Tiếng nước chảy ào ào vang lên. MJ, người chỉ định thoa xà phòng và tắm dưới vòi hoa sen rồi đi ra, nhờ yêu cầu của Dowon, cậu đã xả nước nóng vào bồn và ngoan ngoãn ngồi trong đó.
Hơi nước nóng bốc lên từ cánh cửa phòng tắm đang mở. Một số bị hút vào quạt thông gió ở lối vào, nhưng vẫn còn nhiều hơi nước xâm nhập vào phòng.
Có một mùi ẩm ướt trong căn phòng khô ráo. Nó có mùi da thịt của MJ, khác với hương thơm nhân tạo của đồ vệ sinh cá nhân. Một mùi rất sống động, như thể sẽ bốc lên và bao phủ Dowon bất cứ lúc nào.
Dowon ở trong tầm nhìn của MJ, người đang ngồi trong bồn tắm. Anh ngồi lặng lẽ trên giường, đọc cuốn sách mang theo từ phòng mình. Một cuốn tiểu thuyết đã rất lâu không đọc. Anh chủ yếu đọc sách học thuật nên không thể hiểu ngay ngôn ngữ và cách diễn đạt của tiểu thuyết.
Anh đã đọc một vài lần, nhưng anh thường bỏ lỡ nội dung hoặc mạch truyện, nên cứ phải lật lại toàn bộ. Không thể đọc nhanh. Thật khó để theo kịp khi vừa phải bám sát nội dung và vừa nắm hết các phép ẩn dụ, so sánh và cảm xúc nhân vật.
"Bác sĩ tuyệt vời nhất là khi anh đọc hoặc viết gì đó. Những lúc anh tập trung trông quyến rũ lắm."
Dowon rời mắt khỏi cuốn sách. MJ nhấc một tay ra khỏi bồn tắm. Cậu đưa bàn tay đầy nước lên rửa mặt, vuốt tóc nhưng có lẽ do tóc ngắn nên nước không đọng lại được mà cứ nhỏ giọt xuống.
Biểu cảm của MJ, vốn nhăn nhó vì căng thẳng, đã trở nên thoải mái hơn. Làn nước làm ấm cơ thể lạnh lẽo và với Dowon đang bình yên ở trước mặt, trông cậu rất hài lòng.
"Tôi muốn nói về Crack, có được không? Tôi sẽ im lặng nếu làm phiền việc đọc sách của anh."
Dowon nhìn MJ với ánh mắt lạ lẫm.
MJ sẽ nói chuyện nếu được anh ấy cho phép.
Hơi lạ lẫm nhưng tâm trạng cũng không tệ.
"Chà. Nội dung của cuốn sách này không thú vị lắm. Tôi không biết tại sao nó lại nổi tiếng vậy. Tôi nghĩ câu chuyện của MJ sẽ thú vị hơn."
MJ rất vui khi anh ấy đưa ra lời biện minh giả dối rằng cuốn sách đó nhàm chán.
"Chúng ta có thể nói chuyện không?"
"Được, tôi muốn nghe."
"Nó không thú vị lắm đâu."
"Vậy nó có đáng sợ không?"
"Nên nói sao đây nhỉ? Một câu chuyện ly kỳ chăng?"
"Thật tốt. Tôi thích tiểu thuyết trinh thám nhất."
Dowon khép lại cuốn sách không chút lưu luyến. Anh ôm gối bằng cả hai bàn tay đang cầm cuốn sách.
Phải mất một lúc lâu trước khi MJ mở lời lần nữa. Có một chút do dự. Cậu ấy lo lắng nếu lỡ như có vấn đề phát sinh đe dọa hay làm tổn thương Dowon thì phải làm sao. Tuy nhiên, đôi mắt của Dowon đang ngồi trên giường vẫn sáng rõ như lần đầu tiên cậu nhìn thấy chúng.
Mặc dù Dowon có rất nhiều khía cạnh mâu thuẫn với MJ, nhưng mỗi lần như vậy, anh ấy đều không phán xét hay thay đổi suy nghĩ của mình về cậu ấy. Dowon liên tục chấp nhận MJ như những gì cậu ấy vốn có. Nếu không phải là anh ấy thì cậu ấy sẽ không bao giờ có thể kể chuyện này với bất kỳ ai. MJ hé đôi môi ướt át.
"Tôi đã sống một mình kể từ khi cha mẹ qua đời. Tôi còn rất nhiều tài sản thừa kế nên không có vấn đề gì khi sống một mình."
