"Em đã rất nhớ anh. Woo Shinjae, không có anh... hức, em không nghĩ là mình có thể. Vì vậy, mẹ kiếp, dừng lại ngay đi..."
"...."
"Em vừa mới nói, những điều anh muốn, á! Vậy thì, tại sao... ah, ah, ah!"
Thay vì dừng lại, Shinjae thậm chí còn thúc đẩy những chuyển động nhanh hơn. Yoogeun khóc rất nhiều, cảm thấy bị xúc phạm, giữa những tiếng rên rỉ đứt quãng. Sau khi chửi thề, van xin và chỉ khi giọng cậu trở nên khàn đặc khủng khiếp sau khi khóc quá nhiều, Shinjae mới liếc nhìn xuống. Tiêu điểm trong đôi mắt anh đã mờ đi từ lâu, một nụ cười vẫn nở trên môi.
"Hm? Tại sao vậy, em yêu?"
"....."
Rõ ràng là người đàn ông này thậm chí còn không thèm lắng nghe những lời cầu xin tuyệt vọng của cậu. Sự oán giận tuôn ra từ cái lườm của Yoogeun. Giá như toàn bộ cơ thể cậu không mềm nhũn, kiệt sức, hoặc giá như cậu không run rẩy như một chú ngựa non mới sinh bị mắc kẹt trong vòng tay của Shinjae. Cậu ước gì mình có thể đánh bay cái vẻ tự mãn đó ra khỏi khuôn mặt đẹp trai của anh ta.
Nhận được ánh nhìn đó, Shinjae càng phấn khích hơn. Dễ thương không thể chịu được khi thấy Yoogeun lườm anh như thể muốn giết chết anh nếu có thể, mặc dù trên thực tế, cơ thể cậu không thể chống lại anh chút nào, và tất cả những gì cậu ấy có thể làm chỉ là khóc nức nở dưới người anh.
"Anh, hức, thật sự, em sẽ giết chết anh."
"Em đã nói điều đó với anh vô số lần. Bây giờ nữa à?"
"Ưm, đợi, đợi đã, hức, ah, ahh! Haa.....!"
Yoogeun ngửa đầu ra sau, nghiến chặt răng hàm. Những đường gân xanh nổi trên chiếc cổ trắng ngần. Tiếng ù vang lên bên tai và mọi giác quan của cậu bay biến mất. Tại một thời điểm nào đó, Yoogeun đã buông chiếc chăn mà cậu đang túm chặt lấy. Đầu ngón chân đã vô tình đẩy tấm trải giường, dừng lại với một cơn co thắt. Chỉ có hình bóng Shinjae được phản chiếu trong đôi mắt nhòe đi vì nước.
"Ah ah....."
Rên rỉ như một tiếng thở dài, Yoogeun theo bản năng đẩy mông mình xuống dương vật đang đâm vào thật sâu và thất thường. Thứ gì đó đập thình thịch bên trong niêm mạc đang nóng phát sốt, thậm chí có thể chạm tới rốn cậu. Những bức tường hẹp quanh co co thắt và siết chặt vật thể đang ra vào trong cậu và Shinjae ngừng cử động, mắc kẹt tại đó. Ngay lập tức, Yoogeun lên đỉnh, chất lỏng màu trắng phun ra từ chiều dài đang co giật.
"....."
Yoogeun đạt cao trào với một cơn rùng mình và khua tay một cách mù quáng. Đường viền áo sơ mi của Shinjae, thứ mà anh ấy chưa cởi ra hoàn toàn, đã bị vướng vào các ngón tay cậu. Yoogeun tiếp tục đạt cực khoái, thắt lưng giật lên như thể bị điện giật. Nước mắt chảy đầm đìa trên đôi mắt đỏ ngầu trong khi những từ khó đọc tuôn ra từ cái miệng không thể khép lại.
