Trong ngôi biệt thự sa hoa lộng lẫy nhưng nó như một thung lũng bùn lầy hôi thối là địa ngục trần gian.
Với hơi thở tiếng cười nói của con quỷ đội lớp da người vang vọng bước tới một căn phòng tối và mở cửa gã nói với người bên cạnh.
"Mày đợi tao chơi nó xong rồi đến lượt của mày."
Tên kia liền đáp:"Được bố,bố nhanh lên đấy."
Tiếng đối thoại kinh dị vang vào trong phòng đến tai của một người nằm bị trói chân tay trên giường run lên rồi hốt hoảng.
Tên đàn ông bước vào mang theo hơi thở của quỷ:"Thiên Thiên nó đợi mày lâu lắm rồi cuối cùng thì tao cũng bắt được mày.Bác cả đến chơi với cháu đây." Tiếng cười nói đáng sợ và ghê tởm đến cùng cực.
Ở trên giường có người thanh niên bị trói chặt chân tay mặc trên người bộ quần áo mỏng rách rưới lấm lem rõ sự chật vật trên cơ thể gầy đầy rẫy vết thương bầm run run lắc đầu lia lịa bất chấp sự đau đớn và hét lên:
"Đừng...đừng lại đây...ông đừng lại đây.Ông tha cho tôi đi tôi không...dám báo cảnh sát về mấy việc kia đâu..."
Tên người bác khe khẽ khanh khách cười rồi cười càng lớn rồi nói:"A Thiên...tao mang mày về và còn trả nợ cho nhà mày thế nên mày.."
Câu nói chưa được dứt.
"Tôi sẽ trả lại tiền cho ông xin ông tha cho tôi "
"À...trả lại tiền sao mày có tiền à."
Lâm Thiên liền nói:"Tôi sẽ kiếm trả lại cho ông."
Tên đàn ông kia càng cười gian trá hơn:"Kiếm...tao có cách này hay hơn."
"Phải tôi sẽ kiếm ngay mà."
Tên người bác liền mò tay chạm vào lớp quần áo của người thanh niên.
"Ha kiếm sao? Bây giờ mày phục vụ tao xong tao chơi chán rồi bán mày đi lúc đấy tao có tiền rồi."
Lâm Thiên bị cưỡng chế vùng vẫy mặc cơ thể đang bị trói.Tiếng hét bất lực khàn khàn như muốn vỡ thanh quản.
"Đừng qua đây...xin ông."
Chiếc tay bẩn xấu xa của con ma quỷ đang bắt đầu mo men tới như thèm khát người thanh niên trước mắt.
Trong không gian cảm thấy khó chịu và nhục nhã của màn dạo đầu,Lâm Thiên hét lên tuyệt vọng.
Ngay lúc này có tiếng còi cảnh sát vang ngập bầu trời không gian như thét gào khiến con người giật mình cảm thấy có tật.
Trên bầu trời có mấy cái trực thăng dưới đất có mấy chục cái ô tô cảnh sát là một quy mô lớn bao vây kín ngôi biệt thự.
Liền có người chạy vào phòng kia chính là đứa con của tên người bác:"Bố cảnh sát đến rồi nhiều lắm đang tìm mấy vật cấm kia."
Tên đàn ông liền dừng công đoạn xé rách cái áo đang dang dở.
"Cái gì?Sao cảnh sat lại đến được đây.Vệ sĩ đâu hết rồi." Nói xong hắn nhìn Lâm Thiên đang mệt mỏi mơ hồ vùng vẫy nhìn miếng mỡ sắp đến miệng rồi còn không được ăn,bỏ lại rồi cùng đứa con của hắn trốn đi.
Tên kia trả lời:"Con đâu biết.Con còn định hỏi bố đây tự nhiên không thấy một thằng nào hết?"
Giọng giận giữ:"Thằng ngu đần này,tao nuôi mày vô ích à."
Tiếng cảnh cáo vang lên từ những chiếc loa càng khiến hai cha con cũng run lên càng hoảng.
Còn mỗi Lâm Thiên trong phòng với hình ảnh thảm hại quần áo rách càng rách lộ gần hết thân trên lộ ra những miếng thịt cạnh đó cũng đầy rẫy vết bầm tím.
Muốn bao nhiêu thảm có bấy nhiêu.Do thuốc mê nên cậu càng mệt mỏi,tiếng còi cảnh sát vang ong ong trong đầu là ý thức cuối cùng rồi đôi mắt run run có chút ướt dần dần khép lại rồi lại hiện nên trong kí ức là một khuôn mặt mơ hồ có một nụ cười ngọt ngào mang theo sự vui vẻ tươi sáng rồi cũng biến mất.