Chereads / Dục Linh Thiên Hạ / Chapter 81 - Chương 81: Nơi đó...... không được......

Chapter 81 - Chương 81: Nơi đó...... không được......

Yến Vân cúi đầu hôn môi Trình Như Phong, độ khí cho nàng.

Chờ Trình Như Phong từ từ tỉnh lại, Vân Cửu mới từ trong cơ thể nàng lui ra ngoài, mà Vân Bát sớm đã chờ không kịp, lập tức cắm vào. Vừa vô liền hung mãnh vô cùng mau vào mau ra.

Trình Như Phong thế mới biết diệu dụng Vân Bát đeo Huyền Ngọc Hoàn kia.

Y mỗi lần cắm đến cùng, đầu rồng trên ngọc hoàn liền chống lên trên âm đế của nàng, mà viên châu nhỏ ở phía trên trượt lăn lên âm đế, khoái cảm kia đã ngập đầu.

Trình Như Phong còn chưa có chân chính tỉnh táo lại, thì lại bị thao tới cao trào.

Nàng mồ hôi đầm đìa, tóc tai tán loạn, ánh mắt mê mang, hơi ngẩng cổ, nắm chặt thảm lông, lại chỉ há cái miệng nhỏ kiều diễm, ngay cả âm thanh cũng phát không ra tiếng nào.

Yến Vân nhịn không được kêu Vân Bát: "Ngươi chậm một chút, nhanh như vậy làm nàng hôn mê lần nữa thì còn có ý tứ gì."

Yến Vân không muốn đợi bọn họ lộng xong rồi, Trình Như Phong ngay cả cử động cũng không thể, vậy thì còn có lạc thú gì.

Vân Bát cắn răng, nói: "Không có biện pháp... nàng thật là... quá thoải mái, không có biện pháp chậm lại."

Vân Bát bị dạy dỗ nhiều năm là vì làm cho nữ nhân thoải mái, kỹ xảo cái gì cũng có, vốn nên muốn nhanh thì nhanh muốn chậm thì chậm, theo tình dục của đối phương, khiến đối phương đối với y ta cần ta cứ lấy.

Nhưng ở Trình Như Phong nơi này, thật giống như tất cả huấn luyện đều trở nên không có hiệu quả.

Hoa kính của nàng mềm nhẵn kiều nộn, rồi lại chật hẹp, rõ ràng vừa mới bị đệ đệ hung hăng thao qua, lúc này lại vẫn như cũ xoắn chặt côn thịt y, tựa như có vô số cái miệng nhỏ đang liếm mút y, khiến y quên hết tất cả lời chỉ dạy, chỉ muốn theo bản năng nguyên thủy nhất của chính mình, hung hăng mà thao nàng.

Trách không được ngay cả nhân vật như Bạch Ký Lam, cũng một khi dính vào thì không quên được, muốn tìm nàng bằng mọi giá.

Mà cùng với Yến Vân đùa bỡn cùng một nữ nhân, đệ đệ thì ở bên cạnh nhìn, cái này làm cho Vân Bát càng thêm hưng phấn, cả dương cụ cũng lớn thêm một vòng, lại bởi vì bị Huyền Ngọc Hoàn mắc kẹt ở nơi đó, mà trướng đến phát tím.

Yến Vân nhíu mày một cái, mệnh lệnh cho y nằm xuống, đổi thành nam dưới nữ trên.

Như vậy y tuy rằng cũng có thể thẳng lưng đưa đẩy, nhưng hơn phân nửa quyền chủ động vẫn là ở trong tay Trình Như Phong, không đến mức làm cho nàng không chịu nổi.

Vân Bát liếc nhìn Yến Vân một cái, mím môi, ngoan ngoãn nằm xuống, khát vọng mà nhìn Trình Như Phong: "... Nàng động tác nhanh một chút."

Trình Như Phong thật ra cũng muốn, nhưng nàng đến giờ đã tiết quá nhiều lần, thật là không còn sức lực, có thể ngồi thẳng đều là bởi vì có Yến Vân đỡ nàng.

