Vào một đêm khuya khoắt, có một chàng giang hồ không ai khác đó là Tâm, đang làm bốc vác cho hắn ta để kiếm tiền còn giúp đỡ người dân đang kiệt sức nhưng kiên quyết làm việc đến cả tận đêm thâu, thậm chí Tâm còn kiếm tiền cho Hằng đi chữa mắt bởi vì cô đã bị mù từ hôm trước. Còn cậu hầu, là đàn em của hắn và cũng là bạn thân của Tâm cũng làm bốc vác với nhau, những người dân đã làm quá hăng say để cho họ kiếm tiền lo làm ăn, Tâm vừa đi vừa hút thuốc hăng say còn cậu ngồi trên miếng bạt gỗ to để nghỉ ngơi.
Thế rồi có một đàn em của hắn ta đang đến xem họ làm ra sao, khi đàn em đang đến gần chỗ Container thì bỗng nhiên có một ông già gục xuống đất khi đang đi làm bốc vác đã đụng trúng người cậu ta.
Cậu hầu của hắn giật mình còn cậu bé này phát hiện nhưng cậu ta đẩy cậu bé lui ra ngoài, cậu hầu ngay lập tức lấy cốc cho cậu ta nhưng cậu ta tức điên giật cốc mà cậu hầu đang cầm cho cậu ta uống rồi cậu ta đập cốc xuống đất, nhưng rồi cậu ta lại giở trò đồi bại với ông già thì bất ngờ Tâm xuất hiện lấy tay can ngăn rồi Tâm bẻ tay cậu ta, còn đàn em khác lao nhanh đến gần nhưng cậu ta bỏ quên việc đánh nhau với Tâm. Nhưng Tâm có vẻ cau có nói với đàn em là không để ai hãm hại người khác, khiến cho cậu hầu và đàn em không khỏi bàng hoàng. Và thế rồi Tâm cùng với ông già tiếp tục đi bốc vác cho tới khi giờ giải lao sắp đến.
Cuối cùng, giờ giải lao cũng đã đến, họ đã làm xong việc cho hắn ta, còn Tâm đã trở về nhà thì thấy Hằng cầm tờ báo để tập đi để cho Hằng được nhìn thấy ánh sáng của cô rồi bỗng nhiên Tâm đã nhìn thấy giấy tờ tiền rồi Tâm nhặt giấy tờ tiền rơi ra rồi còn nhét túi áo của Tâm. Chưa dừng lại ở đó, Tâm dìu Hằng ngồi xuống để lấy túi tiền để đi chữa mắt cho cô, hi vọng rồi có một phép màu này sẽ đến được với Hằng sau khi cô đã chữa mắt thành công vui sướng.
Nhiều ngày sau, ngay sau khi Hằng chữa mắt thành công, thì ngay lập tức Tâm cởi băng ra cho Hằng rồi cho cô được nhìn thấy ánh sáng, Tâm giơ tay vẫy vẫy liên tục, nhưng không có hiệu quả nào dành cho Hằng. Cuối cùng, Hằng vẫn bị mù mắt vì phép màu này không thể đến với cô, thế là cô sợ hãi đẩy người liên tục vào người Tâm rồi cô lùi lại vài cái bước, cô còn vừa khóc lóc vừa còn đập hộp băng ngay trước mặt Tâm rồi nói:
- Anh ơi, sao muốn anh theo dõi em hoài vậy?
- Sao anh không lo cho em, sao cứ để em tật nguyền hoài vậy?
Thế là mọi sự an bài cũng không thể tiếp diễn cho Hằng. Rồi đến một lát sau, Tâm lấy cơm đút cho Hằng ăn thì cô đã lấy tay hẩy bát cơm xuống đất rồi cô còn khóc lóc tiếp tục đẩy liên tục vào người Tâm và nói:
- Em van xin anh, tránh xa em ra đi!
- Anh tránh xa em ra đi, em không cần gì nữa!
Hằng cứ đẩy liên tục vào người Tâm không chịu ngừng. Đến lúc này, Tâm lấy tay bỏ thuốc lá xuống rồi giành lấy ôm Hằng vào vai Tâm:
- Anh đi đi, anh đi đi! - Hằng vừa nói vừa mếu máo đuổi Tâm đi.
Vậy là sau khi Hằng chữa mắt thành công thì không còn hiệu quả nào dành cho cô, bát thì vương vãi, mắt cô đã không còn nữa. Tuy nhiên, Tâm chỉ còn một cách là Tâm sẽ tìm lại ánh sáng cho Hằng để cô có thể nhìn thấy ánh sáng của cô một lần nữa sau khi mắt của cô vẫn bị mù.
Lát sau, giờ giải lao kết thúc, họ lại tiếp tục hăng say đi bốc vác cho hắn ta thì bất ngờ đàn em đã quay lại để trả thù Tâm vì dám sỉ nhục đàn em lúc đó. Bất ngờ, một cậu thanh niên kia lấy tay đánh vào lưng Tâm khiến cho anh gục xuống đất, còn thằng khác lấy chân đạp vào người Tâm vẫn gục xuống đất. Nhưng còn cậu lúc nãy cầm giật cái bao rồi đáp bao xuống đất rồi cậu ta còn lấy chân đạp mạnh vào người Tâm xuống đất. Rồi còn thằng kia lấy chân đá vào mặt Tâm, khiến cho anh bị bầm dập ở mặt, nhưng Tâm sẽ phải chịu đựng được với sự sỉ nhục của đàn em dở tệ này.