Tiếng nước vang vọng trong căn phòng im ắng. Yoogeun mở mắt và cố gắng kiểm tra xung quanh. Nhưng cậu không thể ngẩng đầu lên đúng cách và tầm nhìn mờ mịt tối dần. Một bàn tay vươn ra từ phía sau và đỡ đầu Yoogeun khi cậu bất tỉnh một lần nữa.
Nước chảy ra từ tóc mái nhỏ xuống làn nước. Âm thanh giúp tâm trí cậu thư giãn một chút. Yoogeun gần như không mở được mắt. Điều đầu tiên cậu nhìn thấy là một mặt nước trong suốt. Đèn trong phòng tắm lem nhem trên đó. Cơ thể trần truồng ngập trong nước đến tận ngực. Nước có màu tím kỳ lạ, không giống như nước máy thông thường. Khi cậu tập trung vào các giác quan của mình, cậu ngửi thấy một thứ tương tự như hương hoa nhẹ nhàng.
"Em ngủ ngon không?"
Yoogeun giật mình trước câu hỏi bất ngờ từ phía sau. Giọng của Shinjae có vẻ trầm hơn bình thường một chút, có lẽ là do vọng lại từ những bức tường lát gạch.
"Em cần phải tắm rửa, nhưng anh không thể đánh thức em được, nên anh đã đưa em vào đây."
Chỉ khi đó cậu mới nhận thức được cánh tay của Shinjae đang quấn quanh eo dưới làn nước. Có vẻ như anh ấy đã ôm Yoogeun từ phía sau để cậu không bị chìm xuống dưới. Toàn thân cậu như trở thành một miếng bọt biển ngấm đầy nước. Cậu cảm thấy cơ thể mình tê dại, như thể được gây mê toàn thân. Cậu không nhận ra mình đang trong bồn tắm hay Shinjae ngồi sau lưng cậu mãi cho đến khi tận mắt nhìn thấy.
Bồn tắm gắn liền với phòng của Yoogeun đủ rộng cho hai người đàn ông trưởng thành cùng ngồi. Nhưng cậu ấy chưa bao giờ sử dụng nó trước đây. Đối với Yoogeun, việc đi tắm chỉ đơn giản là rửa sạch dưới vòi hoa sen và hoàn thành trong 10 phút. Ngâm mình thật lâu trong bồn tắm không để làm gì nhưng rất xa xỉ.
Cậu dần trở nên khó chịu. Có phải cậu và Shinjae đang ngồi trong cùng một bồn tắm và ôm nhau như những cặp tình nhân? Ép cơ thể trần truồng của họ vào nhau với mục đích guiding là đủ rồi. Cậu chỉ muốn rũ bỏ Shinjae và đứng dậy. Nhưng toàn thân cậu như thể bị đâm bởi một chiếc xe tải và thậm chí không thể nhấc nổi một ngón tay.
"Nhiệt độ ổn chứ? Còn mùi hương thì sao?"
"Nước..."
Cậu mở miệng mà không suy nghĩ và ngạc nhiên với giọng nói của chính mình. Giọng cậu khàn khàn kinh khủng. Nghe như một bệnh nhân có nốt sần ở dây thanh âm và đã không uống nước trong ba hoặc bốn ngày.
"Nước. Sao màu..."
"A. Cái này?"
Vì Yoogeun không thể di chuyển, Shinjae đã đưa tay ra và chạm vào làn nước. Những gợn sóng trải dài trên mặt nước tĩnh lặng. Nước nhỏ giọt xuống từ những ngón tay dài thanh lịch và mu bàn tay. Những đầu ngón tay trắng nõn của anh ửng hồng. Shinjae hẳn đã làm điều đó mà không suy nghĩ nhiều, nhưng động tác của anh ấy trông rất bí ẩn mà vẫn rất duyên dáng.
"Đó là một quả bom tắm. Nó có màu sắc đẹp và mùi hương rất thơm giúp em bớt mệt mỏi."
Cậu chưa bao giờ nghe nói về điều gì đó như thế này trước đây. Chỉ cần tắm và rửa sạch bằng xà phòng đúng cách là đủ. Cần gì phải tắm bằng nước tím thơm? Nó quá xa xỉ. Tuy nhiên, Yoogeun không hề tỏ ra bất mãn. Cậu ấy thậm chí không có năng lượng để làm điều đó một cách chính xác. Chỉ bám vào ý thức mờ mịt đã là quá sức rồi. Cậu ấy chỉ ngồi im lặng nhắm mắt.
