, Trác Hồng Quân cùng đám đệ tử đều mặc tang phục, xếp hàng ngay ngắn.
Liễu Doanh quỳ trước một ngôi mộ, thắp nhang.
"Gia gia, người hãy yên tâm, tiểu Doanh của người sẽ sống thật tốt.."
Nàng chắp tay khấn vái.
Khi đám người còn đang im lặng tập trung giữa bầu không khí trang nghiêm của một buổi tang lễ thì lúc này Mẫn Nhi dìu Thiên Tuyết đi tới.
"Chưởng môn, sư muội đã tỉnh lại!!"
Lục Mẫn Nhi nói lớn, tay vẫy vẫy mừng rỡ.
Đám người nghe tiếng Lục Mẫn Nhi liền lập tức quay mặt về phía sau, gương mặt tất cả đều hiện lên nhẹ nhõm xen lẫn vui mừng.
"Chưởng môn, đa tạ người đã cứu đệ tử!"
Triệu Thiên Tuyết đi tới Vương Nhất Tự, hai tay ôm quyền cúi đầu cung kính nói.
"Tỉnh lại là tốt!
Tỉnh lại là tốt!"
Vương Nhất Tự gật đầu hài lòng.
"Ngươi cảm thấy như thế nào?"
"Bẩm chưởng môn, đệ tử hiện tại tinh thần phấn chấn, cả người đang bức rức muốn lập tức đi tập luyện ngay!!"
Triệu Thiên Tuyết lập tức đáp lại.
"Tốt lắm!"
Vương Nhất Tự gật gù.
"Nhưng mà ngươi vừa mới từ cõi chết trở về, không nên gượng ép bản thân ngay!
Bản tọa cho phép ngươi nghỉ ngơi hôm nay không cần phải tu luyện!"
"Đa tạ chưởng môn!"
Triệu Thiên Tuyết cúi đầu lần nữa.
"Tốt quá rồi!
Tốt quá rồi!
Ta còn tưởng Nhị sư tỷ sẽ không thể nào tỉnh lại nữa!
Bây giờ thì quá tốt rồi!"
Trương Tấn phía sau cánh tay lau đi nước mắt trên mặt, xúc động nói.
"Im ngay cái miệng xui xẻo của ngươi lại!
Nếu không có tin ta bắt ngươi dọn nhà xí một tháng không hả?!!"
Đứng phía trước Trương Tấn, Lục Thiên Cầm thanh âm lạnh lẽo lên tiếng.
"Đệ...đệ không nói nữa là được mà..."
Trương Tấn khoé miệng giật giật đáp.
"Được rồi, các ngươi trở về thay y phục, sau đó tập trung trước đại điện, bản tọa có vài chuyện cần thông báo!"
Vương Nhất Tự quay lại phía đám đệ tử ra lệnh cho bọn hắn.
Đám đệ tử đồng loạt hai tay ôm quyền, cúi đầu, liền lập tức tản ra.
"Tinh! Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ Tinh Anh.
Mục tiêu nhiệm vụ:
- Tìm được Bách Độc lão quái: 1/1
- Cứu Triệu Thiên Tuyết: 1/1
Phần thưởng: Linh thú Đan công thức x1. 100 vạn kim tệ. 1000 điểm cống hiến. Phần thưởng tự động chuyển vào không gian giới chỉ!"
Sau khi đám đệ tử rời đi thì hệ thống liền hiện lên thông báo.
"Linh thú Đan?"
Vương Nhất Tự ngốc trệ ầm thầm hỏi.
"Là loại đan dược dùng cho Khế ước thú.
Một viên có thể giúp Khế ước thú không cần ăn uống trong một tháng, còn giúp nâng cao khả năng, mau chóng tiến hóa!"
Hệ thống giải thích.
"Lại còn có loại đan dược như thế nữa sao?" Vương Nhất Tự háo hức.
Loại này Đan dược cũng là rất cần thiết a.
"Tất nhiên là có!
Chỉ cần chủ nhân chăm chỉ làm nhiệm vụ hệ thống thì sẽ không thiếu những thứ thần kỳ như vậy!"
Hệ thống cao giọng ra vẻ tự hào.
"Chúng ta cũng nên đi thôi!"
Vương Nhất Tự quay lại nói với ba vị phu nhân.
Bốn người trực quay đi thì Liễu Doanh đi đến, nắm lấy tay áo Vương Nhất Tự.
"Liễu cô nương, còn có việc gì sao?"
Vương Nhất Tự quay lại hỏi.
