Thời gian nhanh chóng trôi qua không chút nương tình nào cho toàn bộ sinh vật đang tồn tại. Trong đó có Kaiin và Wenty. Nhưng trong hai tuần tức 14 ngày này thì Kaiin đã biến mất tâm hơi từ khi dứt xong câu cuối vào ngày hôm đó. " Cố lên nhé. Tôi còn có việc nên đi trước đây. Khi nào còn 1 ngày trước thời hạn thì tôi sẽ trở lại."
Không mong đợi gì nhiều ngoài những lời khuyên hữu ích của Kaiin, Wenty đâm đầu vào luyện tập ngày qua ngày. Sau khoảng 3 ngày rèn luyện thể chất thì cô cũng đã chạm trán lại với đàn Lợn Có Cánh lần trước. Mọi thứ đều như một Deja vu khi mà lần này Wenty cũng tay không bắt giặc. Tuy nhiên, chỉ có một điều khác biệt không thể chối từ đó là sự tự tin tuyệt đối. Cô không còn hoảng loạn khi bị dồn ép bắt ngờ nữa, cô đã bình tĩnh y như biết rằng bọn chúng sẽ xuất hiện vậy. Nắm đắm cũng như những đòn phi cước của cô cũng đã có uy lực hơn rất nhiều so với lần trước. Rõ ràng từ lúc đó thời gian chỉ trôi qua ba ngày trước màn tái đấu. Điều đó có thể khẳng định rằng Wenty thật sự nổ lực rèn luyện bản thân đến mức độ khủng khiếp như thế nào. Cuối cùng cô đã hạ hết bọn chúng mà không chừa lại bất cứ tàn dư nào. Nhưng cô không giết chúng, đơn thuần là đánh cho bất tỉnh và sau khi chúng tỉnh dậy như là bị hào quang tốt bụng từ kẻ thù thu phục, chúng đã trở thành bạn tốt của cô từ lúc đó. Hay nói đúng hơn là chúng đã hoàn toàn quy phục Wenty sau khi cô tốt bụng không giết bọn chúng.
®
11 ngày nữa đã trôi qua, tính đến thời điểm hiện tại thì đã trôi qua 25 ngày rồi. Đồng nghĩa với việc tối nay hoặc ngày mai Kaiin sẽ quay trở lại và ngày mốt là ngày mà cô bắt buộc phải kiểm soát được sự nhiễu loạn và quay về lãnh địa elf để cứu bố mẹ.
Trong 25 ngày này, sáng tập thể hình tối tọa thiền rèn luyện ý chí. Cô liên tục lập lại một chu kì như vậy trong suốt khoảng thời gian đó.
Tuy là nói phải dựa vào mong muốn báo thù để rèn luyện ý chí nhưng ở một mức nhất định nào đó, Wenty vẫn cẩn thận không để cho sự tâm tối từ mong muốn báo thù nuốt chửng lấy cô. Và cuối cùng. Cô đã thành công. Có thể nói là cô đã tự tin hơn trước đây, nhưng kết quả ra sao thì phải thử mới biết được. Cô bắt buộc phải bước vào "bài kiểm tra" cuối cùng này. Đó là kiểm soát được sự nhiều loạn ma tố. Thứ đã khiến cuộc đời của cô đảo lộn hoàn toàn.
®
Không như tính toán. Kaiin không hề trở lại vào tối hôm nay. Mà là cậu quyết định xuất hiện vào lúc giữa khuya.
Khi Wenty đang chìm sâu trong giấc ngủ thì với trực giác nhạy bén của mình, cô đã nhanh chóng phát hiện ra sự hiện diện của Kaiin. Dù nói là ngày cuối của quá trình rèn luyện nhưng cô vẫn không hề chủ quan mà nghĩ ngơi vào ngày hôm nay. Cô chỉ mới tọa thiền xong vừa nãy thôi, và khi mới chìm sâu trong giấc ngủ để hồi phục thì Kaiin đã xuất hiện tại đây.
