________________________________________
Bữa tối đã chuẩn bị xong xuôi và cả gia đình Denpan cùng Kaiin đã có mặt tại bàn ăn, điều đặc biệt hôm nay là sự góp mặt của Kaiin sau một khoảng thời gian dài rời đi.
- Này Meru, cô cũng nên ngồi xuống và dùng bữa cùng chúng tôi đi.
Mia lên tiếng cùng với điệu bộ gọi mời.
- Không, căn thể tôi không cần ăn uống hay thở mà vẫn có thể tồn tại được, cho nên điều đó là không cần thiết. Tôi sẽ đảm bảo sự an toàn của mọi người trong khi dùng bữa, xin đừng quan tâm đến tôi thưa Mia-dono.
Meru lên tiếng liền như ngay lập tức. Chuyện này không phải là lần đầu khi mà rất nhiều lần Mia cùng gia đình đã ngỏ lời mời cô dùng bữa chung, nhưng tất cả đã bị từ chối bằng một lí lẻ khó ai có thể phản bác lại.
- Cô không cần phải cảnh giác đến như vậy trong khi đã về làng đâu Meru. Cô cũng biết rằng nhờ công lao của cô cho nên đám ma thú mới không còn lảng vảng ở xung quanh làng nữa mà, cô nên tự thưởng cho bản thân bằng việc thoải mái hơn khi cô đã có công trong một việc quan trọng đi.
- Cho dù có thế nào thì tôi cũng không thể lơ là cảnh giác được, vì nhiệm vụ của tôi không hẳn là tiêu diệt ma thú mà còn là bảo vệ sự an toàn của toàn bộ người dân trong làng.
Hết lời lôi kéo, Mia bĩu môi với thái độ không phục, cô tiếp tục quay lại dùng phần cơm của mình, ngồi kế bên cô là nhóc Ben, tuy chỉ mới vừa nãy thôi nó đã hứng nhận một tràng diễn thuyết khủng hoảng nhưng hiện tại nó trông rất vui vẻ mà dùng bữa tối.
- Em có thể ăn gọn gọn lại được không hả? Miệng em bị thủng hay gì à?
Mia khó chịu nhìn sang mắng em trai mình thêm một vố nữa, cậu bé luôn miệng tự nhận mình đã lớn và trưởng thành nhưng mức độ vụng về lại quá lớn, hạt cơm hay nước sốt từ phần ăn của thằng nhóc đều văng ra xung quanh sau mỗi lần nó đụng đũa, điều này cũng không quá hiếm với những thằng nhóc nghịch ngợm nhưng nó cũng không thể chấp nhận so với độ tuổi của nhóc Ben hiện giờ.
- Thôi nào, Mia, em nó vẫn còn nhỏ mà cho nên-----
Denpan lên tiếng như muốn binh vực đứa con trai của mình, ngay lập tức một ánh lườm sắc bén từ Mare đã khiến cho Denpan cấm đầu lại vào phần ăn của mình.
Có lẻ gia đình này không hề tầm thường một chút nào, không phải là gia đình trưởng làng mà là cơ cấu trong gia đình này có chút phức tạp. Chắc hẳn Mare cùng Mia là cùng một phe và chắc chắn cũng là chủ của gia đình, Denpan cùng Ben là một phe và chắc chắn họ sẽ là những sự hiện diện yếu ớt nhất trong nhà này rồi.
- Dì Lare đúng là thiên tài trong khoản nội trợ mà, món ăn của dì làm ra đúng là khiến cháu không thể kiềm chế nỗi.
Kaiin không biết là cố ý hay cố tình mà tiếp tục lên tiếng để một lần nữa thay đổi chủ đề, nhưng sự hạnh phúc của cậu ta trong rất chân thật.
Rất nhanh chóng phần ăn của cậu đã hết sạch và cậu bắt đầu ưỡn người ra sau ghế như mọi khi trong khi Mare liên tục cười mĩm chi và hứa rằng sẽ làm thêm nhiều món mới nữa để đãi cậu.
