Chereads / TRASH OF THE COUNT'S FAMILY / Chapter 56 - Chương 56: Đang suy nghĩ (4)

Chapter 56 - Chương 56: Đang suy nghĩ (4)

Nhận thấy những ánh mắt đang đổ dồn về phía mình, Cale từ từ đứng dậy.

Cale rất ủng hộ Witira khi cô hất bay Toonka, nhưng cậu không thể để các kị sĩ bị thương được, vì thế Cale đã vội vã dùng [Khiên Bất Hoại].

Vì vậy mà mặt trong của tấm khiên không ở phía Kị sĩ mà hướng về phía Cale. Thật may là các kị sĩ không bị thương, nhưng việc này lại thành ra cậu đã cứu Toonka, dù không có ý định ấy.

Trông Cale có vẻ rất bình tĩnh khi đứng dậy, nhưng cậu cũng không thể làm khác được. Chân cậu bị tê vì ngồi quá lâu.

"Ah"

Bởi thế nên cậu hơi loạng choạng. Cale cau mày, chân trái bị chuột rút.

"Thiếu gia Cale!"

Amiru chạy tới với khuôn mặt hoảng hốt. Paseton cũng hoảng lên và nắm lấy cánh tay của Cale. Vậy nhưng Cale gạt nhẹ tay của cậu ta và đứng thẳng. Amiru đứng trước cậu và nói với khuôn mặt cuống quýt.

"Thiếu gia! Cậu không cần phải dùng sức mạnh mà! Tại sao phải làm thế chứ!"

Tại sao à? Cale cũng không muốn phải làm thế đâu.

Nếu nhóm điều tra viên bị thương thì nguy mất. Hiện giờ chuyện chỉ ở mức rắc rối nhỏ, nhưng nếu như Toonka khiến những người quản lý của lâu đài lãnh chúa bị thương thì sẽ lớn chuyện. Toonka phải trở về Whipper đúng lúc.

'Nếu không thì mình sẽ bị thiệt'

Amiru xem xét cơ thể Cale bằng gương mặt buồn bã và lo lắng.

"Với cả tại sao cậu lại bị ướt sũng như thế này? Cậu có sao không? Cậu đang dưỡng thương mà, nếu bị cảm thì phải làm sao! Thiếu gia thật là!"

Lời nói của Amiru khiến Witira và Paseton giật mình. Đặt biệt là Witira, cô cắn môi và quan sát cơ thể Cale. Cô nhớ lại việc Cale bị ướt do cú vẫy đuôi của mình. Và nhớ lại cả khuôn mặt ngước nhìn lên khi đang ngồi co rúm của Cale.

Lúc ấy, ba người họ nghe thấy giọng của Cale. Cậu nói với chất giọng mệt mỏi lờ đờ.

"Không bị thương là được mà, không phải thế sao?"

Giọng nói không có chút ấm áp và theo cách nào đó thì còn có vẻ bực bội. Đúng như họ cảm nhận được từ giọng nói, Cale đang bực bội. Cậu cảm thấy khó chịu vì bị ướt sũng cả người, và muốn nhanh chóng tách ra khỏi mấy kẻ này, rồi nghỉ ngơi.

Paseton cúi sụp đầu, Witira nhìn xung quanh. Cô thấy bờ biển bị phá hoại, trở thành mớ lộn xộn. Witira lại cắn môi một lần nữa. Amiru chần chừ một lúc rồi lên tiếng.

"....Thiếu gia, tôi thật lòng khó có thể hiểu được cậu. Thật lòng."

Cale định diễn y như lần ở quảng trường thủ đô, nhưng cậu im bặt. Cậu thấy tất cả mọi thứ đều thật phiền phức. Thấy Cale đứng im lặng, Amiru ngừng nhìn cậu và hướng mắt tới 2 người Cá Voi. Ánh mắt nhìn họ của cô trở nên trầm tĩnh và đồng thời sự phẫn nộ dấy lên trong đó.

"Và các người là ai?"

Nơi này, vùng đất này là của Vương Quốc Roan. Nhưng Ubarr là khu vực của gia tộc của Amiru. Cô không có ý nghĩ sẽ bỏ qua hỗn loạn xảy ra trên vùng đất của mình.

"Và Bob"

Amiru hướng ánh mắt sắc bén tới Bob, kẻ đang đứng ngần ra.