Shinjae nhìn Yoogeun trong vòng tay, nhẹ nhàng dội nước lên cổ và vai cậu. Anh có thể nhìn thấy một cái đầu tròn dễ thương đang dựa lưng vào ngực mình, cơ thể nhẹ nhàng đung đưa nửa chìm trong nước. Toàn thân cậu chi chít những dấu đỏ và một vết bầm tím hiện rõ trên vai khi va vào cửa sổ. Mục đích ban đầu là guiding Shinjae bị thương, nhưng Yoogeun đã trở thành bệnh nhân từ lúc nào.
Yoogeun vẫn không thể tỉnh táo lại và thậm chí không phản ứng nhiều khi anh ấy vuốt mái tóc ướt của cậu, để lộ ra cái cổ đáng yêu. Môi cậu hơi hé mở, một giọt nước nhỏ xuống sống mũi gọn gàng và đôi mắt uể oải chớp chớp như cố giữ cho mình tỉnh táo. Khuôn mặt cậu trông gầy gò và xám xịt sau cuộc làm tình quá bạo dâm và man rợ, nhưng vành mắt lại nhuốm đỏ và đôi má ửng lên vẻ dịu dàng dưới ánh đèn. Hơi thở cậu vẫn có vẻ kiệt sức nhưng thoát ra đều đặn.
Có lẽ vì buộc phải dùng hết sức bình sinh cho đến khi kiệt sức nên Yoogeun đã cư xử ngoan ngoãn một cách kỳ lạ. Nếu là lần khác, cậu ấy đã rời khỏi bồn từ lâu rồi hoặc thậm chí có thể đuổi Shinjae ra khỏi phòng mình, nói rằng chuyện này không có trong điều khoản của hợp đồng. Khuôn mặt cậu giờ dịu dàng, dáng vẻ cảnh giác và cay độc đều biến mất.
Cả Yoogeun và Shinjae đều không phải kiểu người lấp đầy sự im lặng bằng những lời sáo rỗng. Chỉ có một khoảng lặng yên bình ngoại trừ thỉnh thoảng có tiếng nước chảy nhỏ giọt xuống nền gạch, hay những tiếng gợn sóng yên ả. Giữa lúc đó cả hai người đều im lặng chìm đắm trong dư âm của cuộc làm tình.
Shinjae dùng một tay ôm lấy Yoogeun và tay còn lại vốc một ít nước màu tím nhạt. Vài dòng chảy ngược xuống và trượt qua kẽ tay. Shinjae uể oải vẽ những gì anh ấy giả định, hình một con chó con trên tường bằng lượng nước còn lại và bình tĩnh hỏi cậu.
"Thế nào? Giờ đây ..... cuối cùng em có muốn giết anh không?"
Cơn ớn lạnh lan từ đỉnh đầu đến sống lưng như thể ai đó dội nước đá lên người. Đầu óc mơ màng của Yoogeun bừng tỉnh ngay lập tức.
"Lần trước, em đã nói không đáng để giết. Anh nghĩ chuyện này có thể khiến em đổi ý một chút."
Shinjae nói thêm. Con chó con được vẽ thô kệch chảy xuống tường.
"Anh lại hỏi câu này?"
Yoogeun ngừng dựa lưng vào Shinjae và ngồi thẳng dậy. Cậu phải phớt lờ những cơ bắp đang la hét của mình để làm điều đó.
Luôn luôn như thế này. Ngay cả khi cậu ấy cố gắng hiểu con người mang tên Woo Shinjae, bất cứ khi nào cậu cảm thấy như mình đã chạm được vào anh ấy dù chỉ một chút, hóa ra anh lại luôn ở rất xa. Có phải cậu quá kiêu ngạo khi ngay từ đầu đã cố gắng hiểu anh ấy? Sẽ tốt hơn nếu cảm xúc của cậu được gói gọn trong một câu đơn giản như "Tôi muốn giết anh".