Hắn muốn rời đi là vì muốn cho Liễu Doanh có không gian riêng, nàng có lẽ cần có chút riêng tư.
"Ta...ngươi... lời người nói đêm qua..."
Liễu Doanh ấp úng.
"Chúng ta đi thôi!"
Trương Tố Tố nắm bắt nhanh nhạy tình hình liền khẽ ra hiệu cho Mộc Phiến La và Hoa Vi Nghi.
Phiến La cùng Vi Nghi gật đầu hiểu ý, cả ba liền lặng lẽ rời đi.
Vương Nhất Tự nhìn Liễu Doanh, nghiêng đầu giả vờ ngốc trệ, hỏi.
"Lời đêm qua?
Liễu cô nương muốn nói đến những lời nào?
Ta hôm qua nói hơi nhiều nên cũng không nhớ rõ lắm!"
Hắn nói như trêu chọc Liễu Doanh.
"Đêm qua chẳng phải ngươi nói là sẽ...ở bên cạnh...thay gia gia chăm sóc cho ta hay sao?
Không lẽ chỉ qua một đêm mà ngươi... lại không còn nhớ?!!"
Liễu Doanh nhíu mày, giọng nàng như hờn dỗi Vương Nhất Tự.
Liễu Doanh, nàng không giống như những người con gái khác, khi nói đến những chuyện này đều là e thẹn ngượng ngùng, nàng thì cứ tùy tiện nói thẳng ra, không việc gì phải e ngại.
Vương Nhất Tự liền nắm lấy tay Liễu Doanh kéo nàng sát vào người hắn, ôn nhu nói.
"Ta đương nhiên là nhớ, nhớ rất rõ là đằng khác!
Nàng yên tâm, kể từ bây giờ, ta sẽ thay Bách Độc tiền bối bảo vệ và che chở nàng...cả kiếp này, lẫn kiếp sau..."
"Thật... thật sao?"
Liễu Doanh đỏ mặt.
"Thật!
Từng lời từng chữ đều là thật, đều là từ tận đáy lòng của ta!"
Vương Nhất Tự trìu mến nói.
Hắn chợt kéo Liễu Doanh ôm vào.
"Nàng có đồng ý trở thành phu nhân thứ tư của Vương Nhất Tự này không?"
"Ta... thiếp... thiếp sợ...ba người kia sẽ không chấp nhận thiếp..."
Liễu Doanh ngập ngừng đáp.
"Tố Tố, Phiến La và cả Vi Nghi đều rất tốt, ta tin ba người họ sẽ chấp nhận nàng mà thôi, nàng đừng lo lắng!"
"Nếu là vậy...
Thiếp...đồng ý..."
Liễu Doanh đỏ chín mặt, ngượng ngùng nép vào ngực Vương Nhất Tự.
"Trình độ tán gái của chủ nhân lại tăng thêm được một bậc nữa a!"
Hệ thống nhận xét.
Một lát sau.
Sân diễn võ tràng.
Trăm đệ tử y phục chỉnh tề, xếp hàng ngay ngắn, phía trước là ba đệ tử nội môn Lục Mẫn Nhi, Triệu Thiên Tuyết, Lục Thiên Cầm, tiếp sau là Tiểu Kha và Cốt Độc, đứng phía bên trái đám đệ tử là Lan nhi, Kiều nhi và Lý Mộng Vân.
Đứng trên bậc thềm đại điện, Vương Nhất Tự quan sát một lượt đám đệ tử phía dưới, đứng hai bên hắn là Trương Tố Tố, Mộc Phiến La, Hoa Vi Nghi, Liễu Doanh cùng với Trác Hồng Quân.
"Bản tọa hôm nay có vài chuyện quan trọng muốn thông báo đến đệ tử các ngươi!"
Vương Nhất Tự thanh âm vang vọng khắp diễn võ tràng.
Đám đệ tử phía dưới chăm chú chăm chú lắng nghe.
"Chuyện thứ nhất, sau sự cố của Thiên Tuyết, bản tọa cảm thấy Thương Sơn phái ta rất cần một cái Y dược đường, và chuyến đi vừa rồi đến Đông Bắc Hải, bản tọa đã tìm được một người thích hợp để đảm nhận vai trò Đường chủ của Y dược đường..."
Vương Nhất Tự ngưng lại một nhịp.
"Đứng bên trái bản tọa đây chính là Liễu Doanh cô nương, một Y dược sư với trình độ có thể sánh ngang với cái Đại sư y dược khắp Tinh không đại lục này!
