Chereads / Gate: Thus French Empire Fought Them / Chapter 4 - Chương 4: Hòa bình hay Chiến tranh ( Part 1 )

Chapter 4 - Chương 4: Hòa bình hay Chiến tranh ( Part 1 )

Falmart

Địa điểm: Khu cắm trại của quân đội chư hầu

Thời gian: 1 / 1 / 1024, lịch hoàng gia Sederan

Bản thân hoàng đế đã yêu cầu sự trợ giúp từ các Vương quốc chư hầu. Họ cử sứ giả đến gặp các vị vua của mình để thông báo rắng Đế Quốc cần sự trợ giúp của họ trong cuộc chiến chống lại kẻ thù mới đang xâm chiếm Falmart. Sau khi biết rằng một quân đội từ thế giới khác đã đánh bại Quân đội hoàng gia một cách dễ dàng và giành quyền kiểm soát đồi thánh Charlemagne. Tất nhiên, tất cả các vị vua đều đứng dậy khỏi ngai vàng và chỉ huy quân đội của mình ngay lập tức tổ chức thành quân đoàn với đầy đủ lực lượng. Các vương quốc chư hầu đã thành lập một khu cắm trại cách Đồi Charlemagne không xa. Họ nghỉ ngơi trong khi chuẩn bị sẵn sàng quân nhân và trang bị cho những bước tiến của mình. Quân đội của các Vương quốc chư hầu đang được huấn luyện chiến đấu nên họ sẽ sẵn sàng đối đầu với kẻ thù và chiếm lại đồi Charlemagne.

Trên đỉnh một vách đá. Vua Duran khảo sát xung quanh trước khi nhìn vào ngọn đồi Charlemagne, nơi quân đội chư hầu sẽ cùng nhau chiến đấu chống lại kẻ thù ở thế giới khác để chiếm lại vùng đất thiên liêng của ngọn đồi Charlemagne từ tay kẻ thù. Để ngăn chặn kẻ thù chiếm thêm đất đai của lục địa trong tương lai.

" Thưa bệ hạ ! "

Một người lính kỵ sĩ hét lên khi anh ta cưỡi ngựa đến chỗ Duran để báo cáo cho ông

" Thần đã phát hiện ra thứ mà thần tin là do thám của kẻ địch ở hai ngọn đồi phía trước. Thưa bệ hạ, chúng ta có nên giao chiến trực tiếp với kẻ thù không ? " Người lính đặt câu hỏi sau khi anh ta báo cáo.

" Không. Đừng có manh động, chúng ta phải quay lại gặp các vị vua khác " Duran nhận xét khi anh và kỵ sĩ của mình quay trở lại trại trên ngựa của họ

Tối hôm đó, các vị vua tập hợp lại bên trong lều hội nghị của họ.

Các vị vua đang tranh luận về cách tấn công kẻ thù và chiếm lại ngọn đồi Charlemagne. Họ sẽ không chỉ lên kế hoạch tiến quân với số lượng lớn. Tất cả họ đều đang hợp tác trong việc này vì họ lo lắng về những gì họ nghe được về việc quân Đế Quốc thua kẻ thù một cách dễ dàng, vì vậy họ đang lên một kế hoạch hợp lí để đánh bại kẻ thù.

" Chỉ huy quân đội Sederan không đến à ? " Duranvolt tỏ ra ngạc nhiên trước sứ giả do Sederan cử đến.

" Quân đội của chúng ta hiện đang phải đối mặt với kẻ thù ở Đồi Charlemagne như chúng ta đã nói. Người chỉ huy không thể rời đi vào lúc này " Sứ giả Sederan giải thích cho các vị vua của quân đội chư hầu đang tập hợp.

" Điều đó thật vô nghĩa " Duranvolt vừa nói vừa bối rối ngồi xuống với vẻ mặt thất vọng.

" Tôi không thấy nhiều kẻ thù trên đồi như vậy "

" Vua Duranvolt, có thể quân Sederan đang cầm chân kẻ thù tại chỗ của chúng ta " Vua của các Công quốc Liên minh lên tiếng.

" Nếu ông nói vậy thì King League... " Duranvolt thừa nhận vị Vua đồng hương của mình.

" Chúng tôi muốn quân đội chư hầu tấn công kẻ thù vào lúc bình minh ngày mai " Sứ giả cho biết.

" Vâng " Vua của Alguna vừa nói vừ đứng dậy.

" Quân đội của tôi sẽ dẫn đầu trước và đối mặt với kẻ thù ở Charlemagne "

Tuy nhiên, Vua của Mudwan đã phản đối.

" Không, của tôi sẽ đi trước ! "

" Chờ đã ! " Một vị Vua khác xen vào " Lần này chúng ta sẽ đi chung ! "

Duranvolt thở dài khi các vị vua đang tranh luận xem ai sẽ có quyền lãnh đạo quân đội.