Bữa tối của gia đình trưởng làng cũng trôi qua hết sức bình thường, Mare phụ trách việc rửa chén bát còn Mia thì dạy nhóc Ben những ma pháp cơ bản, chắc hẳn đây đã là thói quen như một thời khóa biểu của nhóc Ben sau khi dùng bữa và trước khi đi ngủ.
Ma pháp cơ bản mà Mia dạy cho nhóc Ben là ma pháp hệ hỏa sơ cấp, đáng lẻ chơi lửa trong nhà sẽ rất nguy hiểm nhưng Mia cũng là một pháp sư hệ thủy, cô nàng cũng mới thành thuộc ma pháp của mình gần đây thôi, bởi vì trong suốt khoảng thời gian ở cùng Meru thì hai người phụ nữ này cũng đã dạy cho nhau nhiều thứ khác nhau. Mia sẽ dạy cho Meru cách cư xử và hành động của con người và đổi lại Meru sẽ dạy cho Mia cách sử dụng ma pháp, nhưng đối với một người mới bắt đầu chập chững học ma pháp thì phải xác định rằng mình phải chọn ma pháp hệ gì để làm trung tâm, và thế là Mia đã chọn Ma pháp hệ Thủy.
Tuy không biết trình hộ hiện tại ma pháp hệ thủy của Mia đã đến ngưỡng nào rồi nhưng Meru có thể xác định rằng nó đã gần chạm ngưỡng Thủy Hệ Cao Cấp.
Một khả năng cùng một sự kiên trì của cô nàng đã phần nào phản ánh về tầm ngưỡng sức mạnh của Mia. Sau khi nắm giữ được cơ bản về ma pháp hệ thủy, Mia tiếp tục nhờ Meru chỉ dạy mình những hệ khác nữa nhưng, đối với một người chỉ vừa mới làm chủ một hệ trung tâm thì vẫn cần nhiều thời gian để thành thạo những hệ khác, nhưng Mia lúc đó cũng chỉ nắm cơ bản về hệ thủy cho nên Meru cũng không nhanh chóng đồng ý vì nếu học dồn thì sẽ đem lại rất nhiều hệ quả cho Mia.
Khi nghe Meru giải thích về hệ quả sau khi học dồn nhiều hệ ma pháp nhưng vẫn chưa làm chủ hệ trung tâm là phải đánh đổi bằng cách hao tổn ma lực nhiều hơn bình thường trong lúc thi chuyển ma pháp. Mia đã không bận tâm đến vấn đề đó mà đã nài nỉ Meru dạy mình cho bằng được, Meru trong tình thế khó có thể từ chối đó thì cũng đã đồng ý, suy cho cùng, dạy Mia cách sử dụng ma pháp cứ như là một việc giết thời gian của Meru vậy, nếu có xuất hiện ma thú thì cô sẽ giải quyết hết và chắc chắn Mia sẽ không có cơ hội thi chuyển ma pháp để rồi cạn ma lực một cách nhanh chóng. Lần này Mia chọn cho mình là Ma Pháp Hệ Hỏa.
Thủy hệ cận cao cấp và Hỏa Hệ trung cấp, Mia đã đánh đổi rất nhiều công sức và thời gian cho việc này cho nên dần dần Meru cũng trở nên nghiêm túc mà dạy học cô nàng.
Kaiin có vẻ rất hứng thú sau khi nghe Meru kể lại mọi chuyện, cậu cũng không ngờ rằng một cô gái khóc nhè khi gặp ma thú ngày nào mà hiện tại đã trở nên mạnh mẽ như thế rồi. Denpan cũng trầm ngâm nhìn về đứa con trai Ben của mình, có lẻ cậu bé chả có năng khiếu cùng sự cố gắng như Mia nên hiện tại đã lăn ra đất mà ăn vạ rồi kìa.
- Này, nếu em cứ tiếp tục dễ bỏ cuộc như vậy thì làm sao có thể trở nên mạnh mẽ để bảo vệ người quan trọng của em được hả?
- Em không cần biết, nhưng hiện tại em rất mệt và em rất muốn đi ngủ.
