Chereads / Dục Linh Thiên Hạ / Chapter 186 - Chương 186: Phân phối danh ngạch

Chapter 186 - Chương 186: Phân phối danh ngạch

Hiệu suất làm việc của Tư Không rất cao. Y cùng Trình Như Phong đạt thành hiệp nghị chưa được mấy ngày, video ngắn của Nam Cung Hữu cũng đã cả thế giới đều biết.

Nam Cung Hữu đương nhiên không nhận, chỉ nói là bị kẻ gian hãm hại.

Nhưng rất nhanh lại truyền ra Nam Cung Hữu sau khi kết hôn hoang dâm vô độ, đêm ngủ vô số nữ nhân, thậm chí không ít người đã bị hắn thải bổ đến chết.

Nam Cung Hữu tuy rằng cẩn thận, nhưng hắn không đè nên nổi Phản Tâm Dục Hòa mà hắn trúng phải, nhu cầu quá lớn, làm chết quá nhiều người, thì sẽ có sơ suất.

Trường Không công tử là nhân sĩ chính đạo, cho dù thật là bị người âm toán, nhưng sau đó chính mình lại làm ra loại sự tình này, cũng thật là khiến người khinh thường.

Huống chi hắn nói Trinh Như Phong hãm hạt hắn là nói bằng miệng không bằng chứng nhưng chính hắn cường gian giết người còn nghiền xương thành tro, có lưu ảnh làm chứng. Một lần là hãm hại, chẳng lẽ nhiều lần đều là vậy sao?

Hơn nữa, thời điểm sau đó hắn lại gian dâm và giết chết một số nữ tu, Trình Như Phong điều đã tự tù ở Thủy Hoa Phong rồi, hãm hại hắn bằng cách nào?

Nếu nói đúng là do Trình Như Phong xuống tay, vậy thì vì sao Chu chân quân lại chỉ hỏi Trình Như Phong tung tích Cập Thời Hành Lạc Đỏ mà không phải là giải được? Chẳng lẽ Chu chân quân cũng muốn hãm hại hắn sao?

Bọn họ che che dấu dấu như vậy ngược lại vừa lúc chứng minh rằng bản thân Nam Cung Hữu có vấn đề.

Tóm lại Trường Không công tử bị loại gièm pha này đối với thanh danh của hắn quả thực là có tính chất đả kích huỷ diệt.

Liên lụy đến danh tiếng của Ưng Dương Phủ xuống dốc không phanh.

Cổ Ngôn bên này liền nhân cơ hội phát lực.

Ưng Dương Phủ cắn chặt Trình Như Phong là dư nghiệt của Ma tộc, vốn dĩ không có chứng mình thực tế, ngược lại là cách nói của Trịnh Như Phong đều có thể kiểm tra thực hư, lại có sự chống lưng của huynh đệ Bạch gia và Liễu Phượng Ngâm, Tứ Phương Lâu cũng chịu làm chứng giúp nàng, hiện giờ chuyện của Trường Không công tử lại bùng phát ra, Ưng Dương Phủ không chủi sạch phần dưới đít mình, đương nhiên sẽ không có tiếp tục truy cứu lập trưởng của Trình Như Phong

Cuối cùng Ưng Dương Phủ chỉ có thể muốn nhóm danh ngạch đầu tiên tiến vào Truyền Tống Trận, việc này coi như dừng ở đây.

Xin lỗi cái gì đương nhiên cũng là không có khả năng, bọn họ chỉ là lẳng lặng không một tiếng động rút lui những chiến binh canh giữ ở Thúy Hoa Phong.

Cố Ngôn đặt biệt tới nói với Trình Như Phong một tiếng, lại dặn dò nàng, "Bây giờ tuy rằng đã chứng minh con là trong sạch, nhưng nguy hiểm vẫn còn đó, ai mà biết được bọn họ còn có ám chiêu gì hay không? Con tạm thời vẫn là không được chạy loạn, miễn cho bị người theo dõi."

