Ngay khi Tô Bằng cảm giác mình đã vô kế khả thi, đột nhiên ở trong mưa truyền đến một tiếng dây cung bắn ra, một nhánh tên màu E đen phá vỡ màn mưa, bắn về phía Tào thợ mộc phóng trên không trung
cực nhanh!
Tào thợ mộc hú lên quái dị, đưa tay muốn chụp nhánh tên dài phóng tới này, nhưng lúc tay thành trào chụp vào mũi tên này, lại phát hiện một mũi tên này không ngờ hoàn toàn là đúc bằng sắt, vừa trầm vừa nặng, chân khí nội lực trên tên sắt lại rất bá đạo, không ngờ thoáng cái không tháo kính lực được!
"Phanh!"
Có điều chân khí nội lực trên tay Tào thợ mộc, cũng hết sức lợi hại, chụp nhánh tên sắt này ra khỏi quỹ đạo, nhánh tên sắt này bay nghiêng ra ngoài, mang đi một ít huyết nhục ở đầu vai Tào thợ mộc!
"Păt!"
"Pặt!"
Lại hai tiếng tên liên tục vang lên, hai nhánh tên sắt lần nữa bay tới, trong lòng Tào thợ mộc kia biết hôm nay gặp cao thủ, giết Tô Bằng không được, trong lòng nhân hận, nhưng đầu óc vẫn còn bảo trì tỉnh táo, đột nhiên vội xoay người né mũi tên, bay vào rừng rậm bên đường, nhảy liên tục mấy cái ở trong rừng rậm, thoát khỏi khu vực này.
Tô Bằng trên mặt đất, lập tức có một loại cảm giác sống sót sau tai nạn, hai tay của Tô Bằng vẫn còn cảm giác lửa nóng, có điều hắn còn chưa đứt rời, ngực phát ngọt, nhưng không tạo thành nội thương.
Vào lúc Tô Bằng một tay trường kiếm bằng thép cứng, một tay tay không đón đánh Tào thợ mộc, bởi vì áp lực, không tự giác đã đem nội kình Hóa Vũ công mới học quán chú lên trên hai tay, nếu không phải như vậy, hai tay Tô Bằng lúc này chắc chắn sẽ bị phể bỏ, mà nội thương cũng sẽ không nhẹ như thế.
Tô Bằng giãy dụa từ dưới mặt đất đứng lên, nhìn về phương xa, chỉ thấy trong màn mưa, hơn ba mươi kỵ kỵ binh từ đó lao đến, người cầm đầu, là một kỵ sĩ có râu quai nón, lúc này, trong tay hắn đang cầm một trường cung màu đen.
"Là Bao Tướng quân?"
Tô Bằng nhìn thấy, lập tức nhận ra người này, người này tên Bao Trạch, cũng là một Bách phu trưởng trong Hắc Thủy quân, võ công có thể yếu hơn Hàn Thác một chút, nhưng lại là cao thủ cung tiền số 1 trong Hắc Thủy quân, Tô Bằng thấy lúc Quý Minh huấn luyện cung thuật, lúc Bách Khu trưởng này tâm tình tốt, còn có thể xuống sân chỉ điểm một chút.
"Ừm."
Bao Trạch khẽ gật đầu, nói:
"Gần đây có một số người giang hồ tràn vào quận Giang Ninh, có một nhóm người còn nổi lên xung đột, giết người ở quận Giang Ninh, ta vừa vặn phụ trách thủ vệ thành phòng quận Giang Ninh, biết được sau khi bọn họ chạy ra quận Giang Ninh liền đuổi theo, không ngờ gặp phải các ngươi. .. bọn người tập kích các ngươi, là ai?"
Tô Bằng đứng lên, đem chuyện trải qua kể sơ, đương nhiên, lược qua chuyện mình ở trong nhà Tào thợ mộc tìm được thiết bài thần bí kia, Bao Trạch nghe xong, nhíu mày suy tư, nói:
"Gần đây gần quận Giang Ninh, thật sự không quá thái bình. .. Đúng rồi, các ngươi có từng thấy sáu bảy tên khách giang hồ qua đây không?"
Tô Bằng lập tức nhớ tới mấy khách giang hồ vừa đi qua, nói:
"Có thấy, bọn họ tựa hồ là muốn đi về phía Thanh Sơn trại."