- Khoan! Là tôi.
Như hiểu Wenty sẽ tấn công mình vì cho rằng cậu là kẻ khả nghi, Kaiin lên tiếng và đưa hai tay ra trước nhằm trấn an Wenty đừng manh động.
- Tôi biết là cậu rồi. Nhưng tôi vẫn cảnh giác vì không ai hoạt động vào giờ này ngoài ma thú cả.
Lí luận khá nhạy bén từ Wenty. Với sự cảnh giác liên tục như vậy cũng làm cho phạm vi xung quanh cô nàng được trở nên an toàn hơn, tuy nhiên, ngược lại thì cô cũng không thể yên tâm mà nghĩ ngơi được. Cô phải dành rất nhiều sự chú ý vào toàn cảnh xung quanh, điều này cũng chỉ làm cho tinh thần cô mệt mỏi thêm thôi.
- Vậy hả? Mới khoảng thời gian đó không gặp mà cô đã tiến bộ hơn ở nhiều mảng rồi nhỉ?
Đóng lửa mà Wenty đã nhóm vẫn đang cháy lụi than. Không hẳn là phừng phực như hồi mới đốt nhưng ánh sáng từ nó tỏ ra cũng đủ để hai người nhìn mặt nhau và trò chuyện.
Cậu ngồi xuống thân gỗ một cách tự nhiên. Như không hề để ý giờ này đã khuya cậu vẫn từ tốn nhìn vào Wenty. Người vẫn còn có dấu hiệu của sự mớ ngủ.
- Cậu cũng vậy. Vẫn khó hiểu như ngày nào. Tôi tự hỏi là cậu cố ý hay gì mà lại chọn xuất hiện vào giờ này đấy.
Như hiểu được ý muốn muốn trò chuyện của Kaiin, Wenty cũng lại gần thân gỗ đối diện cậu mà ngồi xuống. Buông ra vài lời châm chọc nhưng tình thế hiện tại chả ai cười nổi cả, kể cả Kaiin.
- Ngày mai là ngày quyết định rồi nhỉ? Cô đã sẵn sàng chưa?
- Nói "đã rồi" thì cũng là nói dối, tôi nghĩ đêm nay mình sẽ có một giấc ngon cho đến tận ngày mai. Nhưng giờ có lẻ nó đã bị phá hỏng rồi.
- Haha thôi nào. Tôi chỉ hỏi cô một vấn đề nhỏ thôi, cho nên, nếu xong nhanh thì cô có thể tiếp tục giấc ngủ của mình.
Cười nhưng nét mặt thì chả vui chút nào. Đó là Kaiin, người đang chăm chú nhìn cô như muốn đi thẳng vào nội tâm của cô. Như hiểu được sự căng thẳng từ Kaiin, Wenty cũng không khỏi nghi ngờ về những gì xảy ra ở hiện tại. Nếu như có một vấn đề nhỏ cần giải quyết thì đợi đến ngày mai vẫn chưa muộn, nhưng cậu lại gấp gáp xuất hiện và muốn giải quyết vào đêm khuya như thế này, điều này làm cho Wenty ráy lên một cảm giác bất an.
-.....gấp lắm sao?
Lên tiếng với sự chuẩn bị tinh thần đón nhận điềm lở, Wenty không hề sợ sệt mà ngược lại còn muốn đối mặt với nó ngay bây giờ. Dù gì thì cũng đã hiểu rằng chuyện này thật sự nguy cấp, cho nên nếu không giải quyết luôn ở thời điểm hiện tại thì cô sẽ không thể ngon giấc khi tâm trí luôn nghĩ về nó.
- Không gấp với tôi nhưng tôi nghĩ nó sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến quyết định của cô.
Nghe vậy Wenty cũng trầm lặng ngầm ý muốn tiếp tục cuộc trò chuyện. Nói vậy tức nghĩa vấn đề mà Kaiin muốn nói sau đây là hoàn toàn liên quan trực tiếp đến Wenty, cậu thì chắc chắn chả liên quan gì, nhưng vì một ý định hay suy nghĩ nào đó mà cậu lại có phần lúng túng thay Wenty trong vấn đề này.