Yến Vân tự chuyển tới phía trên Vân Bát, hai chân ngồi quỳ ở hai bên đầu của y, nơi riêng tư đối diện ngay mặt Vân Bát.

Không chờ Yến Vân ra lệnh, Vân Bát liền hơi nâng đầu, hôn lên hoa huyệt của Yến Vân.

"A !! Uhm!" Yến Vân phát ra tiếng rên rỉ vui thích, lại giơ tay ôm Trình Như Phong, hôn môi nàng, ngậm cái lưỡi thơm, liếm mút, lại vuốt ve vuốt ve đôi nhũ phong tuyết trắng của nàng bị Vân Bát từ phía dưới đâm lên không ngừng đong đưa.

Ba người vừa lúc xếp thành một hình tam giác.

Vân Cửu ở bên cạnh cũng không chịu nổi tịch mịch, từ phía sau dán lên lưng Trình Như Phong, một mặt đỡ eo nàng lên xuống nuốt lấy côn thịt của ca ca mình, một mặt hôn thân thể của nàng.

Trình Như Phong thật cảm thấy chính mình sắp điên rồi.

Làm tình nhiều người như vậy, so với 1:1 càng kích thích hơn nhiều, khoái cảm càng là bội số gia tăng.

Toàn thân nàng từ trên xuống dưới, trong ngoài, tất cả những nơi mẫn cảm đều được chiếu cố đến, bị làm cho kiều suyễn thở phì phò, đôi mắt tràn đầy lệ quang, xuân thủy nơi mị huyệt càng là chảy ra liên miên không ngừng.

Vân Cửu duỗi tay đến giữa hai chân Trình Như Phong, đem xuân thủy do Vân Bát thọc vào rút ra mang theo chảy ra, ngón tay ướt át suôn theo rãnh mông dừng ở trên cúc huyệt phấn nộn của nàng, nhẹ nhàng đánh vòng.

Trình Như Phong kinh hoảng, tức khắc tỉnh táo lại, xoay người duỗi tay đè tay Vân Cửu, "Không được. Nơi đó.....không được."

Mà Vân Bát cũng bởi vì kinh hoảng này của nàng, tiểu huyệt chợt co rút lại, bị kẹp đến sảng khoái, nhanh thọc vào rút ra vài cái, côn thịt giật giật, phun trào ra.

Câu nói kế tiếp của Trình Như Phong cũng bị y bắn trở về, biến thành hoan ngâm nhu mị.

Vân Cửu ôm lấy thân hình nháy mắt xụi lơ của nàng, côn thịt đã bắn qua một lần lúc này đã hồi phục tinh thần chọc chọc lên cái mông cao cao mượt mà của nàng, thấp giọng hỏi: "Không thích phía sau à? Chưa thử qua?"

Trình Như Phong lúc này còn ở trong dư vị cao trào mà run rẩy, nhưng lại vẫn như cũ cắn răng, lắc đầu nói: "Không được."

Kiến Tập Viện của Dục Linh Tông dạy dỗ các đệ tử là toàn diện, bởi vì không ai biết sau này họ sẽ gặp cái gì, sẽ bái môn hạ của ai, nhóm Kim Đan chân nhân có riêng giáo tập của chính mình hay không cũng không thể biết được, chỉ có thể, có thể dạy cái gì đều dạy hết.

(giáo tập: người chỉ dạy, cô cô, ma ma...)

Trình Như Phong đương nhiên cũng biết phía sau có thể sử dụng, Thiên Hương Đằng cũng đi vào rồi. Nhưng mà, thật sự không có bị côn thịt cắm qua.

Cho nên... Nàng không muốn dưới tình huống như vậy cho một người xa lạ.

Đặc biệt là trước đó nàng nghe Yến Vân nhắc tới Thần Huy.

Thần Huy trông đợi nàng nhiều năm như vậy, tưởng nhớ mà chờ muốn lần đầu tiên của nàng, kết quả nàng cho Bạch Ký Lam, sau đó trời xui đất khiến, lại có nhiều người như vậy... Nàng nghĩ khi phải trở về Dục Linh Tông, trong lúc nhất thời cũng không biết phải đối mặt với Thần Huy như thế nào.