"Đại nhân, chúng ta có đuổi theo không?" Sau lưng Bao Trạch, một tên kỵ sĩ Hắc Thủy quân hỏi.
Bao Trạch thấy mưa to trên bầu trời, nói:
"Khí trời bất thường, không biết mưa bao lâu, nếu bọn họ chạy vào trong núi, mai phục chúng ta ở chỗ nào đó, sẽ khiến chúng ta trở tay không kịp. .. Hơn nữa mũi tên của ta ở trong mưa lâu đạn tính sẽ không nhạy, hôm nay coi như bọn họ may mắn, dù sao bọn họ giết cũng là người giang hồ, liền tha bọn họ một lần, chúng ta cùng những binh sĩ dưới trướng của Hàn Tướng quân trở về đại doanh quận Giang Ninh thôi."
"Da!"
Hơn ba mươi tên kỵ sĩ phía sau gật đầu nói, trong lòng Tô Bằng cũng cảm thấy yên ổn, hắn thật đúng là sợ Tào thợ mộc kia đi mà quay lại, có bọn người Bao Trạch, liền an toàn hơn rất nhiều.
Hai đội nhân mã nhập thành một đội, định chạy tới hướng quận Giang Ninh.
Trên đường, Tô Bằng giải thích một chút nguyên nhân mình phát ra cầu lửa... Dù sao rất nhiều quân sĩ Hắc Thủy quân đều thấy được.
"Ngươi là nói, người gặp một đạo sĩ vẫn du ở quận Giang Ninh, nói sắp tới người có kiếp nạn, sau đó ngươi liền bỏ tiền, mua mấy lá bùa của hắn?"
Bao Trạch cùng Tô Bằng cưỡi ngựa hành tẩu, hỏi Tô Bằng.
Tô Bằng gật đầu, thật ra, lá bùa kia, cũng là lá bùa trong bộ lá bùa thần bí Tô Bằng thu được ở cửa hàng thần bí.
Hai ngày trước, Tô Bằng đã mở ra bộ lá bùa thần bí mua bằng một lượng vàng này, tổng cộng mở ra ba lá bùa, theo thứ tự là 'Liệt Hỏa phù', 'Thiên Linh Phù', 'Hành Quân phù'.
" Liệt Hỏa phù, dùng nội kình phối hợp máu kích phát, có thể bắn ra một quả cầu lửa, lực công kích 120–175, lá bùa là công kích duy nhất, sau khi sử dụng một lần tự động tiêu hủy."
" "Thiên Linh Phù, lá bùa gia tăng ngộ tính, sau khi sử dụng trong mười hai canh giờ gia tăng hai điểm ngộ tính, lá bùa là lá bùa duy nhất, sử dụng máu kích phát, sau khi kích phát tự động tiêu hủy."
" "Hành Quân phù, lá bùa đề cao tốc độ nhanh nhẹn, dán ở trên chân, sử dụng nội lực kích phát, trong sáu canh giờ gia tăng hai điểm nhanh nhẹn, gia tăng 5% hiệu quả khinh công."
Đây là ba lá bùa mà Tô Bằng rút ra từ trong bộ lá bùa thần bí kia.
Vừa rồi, bởi vì tình huống khẩn cấp, Tô Bằng kích phát 'Liệt Hỏa phù', thương hại Tào thợ mộc, bảo vệ mình một mạng, hơn nữa nghiệm chứng, vật phẩm của cửa hàng thần bí, quả thật có hiệu quả.
Lúc này, hắn còn thừa lại hai lá bùa, chưa sử dụng.
Có điều những chuyện này, tất nhiên không cần nói thật với bọn Bao Trạch, chỉ nói là mua cho đạo sĩ vẫn du, nếu bọn Bao Trạch muốn tìm đạo sĩ vẫn du kia, cũng có thể thoái thác là hắn đã sớm rời khỏi quận Giang Ninh.
"Vậy à... cũng là bình thường, giang hồ này, kỳ nhân dị sĩ nhiều vậy, lúc ta còn nhỏ chỉ thấy qua có thể cản thì nhân có thể sử dụng thi thể, ngươi có thể gặp được đạo sĩ kia, cũng là phúc duyên của ngươi."
Bao Trạch không ngờ không hoài nghi, nói với Tô Bằng.