Trình Như Phong đáp lại, lại nghĩ tới sự phân tích trước đó của Liễu Phượng Ngâm, thở dài nói: "Ưng Dương Phủ không có xử lý Nam Cung Hữu, còn muốn danh ngạch đầu tiên vào Truyền Tống Trận, thật là không chịu thiệt thòi một chút nào."

"Không có cách nào." Cố Ngôn nói, "Trận đồ của Truyền Tống Trận chúng ta đã nghiên cứu đến gần như xong rồi, nó là cái định hướng cho truyền tổng, chính là cần thiết phải có vị trí có định, chúng ta muốn dùng còn phải trở về đảo Sương Mù. Ưng Dương Phủ đích thực có trận đồ của đảo Sương Mù, chúng ta cần phải dùng cái kia mới có thể tiến vào trung tâm đóng trận pháp lại."

Trình Như Phong tỏ vẻ đã hiểu rõ.

Trên đời này luôn đầy những chỗ yêu cầu thỏa hiệp, kết quả bây giờ đã thực không tồi rồi,

Nàng chỉ là hỏi: "Truyền tống là ấn theo từng nhóm sao? Một nhóm là bao nhiều người? Dục Linh Tông chúng ta thì sao?"

Nàng còn thiếu Tư Không một cái danh ngạch.

"Một lần chỉ có thể truyền tống mười người, chúng ta là nhóm thứ tư." Cố Ngôn trả lời, trong mắt lại hiện lên một tia không vui.

Đây cũng là không có cách nào.

Cho dù là do bọn họ phát hiện, cho dù bọn họ trong lúc nghiên cứu cũng bỏ ra rất nhiều sức lực, nhưng thực lực của môn phái không đủ mạnh, thật là đoạt không lại.

"Cũng không tệ." Cố Ngôn không biết là đang giải thích cho Trình Như Phong nghe, hay là tự an ủi mình, "Bên kia là tình huống như thế nào còn không rõ lắm, nhóm đầu tiên đi đầu, là kỳ ngộ, cũng là nguy hiểm, để cho bọn họ đi dò đường trước cũng tốt."

Cũng bởi chính vì như thế, cho nên Ưng Dương Phủ phải đi nhóm đầu tiên, danh ngạch toàn bộ mười người đối mặt với tình huống mà họ không biết trước, bọn họ không yên tâm cùng hành động với môn phái khác.

Những tông môn Hải Vân Tông và Thiên Kiếm Tông hành sự không bá đạo như Ưng Dương Phủ, nhưng cũng thập phần cẩn thận, chỉ tính phái một số đệ tử tinh nhuệ đi trước xem xét tình hình, hợp lại thi đã chiếm nhóm thứ hai và nhóm thứ ba rồi.

Trình Như Phong nhìu máy, "Mọi người đều tranh mấy đợt đầu, là Truyền Tống Trận có hạn chế sử dụng sao?

Có Ngôn gật đầu, "Vốn dĩ là không có, nhưng niên đại xa xôi, lại bị phá hủy rồi, chúng ta đây là tự gắng sức sửa chữa, có một số thứ vẫn là dùng vật khác để thay thế, mỗi một lần dùng đều cần phải tu bổ, rốt cuộc có thể dùng bao nhiêu lần, kỳ thật hiện giờ cũng nói không rõ được ."

Quả nhiên giống với lời Tư Không nói lúc trước không khác gì mấy, các đại tông môn một phần, lúc nào mới có thể đến phiên tán tu.

Y đại khái cũng là đã biết rõ những thứ này nên mới lại đây giao dịch với Trình Như Phong

Trình Như Phong lại hỏi: "Nhân tuyển của chúng ta đã được quyết định chưa?"

"Đến lúc đó trong môn sẽ có một cuộc thi tuyển, tự nguyện bảo danh, lấy mười người đầu tiên. Không cần lo lắng, nếu con muốn đi, khẳng định là có thể đi. Hơn nữa..." Cố Ngôn dừng một lát, tươi cười lại hiện lên vài phần trào phúng Trong tông môn người muốn mạo hiểm phỏng chứng không nhiều.

