Karma: Tác giả là một con không nhớ rõ cốt truyện Tokyo Ghoul, vì vậy nên cốt truyện sẽ khan khác hoặc là nát luôn ấy. À mà có thêm đại dịch tang thi nên là cốt truyện nát sẵn rồi :>
À mà truyện này cũng có hệ thống nữa nha mọi ngừi :>
"..." là nói chuyện bình thường.
[...] là tiếng nói của hệ thống
'...' nói trong đầu á :>
Thì tui sẽ cố gắng viết diễn biến của cốt truyện Sắc Bạch sao cho giống bối cảnh ở Mạt thế và hơn hết, tui sẽ cứu Tử Thần Mặt Liệt của các bạn.
---////---
Mùa thu năm XXXX, đại dịch tang thi bùng phát khắp thế giới, đẩy con người đến gần bờ diệt vong.
Da thịt của người bị nhiễm sẽ trở nên thối rữa, đại não bị virus cắn nuốt dần trở nên mất ý thức của con người. Trở thành một loài tang thi đáng sợ mà chỉ có trong phim ảnh và sách báo.
Do dịch bệnh tang thi, dân số giảm xuống với tốc độ nhanh chóng mặt, đào thải những kẻ không biết và không thể thích nghi với nghịch cảnh. Trong mạt thế, một xã hội mới được sinh ra, không còn công bằng như trước.
Đối với loài Ghoul, Mạt thế gần như là địa ngục.Con người vốn là thức ăn của Ghoul, nhưng giờ con người chỉ còn lại ít ỏi để cho Ghoul sống qua từng ngày. Một khi hết thức ăn, loài Ghoul sẽ quay sang chém giết lẫn nhau để tìm lương thực sống qua ngày.
---////---
Tại một căn phòng sang trọng với cấu trúc kiểu Nhật, toàn một màu xám nhạt lạnh lẽo. Căn phòng được trang trí theo kiểu văn phòng trong các công ty, gồm có một cái bàn lớn dùng để làm việc với một chiếc máy tính, một bàn phím và một con chuột máy tính. Kế bên chiếc bàn còn gồm có một bộ bàn ghế tiếp khách màu xám đậm, phía sau thì có hai kệ sách. Trên trần nhà có gắn một chùm đèn pha lê nhỏ nhưng chưa được bật đèn vì ánh sáng từ cửa sổ sát đất đã phơi sáng căn phòng.
Dương quan buổi sớm xuyên qua cửa kính, nhẹ nhàng bao phủ lấy một thân ảnh đang nhàn nhã ngồi ngả lưng trên ghế. Ánh nắng len lỏi vào một mái tóc trắng toát, đường nét gương mặt tinh xảo và đẹp đẽ như điêu khắc. Đôi mắt đỏ rực như máu, xinh đẹp mà lạnh lẽo. Sống mũi cao thẳng, từng đường nét chuẩn như sách giáo khoa.
Thân ảnh cô gái hơi ngả về phía sau như thư giãn, trên tay cô là một quyển sách nhỏ không rõ ngôn ngữ, nhìn qua rất được lòng chủ nhân.
[Kí chủ ơi]
Một giọng nói máy móc vang lên khắp phòng.
'Cuối cùng ngươi cũng chịu xuất hiện.' Higanbana Yukino lên tiếng với chất giọng lạnh lùng.
[Kí chủ khó chịu đến như vậy sao?]
'Ngươi nghĩ rằng sau cái đống chuyện mà ngươi quăng cho ta thì ta chịu nổi không?'
Higanbana Yukino chỉ là một người xuyên không mà thôi. Cô muốn an nhàng sống trong thế giới mới. Nhưng mà do dòng đời đưa đẩy nên cô lại xuyên không vào bộ Manga-Anime Tokyo Ghoul. Nếu xuyên không vào đó, bạn sẽ có hai lựa chọn:
1: Làm Ghoul bị CCG truy bắt.
2: Làm người bị Ghoul bắt. ( Tham gia CCG tốn thọ hơn)
Bạn lựa chọn cái nào? :>
Vì việc đó mà Higabana Yukino đã đau đầu rồi, nhưng vì hứng thú nên cô đã lựa chọn gia nhập CCG. Cô tưởng mọi chuyện sẽ diễn ra như trong cốt truyện ai dè dị biến lại phát sinh, dịch tang thi lại bùng nổ.
Higanbana Yukino lúc đó còn không hiểu gì thì lại thêm một cái hệ thống rơi xuống đầu cô. Nói chung là nó giới thiệu về mình xong rồi lặng mất tăm hơi khi chưa kịp giải thích cái gì. Higanbana Yukino thật sự rất mệt tâm a.
[Xin lỗi kí chủ, hệ thống do dùng nhiều năng lượng phân tích tình hình quá nên vào trạng thái ngủ đông a]
'Giải thích giúp ta vì sao cốt truyện lại bị thay đổi đi.'
[Trong vũ trụ có rất nhiều thế giới nha. Thế giới mà kí chủ xuyên vào không phải là Tokyo Ghoul mà kí chủ đã biết đâu. Thế giới này chỉ bao gồm Tokyo Ghoul mà thôi. Nên là kí chủ cứ từ từ mà tận hưởng bất ngờ đi.]
