Chereads / Gặp Gỡ Là Nhân Duyên / Chapter 1 - Truy bắt tội phạm

Gặp Gỡ Là Nhân Duyên

ThienThanh1102
  • --
    chs / week
  • --
    NOT RATINGS
  • 897
    Views
Synopsis

Chapter 1 - Truy bắt tội phạm

Trên đường quốc lộ chính của thủ đô Masazi thuộc Diamondstar, một chiếc ô tô đen phóng đi với tốc độ rất nhanh, theo sau là năm chiếc xe cảnh sát hú còi inh ỏi khiến giao thông trở nên hỗn loạn. Chiếc ô tô đen kia lao như tên bắn khiến cho các xe khác buộc phải tránh đường, bất ngờ bẻ lái nhiều lần, vòng vào các ngõ ngách nhằm cắt đuôi các xe cảnh sát phía sau.

Xe mang số hiệu 001 tăng tốc bám riết. Trong xe là một cô gái mặc cảnh phục, đeo quân hàm Thiếu Úy, trên ngực áo là bảng tên: " Cinoly- Trung đội trưởng đội truy bắt tội phạm". Bên cạnh cô là một đồng nghiệp nam, anh ta cũng mặc cảnh phục và đeo quân hàm hệt như cô, tên Judaimo Taru. Anh ta ngồi bên ghế lái, tập trung lái xe. Còn Cinoly ngồi ghế phụ, vừa theo dõi tấm bản đồ vừa báo cáo về trụ sở cảnh sát Liên hợp Quốc tế UNP.

- Điều tra viên Saclet Jonharm! Hắn đang đi hướng về phía khu dân cư A6. Đúng như những gì chúng ta dự đoán.

Đầu dây bên kia cất giọng nam trầm khàn, nói:

- Được! Tôi sẽ báo cáo lại thông tin với cấp trên.

Cinoly ngắt máy, hướng dẫn đường đi nước bước cho Judaimo. Tên tội phạm và cảnh sát vẫn rượt đuổi nhau không ngừng, tiếng xe phóng ga rồi hãm phanh liên tục phát ra, phá vỡ sự yên bình vốn có của khu dân cư đông đúc.

Đến một đoạn đường nhỏ, tên tội phạm bất ngờ bẻ lái xe một góc chừng 45 độ, một tay cầm vô-lăng, một tay hạ của kính xuống, ném ra bên ngoài hàng chục viên bi sắt tròn tròn. Tiếp tục phóng đi, rồi thêm được một đoạn, như cảm thấy chưa đủ, hắn lại rải mấy viên bi kia lần nữa...

Thứ đó chính là bom bi, đội cảnh sát truy nã tội phạm cũng đã chẳng còn thấy xa lạ gì nữa.

- Judaimo, cẩn thận đấy!

Sau đó cô cầm bộ đàm lên, thông báo cho các xe cảnh sát phía sau:

- Chú ý! Các xe phía sau chú ý! Tội phạm rải bom bi, yêu cầu di chuyển sang tuyến đường khác!

Judaimo hãm phanh nhưng không kịp. Xe đang chạy với tốc độ cao, buộc phải lao vào con đường nguy hiểm phía trước. Bom nổ hàng loạt, các tia lửa tóe ra xung quanh, khói đen nghi ngút làm khuất hẳn tầm nhìn.

Nhân cơ hội, tên tội phạm truy nã mau chóng phóng đi, tiếng xe của hắn ngày một nhỏ dần...

Judaimo nghiến răng.

- Chết tiệt! Lại để hắn cắt đuôi rồi!

Cinoly khẽ nhíu mày, lên tiếng trấn an.

- Bình tĩnh! A6 có 3 khu nhà trống đáng nghi. Theo thông tin từ đội mật báo, chúng ta cứ nên điều người tới cả 3 nơi...

Nói rồi cô không chần chừ thêm nửa giây, ngón tay thon dài nhấn bàn phím nhanh thoăn thoắt.

- Tôi, Trung úy Cinoly! Yêu cầu huy động thêm viện trợ đến khu dân cư A6 khẩn cấp!

Cinoly năm nay cũng đã 27 tuổi rồi, vào nghề cũng đã được 5 năm... Kinh nghiệm sau nhiều lần truy bắt tội phạm của cô dày dặn hơn hẳn người đồng nghiệp khác. Điều đó thể hiện rất rõ ràng thông qua bảng ghi công dày chi chít của cô, có lẽ sắp không còn chỗ nào trống và sẽ phải thay một quyển hồ sơ mới trong tương lai không xa...

