Những mẩu truyện bên dưới là phần AU mà tác giả viết thêm (Alternative Universe - Có thể hiểu là vũ trụ song song) hoặc vài ngoại truyện nhỏ theo yêu cầu của fan. Chủ yếu là NP.
***
1. Mẫu giáo AU
- Yoo Geun: Giáo viên mẫu giáo. Anh ấy là một giáo viên nam, lại khá thẳng tính và hơi lạnh lùng nên ban đầu phụ huynh cũng dè chừng, nhưng khi họ nhìn thấy anh ấy mặc tạp dề màu vàng in hình một chú cún và chăm sóc nhiệt tình cho những đứa trẻ, thì định kiến được xóa bỏ. Họ tặng anh những món ăn vặt như bánh quy vì đã nỗ lực chăm chỉ. Anh ấy rất được yêu thích vì luôn ăn ngon miệng và biết nói lời cảm ơn.
- Shinjae: Lớp Hoa hồng (6 tuổi) Con của Wooshin. Một cậu bé đẹp trai, học giỏi nên được các thầy cô yêu quý. Nhưng các bạn cùng lứa khá sợ Shinjae. Cậu bắt nạt những đứa trẻ khác mà không chớp mắt nhưng khi thầy Yoogeun đến, cậu đột nhiên bật khóc và ôm chầm lấy thầy, cậu bảo rằng những đứa trẻ kia đã bắt nạt cậu. (Đứa trẻ kia: Thật không công bằng!!!!)
- Chan: Cùng lớp với Shinjae. Kẻ cầm đầu. Quan hệ với các bạn trong lớp rất tốt và vui vẻ, nhưng cậu sẽ tức điên lên nếu bị lấy mất đồ ăn vặt hoặc đồ chơi. Huhu ưm ahhhh !!!!!! rồi nằm lăn ra sàn nhà và giãy dụa. Cậu không bao giờ đứng dậy cho đến khi thầy Yoogeun chạy đến và dỗ dành. Dạo này cậu đang muốn cao lớn hơn nên cậu đã cố gắng ăn nhiều rau mặc dù chả thấy ngon gì cả. (Mục tiêu của cậu là trở thành một người đàn ông to lớn và đẹp trai hơn thầy Yoogeun)
- Taein: 7 tuổi rưỡi. Một cậu bé điềm đạm, chín chắn mà không hề trẻ con chút nào. Nếu các bạn đánh nhau, đừng làm vậy. Cậu bảo rằng đánh nhau với bạn bè là không tốt. Vấn đề duy nhất của cậu là không ngủ ngon trong giờ nghỉ trưa. Tại sao Taein của chúng ta lại không ngủ vậy ~ ? Ngay cả khi thầy giáo hỏi thế, cậu bé với khuôn mặt tròn trịa chỉ nắm lấy tạp dề của Yoogeun. Cậu chỉ có thể ngủ khi thầy Yoogeun ôm và vỗ về cậu.
- Heesoo: Đứa nhỏ nhất - 5 tuổi rưỡi. Một cậu bé sống để bắt nạt những đứa trẻ khác và cướp đi niềm vui của chúng. Nếu Shinjae là kiểu giả vờ yếu đuối trước thầy Yoogeun, thì cậu ta lại không có sự đồng cảm. Thằng bé cười dễ thương với đôi mắt mở to, có phải vì nó rất vui khi làm ra những chuyện như vậy? "Tại sao?" cậu ấy hỏi. Khi thầy yêu cầu cậu nhóc xin lỗi bạn, cậu xin lỗi và lại làm điều tương tự vào ngày hôm sau. "Sau khi trừ thuế đi thì lương giáo viên nhận được là bao nhiêu? Em nghe nói lương hưu quốc gia sẽ giảm mạnh trong thời đại của chúng ta??" Cậu đưa ra những câu hỏi như vậy và làm các giáo viên sợ hãi. (Các giáo viên khác: Thằng nhóc có thực sự là một đứa trẻ không vậy ...?)