[À mà kí chủ phải hoàn thành nhiệm vụ để đổi được điểm tích phân nha. Nếu dành dụm đủ số lượng tích phân thì kí chủ sẽ xuyên qua thế giới khác và làm nhiệm vụ tiếp. Làm đến chừng nào thì chưa biết a.]
'Vậy nếu ta chết ở thế giới này mà chưa hoàn thành đủ tích phân thì sao?'
[Thì kí chủ sẽ trọng sinh lại ở thế giới này và bắt đầu lại với công việc thu hoạch tích phân chứ gì nữa]
'Được rồi. Ngươi đi đi.'
Hệ thống: QAQ cảm giác mình bị bỏ rơi a.
"Cốc cốc——"
Tiếng gõ cửa phòng vang lên.
''Mời vào."
Cửa căn phòng mở ra và một người thanh niên bước vào. Thanh niên có một đầu đuôi tóc trắng tinh, đỉnh đầu đen nhánh đổ xuống, giữa hai màu Hắc Bạch là màu xám độc đáo, phối hợp áo gió màu trắng CCG chế phục, nhìn qua hắn là một người nhu hòa.
Hắn dung mạo không tồi, ngũ quan ôn hòa, gương mặt còn có một chút trẻ con.
21 tuổi thanh tra hạng nhất- Sasaki Haise.
Sasaki Haise bước tới trước bàn làm việc, mỉm cười nói:"Higanbana-san, mong cô có thể giúp tôi một việc."
Higanbana Yukino ngước lên khỏi quyển sách, mắt cô cong thành hai vầng trăng lưỡi liềm,"Nga, không biết vị thanh tra hạng nhất đây muốn tìm tôi có việc gì a?"
Hệ thống: QAQ nó cảm thấy bất công. Tại sao nó làm bạn với Yukino nhiều lần như vậy mà cứ bị xem như không tồn tại. Mà gặp một người khác lại mỉm cười tươi như hoa thế a!
Sasaki Haise ngượng ngùng gãi má,"Higanbana-san không cần gọi tôi như thế. Chỉ là cấp trên giao cho tôi nhiệm vụ đưa người còn lưu tại bên ngoài tới căn cứ của thủ đô thôi a. Có thể đem theo một người tới giúp"
"Thế cậu mời người khác không được à?"
"Akira-san thì đang bận, Arima-san thì vốn đã không được rồi. Bây giờ chỉ còn có Higanbana-san thôi."
Higanbana Yukino còn chưa kịp nói gì thì có một cái bảng màu xanh dương hiện ra trước mặt cô. Higanbana Yukino ngước nhìn lên Sasaki Haise, nhìn như có vẻ hắn ta không thấy.
[Kí chủ đã có nhiệm vụ đầu tiên nga~] Tiếng nói của hệ thống vang lên khắp phòng.
[Nhiệm vụ là giúp Sasaki Haise đem người đến căn cứ của thủ đô. Khi nhiệm vụ hoàn thành sẽ nhận được 350 tích phân nha.]
'Nhiều như vậy sao?'
[Kí chủ cũng đã biết nhiệm vụ khó như thế nào mà. Nhiệm vụ có độ khó càng cao thì tích phân càng nhiều.]
"Được rồi Sasaki, tôi sẽ đi cùng cậu. Khởi hành vào lúc nào?"
Sasaki Haise mừng như bắt được vàng mà nói:"Khởi hành vào sáng ngày mai a!"
"Được rồi, cậu cũng nên chuẩn bị lương thực và phương tiện đi. Sáng mai gặp lại." Higabana Yukino phất tay ra ý tiễn khách.
Sasaki Haise ôm vẻ mặt mộng bức bước ra khỏi phòng, hắn còn định trò chuyện với Higanbana Yukino thêm một chút nữa cơ mà.
Sau khi đuổi được Sasaki Haise ra về, Higanbana Yukino đi tới tủ sách rồi chọn lựa vài quyển sách bỏ vào tùy thân không gian.
Hệ thống: [?] Kí chủ đang làm gì vậy :>?
Không gian để đựng những đồ vật cần thiết để sinh sống trong mạt thế như lương thực, nước uống chứ đâu phải để sách đâu :>
Hệ thống: Chắc là sách hướng dẫn sinh tồn...
Nhưng mà nó lén nhìn vào không gian của Higanbana Yukino thì toàn nhìn thấy mấy quyển sách như:
Thất Lạc Cõi Người
Tà Dương
Tội Ác và Hình Phạt
Kokoro
Hệ thống:[...] Kí chủ đem mấy thứ này làm gì :>?
Cuối cùng nó cũng không chịu được nên ngứa miệng hỏi:[Kí chủ đem mấy quyển sách này để làm gì vậy? Nó đâu có giúp ích được việc gì đâu?]
"Nó không giúp ích cho ngươi nhưng lại giúp ích cho ta." Higanbana Yukino nhẹ nhàng giải thích.
Hệ thống: Kí chủ nói tiếng gì zậy nhỉ :>?
Như hiếu được ý nghĩ của hệ thống, Higanbana Yukino lại giải thích thêm:"Trên đường về thủ đô không có việc gì làm nên chán. Ta đem theo sách để đọc cho bớt nhàm chán thôi."
Hệ thống:[....] Bộ ở mạt thế chán lắm hả :>? Người ta đang bận giết tang thi thì kí chủ của nó lại bảo chán. Hệ thống thật mệt tâm :>
---////---
Karma: Cuối cùng cũng xong chương đầu tiên *phủi tay*