Tô Bằng kinh dị phát hiện, không chỉ là Bao Trạch, đầu mục họ Ngô 5 kia, còn cả những kỵ binh Hắc Thủy quân kia, cũng không ai cảm thấy 8 kinh ngạc, giống như chuyện như vậy rất bình thường.
Tô Bằng cũng không tiện hỏi nhiều, tạm thời cũng không đề cập đề tài này, mọi người đi đường, rất nhanh liền chạy tới đại doanh phía tây quận Giang Ninh - Hắc Thủy quân.
Lúc mọi người đi tới đại doanh phía tây, sắc trời không ngờ cũng sáng lại, mưa ngừng lại, mọi người đi vào trong doanh, đem binh khí cùng ngựa chiến của cường đạo thu được bàn giao, Tô Bằng và Bao Trạch cùng đi gặp Hàn Thác.
Sau khi nhìn thấy Hàn Thác, Tô Bằng kể chuyện gặp phải lần này cho Hàn Thác nghe, Hàn Thác nghe xong, khẽ nhíu mày, nói:
"Gần đây quận Giang Ninh và xung quanh cũng không quá thái bình. . . Lần này làm khó người rồi, nhớ một công cho ngươi, đi nghỉ trước đi".
Tô Bằng gật đầu, cáo biệt Hàn Thác, đi ra trướng bồng, Bao Trạch kia dường như có việc tư gì đó muốn nói với Hàn Thác, nên không cùng ra ngoài.
Trở lại đại trường mình nghỉ ngơi, Tô Bằng ngồi lên giường trong lều, bắt đầu tu luyện 'Hóa Vũ công'.
Trong trò chơi tu luyện nội công tương đối đơn giản, chỉ cần mở ra hình thức tu luyện, tất sẽ vận chuyển chu thiện, hơn nữa, sử dụng kinh nghiệm thực chiến cũng có thể đề thăng chỉ là đến quan ải thì phải tự mình lĩnh ngộ.
Tô Bằng vận chuyển một chu thiên Hóa Vũ công, nhổ ra một búng máu, một điểm nội thương cuối cùng của bản thân, cũng được chữa khỏi.
Hơn nữa, không biết có phải là bởi vì ở trong trạng thái cực kỳ mạo hiểm đề thăng tiềm lực không, Hóa Vũ công của Tô Bằng, cũng không ngờ 'Đinh' một tiếng tăng lên tới đệ tam trọng!
Nhìn mình đã Hóa Vũ công tạm trọng, trong lòng Tô Bằng cảm giác khá vui mừng, mình ở trong lúc nguy nan, còn lĩnh ngộ được một chiều võ học Nội lực quán chú' !
"Nội lực quán chú', đem nội lực quán chú ở trong cơ thể, mà đề thăng các loại thuộc tính, hoặc chống đỡ nội lực sát thương. Nội lực quán chú cực hạn là dung lượng kinh mạch tứ chi, trước mắt nội lực quán chú của bạn cực đại nhất là 25 điểm."
Đây là thuyết minh của kỹ năng này.
Mặt khác, có thể là vì vật lộn sinh tử, kinh nghiệm võ đạo của Tô Bằng thoáng cái cũng tăng vọt hơn một trăm bảy mươi điểm.
"Hóa Vũ công tăng lên tới đệ tam trọng, đến đệ tứ trọng phải tự lĩnh ngộ, bây giờ kiểm thuật trong quân tu luyện tới đầy cấp, cỡi ngựa cũng sắp đến đẳng cấp tinh thục, qua một thời gian ngắn đợi đến khi quân công đủ cả, có thể học tập nội công trong quân."
Trong lòng Tô Bằng phán đoán.
Hắc Thủy quân không phải ai cũng có thể tu hành nội công, quân sĩ bình thường chỉ có thể học tập thể nạp thuật trong quân, có thể sinh ra nội lực lượng nhỏ, chưa tới một phần ba Hóa Vũ công, chỉ có chiến công cùng đẳng cấp trong quân tăng lên tới cấp nhất định, mới có thể học tập niên nội công trong quân, dựa theo phỏng chừng của Tô Bằng, nội công trong quân này, ít nhất là cấp bậc lam nhạt, hơn nữa nghe nói là phân tầng để dậy, nói không chừng mấy tầng đằng sau, là nội công công pháp màu xanh đậm cũng không chừng.