Dowon chỉ nhìn chằm chằm vào MJ, người nói nhiều về quá khứ hơn là Crack. Anh quyết định để cậu thoải mái nói bất cứ điều gì cậu muốn.
"Lúc đầu, họ hàng đã cố gắng đưa tôi về nuôi, nhưng tôi không thích. Tôi bỏ học khi vào cấp hai. Vì chuyện đó mà tôi đã cãi nhau rất nhiều với dì. Tôi thấy phiền phức quá nên đã bỏ nhà đi."
"Dù vậy thì họ cũng đã quan tâm đến MJ, người chỉ còn lại một mình."
"Họ quan tâm rất nhiều. Đối với tài sản hàng tỷ mà tôi thừa kế chứ không phải tôi."
Có vẻ như việc chăm sóc một đứa trẻ có tài sản hàng tỷ đồng từ khi còn nhỏ không phải là điều dễ dàng đối với những người thân.
Bố của MJ là người nhồi bông đầu động vật đã chết trong phòng ngủ. Một người dì biết được khuynh hướng ái vật và sự tôn sùng của anh trai mình cần phải vượt qua rất nhiều thành kiến để chấp nhận MJ một cách thuần túy.
(Ở đây, bố của MJ có khuynh hướng Fetish, nghĩa là ái vật, hưng phấn tình dục khi nhìn thấy đầu động vật nhồi bông treo trong phòng ngủ.)
Liệu họ có thể thực sự chấp nhận chuyện cậu ấy được nuôi lớn trong tầng hầm với một con chó và phóng hỏa đốt nhà mà không có thành kiến? Nếu không vượt qua sự e ngại đó và nhận nuôi đứa trẻ thì họ sẽ càng thèm muốn tài sản của MJ.
"Tôi không đi học và sống tách biệt. Tôi không thích con người nên tôi thường trốn trong núi. Vì có Dick ở đây nên tôi không cô đơn lắm. Tôi thậm chí không nghĩ đến việc sau này phải làm gì để kiếm sống. Nếu đói bụng thì cứ rút tiền trong tài khoản ngân hàng rồi ăn bất cứ thứ gì tôi muốn là được. Đi học và đi làm để làm gì cơ chứ? Mỗi lần bước vào nhà hàng, nhân viên có vẻ không thích một kẻ bị bỏng nặng như tôi, vậy nên sau đó tôi đã ngừng ăn ở ngoài quán."
Tưởng tượng về tuổi thơ hồn nhiên của MJ, Dowon đã chìm đắm vào câu chuyện ấy.
"Tôi đã gặp Crack trong khoảng thời gian đó. Đột nhiên có một cuộc gọi đến. Bảo rằng câu chuyện về tôi đã được dựng thành một bộ phim tài liệu. Hắn bất ngờ gọi điện hỏi, liệu tôi có muốn xem bộ phim tài liệu đó hay không."
MJ chớp mắt và nhìn chằm chằm vào Dowon. Dowon biết đó là bộ phim nào vì chính anh ấy đã từng xem nó. Anh hiểu rõ khuôn mặt và giọng điệu của mình đang được ghi hình lại là như thế nào.
"Tôi xem nó bởi vì tò mò, bởi vì nó nói về tôi. Lúc đầu thật khó chịu. Tôi không biết câu chuyện mà tôi đã trải qua là vấn đề xã hội gì, và tôi không biết nó có hay ho đến mức để dựng thành một bộ phim tài liệu đặc biệt dài 180 phút hay không. Mẹ kiếp, điều khiến tôi khó chịu nhất chính là tại sao họ dựng lại câu chuyện của tôi mà không hề có sự cho phép của tôi? Như thể bọn họ đang đối xử với tôi như một người chết."
MJ không phải là người duy nhất sống sót sau vụ săn bắn trẻ mẫu giáo, nên câu chuyện đó không chỉ của riêng một mình MJ. Dường như cậu ấy cũng biết điều đó. Điều khiến MJ tức giận hơn cả là việc họ đưa tin và bàn tán về chấn thương tâm lý của cậu, mà không phải việc không xin phép.
"Nhưng sau khi xem đi xem lại nhiều lần, tôi đã chú ý đến bác sĩ. Lúc đầu tôi không để tâm lắm nhưng ánh mắt cứ hướng về phía bác sĩ. Có gì đó khác biệt. Tôi không nhớ chính xác. Chỉ là, một cách mơ hồ, bác sĩ không coi tôi là một khái niệm lớn, một vấn đề xã hội do chấn thương tâm lý từ thời thơ ấu gây ra."
