Chereads / [Scyla] Meterial Entity Ultimate / Chapter 67 - Màn Dạo Đầu Của Sự Tuyệt Vọng.

Chapter 67 - Màn Dạo Đầu Của Sự Tuyệt Vọng.

Sau khi tuyên án tử hình chính thức giành cho Wenty, với sự đồng thuận của toàn bộ tộc nhân, Mahakan quay người lại với một nụ cười hài lòng. Ông ta nhìn vào Wenty từ trên cao, người đang giãy dụa trong sự tuyệt vọng.

[Chết tiệt! Cái thứ chết tiệt này!

Tôi cố gắng vung tay để phá bỏ nó bằng sức thể chất đơn thuần, dù biết là vô nghĩa.]

Những tiếng xiềng xích va chạm vang lên nhưng nó đã bị che lấp bởi tiếng hò hét cùa những tộc nhân elf.

Mọi người đều đang đổ dồn sự chú ý vào người đang đứng ở nơi cao nhất, đó là Mahakan. Bỏ qua những động thái của Wenty, điều đó có thể làm cho cô dễ dàng hơn trong kế hoạch trốn thoát của mình nhưng giờ đây nó hoàn toàn vô nghĩa đối với cô.

Mahakan đã nhận thấy được Wenty đang cố gắng phá bỏ còng tay nhưng ông không vội vàng ngăn lại. Ông tiếp tục nhìn và một nụ cười mỉa mai hiện trên khuôn mặt. Vuốt bộ râu, ông cho trụ đá vừa mọc lên bắt đầu hạ xuống vị trí nơi ông đứng ban đầu. Tiến một bước rồi hai bước, những bước đi ung dung tiến lên cầu thang của bục đá.

- Tuyên án đã quyết nhưng có vẻ như ngươi không có thời gian và tâm trạng quan tâm đến điều đó nhỉ?

Hắn đi lên cầu thang từ lúc nào và bắt chuyện với tôi trong khi vẫn tiến bước. Một câu hỏi nửa vời nhưng sâu trong đó, tôi có thể hiểu rằng hắn đã phát hiện ra hành động của tôi và đang châm biếm tôi như một kẻ ngốc.

Tôi không trả lời hắn mà chỉ hầm hừ và nhìn hắn với một sự thù ghét. Ma tố đã cạn từ bao giờ nhưng tôi không hề biết điều đó. Sự mệt mỏi nhanh chóng ập đến và tinh thần tôi bắt đầu trở nên khó vững.

- Có phải ngươi đang nguyền rủa tại sao mình lại không thể phá hủy được cổ vật còng tay đúng không?

Hắn tiếp tục bước những bước nhẹ nhàng và cùng nụ cười trên khuôn mặt.

- Đáng tiếc thật. Ta thừa nhận nổ lực của ngươi nhưng sự hiểu biết của ngươi thật sự quá kém cỏi.

Với tông giọng thất vọng tràn trề, hắn hướng ánh nhìn bi thường về phía tôi.

Tất nhiên, như một kẻ được thương hại bởi kẻ thù, tôi chắc chắn sẽ không để yên như vậy.

- Tên khốn khiếp! Ngươi...cả lũ các ngươi và cả cái còng tay chết tiệt này... Lũ khốn tụi bây!

Phẫn nộ và tự gào thét với bản thân là thứ mà tôi có thể làm được vào lúc này. Toàn thân mệt mỏi vì không còn ma tố dự trữ, trạng thái bất tỉnh đến với tôi cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Dù nói vậy, cái chết có vẻ sẽ đến nhanh hơn một chút vì hắn đã tiến đến đứng bên cạnh tôi.

- Gào thét trước cái chết thì điều đó cũng là lẽ dĩ nhiên. Chả có ai có thể bình tĩnh mà đối mặt với cái chết đang đến trước mắt mình cả, dù lúc trước người tự tin rằng mình sẽ không màng sống chết.