- Seulbi: là bạn đồng môn của Yoogeun. Cô ấy có một trái tim mềm yếu, vì vậy đôi lúc cô ấy khóc khi nhận được những lời phàn nàn ác ý hoặc khi gặp khó khăn, nhưng Yoogeun luôn an ủi cô. Yoogeun cũng được cô giúp đỡ rất nhiều từ việc chăm sóc chu đáo cho những đứa trẻ hay trang trí lớp học.
- Moonyoung: 6 tuổi rưỡi. Cô bé rất thích Seulbi và hay bám theo cô ấy. Cô bé thường đánh nhau với những cậu bé khác (đặc biệt là Chan). Vì được nuôi dưỡng bởi bà ngoại nên cô bé thường xuyên dùng những câu chửi thề mà khó có thể tin được một đứa trẻ lại nói như vậy.
Một câu chuyện gần đây - Chani đang chơi và "Này, đây là chỗ của tao, cút đi" và Moonyoung đã đẩy thằng bé ra. Cậu bé như bị sét đánh ngang tai. Cậu vò đầu nói mà vẫn còn sững sờ, "Nè, mày không thể cướp chỗ bằng cách này được đâu!!" Thầy Yoogeun và cô Seulbi lao vội đến, túm chặt lấy từng đứa và giải quyết ổn thỏa tình hình.
***
2. Chúc mừng năm mới
- Shinjae x Yoogeun: Họ ở khách sạn trong khu nghỉ mát suốt tháng 12. Họ đã ăn rất nhiều món ngon, đi dạo trên bãi biển và ngắm những ngọn núi phủ đầy tuyết trắng. Và còn có một spa không thể bỏ lỡ trong kỳ nghỉ đông. Yoogeun không thích nó. Đã có lúc cậu tắm chung bồn với Shinjae, nhưng đó là khi cậu gần như kiệt sức và bây giờ cậu ấy ổn, nhưng dù thế nào đi nữa thì... Cậu không biết đó có phải là bể bơi không ... Cậu nghĩ đến cảnh hai người bước vào bồn tắm và ngồi đối mặt với nhau, vì vậy cậu muốn bỏ chạy. Nhìn thấy những bông hoa hồng rải trên mặt nước, cậu lại càng không muốn bước vào.
Sau khi đi spa, cậu không có thời gian để nghĩ về điều đó. Mặc một chiếc áo choàng + tóc ướt + bàn chân trần và má đỏ bừng, bị mê hoặc bởi khuôn mặt Shinjae đang cười. Cậu đã bị anh ấy nuốt chửng trong bồn tắm, đưa thẳng lên giường và ngất đi sau "n" hiệp. Khi tỉnh lại, cậu không thể nhấc nổi một ngón tay, được Shinjae ôm chặt và ăn các món từ phục vụ phòng. Vào ngày cuối cùng, họ ghé qua nghĩa trang và về nhà như thường lệ. Cậu đã chơi và ăn uống trong một tháng, nhưng không hiểu sao Yoogeon lại nhợt nhạt hơn trước. Ngược lại, nhìn gương mặt lấp lánh của Shinjae, cậu bực bội nhưng cũng không còn đủ sức để tức giận. Không giống như tháng 12 tuyệt đẹp, tháng 1 của họ lặng lẽ trôi qua. Trong phòng khách, nghe nhạc, đọc sách và ăn hết một nửa túi bánh quy meringue.
- Taein x Yoogeun: Taein vẫn đang vùi đầu vào công việc trong tháng 12. Yoogeun sẽ ở trong một căn phòng khác. Căn nhà nơi hai người sống vắng lặng đến mức không thấy không khí năm mới đâu. Taein, người đã làm việc được một lúc, quay lại và nhìn thấy Yoogeun đang cuộn tròn và ngủ trên ghế sofa. Chơi một mình cũng chán nên cậu đến gặp anh nhưng lại nghĩ rằng không nên làm phiền anh ấy. Vậy nên cậu đã lẳng lặng lăn ra ngủ. Em có thể ngủ ngon nếu nằm ở nơi thoải mái, sao lại ngủ trong tư thế khó chịu như này. Em đã ngủ ở đây bao lâu rồi.
