Khi được sự đồng ý của Yuki thì Erubus đột nhiên biến đổi nhân dạng của bản thân, hình thái linh hồn đã nhanh chóng phân tán ra ngoài không gian xám nhạt và tạo thành nhiều hình vết lỏm như những vũng nước và nó dường như bắt đầu phản chiếu một thứ gì đó. Hình thái linh hồn thì đã phân tán nhưng chiếc vương miện thì vẫn lơ lửng tại đó, nó y như rằng là chủ vật thể tạm thời của Erubus vậy. Bỗng nhiên chiếc vương miện bay cao lên giữa những vết lõm và cất tiếng.
- Những gì ngươi đang nhìn thấy đó là sự phản chiếu của thế giới mà ta đã từng tồn tại, một thế giới mà sức mạnh sẽ quyết tất cả. Những con cá nhỏ bé sẽ bị nuốt chửng bởi những còn cá lớn hơn. Nơi này không tồn tại lí lẽ thường thấy ở thế giới của ngươi mà thứ bọn họ quyết định đó sẽ là sức mạnh thuần túy của một con người.
Những vết lòm hình vũng nước bắt đầu phản chiếu lại những hình ảnh và thước phim của một nơi xa lạ. Cũng có những hình ảnh chỉ lướt qua nhưng Yuki có thể nhận thấy là vừa có những người mặc trang phục kì lạ đang chiến đấu với những con quái vật có hình dáng là một con sói. Những quan cảnh cùng những lâu đài viễn cổ được chiếu ra trước mắt như đang xem một bộ phim tua nhanh vậy, không có gì là không thể, những thứ này chắc chắn là chỉ có thể tồn tại về một thế giới mà Yuki luôn hằng mong mà thôi, đó chính là... Thế giới ma pháp.
Yuki kinh ngạc nhiên ngước nhìn những hình ảnh đó mà khuôn mặt không khỏi nở ra một nụ cười hứng thú.
- Tôi sẽ đến một nơi như vậy sao?
- Ta sẽ giúp linh hồn ngươi xâm nhập vào một thân xác bất kì ở thế giới bên ngoài và sau khi ngươi tỉnh dậy thì ngươi sẽ có một thân phận, một cơ thể, một cuộc sống và hơn hết đó chính là một sứ mệnh mới.
- Một cơ thể? Một cuộc sống mới? Một sứ mệnh?
Khuôn mặt cậu ngày càng nở rộ ra sự vui vẻ hiếm thấy, đó chẳng phải là những gì cậu hằng mong ước sao, chuyển sinh sang một thế giới khác và cũng bắt đầu một chuyến phiêu lưu đầy mạo hiểm và mang trên mình một sứ mệnh cao cả.
- Và một điều ngươi cần phải lưu ý đó chính là.... Bóng tối có thể làm bất cứ mọi thứ.
- Tất cả ư?
- Đúng vậy, nhưng vẫn có thể tồn tại một số tông đồ của nhiều vị thần ganh ghét với ta mà nhầm mục tiêu tận diệt tất cả những sinh linh có tồn tại sức mạnh bóng tối trong người. Cho nên sau khi đến thế giới bên ngoài thì ngươi hãy cố gắng đừng để ai khác biết về việc ngươi đang nắm giữ sức mạnh bóng tối và Scyla. Được chứ?
- Tôi sẽ lưu khắc, mong ngài hãy yên tâm.
Sự háo hức và mong chờ của Yuki đều để lộ rõ ra trên khuôn mặt và không gian xung quanh cậu, không biết sau khi đến đó thì điều gì sẽ chờ đón cậu tiếp theo, nguy hiểm hay hạnh phúc đều là những thứ cơ bản, điều cậu mong muốn đó chính là những sự mới mẻ và thú vị mà một nơi kì lạ mang lại. Chờ đã, lúc nãy Erubus có nói là muốn nhờ Yuki một việc gì đó nhưng nãy giờ hắn vẫn luyên thuyên mà chưa hề nói đến vụ đó, có lẽ "Một sứ mệnh cao cả" mà hắn nói có lẻ liên quan đến việc mà hắn đang cần sự giúp đỡ, Yuki cũng khập lại sự háo hức của mình mà lên tiếng.