"Ngươi là ai?"

Không ai trong ba người họ dễ dàng lên tiếng. Không biết là vì chuyện gì nhưng Toonka đang ngẩn ra và chìm vào trong suy nghĩ. Paseton đang nghĩ nên nói gì. Còn Witira, cô nhìn chuyện mình đã gây ra và từ từ cúi đầu xuống.

Khi ấy, một âm thanh vang tới tai Amiru.

"Achoo!"

Thấy ngứa mũi, Cale hắt xì, rồi đưa tay vuốt mặt một lần và ngước đầu lên. Nhìn khung cảnh ngay trước mặt, Cale vô cảm mở lời. Trước những ánh mắt đang tập trung vào mình, Cale nói như thường lệ.

"Trước tiên hãy quay về đã"

Không có ai phản bác lại lời cậu.

***

Cale ra khỏi dinh thự của Amiru sau khi trình bày hết đầu đuôi sự việc và nhìn ba kẻ đang đứng phía sau mình. Witira, Paseton và Toonka. Và cậu chạm mắt với người theo ra sau cùng, Amiru.

Cô nhìn Cale rồi quả quyết nói với Toonka.

"Ngươi bắt buộc phải rời khỏi đây nội trong ngày mai. Hãy biết rằng hình phạt trục xuất là may mắn của ngươi."

Amiru ra lệnh cho Toonka phải rời khỏi nơi này trong ngày mai. Lý do vì hắn đã hoàn toàn để lộ thân phận không phải dân ngư và đánh nhau.

"Còn hai ngươi sẽ phải nhận hình phạt thích đáng nếu còn tiếp tục gây loạn."

Cặp chị em Cá Voi gật đầu với Amiru bằng khuôn mặt điềm tĩnh. Cale nhìn chằm chằm cặp chị em giấu thân phận thuộc Hoàng tộc, rồi cậu đưa mắt sang chỗ khác.

"Thiếu gia, cậu hãy nhanh đi vào đi, hình như có dấu hiệu bị cảm rồi"

"Tôi sẽ làm thế"

Amiru nhìn Toonka - kẻ đang đứng ngẩn ra từ nãy, và ánh mắt của cô trở nên sắc lạnh.

"Ngươi đúng là kẻ lấy oán báo ơn"

Cale nhẹ nhàng nói với Amiru.

"Vậy mới phải trục xuất hắn đấy"

Trục xuất Toonka. Đó là điều mà Cale đã đề xuất với Amiru.

"Thiếu gia Cale, cậu thật là...."

Amiru được nghe kể rằng Cale đã cứu mạng Paseton, và cũng được biết rằng cậu ta không có lỗi gì trong chuyện lần này, mà chỉ bị kéo vào.

"Tiểu thư, đâu phải chuyện gì to tát"

Cale làm khuôn mặt ngay thẳng.

—Không hỏi ta là có thắng được Toonka không à?

Như thường lệ, Cale phớt lờ Rồng đen.

Sau nhiều lần nói với Amiru rằng cậu không sao, Cale hướng mắt nhìn Toonka. Toonka cũng đang nhìn chằm chằm Cale. Từ nãy giờ, trông gã này cứ ngẩn ra, à không, trông hắn có vẻ phức tạp.

Năng lực cổ đại.

Ngoại trừ sức mạnh thể chất, thì đó là thứ sức mạnh duy nhất mà người dân bộ lạc coi thường ma thuật công nhận. Họ cho rằng đó là sự ban phước, bởi vì Năng Lực Cổ Đại là sức mạnh bẩm sinh mà người đời trước truyền lại.

Cale vô cảm nhìn Toonka.

Toonka - tên khốn mạnh bạo. Bởi vậy mà dù Toonka trở thành Anh Hùng nhưng trong tập 5 có dấu hiệu về sự tự diệt của hắn.

Người Cá Voi tới gần Cale, Witira cẩn trọng nói với cậu.

"Chúng tôi thật sự có thể đi cùng sao?"

"Chẳng phải hai người không có chỗ ở sao. Cỡ một đêm thì ta có thể lo được"

Cale lên xe và ra lệnh cho cặp chị em Cá Voi đang nhìn mình, đi theo sau. Cậu đóng cửa lại và nghĩ.