MJ nhớ tất cả những câu chuyện mà chàng trai trẻ đã kể. Dowon đang ở trước mặt cậu và Dowon trên màn hình không hề khác nhau. Cả Dowon trước đây và Dowon bây giờ đều đối xử chân thành với những người tìm đến mình.
Điều đã thay đổi là Dowon trên màn hình là một 'bác sĩ tư vấn', còn Dowon trước mặt cậu là 'người yêu của MJ'.
Cho đến nay, Dowon vẫn đang vượt qua thử thách nho nhỏ mà chưa thể hoàn toàn chấp nhận mối quan hệ yêu đương này. Nhưng nếu có chuyện gì xảy ra mà anh ấy không thể gánh vác được thì Dowon cũng không từ bỏ mối quan hệ này.
Tuy nhiên, MJ không quan tâm. Cậu rất vui vì Dowon không còn là bác sĩ tư vấn mà đã tiến một bước đến gần cậu hơn.
Tuy chưa hài lòng lắm nhưng cậu quyết định sẽ không nôn nóng. MJ tin rằng nếu cứ dần dần quen thuộc với nhau và tình yêu ngày càng sâu đậm thì họ sẽ trở thành một cặp đôi hoàn hảo mà không ai có thể phủ nhận được.
"Bác sĩ quan tâm đến từng nạn nhân, thậm chí còn hỏi làm phim tài liệu theo cách này liệu có hợp lý không. Tôi cảm thấy rất kỳ lạ. Bác sĩ chưa bao giờ gặp tôi mà. Nhưng anh đã đối xử với tôi như một người sống chứ không phải người chết."
Cũng giống như việc Dowon chấp nhận những ký hiệu màu xanh trên tấm bản đồ dán trên vách cabin, những nơi MJ vô thức phóng hỏa, vết sẹo bỏng cắt xuyên qua da đầu bên trái của MJ và dương vật không giấu được sự thèm khát.
Ngay từ đầu Dowon đã là một người như vậy. Anh không bỏ sót chi tiết nào dù là nhỏ nhặt nhất và trung thực quan sát, tiếp cận đối phương.
"Các chuyên gia khác gọi tôi là 'nạn nhân', 'vấn đề đó' và 'xã hội', nhưng bác sĩ chỉ nói 'đứa trẻ đó' và 'nỗi đau mà đứa trẻ phải chịu đựng'. Ngay cả khi dì cũng chưa từng nói như vậy khi chăm sóc tôi, nhưng bác sĩ đã nói điều đó."
MJ đã xem bộ phim tài liệu hàng trăm lần. Nói rằng cậu tập trung vào phần mà Dowon xuất hiện. Cậu bất giác chạm tay vào màn hình, chuyên chú nhìn ngoại hình của Dowon nhiều như câu chuyện của anh ấy.
"Crack đã cười khi thấy tôi thích bộ phim tài liệu. Hắn thậm chí còn hỏi tôi có muốn gặp bác sĩ không. Nếu tôi giúp đỡ hắn thì tôi sẽ được gặp anh. Vì vậy tôi đã đồng ý. Tôi vận chuyển cho hắn những thứ không xác định. Chỉ một lượng nhỏ thôi. Thực sự không nhiều đâu. Bằng một nắm đấm chẳng hạn? Sau nhiều năm, họ thậm chí còn xây nhà khắp đất nước để tàng trữ chúng và giao cho tôi quản lý."
Nhìn vẻ mặt Dowon nhanh chóng trở nên u ám trước câu chuyện của Crack, MJ thận trọng tiếp tục.
"Lúc đó tôi mới biết đấy là ma túy. Khi tôi hỏi chuyện này có liên quan gì đến việc cho tôi gặp bác sĩ thì hắn đã nhắc đến Cha. Hắn nói Cha hiểu rất rõ bác sĩ và sẽ cho tôi gặp anh. Đến khi đó thì hắn sẽ nói chi tiết sau."
"Và rồi, cậu đã tin điều đó và phụ trách việc tàng trữ và vận chuyển ma túy?"
"Mỗi lần Crack gặp tôi, hắn đều kể cho tôi nghe về bác sĩ. Hắn nói chi tiết những gì anh thích, những gì anh không thích, anh đã kết hôn và có một đứa con, bố mẹ và tài sản của anh là bao nhiêu. Tôi chỉ mong chờ đến ngày gặp được Crack vì tôi muốn nghe về nó. Thật vui khi được nghe những chuyện về bác sĩ mà tôi không biết trong phim tài liệu."
