Hoàng Hậu ở cái nơi quỷ quái này, ai mà ham muốn.
Trong lòng Trình Như Phong tràn đầy khinh thường, nhưng trong không gian này có loại sức mạnh vẫn luôn như có như không khiêu gợi lên dục vọng trong lòng người, lại tựa hồ đột nhiên ở trên người nàng tăng cường gấp mười lần gấp trăm lần, Phẫn Tâm Dục Hỏa trong cơ thể nàng lập tức liền hân hoan nhảy nhót mà hưởng ứng lên.
Tức khắc nàng liền cảm thấy tất cả tế bào trên cơ thể đều xôn xao lên, tiểu huyệt dưới thân càng là hư không khó nhịn, chỉ hận không được lập tức có thứ gì đó đút vào giảm bớt ngứa ngáy mới được.
Nàng không khỏi nhíu mày lại "Ngươi đã làm cái gì?"
"Nơi này là thế giới của ta, ta là chúa tể ở nơi này, ta muốn làm cái gì mà không được?" Khí linh nhìn thân thể tuyết trắng của Trình Như Phong ở dưới tác dụng tình dục , chậm rãi nổi lên màu sắc ửng đỏ, mới vừa lòng duỗi tay nắm lấy một bên ngực của nàng. "Ta thật có chút tò mò, ngươi làm sao khám phá ra ảo cảnh ta tạo ra cho ngươi."
Lực độ của hắn không nhẹ không nặng, Trình Như Phong bị xoa đến ưm ra tiếng, "Bởi vì... A... ngươi an bài ca ca cho ta... dung mạo quá xấu nha..."
Động tác của khí linh khựng lại, hắn thật không ngờ tới sẽ là loại nguyên nhân này.
Quả thực... không thể hiểu được, rồi lại hình như ..... hợp tình hợp lý.
Có điều, Cập Thời Hành Lạc Đồ hiện giờ không có chủ nhân, hắn rốt cuộc cũng chỉ là khí linh, cũng không phải chân chính là con người. Cũng không thể đi lý giải hiểu rõ hỉ nộ ai lạc của con người, trong lúc nhất thời thu nhiều người đi vào như vậy, sao có thể đi phân biệt an bài cho từng người một?
Chẳng qua là tùy tiện sắp đặt mà thôi. Nếu như bình thường mà nói, người đắm chìm ở trong ảo giác chỉ tin vào "ký ức" của mình, căn bản sẽ không để ý đến diện mạo của những người chung quanh, ai biết sẽ có Trình Như Phong khác loại như vậy.
Hắn dừng ở nơi đó không nhúc nhích, dục vọng nơi sâu nhất trong thân thể nàng đều bị hắn khơi dậy, Trình Như Phong chỉ cảm thấy thân thể như bị lửa đốt, nhưng cố tình thân thể còn bị hắn khống chế, ngay cả đầu ngón tay út của mình cũng không thể động đậy được, chỉ có thể ôn nhu cầu xin, "Ngươi động đi... Hoặc là... buông ta ra để ta tự động."
Chán ghét người xấu, ngay cả ảo cảnh cũng vây không được, nhìn thấy người có dung mạo tuấn tú, thì tự mình dán dính lên tới phát tình. "Chậc, chậc." Khí linh chép chép miệng, "Ngươi quả thật là có vài phần phong phạm người trong giáo phái của ta"
Nghe không ra là khen hay là chê, Trình Như Phong cũng không đi so đo.
Dù sao nếu như Cực Lạc Ma giáo của bọn họ thật sự cùng với Hợp Hoan Tông có nguồn gốc sâu xa, như vậy về tác phong mà nói, Dục Linh Tông cũng thật là không kém là bao.
Nàng chỉ nhẹ nhàng cười cười, "Ngươi còn không phải là muốn nhìn thấy ta như vậy, mới cho ta thêm chút lực lượng sao? Nhưng ngươi không cho ta cử động, thì sao có thể nhìn thấy thứ vừa lòng."