Yoogeun thường tưởng tượng mình sẽ làm hại Shinjae. Anh ta là một Người Thức Tỉnh cấp S, nên cho dù Yoogeun có liều mạng cũng không thể làm xước một vết da trên người anh. Nhưng trong đầu, cậu đã siết cổ anh không biết bao nhiêu lần, cứa dao vào tim và bắn hàng chục phát đạn vào ngực anh. Nhưng điều đó không có nghĩa là cậu ấy muốn Shinjae phải chết thê thảm. Đúng hơn là ngược lại.
Shinjae phải sống. Anh ấy đã phải sống một cuộc đời rất dài, một cuộc đời khủng khiếp, một cuộc đời bất hạnh. Cho đến khi đền đáp được tất cả những tổn thương và tuyệt vọng mà Yoogeun phải nhận từ anh.
"Chết tiệt."
Yoogeun cúi đầu, xoa xoa mặt mình bằng lòng bàn tay ướt át. Ngay cả khi đang ngâm mình trong làn nước ấm, cậu vẫn cảm thấy ớn lạnh một cách kỳ lạ. Cảm giác lạnh lẽo này là thứ không thể xua tan cho dù có thêm bao nhiêu nước nóng vào đó.
"Nói những từ đẹp đẽ nào."
Shinjae vô liêm sỉ đáp lại cậu. Điều đó thậm chí như thể anh đang tự chế giễu chính mình.
"Câu trả lời của tôi vẫn vậy. Đúng hơn là, Chỉ huy trưởng..."
"Chỉ huy trưởng là sao? Lịch sự trở lại ngay sau khi ân ái?"
"Tôi không biết tại sao Chỉ huy trưởng cứ hỏi tôi câu đó."
"Anh hỏi em trước để đề phòng. Nếu anh vẫn còn sống sau cái chết của Almuten và sau khi mọi thứ kết thúc ..... thì."
"..."
"Anh muốn Guide Baek Yoogeun lấy đi hơi thở của anh."
Yoogeun quên thở vì những lời đó. Yoogeun nhanh chóng quay lại, đôi mắt run lên vì kinh ngạc.
"Ngay cả khi là một cấp S, cơ thể vẫn là con người. Em chỉ cần chặt đầu để giết chết một người. Sẽ dễ dàng hơn nếu người đó không phản kháng."
Shinjae cử động tay vờ như cắt cổ mình.
"Tôi không muốn."
Yoogeun nghiến răng trả lời. Hai tay cậu nắm chặt dưới nước. Cậu muốn tát vào khuôn mặt xinh đẹp đó nếu có thể.
"Tại sao anh lại yêu cầu tôi làm một chuyện như vậy? Nếu anh thực sự muốn chết, cứ tự sát đi. Như vậy sẽ không hiệu quả hơn sao?"
"Từ chối yêu cầu của anh ngay lập tức. Thật tàn nhẫn."
"Anh mới là kẻ tàn nhẫn!"
Yoogeun giận dữ quay lại nhìn anh, cậu hít thở khó nhọc. Shinjae thở dài đăm chiêu.
"Đáng lẽ anh nên đưa điều này vào điều khoản của hợp đồng. Hóa ra Yoogeun-ie của chúng ta không muốn làm bất cứ điều gì trừ khi nó được ghi trong hợp đồng."
"Nếu có một điều khoản như thế này trong hợp đồng thì ngay từ đầu tôi đã không chấp nhận nó."
Bề nổi của cuộc trò chuyện bị trì trệ. Shinjae chỉ tung ra những trò đùa vô bổ, hời hợt và không đi đến đâu. Ngực cậu ngày càng ngột ngạt hơn sau vài giây trôi qua.
"Tại sao ..... tại sao anh lại làm thế với tôi? Nếu chỉ vì anh không thích và ghét tôi, tất cả những gì anh phải làm là hành hạ tôi đến chết. Nhưng tại sao anh lại làm thế này?"
"Anh đã nói rồi mà. Anh yêu Guide Baek Yoogeun rất nhiều, đó là lý do tại sao."
"Anh không ghét tôi à?"
"Chà, đủ rồi. Em nghĩ gì thì nghĩ. Dù sao thì anh cũng không hy vọng em sẽ tin anh."
Anh ấy đã cố gắng kết thúc cuộc trò chuyện bằng điều đó. Nếu không phải vì những lời cuối cùng của Yoogeun.
"Đừng cố chạy trốn bằng cái chết."
Cậu nhìn thẳng vào mắt Shinjae mà không hề chùn bước và hứa như đinh đóng cột.