Mọi chuyện vẫn ổn khi anh ôm Yoogeun và đặt cậu lên giường, nhưng sau đó rắc rối ập đến. Anh muốn quay lại làm việc hay ngủ với Yoogeun? ... Taein ước lượng công việc còn lại và thời hạn hoàn thành, cuối cùng cũng nhắm mắt ôm lấy Yoogeun. Anh nên ở lại cho đến khi cậu ấy ngủ say, nhưng trái với ý định của anh, cả hai đã chìm vào giấc ngủ sâu. Anh ấy đã ngủ rất ngon. Taein tỉnh dậy và thở dài trong khi điều chỉnh lại lịch trình bị rối tung trong đầu. Anh tự hứa với bản thân sẽ hoàn thành công việc nhanh chóng và dành cho cậu một khoảng thời gian vào cuối năm.
- Chan x Yoogeun: Yoogeun trở về nhà và rất ngạc nhiên. Có một con thú đen lớn trong nhà thay vì một người đàn ông da ngăm cao lớn. Con hắc hổ cảm nhận được sự hiện diện của cậu, lắc lư đầu và vẫy đuôi một cách chậm chạp như để chào hỏi. Câu chuyện là ... Chani không thích cái lạnh. Nhưng chuyện đó làm tổn thương lòng tự trọng của anh ấy khi anh phải quấn chăn điện và chăn lông khi trời lạnh, vì vậy anh ấy thà ở trong hình dạng một con thú có bộ lông dày còn hơn. Yoogeun cảm thấy hơi đau lòng, nhưng Chani đã gầm lên dữ dội và chạy vụt đi.
Kể từ ngày đó, khung cảnh ngôi nhà nơi hai người đang sống có chút thay đổi. Một con hắc hổ đang nằm trên sàn được sưởi ấm bằng lò hơi, xem TV, còn Yoogeun thì vùi mình giữa bộ lông dày của nó, chơi một game nổi tiếng gần đây trên điện thoại. Vào ngày đầu năm mới, cậu đến thăm bố mẹ Chan và dùng bữa cùng nhau. Yoogeun rất dễ thương, ăn sạch bát cơm mà không nói gì, vì vậy mẹ anh đổ thêm bánh canh và gắp sườn rim cho cậu, nhưng Chani ngồi bên cạnh tỏ ra khó chịu. Ôi mẹ ơi, tên khốn kia là người duy nhất có miệng à? Sau đó, mẹ đánh vào lưng anh và nói rằng hãy đối xử tốt với thằng bé. (Yoogeun: ... tại sao con lại là một đứa trẻ ...)
- Heesoo x Yoogeun: Dù trời có lạnh đến đâu, ENFP Hee-soo cũng sẽ phát ốm nếu cậu ấy cứ mãi ở trong nhà ... Cậu kéo Yoogeun, người không biết gì, ra ngoài. Quán cà phê, nhà hàng, mái vòm, phòng karaoke, cửa hàng bách hóa, chỗ chụp ảnh lấy ngay, rạp chiếu phim .... Tất cả mọi thứ đột ngột hiện lên trước mặt Yoogeun đều như một phép màu. Những đồ trang trí Noel trên phố thật thú vị, không khí khu trung tâm mua sắm mùa cuối năm cũng nhộn nhịp. Thực ra, Heesoo cũng phấn khích. Đây là lần đầu tiên cậu ấy được hòa nhập với những người bình thường và chơi một cách bình thường. Cậu nghĩ đó là một ý kiến hay khi chịu khó tìm kiếm trên internet.
Mặc dù có một khoảnh khắc cậu mất kiểm soát. Trong khi đứng xếp hàng tại một cửa hàng tráng miệng số lượng giới hạn, Heesoo đã cố gắng thao túng tâm trí những người đến trước, vì vậy Yoogeun đã ngăn cản cậu. Và rồi Heesoo lại muốn giết hết những kẻ cạnh tranh vậy nên Yoogeun phải .... đoạn sau được bỏ qua.