Khí linh hừ một tiếng, đột nhiên đem nàng từ trên người quăng xuống đất.
Trình Như Phong ngã ngồi ở trước long ỷ, nhìn thấy hắn phân chân mà ngồi tư thế kim đao đại mã, vén lên vạt áo của long bào, lộ ra một đống căng phồng giữa háng, mệnh lệnh, "Lại đây hầu hạ."
Trình Như Phong âm thầm thở phào, cái vị này cũng thật là làm hoàng đế làm đến nghiện luôn, nhưng nếu không tiếp cận khí linh, thì không có biện pháp ở trên người hắn hạ bùa chú.
Hơn nữa, thân thể của nàng cũng đã đến cực hạn, hiện giờ cái trạng thái này, có thể thư giải cho nàng, cũng chỉ có hắn.
Cho nên nàng ngoan ngoãn đi qua, duỗi tay cởi quần hắn, côn thịt của hắn kỳ thật còn chưa có cương cứng, tựa hồ cũng không có hứng thú gì, chỉ là giống như khảo nghiệm Trình Như Phong.
Nhưng lúc này Trình Như Phong cũng bất chấp, nắm lấy vuốt vài cái, liền há mồm ngậm lấy.
Xúc cảm ở trong khoang miệng của nàng ấm áp ướt át trơn trượt, đầu lưỡi linh hoạt mềm mại, không bao lâu côn thịt của khí linh liền cứng lên, nhưng hắn vẫn như cũ không có biểu tình gì, không lưu tình chút nào mà trực tiếp thọc tới nơi sâu nhất trong yết hầu của nàng.
Trình Như Phong nỗ lực thích ứng, mà động tác của nàng tựa như nuốt, mang đến cho khí linh khoái cảm cực hạn, trong ánh mắt hắn rốt cục cũng có vài phần nóng bỏng, đè đầu Trình Như Phong lại, tự mình thẳng lưng thọc vào rút ra.
Trình Như Phong lặng lẽ điều chỉnh tư thế một chút, làm cho mình không khó chịu như vậy.
Nàng nghĩ, có lẽ nàng thật hẳn là nên cảm tạ Thần Huy.
Nếu không phải 5 năm kia Thần Huy sớm chiều "đút" cho nàng ăn, một phát mới vừa rồi kia chắc có lẽ nàng đã bị thương.
Nàng không biết người khác thế nào, nhưng đối với nàng mà nói, khẩu giao loại sự tình này, nếu chỉ là môi lưỡi liếm láp , còn có thể xem như là tình thú trợ hứng, đối với người mình thích có lẽ có thể có khoái cảm về mặt tâm lý, nhưng thọc sâu vào trong yết hầu này... Nàng thật là chỉ biết muốn ói ra, chỉ là cố nén mà thôi.
May mà loại tư thế này đối với nam nhân mà nói, lại là mất hồn thực cốt không gì sánh được, ngay cả khí linh cũng không có kiên trì bao lâu, liền ở nơi sâu nhất trong yết hầu của nàng, bắn ra.
Trình Như Phong bị sặc đến nước mắt đều chảy ra, trong lòng nàng kỳ thật có điểm kỳ lạ, Thiên Hương Đằng không biết bắn, nhưng trước mặt này, rõ ràng chỉ là khí linh, tinh dịch lại tựa hồ cùng với người không có gì khác nhau, vừa nồng lại vừa nóng, thậm chí nàng còn có thể cảm giác được bên trong ẩn chứa dương khí.
Khí linh cũng không có quản nàng có tâm tư khác hay không, thiếu nữ có dáng người gợi cảm diện mạo thanh thuần ngã ngồi ở giữa hai chân hắn, lê hoa đái vũ điềm đạm đáng yêu mà nhìn hắn, bộ dáng một bên nỗ lực mà nuốt tinh dịch của hắn, giờ mới tính chân chính vén lên dục hỏa của hắn.