"Tôi, với tư cách là Guide của anh, sẽ không bao giờ để anh làm điều đó."
Nếu Shinjae là một phép màu nhân tạo được sinh ra trong phòng thí nghiệm thì Yoogeun là một phép màu mà anh bất ngờ bắt gặp như một thảm họa vào một ngày nào đó. Cậu khiến anh có những cảm xúc mà anh không bao giờ muốn và bảo anh đừng chết. Cậu ấy có thể tàn nhẫn hơn thế này không?
Gò má Shinjae ửng đỏ như nở hoa. Thay vì đáp lại, anh cười nhạt và ôm lấy Yoogeun. Lưng cậu áp sát vào ngực và bụng anh. Chỉ sau đó Yoogeun cảm thấy có thứ gì đó vặn vẹo ở bụng dưới của mình. Nó là quá trần trụi để gọi là nhịp đập.
"Chờ ... ah, chờ một chút."
Có gì đó không đúng. Yoogeun vội vàng đưa tay về phía sau và cố gắng đẩy Shinjae ra. Tuy nhiên, người đàn ông thậm chí không nhúc nhích.
"Bên trong, làm sao bây giờ ... Đây là cái gì?"
"Ý em là sao?"
Phần thân dưới chìm trong nước bị cọ xát trắng trợn.
"Anh chỉ đang làm những gì Guide của anh thích."
Có phải anh ta đang nói nó đã ở bên trong cậu suốt thời gian qua? Ngay cả khi cậu ấy bất tỉnh? Mặt Yoogeun trắng bệch trước hành động biến thái của hắn.
"Dừng lại..."
Yoogeun cố gắng thoát khỏi sự kìm kẹp của anh. Mặt nước tĩnh lặng bị lay động theo chuyển động của cậu. Yoogeun càng vùng vẫy xung quanh một cách tuyệt vọng, vật thể bên trong lại càng lớn hơn. Quy đầu dày cọ xát vào thành trong bị lạm dụng sưng lên vì ma sát.
"Nếu em không thích nó thì nên ngồi yên chứ. Anh lại cương lên vì em cứ ngọ nguậy một cách đáng yêu."
Cơ thể Yoogeun nhanh chóng trở nên căng thẳng khi cậu ý thức được dương vật của anh bên trong cậu. Các bức vách bên trong được thả lỏng lúc nãy lại bắt đầu co thắt xung quanh làm anh cương cứng. Tại sao cậu ấy lại không biết rằng điều này sẽ chỉ kích thích đối phương?
Shinjae thở dài, trút ra một hơi nóng. Một cánh tay rắn chắc từ phía sau ôm lấy eo cậu. Yoogeun nhìn xuống với ánh mắt kinh hãi. Sau đó cậu bị kéo mạnh xuống, dương vật đau nhói nhanh chóng đâm sâu vào bên trong.
"Ah... hức!"
Sau khi đặt Yoogeun xuống chắc chắn trên dương vật của mình, Shinjae dùng một tay nắm lấy mông cậu và mở rộng chúng ra. Khi anh rút ra một chút, tinh dịch của cao trào lần trước rỉ ra khỏi cái lỗ khít chặt của Yoogeun. Anh rút ra cho đến khi quy đầu căng tròn vướng vào vành ngoài sưng tấy, hít một hơi quan sát cái vành đang co giật và dập mạnh người cậu xuống cho đến khi hông Yoogeun áp sát đùi anh. Yoogeun cố gắng thu người lại để ngăn chặn bằng cách nào đó nhưng tất cả đều vô ích. Đầu cậu ngửa ra sau một cách yếu ớt như thể đã bỏ cuộc, làm nghẹn hơi thở của cậu.
"Chúng ta mới vừa mới làm chuyện này, có gì đáng sợ như vậy?"
"Nếu anh lại làm thế, nó thật sự sẽ rách mất, ah, tôi không biết."
"Sẽ không đâu. Đừng sợ. Sẽ càng khó khăn hơn nếu em sợ hãi."
Yoogeun nắm lấy cẳng tay của Shinjae và thút thít. Tất cả các giác quan của cậu ấy đã trở nên nhạy cảm khủng khiếp. Dường như cậu có thể cảm nhận được từng nhịp đập của dương vật đang đào sâu bên trong mình.
"A, không, tôi không thể..."
"Không? Thật sao?"