'Dù sao thì Toonka sẽ phải trở về Vương Quốc Whipper'

Cale–Kim Rok Soo không muốn có mối duyên dài với một kẻ không hiểu chuyện. Hắn ta khác với những mối nhân duyên mà cậu muốn tránh vì có vẻ sẽ phiền phức.

'Phải liên hệ với Hoàng Thế Tử sao?'

Hoàng Thế Tử sẽ phản ứng thế nào nếu Cale bảo rằng sẽ đem về tổ ong chứa đầy mật còn sót lại ở Vương quốc Whipper? Cùng một loại người với nhau nên Cale biết câu trả lời.

Hoàng Thế Tử sẽ cực kì vui mừng.

Cale nghĩ rằng đem tổ mật ấy về và tận hưởng phần đời còn lại một cách sung túc trong tương lai thì còn gì bằng nữa.

Khi quay về, Cale phải đối mặt với rất nhiều người, từ Hans, Beacrox, Phó đoàn trưởng, 10 đứa trẻ Tộc Sói đến cả On và Hong.

Hans đang vội vã tiến lại gần, thì há hốc miệng trong một lúc khi nhìn thấy khuôn mặt của cặp chị em Cá Voi, rồi tiếp tục tới gần Cale.

"Thiếu gia , ngài không sao chứ? Tôi đã nghe tin rồi"

"Không sao. Với cả ngươi tiếp đón những người kia luôn đi nhé."

Cale giao hai chị em Cá Voi cho Hans trước quay lại đối diện với Beacrox. Hôm nay hắn vẫn tươm tất như thường lệ, và khi nhìn bộ dạng của Cale, Beacrox nhăn mặt. Beacrox thấy bộ dạng tơi tả bị phủ đây bụi đá của cậu và nước biển đã khô trên người Cale, hắn nói với Maes–đứa trẻ cầm đầu lũ nhóc Tộc Só.

"Đun nước đi"

"Vâng"

Maes điềm tĩnh trả lời và tiến tới chỗ Cale.

"Thiếu gia, em nghe nói ngài bị cuốn vào trận chiến của những kẻ kia và suýt bị thương nặng ạ?"

Cale nhìn những đứa trẻ Tộc Sói bao gồm cả Maes đều nhìn cậu, và thản nhiên trả lời.

"Làm gì có. Ta không bị thương ở chổ nào cả."

".....Vâng ạ"

Những đứa trẻ tộc sói vốn thuần khiết và rạng ngời bỗng trở nên yên lặng, không giống như mọi ngày, nhưng Cale chỉ mặc kệ chúng. Cale nhìn những đứa trẻ đi đun nước tắm và chuẩn bị làm việc một cách nghiêm túc như những chiến binh, rồi cậu liếc nhìn Beacrox. Ngay khi chạm mắt, hắn nói.

"Thiếu gia, trước tiên ngài hãy tắm rửa đi đã."

Cale cảm thấy Beacrox có vẻ không thể chịu nổi bộ dạng bẩn thỉu của cậu thêm nữa và cậu lặng lẽ gật đầu. Cậu định hướng tới phòng tắm nhưng có những người níu chân cậu lại.

"Thiếu gia."

"Sao thế?"

Là Paseton và Witira. Paseton gọi cậu nhưng Witira lại lên tiếng trước.

"Chúng tôi có thể tới gặp cậu sau khi cậu nghỉ ngơi không?"

Vua Cá Voi. Dựa theo huyết mạch ấy thì cặp chị em này có địa vị không khác gì Hoàng Tộc của đất nước này. Họ đang giấu thân phận Hoàng Tộc của mình. Thực ra thì ho không cần phải giấu vì con người không biết rằng họ thuộc Hoàng tộc. Dù biết được sự tồn tại của Tộc Cá Voi, nhưng hiếm có ai biết được chi tiết.

"Hãy đến vào ngày mai"

Cale nói như vậy và quay lưng lại với họ. Khi cậu bắt đầu bước chân thì Rồng đen nói cậu. Từ lúc nãy Rồng đen đã lắm lời rồi.

—Ngươi vừa hắt hơi! Liệu tối nay có hành động được không đấy? Không phải nên nghỉ đi sao? Sao ngươi lại trở nên yếu ớt như thế này, làm ta cứ bận tâm mãi thôi! Ngươi khiến ta bức bối thật đấy, nhân loại à!