Cuối cùng, họ chấp nhận quân đội Alguna sẽ dẫn đầu cuộc tấn công đầu tiên cùng với quân đội của Mudwan, Công quốc Liên minh và Tomaren sẽ tham gia cuộc tấn công như làn sóng đầu tiên chống lại kẻ thù trên Đồi Charlemagne.

" Vậy mọi người, ngày mai chúng ta sẽ gặp nhau ở Charlemagne " Sứ giả của Sederan nói rồi đứng dậy rời đi.

Trước khi sứ giả kịp bước ra khỏi lều, thì Duranvolt đã giơ tay ngăn anh ta lại.

" Đợi đã, trước khi rời đi, chúng tôi muốn biết thêm thông tin của kẻ thù mà chúng ta phải đối mặt "

Sứ giả có vẻ trầm ngâm một lúc trước khi trả lời câu hỏi.

" Được rồi, thần đã được chỉ thị ít nhất hãy truyền đạt cho ngài những gì mà chúng tôi đã thu thập được, hay đúng hơn là những gì chúng tôi biết rất ít về kẻ thù "

Cùng với đó, các chỉ huy của Quân đội Đồng minh đã hết sức chú ý khi sứ giả bắt đầu báo cáo.

"Thành thật mà nói, chúng tôi không biết nhiều về kẻ thù vì chúng đã xây dựng hệ thống phòng thủ kể từ khi chúng phản công và chiếm đóng Đồi Charlemagne, chưa kể rằng chúng nói bằng một ngôn ngữ khá quen thuộc giống với chúng ta. Các trinh sát của chúng tôi đã báo cáo rằng Hầu hết kẻ thù đều mặc quần áo màu xanh dương ngoài ra còn có xanh lá cây và còn rất nhiều màu sắc khác nữa. Vì vậy, chúng tôi tin rằng kẻ thù mà chúng ta đối mặt không hề đơn giản "

" Điều đó chứng tỏ là có sự tham gia của các quốc gia khác à ?" Vua Tomaren kêu lên.

" Ngươi có chắc đó là các quốc gia khác bên kia cổng không, bởi vì từ những gì chúng ta thấy, số lượng kẻ thù đang chiếm đóng Alnus dường như quá lớn để có thể tạo thành Một Đội quân."

" Thần có thể hiểu sự nhầm lẫn của ngài nhưng thực tế có khoảng 500.000 quân địch trên charlemagne, thần có thể đảm bảo với ngài rằng là có nhiều các quốc gia khác nhau vì có rất nhiều lá cờ " Sứ giả bình tĩnh trả lời.

Việc nhắc đến một lá cờ khiến Duranvolt nhướn mày. " Cờ, ngươi có thể miêu tả nó cho chúng tôi được không?"

Sứ giả lắc đầu.

" Thần xin lỗi. Thần không thể nói cho ngài bất cứ điều gì vì các trinh sát đã bị bắn bởi ma thuật kỳ lạ của Kẻ xâm lược trước khi họ có thể mô tả nó, thần vô cùng xin lỗi về điều đó."

Sau khi sứ giả của Saderan kết thúc phần mô tả báo cáo của mình về kẻ thù, cả trại im lặng khoảng một phút trước khi Công tước Alguna nói giọng lo lắng "Hừm, số lượng của chúng là 500.000 so với 300.000, hơn 200.000 quân so với chúng ta ! Kẻ thù có lợi thế về số lượng để áp đảo lực lượng của chúng ta bất cứ lúc nào ! Chúng ta đã thua ngay từ lúc chúng ta đặt chân đến đây rồi ! "

Một bầu không khí lo lắng xuất hiện, trừ Duranvolt, ông nhận ra rằng. Nếu kẻ thù có số lượng áp đảo như vậy, thì tại sao chúng tấn công chúng ta ? Hay là....

Một suy nghĩa bất chợt lóe lên. Lí do mà kẻ thù vẫn để cho chúng ta yên cho đến hôm nay, chúng đang cố tình nhử chúng ta vào một cái bẫy nào đó chăng ?.

Duranvolt cảm nhận được cái bóng của một âm mưu rình rập trong bối cảnh lo lắng này. Ông nhận ra rằng có thể kẻ thù đang chờ đợi một cơ hội hoặc một lợi thế khác để tấn công, và việc họ không tự tin về sức mạnh của mình có thể là một phần của chiến thuật của họ. Ông có thể bắt đầu suy nghĩ về cách ngăn chặn hoặc phòng thủ trước các kế hoạch tiềm ẩn của kẻ thù.