Cậu bé vẫn nhất quyết và Mia cũng đành bỏ cuộc
- Thôi, hôm nay tạm nghĩ tại đây, nhưng em phải nhớ rằng bắt đầu từ ngày mai sẽ không có sự ưu đãi như này nữa đâu đấy.
- Rõ rồi, thưa chị hai.
Nói xong cậu bé vội đứng dạy và chạy nhanh về phòng với vẻ hứng khởi, có vẻ sự mệt mỏi kia chỉ là giả vờ để cúp học thôi nhưng Mia lại không hề nghi ngờ gì cả.
Nhóc Ben nhanh chóng chạy qua chỗ của Kaiin, từ dưới ghế của cậu hay chính xác hơn là bóng của cậu, trồi ra một vệt đen và nhanh chóng ám vào người của nhóc Ben, có lẽ cậu nhóc không hề nhận ra mà tiếp tục chạy vào phòng không chút nghĩ ngợi.
"Thật sự đáng để đánh cược đấy"
Nhận thấy được hành động của chủ nhân mình, Meru ghé sát tai Kaiin thì thầm.
- Như vậy có được không ạ? Dẫu sao thì thằng nhóc này không hề có bất kì "dấu hiệu" nào, liệu nó có thể sử dụng sức mạnh của ngài một cách hiệu quả hay không ạ?
- Đừng lo, đây sẽ là một ván cược.
- Vâng ạ.
Nói xong Meru cũng rời lại về vị trí cũ tiếp tục làm vệ sĩ. Nhận thấy hành động bất thường của Meru, Mia lên tiếng thắc mắt.
- Hể? Hai người vừa mới thì thầm gì với nhau vậy?
Câu hỏi hướng về phía Kaiin, và ngay lập tức cậu nhận được tín hiệu đe dọa từ Mia.
- Thì thầm gì chứ, làm gì có, đúng không nào, Meru?
- V-vâng, tôi chỉ khều lấy ra ngọn cỏ vướng trên tóc của Kaiin-sama mà thôi.
- Hai người đang có gì đó rất mờ ám. Từ lúc cậu đến đây thì Meru đã cư xử rất lạ lùng rồi.
Vừa nói Mia vừa tiến sát gần mặt Kaiin, cậu không vẻ hốt hoảng, vì lúc nãy cậu cũng đã bị rơi vào cái tình cảnh này rồi.
Và cô càng không thể thực hiện điều này với Meru, đơn giản là cô nàng rất giỏi che giấu cảm xúc. Cũng có trường hợp Meru cũng không tồn tại cảm xúc của bản thân.
- Cô nói vậy là sao?
- Không gì cả, tôi chỉ đang có một chút vướng mắt mà thôi.
- Vậy à? Vậy cô có thể nói ra tại đây không?
- Không dễ như vậy, nhưng nếu cậu đã thành tâm như vậy thì tôi sẽ mở rộng lòng tốt của mình mà nói với cậu.
Cô nàng đã từ bao giờ mà trở nên cứng đầu và khó tính đến như vậy, có lẽ cô nàng vẫn còn đang giận Kaiin về lúc trước bỏ đi không nói lời nào. Cũng là lẽ thường tình khi Mia cư xử lạnh lùng như vậy.
Mia ngồi xuống lại chiếc ghế, Denpan cũng nhảy giật mình vì sự khó chịu của cô nàng, ông ta đang nhăm nhia cho mình ly nước hoa quả có pha cồn, hay còn được gọi là rựu hoa quả, thường thì người ta sẽ hút một điếu thuốc sau khi dùng bữa, nhưng chắc có lẻ thời đại này vẫn chưa sản sinh ra thuốc lá hoặc nguy hiểm hơn nữa là Ma túy.
Ly rựu này vừa nãy Mare chỉ vừa mang ra. Mỗi người trong gia đình đều làm mỗi việc của họ sau khi dùng xong bữa tối, cảm giác này có chút không thoải mái khi mà trong có vẻ dì Mare đang lo lắng một điều gì đó, mà điều gì đó thì cũng có thể đoán được rồi.
- Có phải bố đang có chuyện gì đó giấu con đúng không?
- Hả--hả? con nói vậy là có ý gì, bố làm gì có chuyện giấu giấu diếm diếm chứ.