Tốt xấu gì cũng phải đem lần đầu tiên của phía sau để lại cho Thần Huy. Trình Như Phong nghĩ như vậy.

Nàng không muốn, Vân Cửu cũng không ép buộc, vừa lúc Vân Bát bắn ra, vừa rút ra hắn liền lập tức từ phía sau cắm vào tiểu huyệt.

Hắn buông thân thể Trình Như Phong, để nàng ghé vào trên người Vân Bát, chu mông lên, hắn nắm eo Trình Như Phong, làm từ phía sau.

Trình Như Phong một tia sức lực cũng không có, chỉ có thể ngoan ngoãn tùy cho hắn đùa nghịch.

Thân thể mềm mại của nàng theo động tác ra vào của Vân Cửu, ở trên người Vân Bát di động trước sau. Đôi nhũ tròn trịa đầy đặn đè ở trên ngực Vân Bát cọ lên cọ xuống.

Côn thịt của Vân Bát vừa mới bắn xong lại ngẩng đầu, đầu của y còn bị kẹp ở giữa hai đùi của Yến Vân, chỉ nghe được truyền đến một tiếng kêu rên, lại giơ tay ôm chặt Trình Như Phong đang nằm ở trên người mình.

Trình Như Phong nâng mắt lên, nhìn thấy Vân Bát khẩu giao cho Yến Vân, duỗi đầu lưỡi ra, ở giữa hoa huyệt đỏ tươi của Yến Vân ra ra vào vào. Cánh hoa được mở ra bởi vì sung huyết mà có vẻ phá lệ căng mọng, lại dính đầy dâm thủy, sáng lấp lánh, thoạt nhìn vô cùng dâm mĩ.

Trình Như Phong vẫn là lần đầu tiên gần xát nhìn người khác khẩu giao, không khỏi có chút mặt đỏ tai hồng, vừa lúc Vân Cửu làm một cái đâm tàn nhẫn, nàng ưm một tiếng, rồi lại cách nơi riêng tư của Yến Vân càng gần một chút. Mang theo chút tò mò cùng nghịch ngợm, Trình Như Phong cũng vươn đầu lưỡi, ở trên hoa đế đã sưng to đỏ bừng của Yến Vân liếm một cái.

Yến Vân tức khắc liền kêu lên, "A!... A!... , thật thoải mái, nữa đi."

Vì thế khi Vân Cửu đem nàng đâm qua, Trình Như Phong liền cùng Vân Bát cùng nhau liếm hoa huyệt của Yến Vân

Yến Vân hiển nhiên thực thích như vậy, không bao lâu liền kêu to tiết thân, xuân thủy giống như mất khống chế, phun lên mặt Trình Như Phong và Vân Bát.

Yến Vân xoay người nằm ở bên cạnh thở dốc, Vân Bát ngồi dậy ôm Trình Như Phong, ôn nhu mà đem dâm thủy bắn đến trên mặt nàng toàn bộ liếm sạch sẽ.

Yến Vân ở bên cạnh cười, "Là nước của ta ăn thật ngon như vậy sao, hay là ngươi luyến tiếc tiểu muội xinh đẹp mềm mại này?"

Động tác của Vân Bát khựng lại, lại không dám trả lời, chỉ tiếp tục hôn Trình Như Phong.

Giữa môi lưỡi của người hôn mình tràn đầy mùi vị của nữ nhân khác, cảm giác này có điểm kỳ quái, lại rất ngoài ý muốn cũng không chán ghét. Trình Như Phong thậm chí cảm thấy mùi vị kia lại có một tia ngọt ngào, ngược lại chủ động mà dây dưa liếm mút đầu lưỡi Vân Bát.

Nàng, có lẽ là trời sinh liền dâm đãng như vậy đi. Trình Như Phong có điểm tự sa ngã mà nghĩ vậy.

Rõ ràng chỉ là người xa lạ, rõ ràng là một nhóm NP không tiết tháo như thế, nàng thế nhưng cũng có thể thích thú...

Sau này...

