"Là rắn độc!"
Tô Bằng trông thấy, lập tức nhận ra, lúc còn nhỏ khi về quê chơi có lần lên núi hắn đã từng thấy qua loại rắn này, là một loại rắn độc rất độc!
Tô Bằng lập tức đi tới, nhặt cành cây trên mặt đất lên.
Cảm giác truyền đến trên bàn tay, giống như bản thân thật sự cầm một cành cây vậy, thầm nghĩ hệ thống phản hồi của trò chơi này chân thật ghê, Tô Bằng cầm cành cây, khều lấy con rắn độc dùng cành cây hất con rắn ra khỏi đùi của đứa nhỏ.
Vội tiến tới, ôm lấy đứa nhỏ, kéo đứa nhỏ ra khỏi khu vực nguy hiểm.
Nhìn vết thương của đứa nhỏ, chỉ thấy trên đùi xuất hiện hai lỗ tròn nhỏ, máu bên trong đã hơi biến thành màu đen.
Tô Bằng gấp rút kéo quần áo của đứa nhỏ này xuống, dùng mảnh vải rách buộc chặt lại cái chân bị rắn cắn.
Ngay sau đó bắt đầu ép vết thương của đứa nhỏ, một ít máu đen bị ép ra ngoài.
"Tào thợ mộc tới rồi! Tào thợ mộc tới rồi!"
Lúc bấy giờ, Tô Bằng chợt nghe tiếng hô của đứa nhỏ, chợt thấy một nam nhân hơn bốn mươi tuổi mặc trang phục thôn trang, nhanh chân chạy lại.
Trên tay người kia, cầm một thanh chủy thủ.
"Véo!"
Chủy thủ ném ra, ghim chặt trên đầu con rắn kia, con rắn này vẫn giãy dụa thân mình kịch liệt, nhưng đầu đã bị ghim cứng trên mặt đất, sau đó nhanh chóng không còn động đậy gì nữa.
Thôn dân chạy tới, cầm lấy thanh chủy thủ, đi đến bên cạnh Tô Bằng.
Cha mẹ của đứa nhỏ, còn có trại chủ Hàn đại phu, đều vội chạy tới đây, đứa nhỏ được Hàn đại phu ôm đi chữa trị, cha mẹ của nó cũng vội vàng đi theo.
Chỉ còn lại có Tô Bằng, còn có người có thể là thợ mộc kia.
Tô Bằng lướt mắt nhìn lên trên đầu của NPC kia, chỉ thấy thể hiện chính là 'Tào thợ mộc'.
Tô Bằng nhìn, trong lòng suy nghĩ, đột nhiên trong lòng khẽ động, đi đến trước mặt Tào thợ mộc, hỏi:
"Xin chào Tào sư phụ, ta thấy vừa rồi ngươi ném đao, sử dụng rất là lợi hại đó."
"Ta quanh năm loay hoay cục gỗ, cũng thích làm điêu khắc gỗ, quen rồi."
Tào thợ mộc kia, mộc mạc trả lời Tô Bằng.
"Tào sư phụ, có thể dạy cho ta bản lĩnh phi đao này được không?"
"Ngươi muốn học?"
Tào thợ mộc nghe xong, nói:
"Học phi đao, một là mắt phải tinh, hai là phải khéo tay, nếu ngươi thật sự muốn học, ta sẽ dạy cho ngươi."
"Tốt quá."
Tô Bằng nghe xong, lập tức chấp nhận.
Chỉ thấy Tào thợ mộc, móc ra một đồng tiền từ trên người, xòe hai tay ở trước mặt Tô Bằng, không ngừng biến ảo, đồng tiền kia, liên tục tung bay ở trong hai tay hắn, tốc độ cực nhanh, khiến người ta nhìn hoa cả mắt!
"Dừng rồi, tiền ở trong tay nào của ta?"
Hai tay múa may bỗng chốc dừng lại, Tào thợ mộc nói với Tô Bằng.
"Tay trái."
Tào thợ mộc vươn tay trái ra, quả nhiên, đồng tiền kia nằm trong tay trái của hắn.
"Lần đầu có thể là đoán mò, trò chơi này phải chơi ba lần, nếu ngươi đều đoán đúng, ta mới dạy ngươi phi đao."
Tào thợ mộc nói, sau đó tiếp tục múa may hai tay.
Rất nhanh, Tào thợ mộc dừng tay lại!
"Vẫn là tay trái."
"Giỏi lắm, đây là lần thứ ba."
Tay Tào thợ mộc lại bẳt đầu động tác, có điều lúc này trong trại dường như nổi gió, một nhánh cò thổi tới trên đầu Tào thợ mộc, hắn dừng tay hất xuống, sau đó tiếp tục loay hoay hai tay.
"Dừng!"
Hai tay Tào thợ mộc ngừng lại, sau đó hỏi Tô Bằng:
"Lần này đồng tiền nằm trong tay nào."
Tô Bằng nằm trong khoang trò chơi, trong lòng nói:
"Trò chơi này, quả thật mô phỏng y như thật sao? NPC đều thông minh như vậy?"
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Tô Bằng vẫn mỉm cười nói:
"Tào sư phụ, ngươi làm như vậy không đúng rồi, đồng tiền của ngươi, không phải ở trong tóc ngươi sao?"
"Ha ha... Ngươi phát hiện ra rồi."
Nghe thấy Tô Bằng nói như vậy, Tào thợ mộc dường như có chút xấu hổ cười trừ, hắn duỗi tay, lấy đồng tiền ra khỏi tóc mình!
"Hệ thống nhắc nhở: Nhãn lực của bạn + 1."
Tô Bằng đột nhiên nhận được nhắc nhở của hệ thống, đang biểu thị ở phía trên.
"Không tồi, tăng thêm một thuộc tính, mặc dù không phải thuộc tính nền tảng."
Tô Bằng thầm nghĩ, mà lúc này, Tào thợ mộc kia, cũng rút chủy thủ ra, bắt đầu giảng giải với Tô Bằng:
"Phi đao, cần phải mắt liền tay tay liền tâm..."
CD đọc hướng dẫn kéo dài đến một phút, Tô Bằng lại nhận được một thông tin:
"Bạn đã học được thuật phi đao sơ cấp, đẳng cấp trước mắt LV 0."
Tô Bằng nhìn thấy, trong lòng lập tức cảm giác có chút phấn khởi.
Tào thợ mộc dường như đối với việc Tô Bằng phát hiện mình dùng mánh khóe nên có chút chột dạ, sau khi dạy cho Tô Bằng thuật phi đao, còn bảo Tô Bằng đến nhà hắn, sau đó tặng cho Tô Bằng một thanh phi đao, đương nhiên không phải thanh đã giết con rắn độc kia, bây giờ trong túi Tô Bằng, có thêm một thanh phi đao, sau khi Tào thợ mộc tặng phi đao cho Tô Bằng xong, liền bảo Tô Bằng đi đi.
"Rốt cuộc có một kỹ năng rồi..."