Tôi là Isora là một học sinh cao trung ở một ngôi làng nơi mà người dân chỉ lên đến khoảng gần năm nghìn người,nói chung là chỗ tôi sinh sống nó khá hẻo lánh vì nó chỉ là một hòn đảo nhỏ.
Mong ước duy nhất của tôi bây giờ là được chuyển đến sống ở thành phố Tokyo nhộn nhịp và tráng lệ.Nhưng tôi vẫn chưa thế nào thực hiện được ước mơ đó ngay bây giờ vì tôi vẫn cần phải hoàn thành khoá học cao trung cuối cùng của mình. Hôm nay ngày 16 tháng 3 là ngày tôi đã tốt nghiệp cao trung bây giờ tôi có thể đi đến Tokyo để thực hiện ước mơ mà tôi mong ước từ trước đến nay.Ngày hôm đó tôi cùng với những người bạn trong lớp đã rủ nhau đi liên hoan để ăn mừng lễ tốt nghiệp,mọi người trong lớp đăng trò chuyện về nhưng thứ mình sẽ làm trong tương lai,còn riêng tôi thì ngồi suy ngẫm về tương lai sẽ làm gì khi chuyển đến sống ở Tokyo đăng suy nghĩ thì bỗng có một giọng nói làm tôi giật mình:
"Nè,Isora cậu đăng suy ngẫm về cái gì mà trong cậu cứ thẫn thờ vậy ? "
Sau khi định thần lại tôi quay ra nhìn xem người đăng hỏi mình là ai? Hoá ra đó là Inari người bạn thuở nhỏ của tôi,chúng tôi chơi rất thân với nhau từ đó đến bây giờ.Tôi đang định trả lời thì bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên thì ra là Ba đang gọi cho tôi không biết là ông gọi cho tôi định làm gì.Tôi xin lỗi Inari và tôi ra ngoài nghe xem ba tôi gọi cho tôi làm gì vào giờ này:
"Alo,Ba gọi cho con có việc gì vậy?"
"À thì ta tính gọi gọi thông báo cho con là ta đã nhờ được người có thể giúp được con rồi."
Tôi rất vui khi nghe được tin này và muốn được hét thật to để bày tỏ sự vui sướng trong lòng,nhưng tôi đã trấn tĩnh lại và hỏi lại để xác nhận lại xem nó có phải là thật không.Sau khi nghe lại lần hai tôi đã rất mong muốn được đi luôn ngay hôm nay.Tôi chào ba và cúp máy tôi mở cửa bước lại vô bên trong Inari vẫn đăng đứng chờ tôi,khi tôi đến gần cô ấy hỏi:
"Ai gọi cho cậu vậy Isora?"
Nhưng câu hỏi và sự thắc mắc của cô ấy hiện hữu lên cả khuôn mặt,tôi nói với cô là ba có gọi để thông báo cho tôi việc quan trọng.Cô ấy cố gắng hỏi tôi là việc gì,thấy sự tò mò của cô ấy nên tôi bèn trả lời:
"Ừ.....Thì.....Ba mình đã nhờ được người quen sống ở Tokyo có thể giúp mình kiếm được công việc ở đấy."
Khi nghe xong trong cô ấy có vẻ buồn,vì ước mơ và mong ước của chúng tôi là khác nhau.
Cô ấy mong ước được đi vòng quanh khắp các nước trên thế để học hỏi nhiều kiến thức hơn và tìm hiểu rõ hơn về cuộc sống của người nước ngoài,còn tôi thì tôi chỉ mong có thể chuyển đến sống ở Tokyo mặc dù nó chả có gì gọi là ước mơ lớn như ước mơ của những người khác nhưng dù sao thì đó là ước mơ của tôi.Sau khi bữa tiệc kết thúc ai về nhà nấy,tôi vừa đi vừa suy ngẫm về việc khi lên trên đấy sẽ sống như thế nào?Tôi sẽ đối mặt với thách thức ra làm sao?
Về đến nhà tôi leo luôn lên giường nằm trằn chọc mãi không thể nào ngủ được tôi cứ lăn qua lăn lại suy ngẫm về khi chuyển lên Tokyo xa hoa và tráng lệ thì cuộc sống lúc đấy của tôi sẽ thay đôi ra sao và nó sẽ thay đổi như thế nào.Sau môt hồi suy ngẫm thì tôi cũng lăn ra ngủ vì mệt,sáng hôm sau tôi bị tiếng chuông báo thức xen lẫn với tiếng mưa làm tỉnh dậy vệ sinh cá nhân xong tôi xuống dưới nhà ăn sáng và tôi có nghe qua dự báo thời tiết là Nhật Bản trong vài ngày tới sẽ có mưa. Ăn xong tôi lên phòng mình chuẩn bị hành lý để chuẩn bị hành trình bắt đầu một cuộc sống mới ở nơi tôi mong ước nhất,chuẩn bị hành lý xong ba tôi đã chờ tôi ở dưới nhà rồi.Ba và mẹ tôi đã đưa tôi đến chiếc thuyền sẽ đưa tôi đến với Tokyo xầm uất và tráng lệ,tôi đã quên chào tạm biệt Inari lần cuối nhưng tôi nghĩ chắc sẽ không sao đâu dù sao nếu sau này có gặp lại thì tôi sẽ xin lỗi cô ấy sau.Tôi chào tạm biệt ba mẹ vừa bước lên trên con thuyền sẽ đưa tôi đến với một cuộc sống mới cuộc sống mà tôi đã hàng mong ước.