- Tôi nghĩ vụ ở lãnh địa elf khả năng cao là cái bẫy.
Cậu trầm lặng nói lên. Trong rừng hiện tại rất yên ắng cho nên từng lời từng câu của Kaiin đã trở nên rất rõ ràng mà Wenty có thể nắm bắt được.
Rõ ràng, việc hành quyết ở lãnh địa elf từ trước Wenty đã suy đoán nó là một cái bẫy nhưng vẫn chưa có tính xác thực, và hiện tại, Kaiin đã lên tiếng lại về vụ này một lần nữa, thái độ của cậu cũng cho thấy cậu hoàn toàn nghiêm túc trong vấn đề này. Wenty không thể giữ nổi cơn hiếu kì mà lên tiếng gặng hỏi.
- Là cái bẫy hay không không quan trọng. Nhưng tôi muốn biết cậu lấy thông tin đó từ đâu và tính xác thực của nó nữa kìa.
- Trong lúc làm việc riêng thì tôi đã tình cờ nghe được cuộc trò chuyện từ một vài mạo hiểm giả gần đó.
Wenty im lặng biểu hiện muốn nhường Kaiin tiếp tục lời kể.
- Nội dung cuộc trò chuyện chả có gì ngoài những cuộc tán dóc thông thường, nhưng khi lúc họ bảo về một trong Thất Đại Anh Hùng đang hiện diện và cư trú ở lãnh địa elf. Lúc đó, tôi thật sự đã sinh nghi.
Lần đầu tiên nghe về danh Thất Đại Anh Hùng cũng làm cho Wenty sửng sốt. Tất nhiên, bọn họ rất nổi tiếng với nhân dân của các đất nước nhưng rất ít khi họ xuất đầu lộ diện, họ luôn âm thầm trong bóng tối để thực hiện nhiệm vụ được giao, việc một trong Thất Đại Anh Hùng lộ mặt và đang cư trú ở lãnh địa elf thật sự là một vấn đề nóng hổi để bàn tán.
- Ý cậu là.. vụ phán xử bố mẹ tôi ở lãnh địa elf có thể có liên quan đến anh hùng đó ư?
Không chằn chừ, Wenty cất lời muốn đối chiếu suy luận của cô và Kaiin.
- Cô không nghĩ hai vụ này hoàn toàn liên quan và thời gian đều trùng khớp như nhau à?
- Tất nhiên. Nhưng dù gì đi nữa, tôi vẫn phải về đó để cứu bố mẹ tôi.
- Tôi không có ý định cản cô. Nhưng tôi muốn trao cô vài lời khuyên nhỏ thôi.
Nghe vậy Wenty ngước nhìn Kaiin một lần nữa, ánh mắt hy vọng nhanh chóng chuyển sang sự kiên quyết.
- Không cần! Cậu đã giúp tôi rất nhiều rồi, và tôi không muốn phải điều gì cũng dựa dẫm vào cậu nữa.
- Vậy à?
Kaiin nhẹ nhàng lên tiếng như đã xóa bỏ hết nỗi lo âu. Ngay từ đầu cậu cũng tính là sẽ hành động nếu Wenty có cần trợ giúp nhưng khi nghe cô nàng phản bác một cách trưởng thành như vậy, cậu cũng không cố chấp làm lung lay ý định của cô.
- Xong việc rồi. Cô có thể tiếp tục giấc ngủ của mình.
Thay đổi bầu không tĩnh lặng bằng một câu nửa đùa nửa thật. Wenty sau đó cũng không nói gì mà đi một vài bước về lại chỗ cô vừa nằm. Cô xoay lưng về phía Kaiin và đôi mắt vẫn chứa đầy sự quyết tâm, cô nhìn chằm vào màn đên u tối bên trong khu rừng mà thiếp đi lúc nào không hay.