Sau khi chứng kiến sự tàn bạo của người vợ tàn ác, anh cảm thấy yandere của vợ mình quá ác liệt anh đành phải nhượng bộ.
Nhưng dần 1 ngày đến 2 ngày và rồi 2 tuần đã trôi qua, anh dần quen thuộc với cái thứ yandere.
Tôi nghĩ "Không được nghe lời bọn xấu !Tôi đã bị tha hóa rồi. "
Trong cuộc đời anh, anh chưa thấy bọn xấu nào lại dễ thương như thế này, hội chứng stockholm chưa bao giờ tác dụng trong cuộc đời anh như thế này.
Tính sơ sơ thì anh bị cô ấy, bắt cóc, bị trói, bị cắt chàng trai trẻ.Nhưng chắc do vẻ ngoài cô ấy khiến tôi cảm thấy được an toàn.
(Đm stockholm tha hóa anh tôi.)
Anh chắc khi hiểu biết thêm về tâm linh thì anh sẽ đi bác sĩ tâm lí đầu tiên, anh nghĩ quả quyết
╭( ・ㅂ・)و ̑̑
Và cuộc sống bất đắc dĩ lại tiếp tục.
Sáng anh thức dậy đánh răng và đánh thức cô vợ đang ngủ nướng của mình trên giường của anh và cô.
Tôi kêu em "Dậy đi em ơi, sáng rồi đó ! "
Thấy em không tỉnh tôi lấy tay chọt vào má cô ấy và xoay ngón tay qua lại.
Cô đột nhiên vươn mình dậy nói "Mới sáng mà anh yêu kêu dậy chi sớm thế. "
Tôi nhẹ nhàng thông báo với cô "Hôm nay không muốn ăn đồ anh nấu à. "
Mặc dù là một người phụ nữ 300 tuổi đã trải qua bao nhiêu niềm vui cuộc đời nhưng lần đầu cô thưởng thức món ăn do chính chồng mình nấu.
Cô cười khúc khích đáp "Vâng, chờ em thay đồ đã ! "
Mặc dù anh với cô đã quen nhau một tháng nhưng vẫn không thay đồ chung vì sao ?
Tất nhiên vì phẩm giá đàn ông chỉ yêu một cô gái khi cô ấy mặc chấp nhận 100% anh ấy.
Nhưng không thay đồ chung vì anh ngại hihi
(Bó tay với thằng main cho rồi còn không húp. )
Cô tò mò "Anh nấu ăn ổn áp không ?? "
Anh kiên quyết nói "Tất nhiên em yêu, anh từng ung thư thận, phổi nhưng đâu có ung thư dạ dày "
Tại sao anh lại tự tin như thế vì anh học trong một môi trường Đại học về quản lí khách sạn và các nghề nghiệp trong 2 năm đi làm thuê đó là nấu ăn.
Nên kĩ năng nấu ăn của anh dư sức chinh phụ cô vợ "trẻ tuổi" này.
(Chắc main nghĩ cây thế giới ăn phân bón với thực vật và nước ._. )
Hai tiếng sau bữa ăn, cô đang hiện tại đang gói đầu trên đùi chồng mình.
Tôi hỏi "Sao em biết được anh vậy ??"
Cô thắc mắc "Biết gì ??"
Tôi nói "Về bản thân tôi ! "
Cô nói "Chà do anh bị xóa trí nhớ khi gặp em đấy hmm "
Tôi cau mày "Tại sao anh lại bị xóa trí nhớ ?"
Cô ấy nói "Chà do gặp một sinh vật cấp cao với lại dòng thời gian giữa thành phố biển và các quốc gia mặt đất là khoảng cách lớn. "
Cô cười nói "Hồi em gặp anh, anh cũng chỉ có 4 tuổi và em cũng vậy và do em phải di chuyển giữa 2 thế giới nên giờ em đã 300 tuổi. "
Tôi cau mày "Làm sao để phục hồi kí ức ??"
Cô nói trong vui vẻ "Miễn anh sở hữu Akashic :) "
Tôi kiểu ":V "
"Em đùa phải không !"
Cô nói "Tất nhiên là không, mọi trí nhớ những lần anh gặp em khi chưa là tâm linh điều bị Akashic xóa và lưu trữ."
Cô nói thêm "Em chỉ gặp anh trong khoảng 4 đến 18 lúc đó anh đang học cấp ba, rất trong sáng và thánh thiện hơn hiện giờ. "
Tôi nhíu mày "Vậy là tôi đã có vợ từ lúc 4 TUỔI .__. "
Tôi cảm thấy cú shock này còn lớn hơn việc tôi bị biến thành một sinh vật giống Elf, đúng là tâm linh không đùa được.
Cô nói thêm "Tất nhiên gặp anh cũng chỉ là may mắn của em khi có một người chồng được các cây thế giới để ý. "
Tôi nhíu mày "Không vui đâu em ơi !"
Cô cười khúc khích "Haha. "
Vậy ra cô ấy được theo dõi tôi từ nhỏ, ôi yandere vừa là một phiền phức vừa là một niềm vui haizz.