Judaimo không đủ nhẫn lại để chờ cho tới khi khói đen tan hẳn, anh ta trực tiếp lái xe đi xuyên qua màn khói mờ.

Cũng thật may, trước đó trên đường truy đuổi tên tội phạm kia họ đã kịp bắn một con chíp định vị lên đuôi xe của hắn. Và bây giờ sẽ theo dấu đó mà lần!

***

Trong trong một căn phòng kín bưng bóng đêm bao trùm lên mọi ngóc ngách bầu không khí lặng thinh bị phá vỡ bởi những tiếng rên rỉ đau đớn bất chợt vang lên.

Một cô gái tỉnh lại sau cơn mê khắp người liền chuyển tới đại não một cảm giác ê ẩm và nhức nhối vô cùng. Cảm thấy có điều gì đó không đúng, cô ấy khẽ cựa mình, mở mắt cố gắng nhìn quanh, vùng vẫy hết sức có thể. Rồi cô ấy hốt hoảng khi nhận ra tứ chi đã bị còng lại bằng các sợi xích lớn dang rộng về bốn phía gắn chặt lên bức tường dựng đứng. Sự tối tăm và lạnh lẽo càng khiến cho cô ta sợ hãi bội phần. Đầu óc mụ mị lục tung mớ kí ức hỗn độn tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi của bản thân cô ta: "Tại sao mình lại ở đây!?"

Cô ta chỉ nhớ rằng đêm qua được gã bạn trai mới dẫn đi ăn, đi chơi hẹn hò đủ thứ, cuộc đời quá là hạnh phúc... Nhưng khi mở mắt ra lại thấy bản thân ở chỗ quỷ quái này.

"Cạch!" Cánh cửa cuốn trước mặt cô gái đột ngột được mở, đồng thời đèn led trong phòng đồng loạt được bật lên sáng trưng, nhất thời khiến đôi mắt đang quen với bóng tối được phen nhức nhối. Ngay đó là từng tiếng bước chân lại gần. Cô ta mừng rơn người đang tới không phải một ai xa lạ mà chính là gã bạn trai cô ta.

Anh ta ung dung đi tới, trên gương mặt không hề có chút biểu cảm lo lắng, quan tâm nào cả. Hắn ta nhấn một cái nút điều khiển, cái cửa cuốn tự động đóng xuống. Thế rồi trên khóe môi hắn bộ ra một nụ cười ma mị.

- Anh yêu, cuối cùng anh cũng đến rồi! Mau tới đây cứu em!

Nước mắt cô ta giàn giụa, khi thấy được biểu cảm trên gương mặt anh ta thì tiếng khóc cũng nín bặt. Anh ta tới sát lại gần, đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của người con gái trước mắt. Thật là muốn ăn tươi nuốt sống cô ta!

Cô gái khó hiểu trước hành động kì lạ của gã bạn trai mới. Nhìn nụ cười trên môi hắn làm cô ta bất giác rùng mình. Niềm vui tắt ngấm, thay vào đó là sự sợ hãi đang thường trực trong tâm trí. Cứ ngỡ là có cứu tinh, ngờ đâu, đây mới là khởi đầu của chốn địa ngục trong đời cô ta.

- Sợ lắm đúng không?

- A... Anh muốn... muốn làm gì?

Cô ta sợ tới mức nói năng lắp bắp lộn xộn.

Không biết từ bao giờ, hắn lén rút một con dao cầm trên tay. Bàn tay khác tóm lấy cằm cô gái, để cô đối mặt trực diện với mình.

- Nào nào, cứ bình tĩnh. Chẳng phải anh đã tới đây cứu em rồi sao? Lo gì chứ?

Chưa đầy hai giây, hắn liền đổi mặt.

- Lâu lắm rồi mới bắt được mồi ngon như cô em. Em nghĩ mình thoát được khỏi tay anh đây sao?

Hắn đưa con dao nhọn hoắt lên ngang chừng gò má cô gái, rồi thản nhiên cắm xuống, rạch một đường dài.

Máu tươi từ miệng vết rạch ứa ra, kèm theo đó là tiếng hét đau đớn của cô gái trẻ. Ngược lại, hắn khoái chí bật cười thành tiếng, đứng yên nhìn dòng máu chảy dọc từ gò má xuống cần cổ trắng ngần. Ngọn lửa trong lòng bùng lên, hắn không nhịn được mà chép miệng một cái, sau đó trực tiếp cắn vào cổ cô ta, liếm sạch chỗ máu chảy ra.