Mặt khác, Tô Bằng nhìn thử biểu tượng 'Phong Vân Nhất Đao' của bản thân, vẫn là màu xám, tạm thời không có cách nào tu hành, Tô Bằng cũng chỉ tạm thời không nghĩ tới, định đem thuật phi đao cơ sở tăng lên tới LV. 10, tiện học tập thủ pháp ám khí( Mạn Thiên Hoa Vũ ).
Như vậy, lại một ngày trôi qua.
Ngày hôm sau, lúc Tô Bằng login, Hàn Thác tự mình đến tìm Tô
Bằng.
"Hàn Tướng quân, tìm ta có chuyện gì sao?"
Tô Bằng lập tức đứng lên, hỏi Hàn Thác.
"Ha ha, có một việc liên quan tới vấn đề tiền đồ của Tô Bằng ngươi, muốn cùng người tâm sự."
Hàn Thác nói.
"Hàn Tướng quân xin cứ nói."
"Là như thế này... Vốn, ta định đem ngươi đề bạt thành thủ lĩnh thần binh của ta, nhưng gần đây cho quân Giang Ninh dùng binh thật sự không nhiều lắm, trở thành thần binh của ta, cơ hội toàn quân công không nhiều lắm. .. Ngược lại có một chỗ khác, là chỗ tốt kiếm toàn quân công."
Hàn Thác nói với Tô Bằng.
"Ồ, xin hỏi là ở đâu?"
"Phiên tử đội. Tô Bằng người nên biết, tam quân chưa động, tin tức đã đi trước... Trở thành thủ lĩnh phiên tử đội của Hắc Thủy quân, so với làm thần binh của ta, đề thắng nhanh hơn."
"Ngươi là nói. .. Để ta làm nhân viên tình báo?" Tô Bằng nghe xong, nhìn về phía Hàn Thác nói.
"Đúng vậy. . . Ở Thanh Sơn trại nghe đại bá nói, ta cũng cảm giác, Tô Bằng ngươi tư duy kín đáo, làm thu thập tin tức nhất định làm ít công to, nên mới quyết định như vậy, hơn nữa, thế lực khác của Hắc Thủy quân, càng coi trọng tin tức, trở thành người của phiên tử đội, đề thắng rất nhanh. .. Hơn nữa, trải qua ta tiến cử, ngươi vào nơi đó có thể trở thành đầu mục trung tầng, không cần từ tầng dưới cùng dốc sức làm."
Đầu óc Tô Bằng chuyển động, rất nhanh liền hiểu rõ, Hàn Thác là định xếp vào một tai mắt của mình ở ngành tình báo, dù sao ngày khác sau khi thăng làm phó thống lĩnh, tại mắt mất linh là điều Hàn Thác không thể chấp nhận.
Hiểu ý Hàn Thác, Tô Bằng khẽ gật đầu, hắn với điểm này thì sao cũng được, thực lực của mình vẫn chưa tính là lợi hại, lựa chọn cũng sẽ không quá nhiều, nói: 2
"Tốt, tạ ơn Hàn Tướng quân tài bồi."
Hàn Thác hết sức hài lòng, nói với Tô Bằng:
"Tốt lắm, thu dọn chút đi, ta mang ngươi đi gặp thủ lĩnh của các ngươi."
Tô Bằng gật đầu, hai người rời khỏi trướng bồng, rất nhanh, đến địa bàn phiên tử đội.
Ngành tình báo của Hắc Thủy quân, gọi là Hắc Lạng Nhĩ (tai sói đen), Tô Bằng ở dưới sự tiến cử của Hàn Thác, rất nhanh làm xong thủ tục, lĩnh yêu bài, bởi vì quân công tích lũy lúc trước, lại có nhân tình của Hàn Thác, Tô Bằng không ngờ thoáng cái đã trở thành thủ lĩnh hơn hai mươi phiên tử.
Sau đó Hàn Thác rời khỏi, nội bộ Hắc Lang Nhĩ họp.
"Gần đây, bởi vì nguyên nhân không biết tên, rất nhiều nhân sĩ võ lâm xuất hiện ở quận Giang Ninh, gần đây nhiệm vụ của các ngươi, chính là điều tra rõ mục đích của những nhân vật võ lâm này tụ tập ở quận Giang Ninh!".
Đại phiên tử thủ lĩnh Hắc Lang Nhĩ, nói với trung tầng như Tô Bằng...