Ngày của họ kết thúc an toàn. Về nhà trên một chiếc taxi với một đống túi đồ trên tay ... Yoogeun rất mệt và nghĩ thà đi bắt một dị nhân còn hơn là làm thế này. Tuy nhiên, Heesoo vẫn quàng một chiếc khăn lông mịn và nhìn ra ngoài cửa sổ với đôi má đỏ bừng (Wow, hyung nhìn kìa! Có một con hươu trang trí rất lớn! Nó giống như một bức tượng dị nhân à? Ồ không! Đó là tuần lộc ~ Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy tuần lộc!) Khi nhìn thấy vẻ mặt Heesoo, anh nghĩ rằng đôi khi làm những việc này có vẻ cũng ổn.
***
3. Ngày sinh nhật của Yoogeun
- Taein: Gửi quà theo phong cách mà anh thường gửi cho các đối tác kinh doanh hoặc bạn làm ăn của mình. Rượu đắt tiền + thiệp viết tay mạ vàng. Sẽ thật tuyệt, nhưng anh không biết khẩu vị của Yoogeun ... Nếu Yoogeun do dự vì không biết cách mở nút chai, Taein thở dài (hơi bối rối vì không biết mình nên tặng gì cho một đứa trẻ như vậy) và mua một chai vang đỏ lấp lánh khác rồi trực tiếp rót rượu cho cậu.
- Heesoo: mặc một chiếc tạp dề màu hồng có ren và bày một bàn đồ ăn đầy ắp 12 món. Sau khi chờ đợi với sự phấn khích, cậu chạy ngay ra cửa khi Yoogeun về nhà. Heesoo: Hyung, anh muốn làm gì trước? Đi tắm? Ăn tối? Hay ... ăn em? ♡ Yoogeun ngay lập tức nói rằng muốn ăn tối, vì vậy cậu ấy có chút ảm đạm. Sau khi ăn xong, cậu mang ra một chiếc bánh sinh nhật tự tay làm. Thắp nến, hát chúc mừng, cắt bánh ... Nhưng chỉ ăn thôi thì thật nhàm chán nên cậu ấy bắt đầu bôi kem tươi lên người Yoogeun. Sau đó... (bỏ qua đoạn sau =))))
- Chan: Hỏi trực tiếp Yoogeun. Cậu muốn quà gì? Điện thoại mới? Quần áo? Giày? Máy chơi game? ... Gì? Cậu không cần bất cứ thứ gì à? Chả vui chút nào ... Rốt cuộc, hôm đó hai người cùng nhau xem thể thao, chơi game, ăn uống, gà rán, đồ ngọt và chơi cùng nhau cả ngày. (Có vẻ như họ tập trung ăn uống nhiều hơn là chơi, có thể là vì tâm trạng của cậu). Nó không giống như một bữa tiệc sinh nhật, nhưng dù sao cũng rất vui. Anh ấy đã được nhìn thấy khuôn mặt phấn khích của Yoogeun.
- Shinjae: Đưa cậu ấy đến một khách sạn sang trọng. Anh bao một nhà hàng để ăn các món ngon và uống rượu trong khi nghe dàn nhạc giao hưởng. Tuy nhiên, anh ấy không tặng quà. Yoogeun không nghĩ là sẽ được tặng quà .. Có thể là ... và cậu ấy đi lên phòng mà không hy vọng gì nhiều. Nhưng Shinjae chỉ mặc một chiếc áo choàng trên người và có một dải ruy băng buộc quanh cổ. Quà sinh nhật của em chính là anh ^^ Nước nhỏ giọt. Anh ta không hề xấu hổ chút nào. Yoogeun: chết lặng.
***
4. Khi Yoogeun tách lá vừng cho người khác, các Top sẽ phản ứng thế nào?
[Ở Hàn Quốc, lá vừng tẩm gia vị là một món ăn kèm phổ biến, tuy nhiên các lá này ngấm nước sốt, mỏng và rất dính vào nhau. Nếu người yêu của bạn giúp một người khác tách lá vừng thì bạn có ổn không? Đũa của họ sẽ chạm vào nhau, vì vậy bạn có thể cảm thấy khó chịu và ghen tuông trước sự thân mật của họ.]