Vâng, vâng, bé ngoan. Shinjae ôm cậu thật chặt và dỗ dành bằng giọng thì thầm. Giọng anh mềm mại như bơ, nhưng động tác ưỡn eo, đâm dương vật đang cương cứng vào bên trong thật tàn nhẫn. Yoogeun vắt kiệt sức lực còn lại và vung tay. Tuy nhiên, sự kháng cự tuyệt vọng ấy chẳng có kết quả gì, vì Shinjae đã nắm lấy hai tay cậu một cách tự nhiên và hôn xuống những đầu ngón tay.
Dương vật của Shinjae đang được nhét đầy vào bên trong, sâu đến mức cậu thậm chí không thể nghĩ đến việc điều chỉnh cho phù hợp với kích thước của nó hay siết chặt theo tốc độ của anh. Hức, Yoogeun thở hổn hển và nghiêng đầu sang một bên.
"Ha, hức ha...."
Shinjae hơi lùi hông lại rồi đẩy lút cán vào. Anh đạt cực khoái, trút đầy hơi nóng ướt át vào bên trong Yoogeun. Đôi chân của Yoogeun run lên, cậu thở hổn hển như thể hụt hơi, có lẽ cảm nhận sự giải phóng nóng bỏng tràn ngập các bức vách. Không có một chút nghiêm túc nào trên khuôn mặt, trông cậu dễ thương kinh khủng.
Shinjae từ từ rút dương vật ra trước khi anh có thể bắn hết mọi thứ vào bên trong. Chiều dài co giật kéo qua vùng da thịt nhạy cảm đau đớn. Khoảng một nửa số tinh dịch vương vãi xung quanh lối vào và bờ mông sưng đỏ của Yoogeun. Bơ phờ và sung sướng, được bao phủ bởi cả hai thứ được giải phóng, cơ thể kiệt sức của Yoogeun nằm trần trụi dưới anh hoàn toàn đẹp mê hồn.
Ngay cả sau khi những dây thần kinh bình tĩnh đập lại và cơn cực khoái lắng xuống, Yoogeun vẫn không thể cử động trong một thời gian dài. Một hỗn hợp gel và tinh dịch chảy ra từ lối vào, nơi dương vật của Shinjae đã lấp đầy và rút ra. Cậu thậm chí còn không đủ sức để chớp mắt chứ đừng nói đến việc nhấc tay lên.
Với một nụ cười, Shinjae nhẹ nhàng vuốt má Yoogeun bằng những đầu ngón tay. Sau đó, anh với lấy chiếc ly đặt trên bàn cạnh giường và làm dịu cơn khát bằng phần rượu còn lại. Yoogeun lơ đãng nhìn anh với đôi mắt không tập trung. Sau đó bị đánh thức bởi áp lực nặng nề mà cậu cảm nhận được từ bên dưới. Shinjae, cảm nhận được ánh mắt của Yoogeun khi anh điều chỉnh côn thịt vẫn đang cương cứng của mình trước lối vào đang nhỏ giọt hỗn hợp gel màu đỏ và chất lỏng màu trắng của Yoogeun, mỉm cười và nghiêng đầu.
"Mn?"
"Em vừa mới bắn, em đã nói tất cả những lời anh muốn nghe, nhưng tại sao, tại sao lại nữa...."
"Tại sao à? Em đang làm anh buồn đấy. Tất nhiên là vì anh yêu em rất nhiều."
"Anh thực sự..... mất trí rồi à?"
"Đâu phải anh mới điên ngày một ngày hai đâu. Anh tưởng em đã biết rồi."
"Rồi nhỡ, bụng của em thì sao."
Yoogeun ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn lên Shinjae và ôm bụng. Em ấy trông rất tuyệt vọng và nghiêm túc theo cách của riêng mình. Vấn đề là trong mắt Shinjae, đó chỉ là một lời phàn nàn gợi cảm và dễ thương.
"Anh đã bắn rất nhiều vào trong, nhỡ nó nổ tung thì sao?"
"Ừm.... Cái này khó thật đấy."
"Gì cơ?"