Những lời nói này có ý nghĩa gì thì chỉ có mỗi Mahakan mới hiểu được. Vì kế hoạch trọng tâm là không để Wenty chết nhưng ông ta vẫn nói ra những lời như vậy thì chỉ có thể là phá nát tinh thần chống cự của Wenty mà thôi. Ông biết vì Wenty còn non trong khoảng am hiểu về cổ vật cho nên việc cô nghĩ đến liên tục truyền ma tố vào còng tay với hi vọng nó sẽ quá giới hạn mà đỗ vỡ đều nằm trong tính toán của ông cùng toàn bộ trưởng lão elf. Hiện giờ đây Wenty đã không còn ma tố để có thể tỉnh táo như một người bình thường được nữa. Nhưng việc cô có thể cầm cố đến tận bây giờ thì là do ý chí của cố rất sắc đá mà thôi. Việc của Mahakan đơn giản chỉ là đánh sập nó.

Với một đôi mắt chứa đầy sự tuyệt vọng, tôi nhìn chằm hắn sau khi biết rằng...tôi đã quá ngây thơ. Đôi tay không còn sức lực nữa mà đã buông thả treo trên thánh giá, cơn đau rát và máu bắt đầu chảy nhưng tôi không còn đủ ý thức để cảm nhận nó nữa.

Nụ cười nhẹ nhàng vẫn hiện hữu trên khuôn mặt hắn thật khiến tôi cảm thấy ghét hận nhưng giờ tôi đã vô lực hoàn toàn. Những lời chửi rủa sẽ không mang bất kì tác dụng nào vào thời điểm này, nó cũng chỉ khiến tinh thần tôi xuống dóc nhanh hơn mà thôi.

Tại sao chuyện này lại xảy ra? Có phải lí do chính là tôi quá ngây thơ hay không? Tôi rất yếu kém nhưng lại quá tự tin rằng mình đã đứng trên tất cả. Tôi không biết sự kì vọng của cậu ấy vào tôi với ý nghĩa gì, cậu ấy đã cảnh báo tôi về âm mưu của tộc elf nhưng tôi vẫn cứ đâm đầu vào mà không có bất cứ phương pháp giải cụ thể nào. Sức mạnh mới này, dường như nó không hề công nhận tôi là chủ nhân, nó không thể giúp tôi và tôi cũng không thể thể hiện được bản thân để nó có thể công nhận. Bố mẹ tôi hiện tại đang bị giam cầm ở đâu? Họ có bị tra tấn như những gì tôi đã nghe hay không? Hay họ có thể đã bị giết từ lâu rồi? Như cái cách mà những tên trưởng lão giết người diệt khẩu hai hộ vệ elf ấy. Lúc đó tôi cũng có suy nghĩ là muốn phanh thây hai bọn chúng nhưng giờ đây tôi đã hoàn toàn hiểu được... thế giới này quá tàn độc. Một kẻ như tôi, một kẻ ảo tưởng rằng mình là người đứng trên tất cả và giờ đây, tôi sẽ nhận lấy hậu quả của sự tự cao tự đại ấy. Không còn thời gian nữa rồi, tinh thần tôi đã vô cùng kiệt quệ, tôi không thể cố gắng thêm được nữa... Nhắm đôi mắt vô hồn lại chuẩn bị đón nhận cái chết, nhưng từ đâu đó sâu trong dòng suy nghĩ.

"Hãy vùng vẫy và hãy chứng minh giá trị của ngươi"

Tôi nhớ lại lúc mình trong không gian tối, tôi đã dường như bỏ cuộc trước tôi kia nhưng rồi một giọng nói vang lên và tiếp đó tôi đã có lại sức lực một cách bí ẩn. Tôi luôn tự hỏi người đó là ai mà lại có thể xâm nhập vào không gian tối đã có chủ nhân như vậy. Người đó đã cho tôi sức mạnh và giúp đỡ tôi trong sự tuyệt vọng. Nhưng tôi vẫn không hiểu tại sao người đó lại giúp đỡ tôi, còn lời nói mang đầy tính chất ẩn ý đó nữa là gì?