Duranvolt cân nhắc việc đàm phán với kẻ thù như một lựa chọn để tránh một cuộc chiến không cần thiết và giảm bớt tổn thất. Ông có thể muốn tìm cách tiếp cận hòa bình và tìm hiểu về động cơ và mục tiêu của kẻ thù để tìm ra cách giải quyết một cách hòa bình và tránh được xung đột trực tiếp. Tuy nhiên, ông cũng cần cân nhắc kỹ lưỡng về tính khả thi và rủi ro của việc đàm phán trong tình huống hiện tại.

Duranvolt quyết định chia sẻ suy nghĩ của mình với các vị vua khác để thảo luận và đánh giá các phương án khả thi. Ông có thể muốn mở ra một cuộc hội thảo hoặc cuộc họp cấp cao để thảo luận về cách tiếp cận tốt nhất trong tình huống này. Bằng cách này, ông có thể nhận được sự hỗ trợ và ý kiến đóng góp từ các đồng minh của mình, đồng thời cũng giúp tạo ra một sự đồng thuận chung trong quyết định cuối cùng.

" Này mọi người, hay là chúng ta thử đàm phán hòa bình có được không ? " Duranvolt nói nhỏ đế tránh bị nghe lén, ông không muốn mình được coi là kẻ phản bội.

Các vị Vua khác thể hiện vẻ mặt cau có, nhưng cũng có một số đồng ý đàm phán để tránh thương vong không đáng có. Vì đa số những người lính đều xuất thân là nông dân, việc mất đi họ sẽ là một đòn chí mạng vào sản lương thực và nạn đói có nguy cơ xảy ra.

Duranvolt hiểu rằng mất đi những người lính, đặc biệt là những người xuất thân từ nông dân, sẽ gây ra một đòn chí mạng lớn đối với sản lượng thực phẩm và tăng nguy cơ nạn đói. Ông có thể sử dụng điều này như một lý do mạnh mẽ để thúc đẩy việc đàm phán và tìm ra một giải pháp mà không gây thất thoát lớn cho dân số và nền kinh tế của quốc gia. Đồng thời, việc đàm phán cũng có thể mở ra cơ hội để đảm bảo an toàn và bảo vệ cho những người dân bằng cách tìm ra các biện pháp phòng thủ và hòa giải có thể giữ cho cuộc sống hàng ngày của họ ổn định trong thời gian khó khăn này.

" Ông đang định phản bội Đế Quốc Sederan à ? " Một giọng nói thốt lên khiến cho mọi chú ý đến.

Duranvolt đáp lại một cách trực tiếp và quyết đoán: "Không, tôi không định phản bội Đế Quốc Sederan. Tôi chỉ đang cân nhắc và đề xuất một giải pháp hòa bình để bảo vệ dân số và tối ưu hóa các lợi ích cho cả hai bên trong tình hình khó khăn này."

Ông có thể tiếp tục giải thích ý định của mình và lý do tại sao việc đàm phán có thể là một lựa chọn hợp lý trong bối cảnh hiện tại.

Giọng nói vừa nãy là của King League, ông khá trước bất ngờ trước việc Duranvolt đề xuất kế hoạch hòa bình với kẻ thù. Nghe được lời giải thích của Duranvolt khiến cho ông hài lòng.

Duranvolt hiểu rằng sự đề xuất của mình có thể gây bất ngờ và lo ngại cho King League. Ông có thể tiếp tục giải thích rằng ý định của mình không phải là để làm tổn thất đến liên minh, mà là để bảo vệ lợi ích của cả hai phe và giảm thiểu thiệt hại cho dân số và nền kinh tế. Duranvolt cũng có thể đảm bảo rằng quyết định cuối cùng sẽ được đưa ra sau một sự thảo luận và đánh giá kỹ lưỡng từ tất cả các bên liên quan.

Sau vài giờ thảo luận, Duranvolt và các vị vua khác có thể đã đạt được một sự thỏa thuận hoặc một kế hoạch hợp tác để tiến hành đàm phán với kẻ thù. Các vị vua có thể đã thấy được lợi ích của việc giữ cho cuộc chiến không cần thiết và đồng thuận rằng việc tìm kiếm một giải pháp hòa bình là lựa chọn tốt nhất trong tình hình hiện tại.

Duranvolt có thể cảm thấy hài lòng với sự đồng thuận này và sẽ tiếp tục hướng dẫn và hỗ trợ quá trình đàm phán để đảm bảo rằng mục tiêu cuối cùng là sự hòa bình và ổn định cho cả hai phe.