"Em biết đấy, em cứ nói những điều như thế thì chỉ khiến mọi chuyện tồi tệ hơn thôi."
"....."
Đó là sai lầm của cậu khi cố gắng giải quyết thông qua việc trò chuyện với người đó. Chỉ có ý nghĩ phải rời khỏi Shinjae bằng cách nào đó đã lấp đầy tâm trí cậu. Yoogeun cố gắng xoay người trên tấm ga trải giường ẩm ướt và nhăn nhúm, bắt đầu vội vàng quay lưng về phía Shinjae và bò lên đầu giường.
Thật đáng thương khi thấy cậu ấy cố gắng bỏ chạy mặc dù thậm chí không thể cử động cơ thể bình thường, trong khi ngón tay và ngón chân đều run rẩy..... Tuy nhiên, ngược lại, Shinjae càng kích thích hơn. Đôi mắt nâu xám của anh dõi theo chuyển động của Yoogeun một cách ám ảnh với đồng tử thu hẹp đết mức thậm chí còn trở nên nhạt màu hơn.
"Em nghĩ bụng em có thể nổ tung vì được lấp đầy à? Vì anh đã bắn vào trong em? Chuyện này tồi tệ thật đấy. Yoogeun-ie của anh không nổ được đâu. Anh phải làm sao đây?"
Thì thầm như một người tình ngọt ngào nhất thế giới, Shinjae vòng tay dưới bụng Yoogeun khi cậu đang trườn đi và nhấc người cậu lên. Yoogeun bị nhấc bổng lên không trung như một chú cún gặp rắc rối. Yoogeun vùng vẫy với hai cánh tay mềm nhũn như sắp hết hơi.
"Hức, ah!"
"Vậy thì chúng ta chỉ cần nới lỏng cái lỗ của em."
Shinjae nói một cách bình tĩnh và thọc ngón tay vào lối vào trơn trượt. Vì bụng dưới của cậu bị ép vào cánh tay của Shinjae và bờ mông hướng xuống dưới, nên những thứ tích tụ bên trong từ từ chảy ra ngoài một cách tự nhiên. Có vẻ như Shinjae không hài lòng khi bị ướt háng và đùi, và giờ nó đang chảy xuống đầu gối anh ấy, tạo thành một vũng nước nhỏ trên giường.
"Bây giờ thì sao?"
Shinjae nhẹ nhàng hỏi, tựa má vào gáy Yoogeun từ phía sau. Trong khi đó, những ngón tay của anh vô tình mò mẫm bên trong cậu, thỉnh thoảng ra vào. Gel màu đỏ tiếp tục chảy xuống và thỉnh thoảng có một ít thứ vón cục rơi xuống giường. Nỗi xấu hổ chạy dọc khắp cơ thể cậu.
"Vẫn chưa đủ à? Em có muốn thêm không?"
Những ngón tay dài, thẳng tắp của anh thọc sâu vào bên trong. Yoogeun chỉ biết lắc đầu như điên. Shinjae ngoan ngoãn rút ngón tay ra. Không lâu sau, một dương vật đỏ bừng thế chỗ. Mặc dù anh ấy chỉ mới đạt cao trào, nhưng nó vẫn hung dữ bằng một cách nào đó.
"Không phải cả hai chúng ta đã có một khoảng thời gian khó khăn khi phải kìm nén trong vài ngày qua sao? Anh cũng nhớ Yoogeun-ie của anh và em vừa nói rằng em cũng nhớ anh. Chúng ta có nên tận hưởng không?"
"Một, ức, một lần là đủ rồi!"
"Em thật tàn nhẫn."
Shinjae cuối cùng cũng rút vật thể đang cọ vào xương cụt và gần lối vào của cậu ra. Yoogeun nuốt một tiếng thở dài nhẹ nhõm vì bây giờ anh ấy đã thực sự bỏ cuộc.
"Vậy thì em có muốn tự mình đút nó vào không?"