Biến thái thật sự!

Cô gái nén cơn đau, dùng sức giãy dụa nhưng dù có thế nào cũng không thoát khỏi gông xích.

Hắn nhìn cô, ánh mắt đầy ý vị và ham muốn, mang con dao trên tay di chuyển dần xuống. Cô ta vẫn đang mặc trên mình chiếc váy hôm đi hẹn hò với hắn, bộ đầm trễ vai ngắn ngang đùi, để lộ nơi xương quai xanh quyến rũ cùng đôi chân dài trắng nõn. Con dao kia lại một lần nữa được ấn xuống, một đường ngọt lịm xé rách nửa thân váy trên. Chưa thấy thoả mãn, hắn rạch thêm vài lần nữa, cho tới khi cả bộ váy bỗng chốc trở nên tả tơi vô cùng, cả thân thể ngọc ngà gần như loã lồ hoàn toàn trước mắt hắn.

Hắn dừng tay, đặt con dao xuống, đi sang bàn bên cạnh lấy một cái lọ nhỏ màu nâu nâu, rồi lấy tiếp ra một ống xi lanh, hút lấy dung dịch từ cái lọ kia, rồi thuận tay quẳng nó sang một bên.

Mang đến trước mặt cô, mặc cho cô có chống cự, hắn điềm nhiên tiêm thứ dung dịch kia vào bắp tay cô gái. Thuốc phát tác rất nhanh, cả cơ thể cô run lên bần bật, hai mắt mở to, trợn ngược lên, sau đó là từng cơn co giật ập đến. Còn hắn đứng một bên, vừa quan sát vừa cười .

Vài phút trôi qua, thuốc ngấm, cô gái đổ mồ hôi, đôi mắt giờ đây lờ đờ đẫm sương, khuôn mặt đỏ ửng. Bấy giờ hắn mới tiến đến, vén mấy lọn tóc loã xoã sang sau tai cô ta. Từ sau khi bị tiêm thuốc vào người, cô ta chẳng còn kêu cứu, chẳng còn chống đối nữa. Hắn hài lòng lắm, trực tiếp mang cự căn thô bạo hành hạ cô ta dã man, ấy vậy mà trên gương mặt kia chỉ lộ ra một vẻ vui sướng bất thường. Hắn chơi đồ quá độ, tới nỗi làm cho người kia ngất đi.

Đúng là còn hơn cả cầm thú!

Xong việc, hắn mang đinh và búa đến, đóng lên từng đoạn tứ chi cô ta . Rồi lại ngồi lột da, rút gân,... Máu chảy dọc theo bức tường xuống đất đọng thành một vũng lênh láng.

Đang hăng say với công việc của mình, đột nhiên từ bên ngoài, tiếng súng vang lên. Một viên đạn đen xì lao xuyên qua lớp cửa cuốn, cứ thế cắm thẳng vào đầu hắn ta. Hắn còn không có thời gian để kịp phản ứng, chết ngay tại chỗ, hai mắt trừng trừng trắng dã.

Bên ngoài khu nhà hoang, trong một con ngõ nhỏ có một chiếc xe Mercedes E300 đậu ở đó. Một người đàn ông cả người mặc đồ đen, tay vác theo khẩu súng trường đi đến bên chiếc xe ấy, gõ nhẹ vào cửa kính. Đợi khi cửa dần hạ xuống, người này mới cúi người, nói với ba người khác bên trong .

- Đại ca! Đã hoàn thành nhiệm vụ!

***

Vừa hay, xe cảnh sát ập đến khu nhà hoang này, phong toả hết xung quanh.

Một người đàn ông đeo một chiếc mặt nạ màu bạch kim che đi nửa khuôn mặt trên, ngồi trong xe từ xa quan sát đám đông.

Cinoly bên này vừa dừng xe liền chạy ra ngoài, lập tức dẫn người xông thẳng vào trong. Mái tóc xanh búi cao gọn gàng vô tình bị ai đó chú ý đến.

- Đi.- Người đàn ông đeo mặt nạ lên tiếng, ngữ điệu sắc bén như dao cứa.

- Vâng, thưa đại ca!

Chiếc Mercedes dần biến mất trong bóng tối. Không để một ai biết đến sự xuất hiện của những người đàn ông mặc đồ đen bí ẩn này ...