- Thế? Việc mà ngài muốn tôi làm sau khi đến thế giới mới là gì vậy?
Sau khi Yuki nói xong câu đó thì bầu không khí trong này liền trở nên căng thẳng. Những vết lõm kia cũng biến mất và hội tụ lại thành một hình thái linh hồn giống lúc nãy, chiếc vương miện đột nhiên tỏa ra một ánh sáng kì bí và rồi cũng vụt tắt ngay sau đó.
- Việc ta muốn ngươi làm.... đó chính là....
__________________________________________
®
- Này này, cậu có chắc là mọi việc sẽ ổn nếu chúng ta cho hắn theo cùng chứ Kalen?
- Dù gì thì nhìn nó chả khác gì một thằng công tử bột cả, có chắc là sẽ ổn chứ?
- Thôi đi, cậu ta cũng đã hứa là sẽ không làm víu chân chúng ta trong nhiệm vụ đột kích ổ ma thú lần này mà.
Đang có một nhóm người dường như là mạo hiểm giả, trang phục bọn họ mặc có chút cổ quái và ai ai cũng khoát ra khí chất của một con người dày dặn trong khoảng chiến đấu. Nhóm mạo hiểm giả này ban đầu gồm khoảng 5 người nhưng hiện tại lại có thêm 1 người khác. Bọn họ đang nhận một nhiệm vụ từ hội mạo hiểm giả nhầm đột kích một hang ổ của ma thú ở sâu trong khu rừng.
- Bọn tôi đã đề cử cậu là đội trưởng cho nên cậu phải có trách nhiệm trong những lần ra quyết định của mình đấy, Kalen.
- Yên tâm đi, dù gì thì đây cũng đâu phải lần đầu chúng ta xâm nhập ổ ma thú chứ, mà độ khó của nhiệm vụ lần này cũng chỉ là B thôi, quá dễ dàng đối với những mạo hiểm giả hạng A như chúng ta.
- Mà, sao cô lại cho tên nhóc đó đi chung nhóm với chúng ta vậy? Nếu hắn cũng muốn vô rừng thì chỉ cần tách ra đi riêng là được mà.
- Tôi cũng không biết, cô gái quản lí ở hội mạo hiểm đã đề cử cậu ấy vào đội cho nên tôi cũng chả có ý kiến gì thêm.
- Ơi ơi, cô không thèm nghi ngờ lời nói ấy với danh tính của tên nhóc kia mà cô đã đồng ý luôn rồi ư?
- Chắc chắn bên hội mạo hiểm đã đưa ra cái giá gì đó đúng không? Kalen?
Những thành viên trong nhóm mạo hiểm giả này ai ai cũng đều có thành kiến với người được ghép đội kia. Cô gái đội trưởng tên là Kalen, cô ta cũng đang phân vân không biết vì sao mà hội mạo hiểm lại đề cử tên công tử bột kia vào đội của cô làm gì, tuy đây chỉ là nhiệm vụ cấp B là quá dễ dàng với nhóm của cô nhưng lại quá khó khăn với những nhóm dưới khác. Đặc biệt là nhìn tên này dường như là chả có tí kĩ năng chiến đấu hay bản năng sinh tồn nào cả. Cô trầm ngâm suy nghĩ và cũng liếc mắt sang hướng mà tên kia đang đi, hắn đang gác hai tay ra sau gáy và đi một cách ung dung như là đang đi dạo phố vậy, nhìn vậy mà Kalen cũng cảm thấy khó chịu thay, và cô tự nhũ rằng nếu lát nữa có nguy hiểm sảy đến với tên đó thì cô sẽ bỏ mặc hắn chết tại đấy.
Ánh mắt cô lườm tên đó hơi lâu cho nên hắn cũng đã nhanh chóng bắt lấy ánh mắt của cô, hắn cười cười rồi cũng vảy tay chào y như rằng hắn đang hiểu lầm Kalen muốn làm quen với hắn vậy, thấy vậy cô nàng cũng ngó lơ đi và tập trung vào nhiệm vụ ở hội mạo hiểm.