Shinjae cúi xuống và hôn lên má cậu từ phía sau. Lần này mùi hương sữa bột tỏa ra từ Yoogeun còn đậm hơn do hơi ẩm trong phòng tắm. Anh ngước lên sau khi nhẹ nhàng hôn khắp khuôn mặt của Yoogeun và hơi nghiêng đầu mỉm cười.
"Ngay cả khi một Chỉ huy trưởng đẹp trai yêu cầu?"
"Làm ơn ... im mẹ đi."
Dù bị chửi thề tới tấp, Shinjae vẫn chỉ cười, vai anh run lên bần bật. Những rung động truyền thẳng đến Yoogeun. Bình thường mỗi khi tức giận, ngay cả khi biểu cảm trở nên gay gắt, cậu ấy vẫn im lặng chịu đựng. Nhìn cái cách câu chửi thề bật ra ngay, chắc hẳn cậu đã mất bình tĩnh lắm rồi.
"Anh sẽ không thô bạo đâu. Em không nên ngất đi lần nữa."
Anh nhẹ nhàng dỗ dành và xoa dịu Yoogeun, mơn trớn vật thể đang cương cứng của cậu. Động tác của anh nhẹ nhàng đến nỗi nước thậm chí còn không tràn ra khỏi bồn tắm. Thì thầm vào tai cậu những điều ngọt ngào, Shinjae cố gắng khiến cậu thả lỏng trong bầu không khí dịu dàng và mơ hồ này.
Yoogeun, tuy nhiên, không có dấu hiệu thư giãn chút nào. Anh càng nhẹ nhàng đẩy dương vật của mình vào bên trong thì cơ thể cậu càng căng cứng hơn. Khẽ rên rỉ và vặn vẹo lưng trong vòng tay anh, bây giờ cậu đang bận rộn cọ xát hai đùi vào nhau. Gáy và tai của cậu đỏ ửng lên từ góc nhìn của Shinjae.
Đó là một phản ứng kỳ lạ. Shinjae đã quan sát tất cả phản ứng của Yoogeun với những chi tiết nhỏ nhất. Chắc chắn không phải vì anh đã làm cậu bị thương. Anh thậm chí còn hòa tan bom tắm và ngâm cậu trong nước nóng để toàn thân được thư giãn. Cũng không phải họ ôm ấp cơ thể nhau mới chỉ một hoặc hai lần, không có lý do gì để Yoogeun phản ứng nhạy cảm như vậy.
Chờ đã. Có điều gì đó vụt qua tâm trí anh. Anh ngả người ra sau cho đến khi lưng chạm vào tường và thúc mạnh toàn bộ vào cùng lúc. Quy đầu nặng nề xuyên qua các bức vách rung động và nằm gọn ngay dưới rốn. Nước tím bắn tung tóe và tràn ra sàn.
"Hức, ưm, haah!"
Một tiếng thét chói tai nổ ra. Cơ thể bị mắc kẹt trong vòng tay của Shinjae căng cứng đến mức đáng thương, bên trong tàn nhẫn kẹp chặt lấy dương vật của anh.
"..."
Những bức tường ấm áp và mềm mại siết chặt như muốn cắn đứt vật thể. Thật là chóng mặt. Shinjae nuốt xuống một hơi thở. Qua vai Yoogeun, anh thấy thứ gì đó lan rộng trên mặt nước.
"Ah... ahah, ah!!"
Đôi môi nứt nẻ của cậu chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ khó hiểu. Thật khó tin. Cậu nghĩ rằng bìu của mình đã trống rỗng từ lần trước đó. Làm thế nào mà cậu ấy lại xuất tinh chỉ vì điều này?
"Em cứ nói không, nhưng sao em lại bắn ra thế? Và chỉ một lúc trước em đã không thể xuất tinh bất kể anh đụ em thế nào. Em đã kìm nén từ nãy đến giờ à?"
Tay Shinjae gõ nhẹ vật thể của cậu dưới làn nước.
"Nhân tiện, Yoogeun-ah. Nó quá chặt ... haa, anh không thể di chuyển theo cách mình muốn nếu em cứ thế này. Thả lỏng đi được không?"
