Sáng hôm sau.
- Kazumi-chan, xuống ăn sáng chuẩn bị đi học nè con.~~
- Vâng ạ.
" Tôi là Kazumi Keiko, một học sinh cấp 3, tôi vừa là hoa khôi của trường và cũng vừa là hội trưởng hội học sinh, chỉ như vậy thôi thì cũng có thể hiệu số lượng công việc của tôi nhiều và vất vả đến như thế nào rồi, tôi thường hay đi ngủ muộn vì công việc vẫn còn chất đống nhưng tôi lại không hề cảm thấy mệt mỏi hay gì cả bởi vì bên cạnh tôi vẫn còn một người mà tôi rất yêu thương và người ấy cũng sẽ sẵn sàng ngồi cùng tôi để lắng nghe về những lời tâm sự của tôi, đó chính là Yuki Hatsume một anh chàng rất nổi tiếng ở trường, tuy nói tôi là hội trưởng hội học sinh nhưng thành tích học tập của tôi cũng chỉ xếp thứ hai sau anh ấy mà thôi và rồi tôi cũng đã bắt đầu để ý đến anh chàng này. Vào một ngày nọ thì chúng tôi đã trở thành người yêu của nhau và tôi cũng không thể tin được là mình lại có thể cùng anh ấy tạo thành một cặp uyên ương đến như vậy, anh ấy rất tài giỏi và lạnh lùng điều đó làm cho tôi càng cảm thấy thích thú với anh chàng này hơn, hơn nữa anh ấy lại rất đẹp trai, hihi, có lẻ tôi đã hơi tôn vinh quá lên người yêu của tôi nhưng đó sẽ là những gì mà tôi sẽ nói khi có ai đó hỏi "Bạn nghĩ sao về người yêu của bạn". Hôm nay vẫn như mọi ngày là mẹ sẽ gọi tôi xuống dùng bữa sáng cùng gia đình sau đó tôi sẽ háo hức đến trường với một lí do duy nhất đó chính là được gặp gỡ anh ấy, thói quen của tôi là hay vừa dùng bữa sáng vừa xem tin tức về dự báo thời tiết, tôi rất ghét trời mưa cho nên bữa ăn của tôi có ngon hay không đều phụ thuộc vào tin tức thời tiết trên TV."
- Chúng tôi xin được phép chen ngang vào trương trình dự báo thời tiết bằng một vụ án mạng xảy ra từ tối hôm qua.
- Cái gì vậy chứ? Mau chuyển lại dự báo thời tiết đi, mồ.(Kazumi)
- Chúng tôi vừa phát hiện ra một vụ án mạng ở ngôi đền của khu vực XX và sau khi giám sát hiện trường thì chúng tôi đã phát hiện ra một vỏ đạn của khẩu súng Glock-17 đang nằm dải ở gần cửa ra vào của ngồi nhà, nạn nhân của vụ nổ súng thương tâm này là em Yuki Hatsume vẫn đang là một học sinh cấp 3 của trường Xx.
Khi Kazumi đang cố gắng phàn nàn về việc chen ngang tin tức thì việc này lại làm cô cảm thấy bất an, rõ ràng ngôi đền ấy cũng là nằm gần ở đây nghĩa là vụ này cũng vừa mới xảy ra vào tối hôm qua, cô có chút thú vị về tin tức này cho đến khi danh tính của nạn nhân được thông báo kèm theo hình ảnh của nạn nhân, Kazumi đứng hình hai mắt mở to kinh ngạc buông hết chén đũa trên tay mình xuống và vô thức đi chập chửng về phía chiếc TV
- Không...không thể nào....không thể nào là sự thật được.... chắc chắn...chắc chắn là có sự nhầm lẫn....mới hôm qua...anh ấy vẫn còn đang nhắn tin với mình....chắc chắn là đã nhầm lẫn với một người khác....đúng vậy...chắc chắn là nhầm lẫn..
- Về vụ việc thì bên phía cảnh sát sẽ tận lực điều tra rõ và sẽ tiến hành lấy lời khai của những hộ gia đình gần đó.
- Hãy nói với tôi đi.... hãy nói rằng đó chỉ là nhầm lẫn đi.....
- Tôi là Tatsuya Kondo, tối hôm qua khi tôi đang đi làm về như thường ngày thì bỗng nhiên có một tiếng động gì đó rất lớn vang lên từ ngôi đền và tiếp sau đó thì là những động vật bay đang riu rít những tiếng kêu chói tai vì quá sợ hãi cho nên tôi đã chạy một mạch về nhà mà không để ý đến việc đó nữa.
Kazumi gục ngã xuống chỗ TV, nước mắt cô đã tràn khỏi bờ mi nhưng ánh mắt vẫn để lộ rõ sự kinh ngạc và lo sợ, ngay lập tức bố mẹ Kazumi đã tiến đến mà đỡ con gái mình dậy hai người cũng biết về nạn nhân đang xuất hiện trên TV vì Kazumi rất thường xuyên kể những chuyện về cậu ta....
Buổi chiều cùng ngày.
Việc trả nạn nhân về cho gia đình đã được đội trưởng đội cảnh sát phê duyệt, công việc tiến hành kiểm tra tử thi đã diễn ra rất nhanh chóng và không ngoài dự đoán của cảnh sát, đó là một vụ giết người bằng súng, và nạn nhân bị bắn xiêng tim chỉ bằng một lần nổ súng, mẹ Hatsume thì đang ôm thi thể lạnh lẽo của con trai mình mà khóc đau thương, không phải là điệu bộ mít ướt trẻ con thường ngày mà là bộ dạng tuyệt vọng của một người mẹ khi quỵ ôm lấy xác chết của con trai mình. Vừa mới hôm qua thôi con trai của bà đang còn rất mạnh mẽ và yêu đời nhưng hiện tại thì nó đã biến thành một thi thể lãnh lẽo như thế này rồi, không ai có thể kìm nén sự đau thương của mình sau khi chứng kiến một sự việc đau lòng như vậy, phía bên trường học thì tất cả các thầy cô giáo cùng một số học sinh đại diện đều có mặt trong buổi tang lễ của Yuki Hatsume, đây cũng có thể nói là một niềm vinh hạnh mà cũng có thể nói là một sự tiết thương, mất mác đối với rất nhiều người, bố của Yuki thì vẫn cố gắng an ủi vợ mình nhưng sâu trong lòng người bố thì đã vỡ nát thành từng mảnh, ông ấy không thể bộc lộ sự yếu đuối của mình ra ở đây vì nếu làm vậy cũng chỉ làm cho vợ ông càng thêm tuyệt vọng mà thôi. Hina đã mất tích.....
Tại một tòa nhà ở trung tâm thành phố, hiện tại đã xế chiều và hoàng hôn cũng đã lặn xuống, bầu trời yên tỉnh cũng sắp bị một màn đêm sâu thẩm nuốt chửng và đứng trên đỉnh của tòa nhà đó là một người con gái, vóc dáng tiều tụy cùng khuôn mặt vô cảm, hai đôi mắt đã đỏ lên vì khóc quá nhiều, hai dòng nước mắt đã in hằng vào hai bên gò má của cô gái và cô đang nhìn về phía xa xăm bằng ánh mắt vô hồn, sau đó........................
________________________________________