Sáng hôm sau, Duranvolt và các vị vua khác có thể bắt đầu chuẩn bị cho quá trình đàm phán hoặc các biện pháp khác để tiếp tục tiến triển kế hoạch hòa bình. Các chiến lược gia và nhà ngoại giao có thể họp lại để đề xuất và lập kế hoạch chi tiết cho các cuộc đàm phán, bao gồm việc xác định các điều khoản và điều kiện cụ thể để đạt được một thỏa thuận đồng thuận. Duranvolt cũng có thể sử dụng thời gian này để tập trung vào việc truyền đạt thông điệp và giải thích với dân chúng về lý do và ý định của quyết định đàm phán này.

__________________

Đồi Charlemagne.

5 giờ sáng, một xe ngựa từ từ xuất hiện. Khiến lính canh nhanh chóng phát còi báo động, hàng nghìn binh línn cầm những cây súng trên sẵn sàng bắn đoàn xe ngựa khi chúng có dấu hiệu đe dọa. Đột nhiên vài bóng người mặc giáp đi xuống chiếc xe ngựa.

Duranvolt đi xuống xe ngựa và các vị Vua khác cũng vậy. Duran dẫn đầu đi trước bất chấp sự ngăn cản của mọi người. Ngay khi ông gần bước tới, thì ngàn tia sáng màu đỏ chỉ vào đầu ông. Dù tò mò về tia sáng đỏ nay, nhưng ông nhanh chóng hiểu ra đây là lời cảnh báo.

Thằng giọng ông hét lên một cách đầy uy nghiêm.

" Chúng tôi đến đây để đàm phán về việc thương lượng hòa bình ! Nếu được xin được gặp trực tiếp chỉ huy của các người ! " khi hét xong, ông đặt tay mình lên cái cổ đang đau vì hét lên của mình.

Ông hy vọng kẻ thù sẽ chấp nhận đề nghị này, nếu không thì ông sẽ không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục chiến tranh.

Hàng ngàn tia đỏ biến mất mà hay vào đó là sự xuất hiện của một người đàn ông có vẻ ngoài trung niên. Mặc cho mình bồ cổ kính của thế kỉ 19 sang lẫn chút hiện đại.

Duranvolt vốn là một chiến binh, ông thích việc mình phải mặc những bộ đồ hoàng gia cồnh kềnh mà hay vào đó là ông thích mặc bồ đồ chiến binh hơn. Duranvolt nhìn vào người đàn ông trước mặt mình, cảm thấy sự đồng điệu giữa vẻ uy nghiêm của một vị vua và phẩm chất của một người lính. Ông có thể cảm thấy sự đồng cảm của người đó trong đôi mắt người đàn ông đó và có thể thấy rằng họ có thể là một đối tác đáng tin cậy trong cuộc chiến sắp tới. Duranvolt có thể chào đón và tôn trọng người đàn ông này như một đồng minh và đồng thời bày tỏ sự ngưỡng mộ với phẩm chất của họ.

" Xin kính chào kẻ thù. Ta là Hoàng Đế Napoleon VI, nghe nói ngươi muốn đến để đàm phán về việc hòa bình đúng không ? " Napoleon VI nói khi tay trái để sau lưng còn tay phải để lên ngực, đầu hơi nghiên về phía trước.

Duranvolt nhận ra sự tự tin và quyết đoán trong cử chỉ của Hoàng Đế Napoleon VI. Ông giữ tư thế của mình một cách trầm tĩnh và tự tin, truyền đạt sự sẵn lòng để tiếp tục cuộc đàm phán một cách trực tiếp và mạnh mẽ. Ông có thể đáp lại bằng cách thể hiện sự tôn trọng và sẵn lòng để nghe và thảo luận với Napoleon VI về các vấn đề quan trọng. Nhưng mà...

Chỉ huy của kẻ thù lại Hoàng Đế.

Duranvolt nhận ra sự khác biệt giữa việc gọi một lãnh đạo là "Hoàng Đế" so với "Vua". "Hoàng Đế" thường ám chỉ đến một vị thế lãnh đạo có quyền lực cao hơn và có thể chi phối một vùng lãnh thổ rộng lớn, trong khi "Vua" có thể ám chỉ đến một lãnh đạo có quyền lực nhưng có phạm vi ảnh hưởng hẹp hơn. Duranvolt có thể cảm nhận được tầm quan trọng của việc đối phó với một "Hoàng Đế" và sẽ tiếp tục tiếp cận vấn đề một cách cẩn thận và chiến lược.

Duranvolt nhận ra tầm quan trọng của việc đối phó với một đối thủ có vị thế cao như Hoàng Đế Napoleon VI. Ông hiểu rằng việc thảo luận và đàm phán với một người lãnh đạo có quyền lực sẽ đòi hỏi sự cẩn trọng và chiến lược. Duranvolt có thể chủ động tiếp tục cuộc đàm phán một cách thông minh và sắc bén, đồng thời sử dụng mọi cơ hội để tìm kiếm điểm chung và tạo ra một giải pháp hòa bình và công bằng cho cả hai bên.