Anh hôn lên vành tai, đặt tay lên bụng cậu và nhẹ nhàng mơn trớn nơi quy đầu của anh chạm đến bên trong. Yoogeun che mặt bằng cả hai tay khi ngồi trên đùi Shinjae. Một kẻ cứng ngắc như gỗ bắn thẳng ra chỉ bằng một cú đâm. Sự xấu hổ đã nuốt chửng cậu từ bên trong. Và cậu vẫn bị kích thích sau tất cả những điều đó.
Shinjae muốn nhìn kỹ những thay đổi trong biểu cảm của Yoogeun, nhưng anh không thể nhìn rõ khuôn mặt cậu từ phía sau. Anh nâng Yoogeun lên, côn thịt anh ấn sâu vào bên trong trượt ra ngoài một chút và anh xoay người cậu lại để họ ngồi đối mặt với nhau.
"Hức ưm ...!"
Yoogeun cuối cùng cũng giật mình ngẩng đầu lên vì đột ngột bị xoay người lại trong khi một nửa dương vật của Shinjae vẫn đang nằm gọn bên trong và cái cách mà nó cào qua tất cả những bức tường nhạy cảm của cậu. Cuối cùng thì ánh mắt họ cũng chạm nhau.
"Ước nguyện của anh, anh hy vọng em sẽ làm điều đó cho anh."
Shinjae nắm lấy tay Yoogeun, đặt lên má anh và thì thầm. Tình cảm anh dành cho Yoogeun thường đan xen giữa hai thái cực. Đôi khi anh muốn kéo cậu xuống vực thẳm và giết chết cậu một cách khủng khiếp, nhưng những lúc khác, anh lại muốn làm hài lòng cậu bằng mọi cách có thể. Còn bây giờ, dường như là cái sau. Ngay cả vẻ mặt bối rối và ngượng nghịu đó cũng đáng yêu không thể chịu nổi.
Anh ấy gọi Yoogeun là tài sản thất lạc của mình. Nhưng trên thực tế, anh nghĩ rằng nó diễn ra theo chiều ngược lại. Yoogeun vẫn luôn ở đây, bản thân anh ấy mới là người bị lạc. Cách thức và lý do anh ấy tìm được Yoogeun cũng giống như cái cách con tàu lang thang trên biển đêm tìm ra con đường đúng đắn nhờ ánh sáng từ ngọn hải đăng.
"..."
Yoogeun nghiến răng và di chuyển ngón tay xuống má Shinjae. Nhẹ nhàng lướt qua hàng mi ướt át, đường viền xương hàm rõ ràng, cậu đặt tay lên cổ anh. Nhỡ cậu bóp chết anh ta ngay bây giờ thì sao? Đúng lúc đó, Shinjae ưỡn hông và thúc dương vật của mình vào. Bàn tay sắp siết chặt lấy cổ Shinjae trượt xuống. Có gì đó nhói lên trong lòng cậu. Yoogeun ngẩng đầu dậy.
"Ah..."
Đèn trong phòng tắm mờ đi, có thể do hơi nước nóng từ bồn tắm. Cậu thẫn thờ nhìn lên trần nhà như một người mù không thể cảm nhận được ánh sáng chói lóa. Độ ẩm bao trùm căn phòng, hương thơm từ muối tắm và cơn nóng từ những cuộc ân ái cuồng nhiệt đang khiến đầu óc cậu trở nên quay cuồng hơn bao giờ hết.
Almuten, Trụ sở Quản lý Thức tỉnh, các thành viên khác trong nhóm và cả sự an toàn của anh trai cậu. Khoảnh khắc này, dường như tất cả những thứ đó không liên quan gì đến cậu. Yoogeun rõ ràng đã mất trí, quên mất mục tiêu quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Guiding đã kết thúc cách đây rất lâu. Cậu thực sự đã phát điên, nếu không thì tại sao đến bây giờ cậu vẫn còn đối mặt với Shinjae.
Cậu đang ở đâu, đang làm gì, chuyện gì đã xảy ra trước khi cậu đến đây, Shinjae có ý gì khi yêu cầu cậu giết anh ấy ..... Cậu không thể hiểu được bất cứ điều gì. Mọi thứ thật mơ hồ.
Tuy nhiên, điều rõ ràng là viên đạn đầu tiên được nạp vào băng đạn rỗng đã được bắn ra và với một phát súng đó, mọi thứ đã bị đảo lộn không thể thay đổi.
--------------------- Kết thúc Vol 3 ------------------