Yoogeun, lúc này đang nằm sấp, nao núng trước lời đề nghị của anh. Shinjae mỉm cười như thể đang hỏi tại sao. Ngay cả khi cơ thể bị nhấn chìm vì kiệt sức, hàng ngàn ngọn lửa lại bùng cháy trong bụng cậu.
"Thật sự, anh không biết xấu hổ là như thế nào sao?"
"Tại sao? Em đã nói rằng em không muốn anh đụ nữa, vậy thì em hãy làm bất cứ điều gì em muốn với anh. Lần trước em đã làm rất tốt mà."
"Lần trước là khi nào?"
"Sao em lại vờ như không nhớ? Khi em đến với anh cùng những bông hoa vào lúc bình minh."
"Không, em nghĩ là em nhớ ra rồi. Đừng nhắc lại nữa....."
"Em xấu hổ à? Dễ thương ghê."
Bây giờ đã có hai người họ trên chiếc giường quá rộng khi nằm một mình. Những chiếc chăn vừa bẩn vừa lạnh đang dần được sưởi ấm bởi nhiệt độ cơ thể họ. Ngay khi cậu nghĩ về điều đó, hơi nóng quay trở lại với dương vật đã kiệt sức của cậu, thứ mà cậu nghĩ rằng không gì có thể làm nó cương lên được nữa.
Yoogeun nghiến răng và trèo lên giường, cố trụ vững trên đôi chân run rẩy. Shinjae, người có sở thích bắt ép người khác làm việc quá sức để đạt được mục đích của mình và đủ vô liêm sỉ để đòi hỏi tình dục một lần nữa, là bất thường, nhưng bản thân cậu, người sẵn sàng làm theo, cũng không bình thường.
Với một tay đặt trên đầu giường, tay còn lại cậu vươn ra phía sau và nắm lấy dương vật của Shinjae. Dịch nhầy nhỏ giọt xuống chiều dài đập rộn ràng trong tay cậu. Giữ nó thẳng đứng, cậu hơi đẩy hông ra sau. Một áp lực nhức nhối xuất phát từ vành lối vào. Và một lần nữa, lần này với một chút lực đẩy từ phía sau.
"Hức..."
Giữa hai bờ mông săn chắc, một cái lỗ màu hồng đào há ra khó khăn và cắn chặt lấy quy đầu tròn. Sau khi phần dày nhất đã lọt vào, các bước tiếp theo tương đối dễ dàng. Cậu hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại và hạ hông xuống từng chút một.
Cậu cố gắng dành thời gian thật chậm rãi. Yoogeun thở hổn hển mỗi khi những đường gân gập ghềnh nổi dọc theo chiều dài ép lên bức tường nhạy cảm, giống như ai đó bị đâm xuyên từ cổ họng xuống tận đáy. Cậu đau đớn giãy giụa, không thể làm gì được mà chỉ rút ra mấy centimet rồi lại đẩy vào.
Nếu Shinjae giúp cậu thì toàn bộ thử thách có thể trở nên dễ dàng hơn một chút. Giá như anh ấy đè nghiến cậu xuống dương vật mình, hoặc thúc mạnh từ dưới lên thì có lẽ phần chiều dài còn lại đã được đẩy hết vào bên trong, đụ vào chỗ nhức nhối của cậu. Nhưng anh ấy đã không làm bất cứ điều gì cả.
Shinjae đang bận rộn làm dịu đi hơi thở hoang dã của mình, thứ đã trở nên thô bạo như một con thú với đôi mắt đầy ham muốn, không bao giờ rời mắt khỏi Yoogeun đang di chuyển trên dương vật của anh. Cuối cùng, Yoogeun đã được lấp đầy, thành trong nóng bỏng chật hẹp kẹp chặt chiều dài đang xâm nhập, không chừa một kẽ hở nào. Cảm giác như bị người khác nuốt chửng. Thật chóng mặt.
"Yoogeun à."
Ôm lấy eo cậu, Shinjae thì thầm, ngón tay cái nhẹ nhàng xoa phần xương chậu nhô ra, giọng nói mềm mại của anh nhuốm đầy kích thích.