'Ta mới là người bức bối này.'

Nhìn vào thực tế những kẻ không chịu tin, dù cậu đã nói không sao nhiều lần, khiến Cale quyết định cứ thế lợi dụng tình huống này. Tối hôm ấy, Cale bảo là đau và cần phải ngủ nên đừng ai đến gặp cậu, rồi cậu nói với Rồng đen.

"Đi thôi"

"....Trước mắt thì ta sẽ nghe ngươi"

Được On và Hong tiễn, Cale và Rồng đen hướng tới những hòn đảo trước biển Ubarr.

Hôm nay Cale sẽ duy trì một vài xoáy nước trong số những xoáy nước mà sẽ biến mất sau một tuần nữa, thêm 1 năm.

—Cơ thể ngươi đang không khỏe mà, ta chẳng hiểu vì sao ngươi phải làm như thế này. Cái đầu Rồng thông minh này thật sự không thể hiểu nổi.

Cale trả lời qua loa khi nghe đứa trẻ 4 tuổi làu bàu.

"Phải là hôm nay"

Ngày mai các pháp sư của lãnh địa sẽ tới. Nếu vậy thì sẽ khó khăn để có thể thoải mái hành sự. Cale phải giải quyết cả vũng nước là [Cơ duyên] mà cậu đã tìm thấy và cả những xoáy nước hôm nay.

Cale nhìn những ánh sáng rực rỡ trước đảo trung tâm, và đáp xuống một hòn đảo cách xa đó. Đây là nơi có xoáy nước mạnh xếp sau xoáy nước ở đảo trung tâm.

"Phùu"

Và Cale thở dài trước khung cảnh trước mắt.

—Tên khốn kia sao lại bơi ra tận đây thế? Mà không, tại sao tên khốn ấy lại ở đây? Không hiểu nổi.

Cale nghe thấy giọng nói luống cuống của Rồng đen. Không có ai tại hòn đảo mà Cale và Rồng đen đáp xuống. Nhưng tại xoáy nước trước hòn đảo ấy thì có một người.

Do sự chuyển động của xoáy nước mà cậu không nhìn thấy được kẻ đó từ trên trời.

"Tên đó....hắn điên thật rồi."

Ngày tiếp theo của ngày cuối tháng âm lịch, đêm tối mịt. Nhìn Toonka đang lao vào trong xoáy nước vào ban đêm như thế khiến Cale muốn biết rốt cuộc thì tên mất trí này nghĩ gì trong đầu mà làm chuyện như thế.

Lúc ấy Toonka ra khỏi xoáy nước và tiến tới bờ biển với ánh mắt rực lửa.

"...Quả nhiên! Ta biết ngay là như thế này mà!"

Toonka nhìn Cale chằm chằm khi hắn tiến lại gần hơn.

"Ngươi không đơn thuần là một kẻ nhàm chán nhỉ. Rõ ràng có mùi của cái mạnh xung quanh ngươi. Ngươi là pháp sư à? Ngươi đã bay lên trời kiểu gì thế?"

Ánh mắt của Toonka rung lên khi hắn nói ra từ 'pháp sư'. Nếu là pháp sư thì sẽ đánh nhau, còn nếu Cale yếu thì sẽ giết cậu. Toonka cho rằng pháp sư là chất độc đối với thế giới. Hắn tiếp tục tiến tới chỗ Cale.

"Bởi vì là pháp sư cao quý nên phớt lờ lời ta nói sao? Hả?"

Toonka thấy Cale thở dài. Cale nhìn Toonka và huỵch toẹt.

"Ta đang suy nghĩ."

Phải làm gì với tên vô học này đây.

'Lật đổ hắn ngay lúc này hay lợi dụng hắn đây?'

Cale đang suy nghĩ. Cale nhìn Toonka, người đang tiến tới và trông có vẻ sắp nhào vào người cậu.

"Nghĩ cái gì? Trong khi phớt lờ ta?"

Ngay khoảnh khắc Toonka nói, thì Cale đã nghĩ xong. Và cậu hành động.

'Vậy cứ làm cả hai vậy.'

Soạtttttt!

"Ugh!"

Đang không phòng bị, Toonka bị hất bay và cắm người xuống biển. Cơ thể của Toonka bị xoáy nước cuốn đi.