Vân Cửu thấy nàng cùng ca ca mình nhiệt tình mà ôm hôn như vậy, không khỏi có chút đỏ mắt, bóp eo Trình Như Phong, lại làm vài cái mạnh mẽ nữa.

Trình Như Phong cũng lười suy nghĩ sau này như thế nào, ôm thân thể nam nhân rắn chắc nóng rực dưới thân, sung sướng mà kêu ra tiếng.

Vân Bát đợi đệ đệ bắn xong, lại xoay người, đem Trình Như Phong đè ở dưới thân thao làm.

Hai huynh đệ luân phiên ra trận, một lần lại một lần bắn nồng tinh vào trong tiểu huyệt của Trình Như Phong, mãi cho đến bụng nhỏ của Trình Như Phong cao cao phồng lên mới dừng lại.

Trình Như Phong ở trong vô số cao trào thần trí đã không rõ, ánh mắt mê mang, chỉ có thể mềm mại dựa vào trên người Vân Cửu, phát ra tiếng nỉ non không hề có ý thức.

Nhưng khi Vân Bát cuối cùng đem côn thịt rút ra, nàng lại vẫn như cũ không tha mà vặn vẹo thân mình, ý đồ giữ y lại.

"Còn muốn sao?" Vân Cửu dán bên lỗ tai nàng, nhẹ nhàng hỏi.

"... Muốn." Trình Như Phong ý thức rời gạt mà trả lời.

"Muốn huynh ấy, hay là ta?" Vân Cửu hỏi, một mặt ác ý mà dùng côn thịt chọc nhẹ vào nàng.

Ai cũng được... Có gậy là được...

Trình Như Phong duỗi tay muốn đi bắt lấy cái thứ làm cho mình ngứa ngáy khó nhịn lại không thể thỏa mãn, nhưng Vân Cửu lại thối lui.

Thay thế chính là Yến Vân đã cắm vào rồng hai đầu.

"Thật là cái tiểu dâm oa, như vậy còn không có thỏa mãn sao?" Yến Vân nhéo nhéo mặt nàng, một mặt chậm rãi đem một đầu khác của rồng hai đầu đẩy mạnh vào tiểu huyệt của Trình Như Phong.

Rồng hai đầu kia cũng không biết là được làm bằng chất liệu gì, ôn nhuận bóng loáng, không khác gì làn da người, bên trong lại là trống rỗng, cắm vào, tinh dịch của hai huynh đệ Vân Bát Vân Cửu rót vào đáy huyệt Trình Như Phong nàng còn chưa kịp hấp thu hòa lẫn dâm thủy của chính nàng liền chảy ngược về phía Yến Vân.

Hai người hầu như đồng thời phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.

Yến Vân giống như nam nhân thẳng lưng thao làm tiểu huyệt Trình Như Phong, nhưng mỗi lần đâm vào đến cùng, âm hộ hai người dán vào nhau, cánh hoa cùng hoa đế đều đè lên nhau ma sát, rồi lại là khoái ý hoàn toàn bất đồng khi cùng làm với nam nhân. Bên ngoài hoa đế ngứa ngáy, bên trong lại bị hung hăng đụng đến hoa tâm, tê ngứa cuồn cuộn không ngừng, làm cho Trình Như Phong mấy lần muốn sụp đổ.

Nàng run rẩy, co rút, chỉ cảm thấy bị làm cho thăng thiên, không thể nào gắng sức, cuối cùng thế nhưng khóc thút thít há mồm cắn một ngụm lên gáy của Vân Cửu đang ôm nàng.

Vân Cửu đau đến kêu rên một tiếng, có chút bất đắc dĩ mà dùng chóp mũi cọ cọ nàng, "Không phải ta đang thao nàng, cắn ta làm cái gì?"

Trình Như Phong cũng đã hôn mê bất tỉnh lần nữa.

"Thể lực vẫn là kém một chút." Yến Vân nói như vậy, nhưng không có buông tha nàng, ngược lại ý bảo Vân Cửu ôm thân thể của nàng động đậy.

Mãi cho đến hai người thông qua rồng hai đầu trống rỗng đem toàn bộ tinh dịch của hai huynh đệ bắn ra đều hấp thu, mới tính bỏ qua.