(Lê hoa đái vũ: hoa lê dính giọt mưa miêu tả dáng vẻ khóc thút thít của Dương quý phi)
Hắn đứng lên, đem Trình Như Phong ôm tới ngồi trên long ỷ, đem một chân của nàng gác lên tay vịn điêu khắc đầu rồng, lộ ra kiều hoa ướt đẫm mật ngọt ở giữa hai chân nàng.
Hắn duỗi tay lau một cái, đem ngón tay bị dâm thủy dính ướt đưa tới trước mắt nàng, "Chảy nước nhiều như vậy ... ngươi đợi không nổi à."
Rõ ràng là hắn khống chế dục vọng của nàng, lại nói đến giống như là nàng đang chủ động cầu hoan.
Trình Như Phong liếc hắn một cái, nhẹ nhàng cắn ngón tay hắn, mơ hồ không rõ nói: "Vậy ngươi còn không mau nhanh lên cho người ta."
"Cho ngươi cái gì?" Khí linh cũng không sốt ruột, một mặt dùng ngón tay đùa bỡn đầu lưỡi nho nhỏ của nàng, một cái tay khác nắm lấy đầu vú của nàng, mân mê xoa nhẹ lại kéo mạnh về phía trước.
Có chút đau.
Nhưng ở trong dục hỏa thiêu đốt, đau đớn đều biến thành khoái cảm .
Trình Như Phong rên rỉ, dùng cái chân còn lại câu lấy eo hắn, lại nâng eo lên, đem hoa huyệt của mình đến gần sát hắn, "Đương nhiên là muốn côn thịt lớn của ngươi a ... Ngươi xem, nơi này đều đã chuẩn bị tốt vì ngươi... Mau cắm vào đây đi..."
Chân nàng trắng tuyết thon dài, mười ngón chân nhỏ xinh đáng yêu cào nhẹ ở bên hông hắn.
Huyệt khẩu phấn nộn chảy ra xuân thủy, lúc khép lúc mở.
Tuy rằng khí linh vốn định dằn vặt nàng một hồi, lúc này cũng thật sự nhịn không được, côn thịt thô dài đâm về phía trước một cái, trực tiếp cắm vào hoa huyệt của nàng.
Cảm giác căng đầy thỏa mãn làm Trình Như Phong thét ra tiếng.
Không đợi một tiếng thét này của nàng dứt hẳn, khí linh đã bóp eo nàng, thọc vào rút ra. "Như vậy liền thỏa mãn sao? Là ngươi kêu ta tiến vào, nhưng đừng có chưa làm mà đã ra."
Trình Như Phong mị nhãn như tơ, hé miệng vươn cái lưỡi đinh hương ra liếm một vòng quanh môi, ý nói: "Ta mới phải lo lắng cho ngươi giống khi nãy bắn ra nhanh như vậy..."
Khí linh sao có thể chịu đựng được khiêu khích như vậy, dương cụ thô dài xung phong thẳng tiến đến nơi sâu nhất trong đáy huyệt của nàng, quy đầu va chạm mạnh đến hoa tâm, chỉ muốn thao đến nàng xin tha mới thôi.
Khí linh lúc này chỉ cởi lỏng quần ra, long bào trên người còn chỉnh chỉnh tề tề, Trình Như Phong lại toàn thân trần trụi, bị đè ở trên long ỷ vàng ròng thao làm, hình ảnh này đã quỷ dị, lại hương diễm, quả thực có một loại kích thích khinh nhờn.
Không biết là bởi vì như vậy, hay là bởi vì bị dục vọng điều khiển, Trình Như Phong chỉ cảm thấy thân thể của mình hình như so với trước càng thêm mẫn cảm, khí linh mỗi một lần thao tác thọc vào rút ra, đều sẽ mang đến cho nàng khoái cảm tê dại như điện lưu, như sóng triều mãnh liệt, cả người nàng mềm mại tê dại, ở trong cao trào liên miên không ngừng, đầu óc trống rỗng, hầu như hít thở không thông.