- Shinjae: Chống cằm và nhìn chằm chằm vào đối phương rồi nghĩ xem mình nên làm tới mức nào. Cho đến khi người kia nói rằng mặt anh ta sẽ bị nhìn thủng mất. Nếu hắn vẫn chưa hiểu ý, Shinjae có thể dùng năng lực của mình để tách các lá vừng. "Tôi nghĩ cậu không giỏi dùng đũa. Bây giờ thì ổn rồi chứ? ^^"
- Chan: Sau khi nhìn chằm chằm vào Yoogeun và người kia với vẻ mặt rất bất mãn, cậu gắp lấy cả hai lá vừng và ném thẳng vào miệng. Ngay sau đó, ôi chết tiệt. Nước sốt từ lá vừng văng ra.
- Taein: Cảm thấy không thoải mái, vì vậy anh đặt cái thìa xuống thật mạnh. Anh ấy mất ngủ đêm qua vì vậy anh tự hỏi chuyện hoang đường gì đang diễn ra vậy. Anh nói rằng không thể chịu được khi nhìn thấy món phụ được chia sẻ một cách mất vệ sinh, như thể đang kiếm cớ gây sự trong khi day mạnh vào thái dương. Anh gọi nhân viên phục vụ và yêu cầu mang đến lá vừng mới. Chỉ cần tách từng lá ra và đặt chúng lên các đĩa riêng lẻ.
- Heesoo: Cậu vừa nói vừa cười tươi như hoa. Ah ~~ Em ước Yoogeun hyung cũng sẽ cởi quần áo em theo cách như vậy. Ước gì đôi đũa ấy là *bíp*. Em ước gì hyung cũng sẽ làm *bíp* cho em. Cậu ta tiếp tục thốt ra những lời vô nghĩa như em muốn đưa nó vào miệng của Yoogeun hyung. Cho đến khi Yoogeun gắp cho cậu một lá vừng và muốn cậu ta ngậm miệng lại.
***
5. Đội 1 Erewhon
Một ngày nọ, nó bị ném vào một chiếc hộp và vứt bỏ trước trụ sở của Erewhon. Một con cún giống lai ở nông thôn, nhỏ và mềm mại. Heesoo đã nhặt lên sau khi thấy nó run rẩy trong mưa.
Heesoo: Chỉ huy trưởng. Em có thể nuôi con cún này không?
Shinjae: ^^? (Đôi mắt như thể vừa nghe thấy một điều nhảm nhí)
Heesoo: Nó rất dễ thương, phải không? Yeah?
Shinjae: ^^ ..... (Nhìn lại, con chó con thật đáng yêu và dễ thương, nó thú vị hơn anh ấy nghĩ)
Chani: Loại chó nào mà chỉ to bằng lòng bàn tay tôi vậy ... Tôi không nghĩ là sẽ thu được nhiều thịt nếu nuôi nó. Cậu định nấu súp à?
Heesoo ghét những điều anh ta nói và Taein lúc đầu đã phản đối. Nó rụng lông và bốc mùi. Chỉ một con mèo bẩn thỉu đi lang thang quanh trụ sở là quá đủ rồi. (Chani: ?!? Chết tiệt?)
Sau khi được phép nuôi ... Heesoo, người đã đón nó về, tiếp tục cho con chó ăn những thứ không nên ăn (thức ăn dành cho người) và khiến nó bị ốm. Lúc nào cậu ta cũng tự hào khẳng định rằng chỉ cần cho nó ăn là đủ.
Chani biến thành một con mèo và bắt chuyện để chơi với nó, nhưng anh ấy không nghĩ đến việc mình trông hung dữ thế nào. Khi con chó con lao đến đá vào chân trước của anh, Chan rất tức giận và bỏ đi. Anh vung tiền và ra lệnh cho nhân viên gửi đến một xe tải những vật dụng tốt nhất dành cho chó.
Cuối cùng, Taein phải nhận trách nhiệm chăm sóc nó. Anh nói rằng mình ghét những con chó lai bẩn thỉu và anh sẽ quẳng nó ra đường khi nó lớn lên ... Cho ăn sữa bằng ống tiêm, tắm rửa, lau khô lông cho nó,... Taein làm tất cả những việc nhỏ nhặt nhưng con chó vẫn sợ anh và bỏ đi theo người khác. Taein không nói ra nhưng anh cảm thấy bị phản bội một cách kỳ lạ ...