Các môn phải khác hơn phân nửa sẽ phối trí Nguyên Anh mang theo Kim Đan, hơn nữa đối diện với tình huống không rõ, tu vi quá thấp đi cũng không có ý nghĩa gì.

Nguyên Anh của Dục Linh Tông là bế tử quan, hiện tại sống hay chết cũng khó mà nói, khẳng định sẽ không xuất quan. Không tính Trình Như Phong và Thần Huy, thì có sáu vị Kim Đan chân nhân, Chưởng môn là phải ở trong môn tọa trấn, lần trước ở đảo Sương Mù hắn đã tùy hứng một lần rồi, cũng không thể bỏ mặc tông môn. Thương Ngô mất tích, còn lại bốn vị Kim Đan coi như là thuộc loại bảo thủ, bình thưởng cũng không xuống núi, càng không cần phải nói đến truyền tống đến một nơi có khoảng cách siêu cự ly này.

Nếu như là Nguyên Anh có thể còn sẽ nóng lòng vì muốn đột phá tìm kiếm cơ duyên, nhưng bọn họ cả Kết Anh vẫn còn quá sớm.

Còn về nói đi tìm Thương Ngô, bọn họ cùng Thương Ngô, vốn dĩ không phải người đi chung một con đường.

Trình Như Phong ngẫm lại cũng đúng, nói không chừng cũng chỉ có sư huynh muội bọn họ là muốn đi, nàng cũng không có gì băn khoăn nữa, hỏi: "Nếu danh ngạch còn trống, con có thể mang theo người khác đi không?"

Cố Ngôn không biết chuyện của Tư Không hắn tưởng chính là Bạch Ánh Sơn và Liễu Phượng Ngâm

Bạch Ký Lam nếu như muốn đi, Thiên Kiếm Tông không thiếu một chỗ cho hắn, nhưng Bạch Ánh Sơn thì không nhất định. Vả lại Thiên Kiếm Tông nhiều người như vậy, lại là kiếm tu, nói chính là kiên quyết tiến thủ, người muốn đi khẳng định rất nhiều.

Mà Liễu Phượng Ngâm cùng với sự môn nháo đến không vui ngay ngày Trình Như Phong làm lễ kết Đan, Thiên Âm Phái cũng chưa chắc sẽ đem danh ngạch cho Liễu Phượng Ngâm.

Cố Ngôn trực tiếp gật đầu, "Tùy con. Hoặc là ta trực tiếp cho con một nửa danh ngạch, con hỏi lại Bạch công tử Liễu công tử, hay còn muốn mang theo người nào hay không?"

Cố Ngôn vốn dĩ đã biết Dục Linh Tông cũng chưa chắc thực sự có nhiều người muốn đi nhưng vẫn là tranh thủ nhiều danh ngạch như vậy, chỉ là vì lo trước khỏi hoạ, hoặc là lấy làm chút nhân tình gì đó.

Vả lại, huynh đệ Bạch gia cùng Liễu Phượng Ngâm lần này kiên định đứng về phía Trình Như Phong, làm sư bá cũng nên có chút biểu hiện gì đó.

Chỉ e Dục Linh Tông cũng không có thứ khác để bọn họ có thể nhìn trúng, cải danh ngạch này đúng là vừa lúc.

Lui một vạn bước mà nói, cho dù không suy xét đến quan hệ của Trình Như Phong, nếu có giao tình tốt với bọn họ thì Dục Linh Tông cũng không có bị thiệt, ít nhất lúc bọn họ cùng người của Dục Linh Tông cùng nhau truyền tống cũng có thể chiếu cố một chút.

Trình Như Phong không có cự tuyệt.

Nếu bọn người Bạch Ký Lam cũng muốn đi, đương nhiên là nàng có thể cùng đi với bọn họ là chuyện tốt nhất rồi.