Wenty từ bỏ chống cự và cùng với ý chí yếu ớt cuối cùng còn sót lại, cô nhắm chậm đôi mắt vô hồn của mình và gục đầu xuống. Thấy thế Mahakan cũng trở nên nghiêm túc và kết thúc nụ cười trên khuôn mặt. Ông biết, thời điểm bây giờ mới là phần quan trọng nhất trong kế hoạch, không thể để lộ bất kì sơ hở nào và bất kì một lỗ hỏng sai sót nào, Mahakan bắt đầu tuyên bố tự mình hắn sẽ kết liễu tộc nhân Wenty. Điều đó không hề có bất kì lời phản đối nào từ toàn bộ tộc nhân, không những vậy, họ còn cho rằng đích thân một vị trưởng lão ra tay thì sẽ chắc chắn hơn không có đường thoát cho kẻ bị quỷ ám.

Bầu trời vẫn âm u và càng dày đặt những đám mây xám xịt. Những cơn gió bắt đầu giật mạnh và một vài giọt mưa lắt cắt nhỏ xuống. Tuy nhiên, vấn đề thời tiết xấu không còn nằm trong suy nghĩ của tộc nhân elf nữa, hiện tại đây, họ chỉ đang tập trung vào nhất cử nhất động của Mahakan, người sắp sửa tung đòn tử hình cho Wenty.

"Tôi nên làm gì đây? Tôi sẽ từ bỏ và chết một cách tức tưởi như vậy? Rốt cuộc sự cố gắng từ trước đến giờ của tôi đã trở nên vô nghĩa rồi sao? Tôi có nên tiếp tục với ý chí nhen nhói còn sót lại đây không? Nhưng nếu làm vậy tôi có thể sống sót ư? Tôi có thể thoát khỏi còng tay và bình an rời khỏi lãnh địa elf ư? Nó có khả thi không? Có thể thực hiện được không? Những thứ vô nghĩa ấy... tôi... nên từ bỏ---

"Ta là gì và xuất thân từ đâu ngay cả ta còn chẳng biết. Và khi ta có thể nhận thức được thì ta đã vô tình bị kéo vào một trận chiến luân hồi. Đến một lúc, người chiến thắng còn đứng vững lại là ta, và khi đó, ta đã nhận ra mình không hề được ghi nhận là đang tồn tại."

Không! Tôi không chắc mình sẽ từ bỏ một cách dễ dàng như vậy. Tôi kia đã chiến đấu trong tuyệt vọng để giành lấy sự sống nhưng cuối cùng cô ấy vẫn không thể sống một cuộc sống như ý muốn, tuy nhiên, cũng không vì thế mà cô ấy đã phải từ bỏ những cố gắng từ trước đến giờ của mình. Cô ấy luôn tiếp tục tiến bước dù đã biết nó không hề có kết quả khả thi nào. Nhưng mà tôi... tôi đã làm gì thế này? Tôi đã hứa rằng sẽ biến cuộc sống của tôi trở nên thú vị hơn thông qua đó cô ấy có thể cảm nhận nó, nhưng hiện tại, tôi đang có ý định từ bỏ sự sống một cách dễ dàng như vậy? Tôi không muốn. Tôi không muốn chết. Đúng vậy, tôi không hề từ bỏ cho đến giây phút cuối cùng. Tôi nên làm gì đây. Tôi không có sức mạnh. Tôi phải sống. Tôi phải sống. Tôi là một kẻ yếu đuối. Tôi phải sống. Tôi không muốn chết một cách dễ dàng như vậy. Tôi không muốn chết vào lúc này! Tôi không muốn! Tôi không muốn! Làm ơn! Làm ơn! Làm ơn...hãy cứu tôi!

- Tôi thật sự không muốn chết!

Wenty bắt trợt mở đôi mắt và hét lên bằng những sức lực cuối cùng.

Tiếng hét chứa đầy mong muốn sống còn của cô vừa dứt thì một tiếng nổ vang trời được tạo ra từ bên trong lãnh địa tộc nhân elf.

©

Quay lại một phút trước.

Khi biết rằng Wenty đã từ bỏ sự sống theo nghĩa đen thì Mahakan bắt đầu hành động. Ông ta lấy từ trong người ra một thanh kiếm ngắn và dường như nó đã được chuẩn bị từ trước. Thanh kiếm không quá dài nhưng lưỡi kiếm vô cùng sắc bén, bên cạnh đó, đường viền lưỡi kiếm còn có những điêu khắc kì lạ trên đó. Khi ông ta đưa thanh kiếm lên cao nhầm kích hoạt sức mạnh của nó.