***
6. Khi các cặp đôi đấu vật tay
Shinjae x Yoogeun: Ngay khi cầu hôn xong, anh ấy đã mỉm cười và nói thích cậu rồi nắm lấy tay Yoogeun. Nhưng trước khi cậu có thể dồn lực vào tay thì anh ta đã tự hất tay mình ra. Shinjae la lên:
- Ahhh, đau quá ... tôi thua em rồi.
- ??? Đừng đùa nữa.
- Em có thực sự bị ốm không vậy? Guide của tôi có cánh tay thật mạnh mẽ.
- Đừng nhượng bộ tôi.
- Không thích. Nếu tôi làm mọi thứ mình muốn thì em sẽ chết.
Kể từ đó, bất cứ khi nào Yoogeun cố gắng hết sức để chống lại anh ta, anh sẽ chỉ chấp nhận và mỉm cười.
Heesoo x Yoogeun: Heesoo đã xem cảnh vật tay trên TV và nói rằng nó sẽ rất thú vị, vì vậy chúng ta cũng nên thử làm một lần. Yoogeun cố gắng nghĩ xem nó đã sai từ đâu.
Heesoo: Nhân tiện, hyung ... Em có thể thử bẻ tay hyung được không? Em sẽ bẻ nó gọn gàng và lắp lại với nhau. Em thực sự nghĩ rằng nó sẽ ổn thôi. Phải không? Chỉ một lần! Thực sự chỉ một lần thôi. (Ỏ Ỏ)
Yoogeun: ... cậu bị điên à?
Heesoo: Vậy thì chúng ta sẽ giao kèo. Em chỉ bẻ một cánh tay của hyung thôi và hyung có thể bẻ gãy tất cả tay chân của em! (Ỏ Ỏ)
Heesoo đã trở nên ảm đạm khi dùng tất cả những biểu cảm đáng yêu mà Yoogeun vẫn chỉ im lặng ... Cuối cùng, cậu ấy móc chặt hai ngón tay út của mình lại và giả vờ như đang vật tay rồi kết thúc nó.
Taein x Yoogeun: Taein đang lao đầu vào làm việc, nhưng Yoogeun đến và muốn anh đấu vật tay. Dù đã từ chối vì đang bận việc nhưng anh ấy vẫn tiếp tục dõi theo cậu. Cuối cùng, Yoogeun đã chọn đập tay vì cậu ấy chỉ muốn làm điều đó một lần!! Giơ tay lên và ... Chát! Taein đã tự điều chỉnh lực, nhưng ngạc nhiên thay anh không biết âm thanh của nó lại lớn đến thế. Yoogeun tròn mắt ngạc nhiên và sau đó vô cùng hối hận khi nhìn thấy vết bầm tím trên cánh tay mình.
Taein: Anh đã bảo là đừng làm vậy mà .... (thở dài) Thôi được rồi.
Yoogeun chỉ thú nhận rằng mình đã thất bại và bỏ đi nhưng Taein lại đau đầu vì lo lắng cho cậu. Liệu chấn thương có nghiêm trọng không hay liệu tôi có nên đưa em ấy đến bệnh viện ...
Chan x Yoogeun: Chan đã đề nghị trước. Người thua cuộc sẽ phải mua gà rán. Chan nhận được ánh mắt khinh thường của Yoogeun: Anh muốn một Guide đấu vật tay với một cấp S? Cậu có thể gãy cổ tay.... và tất nhiên người thắng sẽ là Chan.
Chan: Hahaha, cậu biết là 50-50 mà?
Yoogeun: ...
Chan : ...
Yoogeun: ...
Chan: Cái này, cái gì, làm sao?
Yoogeun: ... (Đau lòng)
Chan: Chết tiệt, tôi sẽ không mua đâu. Trông cậu như một thằng khốn rác rưởi.
Cuối cùng, Chan tự mua một bữa tiệc gà. Ngay cả khi đang ăn, Yoogeun ngồi trên đùi anh ấy, Chani dùng ngón cái và ngón trỏ nắm lấy cổ tay cậu và lắc lắc trêu chọc "Đây là cánh tay hay que tăm vậy?" Anh đút miếng gà vào miệng cậu và nói rằng cậu cần phải tăng cân.