Vào năm tôi 20 cũng là lúc lần đầu đi làm . Tôi nhớ cái ngày đó khi nhận tin đc vào công ty , tôi đã hạnh phúc đến mức khóc lên vì vui sướng rằng mình đã được nhận . Khi tôi đi làm thì người hướng dẫn đã chỉ tôi rất nhiều thứ , à mà tôi chưa nói nhỉ , khi đó tôi đang làm ở Ngân Hàng Bản Việt . Lần đầu đi làm tôi đã rất lúng túng vì không biết vài việc phải làm sao , rất may vì tôi đã quen được chị Oanh , một trợ lí đã chỉ cho tôi cách giải quyết . Chúng tôi đã giúp đỡ nhau rất nhiều ,chị đã giúp tôi và chỉ cho tôi những sai lầm để không bị trưởng phòng mắng . Rồi một ngày chị đưa cho tôi một tấm thiệp cưới , tôi đã rất bất ngờ vì chị lấy chồng khi tôi 25 tuổi . Đến dự lễ cưới tôi đã buồn thầm vì biết rằng mình đã không còn cơ hội để thổ lộ tình cảm của tôi dành cho chị . Tôi đã chúc cho chị một lời chúc phúc chân thành nhất cho gia đình chị ấm no ,hạnh phúc như bao cặp vợ chồng khác để một người phụ nữ tuyệt vời như chị đừng lâm vào hoàng cảnh như gia đình tôi đã từng .Tôi cũng biết đây là lần cuối tôi có thể đơn phương chị ..... Ngày mai tôi đến công ty và thấy chị không còn làm ở đây nữa , tôi đã rất sốc vì chị lại nghỉ đột ngột sau lễ cưới như vậy . Thế là những tháng ngày vui vẻ của tôi và chị đã kết thúc như vậy . Lúc đấy anh Quang và Chị Oanh rời xa tôi làm lồng ngực tôi đau nhói như có cây kim đâm vào vậy .