Làm sao Crack có thể hiểu rõ bản thân anh ấy đến thế? Những bệnh nhân được tư vấn chuyên sâu có thể hứng thú với bác sĩ tư vấn và thực hiện điều tra lý lịch nên anh không bị sốc lắm vì điều đó.
Điều khiến anh sốc hơn cả là chính MJ đã tin vào câu chuyện của Crack và tham gia buôn bán ma túy. Đó là câu chuyện về một đứa trẻ không phân biệt được thiện ác và bị lợi dụng cho những thủ đoạn đê hèn.
"Tôi chưa bao giờ nhìn thấy Cha. Tôi từng nghĩ Crack bị rối loạn đa nhân cách và người được gọi là Cha chỉ là một trong những nhân cách đó. Hắn là một kẻ điên kỳ lạ nên hoàn toàn có thể làm ra chuyện đó."
"Thì ra là không phải."
"Vâng. Không phải vậy. Crack có thể tìm thấy tôi và đột nhiên cho tôi xem bộ phim tài liệu về bác sĩ. Tất cả đều là Cha yêu cầu. Cha biết tôi. Đúng vậy, đó là điều đầu tiên tôi nhớ ra khi nói chuyện với bác sĩ."
... Cha. Người mà MJ vướng vào trong lần phóng hỏa đầu tiên, người mà Dowon vẫn chưa biết rõ danh tính. Không giống như khi nhớ về vụ phóng hỏa đầu tiên, MJ bình tĩnh nói tiếp. Một sự tiến bộ tuyệt vời bởi vì cậu đã không kích động nhào tới như hồi đó.
"Cha là đứa trẻ đã trải qua cuộc săn lùng cùng tôi. Tôi đã bị sốc và quên mất chuyện đó, nhưng hắn vẫn nhớ từ đầu đến cuối. Vì vậy, hắn đã gửi Crack đến để tiếp cận tôi trước. Ngay từ đầu, thằng chó đó đã rất cẩn trọng. Khốn kiếp. Mẹ nhà nó. Tôi rất tức giận đến mức không thể chịu đựng nổi."
MJ cáu kỉnh rửa mặt. Cực kỳ nhạy cảm với những thứ liên quan đến Cha, cậu bắt đầu khuấy nước trong bồn tắm tĩnh lặng một cách thô bạo. Cậu cầm dương vật của mình và bắt đầu sục sạo. Thói quen giải tỏa căng thẳng bằng thủ dâm vẫn được duy trì đến giờ.
"Tôi nghĩ rằng Cha thực sự đánh giá cao khả năng của bác sĩ. Giống như đang ghen tị vậy. Crack đã nói với tôi. Tôi và bác sĩ chưa bao giờ gặp nhau, nhưng nhìn tôi đơn phương bị ám ảnh với anh rất thú vị. Tôi tự hỏi mình sẽ ám ảnh đến mức nào. Bởi vì tôi cứ động dục với bác sĩ nên lúc nào tôi cũng muốn đè anh ra để thịt, haa, chết tiệt, haa."
Chuyển động trong nước nhanh hơn. Mùi da thịt phảng phất trong hơi nước nồng nặc hơn. Mùi của những con dã thú man rợ ngày càng mãnh liệt.
"Haa, hức."
Mặc dù đang thủ dâm nhưng cậu ấy có vẻ không hài lòng. MJ nhìn Dowon với đôi mắt đỏ ngầu. Hơi thở thô ráp của cậu quyện với hơi nước. MJ thèm muốn Dowon với khuôn mặt ẩm ướt, không rõ đó là mồ hôi hay nước mắt.
"Tôi thậm chí còn không biết chuyện săn lùng bác sĩ nghĩa là gì. Hắn định giết người hay lợi dụng chúng theo những cách khác? Cuộc săn bắn mà Cha dẫn đầu là để bắt cóc một ai đó, và những chuyện xảy ra với họ sau đó thì chỉ có Crack mới biết."
MJ rùng mình trước sự thật mà chỉ có Crack mới biết. Giọng cậu càng trầm xuống.
"Đó là điều tôi sợ. Cha cũng bị ám ảnh bởi bác sĩ. Tôi không biết điều gì đã gây ra nỗi ám ảnh đó, nhưng giả sử, nếu như."