"Bây giờ em đang tự làm điều đó ..... Em có thích không?"
Nghe những lời ấy, như thể một công tắc đã được nhấn, ruột gan cậu bùng cháy. Bức tường bên trong đột nhiên trở nên quá nhạy cảm, gậy thịt của Shinjae cắm sâu vào bên trong hơn một nửa, cảm thấy vô cùng nặng nề. Yoogeun rên rỉ, vội nắm lấy đầu giường để chống đỡ.
"Ức..... ha, ưm!"
"A... Nhìn chỗ dịch nhầy kìa. Em thích đến thế sao?"
Bàn tay nắm chặt đầu giường như phao cứu sinh lập tức mất đi sức lực. Yoogeun nao núng và vội vàng bám lấy nó lần nữa, nhưng cậu không thể ngăn tay mình trượt đi một chút. Với sức nặng đè xuống, bạch..... dương vật của Shinjae trượt vào sâu hơn nữa. Phần thịt mềm mại của bờ mông ép sát vào xương mu rắn chắc của người đàn ông bên dưới.
"Ah!"
Vai, lưng và hông của Yoogeun run lên, gần như không giữ được mình khỏi ngã khuỵu xuống trong khi lúng túng quỳ xuống. Cậu thở hổn hển nặng nề, như thể chỉ việc lấy hơi cũng quá sức, bên trong kẹp chặt lấy gậy thịt.
"Em, hức, em thích nó.... ah."
"Thật sao? Vậy thì hãy đối xử nhẹ nhàng với nó để em có thể làm bao nhiêu tùy thích."
"Vậy, còn, ức."
"Hm?"
"Anh ....."
Yoogeun nhìn lên. Đôi mắt đen láy méo mó bao trùm khoái cảm và nỗi đau không thể chịu đựng nổi, đang nhìn thẳng vào Shinjae mà không hề dao động.
"Anh có thích không?"
Trong một khoảnh khắc, Shinjae quên cả thở. Thậm chí không chớp mắt, anh nhìn chằm chằm vào Yoogeun, người đang cố gắng giữ thăng bằng, bị mắc kẹt trên dương vật của anh. Khi sự im lặng của anh kéo dài, Yoogeun hoảng sợ và cúi đầu xuống. Cậu thất thần vì nghĩ rằng mình đã nói những điều vô ích.
"Anh chưa bao giờ nói cho em biết, những thứ anh thích gì và không thích... Như thể, em không biết gì hết...."
Shinjae lắng nghe tất cả những lời nói vụng về của cậu tuôn ra như bao biện. Một lúc sau, một nụ cười rạng rỡ nở trên khuôn mặt vô cảm của anh ấy như thể mùa xuân đang nở rộ. Anh kéo hai tay Yoogeun đang bám ở đầu giường ra trước và đan các ngón tay của họ vào nhau.
"Vâng, em yêu. Anh thích nó... Anh cũng yêu em."
Khi anh đẩy hông từ bên dưới, Yoogeun rên rỉ và siết chặt mông. Ngay cả ánh mắt đó cũng đáng yêu không thể chịu nổi, anh liền hôn lên vành tai đỏ ửng của cậu rồi nhẹ nhàng gặm cắn. Dù cố ý hay không, Yoogeun siết chặt các ngón tay và dùng hết sức đẩy người xuống.
Thứ tình cảm đầy tạp chất xen lẫn chút u ám, thê lương dâng trào rõ nét. Họ là những người đã quen với thiếu thốn và mất mát, chỉ có thể xác nhận sự tồn tại của nhau bằng cách này. Tình yêu và hận thù, của tôi ..... Shinjae nhắm chặt mắt và ôm lấy hơi ấm trong vòng tay. Mùi rượu nồng nặc, không hợp với ánh sáng ban ngày và những tiếng rên rỉ thở dốc hòa cùng lại tràn ngập căn phòng một lần nữa.
--------------------- Extra 1 END --------------------