"...Ngươi làm vậy là có ý gì!"

Mang trong mình khả năng kháng ma thuật rất mạnh, nhưng Toonka khó có thể lấy lại tỉnh táo trước ngọn gió ấy. Luồng gió quật không ngừng nghỉ lẫn vào xoáy nước và nuốt lấy Toonka như đầm lầy.

Cale dùng hai tay tạo nên những xoáy gió và tiến lại gần Toonka.

Tap, tap.

Âm thanh phát ra khi Cale bước chân trên mặt nước. Cale nhìn xuống Toonka, kẻ đang bị nhốt trong nước trước đòn tấn công đột ngột. Dù có cao lớn đến mức nào thì rốt cuộc cũng có lúc bị người khác nhìn xuống.

"Pháp sư tuyệt đối không thể có được năng lực cổ đại"

Toonka cảm nhận luồng gió đang cuốn quanh cơ thể dần biến mất và ngước nhìn Cale.

"Bob, là một chiến binh, ngươi hiểu rõ điều đó có nghĩa là gì nhỉ?"

[Năng lực Cổ Đại] - sức mạnh bẩm sinh của con người. Toonka đã từng được nghe kể về [Năng lực Cổ Đại], nhưng đây là lần đầu hắn được thấy tận mắt. Sau một lúc lâu, hắn mới lên tiếng.

"...Vậy ngươi không phải pháp sư?"

"Đúng thế."

Cale trả lời dứt khoát và không chút do dự. Toonka hỏi câu khác.

"Vậy làm sao ngươi biết về Liên minh phi pháp sư?"

Càng nhìn, Toonka càng thấy gā quý tộc trước mắt hắn thật bất thường.

'Phải. Hắn ta thật kì lạ'

Kẻ không hề có chút khó chịu, dù Toonka ăn nói bất lịch sự. Và còn là kẻ cố gắng cứu người khác, dù bản thân đang bị đau. Kẻ lạ thường có mùi của cái mạnh xung quanh, nhưng lại không có mùi mạnh nào phát ra từ cơ thể hẳn.

Một kẻ càng quan sát, thì càng để lộ ra những sức mạnh đặc biệt. Và cũng là người đã cứu Toonka.

Đây là lần đầu Toonka gặp kẻ như vậy.

Thế nhưng, lời nói tiếp theo của Cale khiến cho Toonka bị sốc một lần nữa. Cale không trả lời câu hỏi của Toonka mà hỏi.

"Ngươi định phá hủy Ma tháp à?"

"Sao? Phá cái gì cơ?"

Toonka ngạc nhiên, mắt hắn mở to ra. Làm sao ngươi biết được chuyện đó? Khuôn mặt của Toonka đang nói như thế.

Phá hủy Ma tháp. Đó vốn dĩ là một trong những bước của kế hoạch mà Liên minh phi pháp sư lập ra. Cale nói tiếp.

"Nếu định phá hủy Ma tháp thì hãy phá hủy vừa phải thôi"

Toonka vô thức phun ra tiếng lòng.

"...Đồ điên, rốt cuộc là ngươi đang lải nhải gì thế hả?"

"À, với cả đuổi hết pháp sư trong Ma tháp giùm luôn đi"

Mãi đến khi Cale nói câu ấy, thì Toonka mới có thể định nghĩa được con người của Cale. Cale nhìn Toonka và cười.

Sau khi giành chiến thắng trong nội chiến, Vương Quốc Whipper phát triển nhưng nhanh chóng mất đi khí thế ấy. Bản năng đã phá hủy ma thuật - thứ được coi là lý trí, và kết cục thì những kẻ mất đi lý trí chỉ có thể làm thú vật mà thôi. Cale có kế hoạch sẽ chiếm đoạt phần cốt lõi của 'lý trí' mà thú vật đã để tuột mất. Cậu lên tiếng.

"Nếu ngươi chịu làm vậy thì ta sẽ mua lại Ma tháp. Thấy thế nào?"

Khóe miệng của Toonka lúc nhúc và xệch lên tạo ra nụ cười. Hắn nhìn xuống bản thân, rồi ngước nhìn Cale.

"Ngươi điên thật rồi."

Toonka đã định nghĩa con người Cale như vậy.