Cậu ngập ngừng một lát. Khóe mắt méo xệch như một người phải nói những lời không muốn nói.
"... Nếu như hắn cũng bị ám ảnh bởi bác sĩ giống tôi thì sao? Tôi bất an về điều đó đến phát điên lên. Chỉ cần tưởng tượng cảnh thằng khốn đó đánh bác sĩ và cưỡng hiếp anh thôi đã thấy kinh hoàng rồi. Tôi cần phải tìm hiểu xem hắn đang cố gắng làm gì với anh."
Dowon không thể lảng tránh vấn đề. Vì không thể quan sát tình trạng của MJ nên anh nói bằng giọng điệu ra lệnh.
"MJ, lại đây."
Bàn tay đang vuốt ve dương vật dừng lại. MJ nhìn Dowon chằm chằm. Dowon chìa tay ra.
"Nhớ lại chuyện quá khứ chắc hẳn rất đau đớn, nhưng cậu đã làm rất tốt, lại đây nào."
MJ không thể nhanh chóng đến gần và chỉ chăm chú nhìn Dowon. Chỉ sau khi nhận ra rằng hàng loạt hành động của Dowon khi quan tâm đến cậu ấy không phải là nghĩa vụ với tư cách bác sĩ tư vấn, MJ mới đứng dậy khỏi bồn tắm. Dòng nước chảy dọc theo cơ thể tạo thành một thác nước nhỏ. Chúng chảy giữa những cơ bắp và một lần nữa rơi xuống bồn, tạo thành bong bóng.
MJ lội nước và nhấc chân ra khỏi bồn tắm. Cậu đến gần Dowon mà không thèm lau người bằng khăn tắm. Những dấu vết của MJ trên sàn nhà đã tạo thành con đường.
Dowon vươn tay chạm vào cơ thể ướt sũng của cậu. Quần áo đang mặc bị thấm nước cũng không bận tâm.
"Cha nói hắn ta là bệnh nhân của tôi. Cậu biết điều này, phải không?
MJ ngả đầu vào lòng bàn tay Dowon. Cậu áp môi mình vào lòng bàn tay anh. Xúc cảm và mùi hương của Dowon hoạt động như một liều thuốc an thần. Sau khi hít vào và thở ra một lúc lâu, MJ gật đầu. Sau khi nói 'cậu làm tốt lắm' một lần nữa, Dowon tiếp tục.
"Tôi chưa bao giờ bị ảnh hưởng bởi bất kỳ bệnh nhân nào cho đến nay. Có một vài bệnh nhân đã cố gắng lôi kéo tôi, nhưng tôi chưa bao giờ bị lôi kéo nhiều như họ muốn. Vì vậy, cậu không cần phải lo lắng về việc tôi sẽ dao động bởi Cha, một bệnh nhân của mình và đánh mất đi hình ảnh hiện tại."
"Làm sao anh có thể chắc chắn? Rằng sẽ không dao động với bởi bất kỳ ai."
"Cuộc tư vấn luôn kết thúc từ phía tôi. Ngay cả khi bệnh nhân không muốn, tôi cũng sẽ chấm dứt. Ngay cả khi họ phản đối, nếu tôi nói kết thúc thì sẽ là kết thúc. Không có ngoại lệ."
"..... Cha cũng vậy?"
"Cha cũng vậy. Tôi không biết hắn là kiểu bệnh nhân nào, nhưng tôi chắc chắn 100% nếu anh ta thực sự là bệnh nhân của tôi. Tôi chưa bao giờ bị dao động bởi bất kỳ ai khác ngoài cậu, MJ."
MJ có vẻ hào hứng khi biết rằng ngoại lệ duy nhất là mối quan hệ của anh ấy với MJ. Cậu muốn chắc chắn bằng cách hỏi lại xem đó có phải là sự thật hay không, nhưng bởi vì không cần thiết, nên cậu chỉ thỏa mãn nhìn Dowon.
Dowon thường bày tỏ tâm ý của anh ấy theo cách này. Ngay cả đối với MJ, người chưa bao giờ yêu ai, nếu nghe được những lời chân thành và thẳng thắn như vậy cũng sẽ khiến tim cậu đập mạnh đến mức đau ngực.
Cậu cảm thấy như mình sắp khóc vì một lý do nào đó. Bây giờ ngoài Dowon ra thì những chuyện khác đều không còn nghĩa lý gì cả.
"Tôi muốn làm tình."
MJ khẩn trương nói.