- Đây là cổ vật thuộc về mảng tấn công. Lưỡi kiếm của sự phán quyết! Nó sẽ là "người" đưa tiễn ngươi xuống địa ngục!

Khi đó, một luồng hào vang màu xanh lục tỏ ra khắp thanh kiếm. Nó lan rộng và bắt đầu thu nén lại tập trung ở lưỡi kiếm.

®

Phía vút trên bầu trời cao. Một hình thể không xác định đang lao với tốc độ âm thanh vụt qua những đám mây xám kịt. Một hình thể hình cầu một màu đen tuyền, xung quanh nó là một luồng khí tà ác tựa như một quả thiên thạch của ngày tận thế. Kích thước không quá lớn nhưng khi nó bay qua nơi đó, những giọt mưa và đám mây đều bị di tản một phạm vị rộng lớn. Mục tiêu của nó hướng đến không nơi nào khác ngoài lãnh địa elf, nơi đang có một sự kiện hành quyết.

®

Mahakan khi đã kích hoạt được sức mạnh của cổ vật thì ông bắt đầu tung ra một đòn chém theo cạnh huyền.

Nhưng khi đó, tâm trạng ông cũng không hề thoải mái chút nào. Ông biết, nếu như kế hoạch có chút sai sót và ngài ấy không đến kịp thời như đã nói thì Wenty sẽ không thoát khỏi cái chết. Hiện tại, tứ vị trưởng lão nói chung và Mahakan nói riêng đều rất nghiêm túc trong việc này. Bọn họ cũng đã thông qua nghị quyết rằng, nếu kế hoạch xảy ra sai sót thì cũng không quá đáng lo ngại. Khi đó, Wenty sẽ chết và củng cố danh tiếng của tứ vị trưởng lão. Nhưng ngài ấy trong lời nói của tứ vị trưởng lão sẽ không thỏa mãn khi kế hoạch giữ Wenty còn sống đã bị phá vỡ. Nhưng nếu điều đó xảy ra thì lỗi hoàn toàn thuộc về ngài ấy chứ Mahakan sẽ không chịu toàn bộ trách nhiệm. Nhiệm vụ của ông là đại diện một người chủ trì cuộc hành quyết và thực hiện nó. Không có lí do nào trách ông trong khi ông chỉ đang làm theo nhiệm vụ.

Lấy lại sự an nhiên trên khuôn mặt, ông ta chuẩn bị tung ra đòn kết liễu nhưng, khi đó, một quả cầu màu đen xé tan đám mây và lao ngang qua đầu hàng người đang đứng tại quảng trưởng. Mahakan là người đầu tiên cảm nhận được nó vì luồng khí tà ác nó tỏ ra. Khi nó xuất hiện rõ ràng và không còn bay trong những đám mây nữa thì toàn bộ tộc nhân tại quảng trường mới bắt đầu chú ý và ngước nhìn hình thể không xác định kia. Mahakan dừng lại hành động và cũng không giấu nổi sự tò mò mà ngước nhìn theo hướng bay của viên thiên thạch đen tuyền đó.

- Nhìn kìa...thứ đó là gì vậy?

- Một quả bóng đen ư? Nhưng tôi lại cảm thấy nó nguy hiểm vô cùng.

- Nó sẽ hướng tới đâu vậy? Tôi cảm thấy nó như vừa bay vụt qua đầu tôi.

- Tôi cũng không khác gì anh đâu. Lúc đó, cảm giác toàn thân tôi như bị đông cứng vì ám ảnh...

Những lời bàn tán liên tục khi mọi người thấy hình thể bí ẩn ấy. Dường như họ đã bỏ qua cảm xúc khi chuẩn bị chứng kiến màn hành quyết mà giờ đây ai ai cũng nghi vấn và sợ hãi quay theo nhìn hướng bay của hình thể bí ẩn.

- Hướng đó là...Quốc khố!

Sau sự to tiếng như thể rất kinh ngạc của Mahakan, một tiếng nổ vang trời được tạo ra và sau đó là một làn bụi mù mịt cao đến nổi đứng tận tại quảng trường vẫn có thể kinh ngạc về sức công phá của vụ nổ.