Denpan, ông ta đã phụt ra một chút rựu khi nghe về lời nói của Mia, thái độ cùng hành động cũng cho thấy Denpan rất khả nghi, Mia tất nhiên sẽ không dễ dàng cho qua như vậy, cô tiếp tục gặng hỏi.
- Có phải lại có người ngoài đã vào làng đúng không?
Mia có vẻ rất tinh ý khi mà có thể đoán tình hình chỉ thông qua biểu cảm bất thường của Denpan. Như Erana đã nói, Denpan là một người cực kì đơn giản khi ông ta rất dễ để cho cảm xúc chi phối hành động, điểm này thì cả gia đình ông gồm cả Mare, Mia và Ben đều không có dấu hiệu, chắc có lẻ vì ông ta đảm nhận một chức vụ quan trọng cho nên phải gánh chịu rất nhiều áp lực về mạng sống con người.
- ..... con cũng đã biết tin rồi à? Là Fan đã kể cho con nhỉ?
- Vâng, anh ấy đã kể hết cho con sau khi Kaiin cùng cô công chúa kia ra khỏi làng.
Mare không biết từ lúc nào, tiến gần và kéo ghế ra rồi ngồi xuống, có lẻ Mare cũng muốn biết kết quả sau khi Kaiin cùng Erana ra khỏi làng.
- Liệu họ có làm khó dễ gì cho chúng ta không? Thưa bố?
Như vừa để ý hay không để ý đến Mare vừa ngồi xuống tại, Mia vẫn tiếp tục "điều tra" rõ hơn về sự thật. Tình thế lại thêm tình thế, Mia như đang chất vấn người bố vô tội của mình, rõ ràng, Denpan cũng chỉ là một nạn nhân vô tình dính đạn lạc thôi chứ kẻ chủ mưu thật sự thì chỉ có Mare, Ben và Denpan là biết mà thôi. Nhưng theo tình hình thì họ sẽ không khai ra ngọn ngành. Để cho Mia suy luận một chút là có thể hiểu ngay hung thủ thật sự là ai thôi.
- Bố..không chắc lắm, nhưng mà công chúa là một người rất hiểu chuyện cho nên bố có thể đảm bảo, công chúa cùng Vương Quốc sẽ không làm gì gây bất lợi cho chúng ta đâu.
- Bố nói cứ như công chúa là một kẻ ngốc bố nói gì thì cô ta nghe đó vậy.
Mia lớn giọng, cô nàng cũng đang rất khó chịu khi nghe về những lời nói có tính một chiều của Denpan. Không. Đúng hơn là cô nàng khá tức giận trước sự ngây thơ của Denpan.
- Chúng ta không thể tin tưởng bất kì ai kể cả là một mạo hiểm giả của hội đấy anh à.
Mare lên tiếng cùng gương mặt gượm buồn. Mare đã không thể nói lên bất cứ một lời nào trong lúc cuộc bàn luận giữa Erana và Denpan diễn ra, nhưng hiện tại thì không thể nữa, nếu Mare không lên tiếng thảo luận với chồng mình thì có thể mọi chuyện sẽ trở nên xấu dần. Rất khó để truyền đạt sự tin tưởng về công chúa của mình, Denpan cũng không còn cách nào khác.
- Anh biết, nhưng mà...
- Được rồi, bố có thể kể lại toàn bộ mọi chuyện đã xảy ra lúc con vắng mặt trong hôm nay không?
- Bố hiểu rồi.
Denpan cùng cảm xúc khó tả, ông ta đành kể lại toàn bộ mọi chuyện từ lúc Kaiin về lại làng và dẫn theo bên mình một cô gái, dùng cơm chung và tiến hành cuộc bàn luận bất đắt dĩ, và cuối cùng là kết thúc cuộc bàn luận bằng lời báo tin khẩn cấp của Fan. Không thể che giấu thủ phạm được nữa, Denpan khai toạt ra toàn bộ mọi chuyện.
- Tóm lại là.. Công chúa cùng Vương Quốc đã thỏa thuận sẽ không tiết lộ về nơi này à? Đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ không đá động gì đến chúng ta nữa.