Nhị sư tỷ của các ngươi bị trọng thương, vết thương là do ảnh hưởng của chi thể, đến ngay cả bản tọa cũng không có cách để cứu chữa, nhưng Liễu cô nương lại chỉ cần vài thao tác đơn giản đã có thể khiến cho sư tỷ các ngươi phục hồi và tỉnh lại, các ngươi xem xem còn ai xứng đáng với chức vị Y dược đường đường chủ hơn nàng ấy hay không?"
Đám đệ tử im lặng không hề phản bác.
Đối với bọn hắn, lời của Vương Nhất Tự nói ra là thánh chỉ, tuyệt đối đúng, tuyệt đối phải tuân theo.
"Hơn nữa, kể từ lúc này, Liễu Doanh sẽ trở thành tứ sư nương của các ngươi!
Các ngươi sau này phải đối xử với nàng như những sư nương khác, đã rõ chưa?!!"
"Thấy chưa?
Ta nói mà!
Bây giờ chính miệng chưởng môn nói ra, các ngươi còn dám nghi ngờ lời của ta không hả?!!"
Trương Tấn lên tiếng, nói với đám sự đệ sư muội đứng bên cạnh.
"Tin!
Bọn ta tin rồi!"
"Chính miệng chưởng môn nói ra thì không thể sai được!"
"Sư nương này của chúng ta y thuật cao minh, thật là tốt quá a!"
"Ta bỗng dưng muốn trở thành đệ tử Y dược đường a!"
Đám đệ tử xì xầm với nhau, tất cả đều không có mấy phần ngạc nhiên trước tin tức về vị sư nương thứ tư này, mọi chuyện bọn hắn đã được nghe Trương Tấn kể trước đó, cũng có thể đoán ra được tám, chín phần, chỉ chờ chưởng môn xác nhận mà thôi.
Còn về thực lực của sư nương mới thì sao?
Liễu Doanh tu vi cảnh giới chỉ là Võ Đồ, lại nắm giữ chức vị đường chủ Y dược đường, không lẽ trong đám đệ tử không ai là không nghi kị hay sao?
Câu trả lời là không!
Nếu như ở những môn phái, tông môn khác, lựa chọn trưởng lão, đường chủ, đều là dựa vào tu vi cảnh giới thì ở Thương Sơn phái lại không hề có chuyện đó, Võ Đồ thì đã sao, đi theo chưởng môn của bọn hắn ắt sẽ tự động mạnh lên mà thôi.
Thương Sơn phái không có khái niệm kẻ ở trên phải mạnh hơn kẻ ở dưới!
"Tất cả im lặng!
Các ngươi ồn ào đã đủ chưa?!!
Có nghe chưởng môn hỏi gì không hả?!!"
Lục Thiên Cầm lên tiếng, thanh âm lạnh lẽo lan tỏa khắp diễn võ tràng khiến cho đám sư đệ sư muội giật thót lập tức không ai bảo ai liền đồng thanh hô lớn.
"Đã rõ thưa chưởng môn!"
Vương Nhất Tự quan sát một lượt đám đệ tử ánh mắt hiện lên vẻ hài lòng, sau đó quay về phía Liễu Doanh ôn nhu nói.
"Ta đã nói rồi mà, sẽ không ai nghi kị về thực lực của nàng đâu, bây giờ nàng có thể yên tâm được chưa?"
"Chàng...chỉ cần thông báo chuyện đường chủ Y dược đường là được rồi...
Sao lại còn cả chuyện... thiếp trở thành..."
Liễu Doanh lí nhí đáp.
"Trước sau gì bọn chúng cũng biết mà thôi!
Nhân dịp này thông báo luôn một thể chẳng phải tốt hơn sao?"
Vương Nhất Tự vui vẻ nói.
Chậc...
Liễu Doanh chặc lưỡi, nàng không thể phản bác lại Vương Nhất Tự, nhất là ngay lúc này, trước mặt đám đệ tử.
"Thiên Tuyết, ngươi lấy nhập môn quyển điền tên Liễu đường chủ vào!"
Vương Nhất Tự quay mặt xuống nói.
"Vâng!"
Triệu Thiên Tuyết gật đầu, liền lấy ra nhập môn quyển ghi ghi chép chép.
"Chuyện thứ hai bản tọa muốn thông báo cho các ngươi chính là việc thành lập ra Giới luật đường!"
Vương Nhất Tự chậm rãi nói lớn.