- Đúng vậy, cho nên bố mới no-----
- Bố đúng là đồ ngốc dễ tin người mà!
Mia hét lớn hai tay chóng bàn và đứng bật dậy, chiếc ghế bị ngã ra sau cùng một vài tiếng động đỗ ngã.
- Lúc bắt đầu cuộc bàn luận thì bố có từng nghĩ đến việc tại sao cô ta lại muốn trả ơn chúng ta không? Trong khi đó, chúng ta lại là những kẻ phản quốc nhưng cô ta lại không hề kể tội chúng ta mà một mực nhận hết phần sai về nội bộ hoàng gia.
- Tất nhiên bố cũng đã nghi ngờ đến động cơ của cô ấy nhưng đó là một điều đã xác thực, nội bộ hoàng gia đã bị qua mặt bởi bọn quý tộc đấy con biết không?
Mia như muốn tức điên lên sau khi nghe lời bào chữa ngu ngốc của Denpan, cô nàng đưa tay lên trán như thể rất thất vọng, kéo lại chiếc ghế, Mia ngồi xuống một lần nữa.
- Thật buồn cười làm sao khi mà bố có thể tin tưởng một câu chuyện tự biện của con ả đó.
- Hả? Con nói vậy là có ý gì?
Mia thở dài đầy ngao ngán, cô cũng không thể tin được là trình độ đàm phán của bố mình lại kém đến như vậy, chỉ cần đối phương trưng ra vẻ rất tự tin về những gì mình nói đều đã làm cho Denpan phải gật gù tin vào câu chuyện dù cho nó có đúng sự thật hay phóng đại ở một linh tính nào đó.
- Thiệt tình, Vương Quốc Panasai là một cường quốc lớn mạnh ở phương đông, và không có bất cứ một lí do nào để xác thực rằng họ đã bị qua mặt bởi bọn quý tộc nhỏ nhoi cả, cho dù nếu bọn quý tộc cố gắng mua chuộc hay lách luật gì đó thì hệ thống tình báo của Vương quốc chắc chắn sẽ tìm ra sơ hở mà tóm lấy chúng mà thôi.
- Mia, con có vẻ rất hiểu về cách hoạt động của bọn hoàng gia đấy nhỉ?
Mare ngước mặt và nói với con gái mình, độ sắc sảo chắc hẳn là Mia đã thừa kế từ người mẹ của mình rồi, khác hẳn một trời một vực với Denpan, Mia lại rất ra dáng một nhà đàm phán khi cô rất tự tin và kiên quyết vào những gì mình nói và cô cũng sẽ sẵn sàng moi móc cùng lột trần những hành động giả dối ở một quy mô nhất định.
- Vâng, con cũng chỉ nghe kể từ Meru mà thôi, cũng đáng xấu hổ khi con là người chỉ dạy Meru cách cư xử của con người nhưng lại được cô ấy dạy học ngược lại.
- Thì ra là vậy, con không cần phải xấu hổ đâu, dẫu sao thì con cũng đã bỏ rất nhiều thời gian và công sức của mình để đạt được những điều mình mong muốn mà.
Hai người Mare và Mia nói chuyện với nhau như là bằng hữu lâu năm vậy, chỉ có kính ngữ mới có thể hình dung ra được vai cấp của họ là mẹ con chứ khi để ý trong lời nói cùng tông giọng thì nó rất khác so với cuộc trò chuyện của hai mẹ con thông thường.
Đó không phải là không kính trọng mà còn ngược lại là đằng khác, một sự tin tưởng đối phương một cách tuyệt đối, họ sẽ tiếp nhận những điểm yếu của nhau và cùng nhau giải quyết vấn đề một cách triệt để nhất, tất nhiên, điểm yếu của mỗi người đều sẽ không dễ dàng gì mà khắc phục được, người ta chỉ có thể kiềm chế và dần dần làm vơi đi cái điểm yếu ấy thôi, nhưng trong một vài trường hợp ngoại lệ thì những gì con người ta làm lại phản tác dụng và càng làm thêm cho điểm yếu của con người người càng lớn mạnh và khó đoán hơn.