Bạch Liên Nhạc không có tới Sướng Viên, hai vị tiên trù đều không có vấn đề, chỉ có hạ nhân đưa cơm ở trên đường đã từng buông hộp đồ ăn xuống rời đi một lát. Y nói là nhìn thấy thị thiếp Kiều Hạnh gặp nạn thét chói tai.
Khi Bạch Ký Lam nghe thế, liền không khỏi mắng một tiếng "Thật là ngu xuẩn"
Bạch Ánh Sơn gật gật đầu, "Kiều Hạnh là nhận được một tờ giấy, nghĩ lầm là ta sẽ đi ngang qua đó, cho nên cố ý gây nháo. Còn về lai lịch tờ giấy thì tra không ra. Phỏng chừng là có người ở trong thức ăn của Như Phong động tay chân. Lại nhân lúc trong khoảng thời gian ta rời khỏi mà mang Như Phong đi.
"Chính là nói, vẫn là có quan hệ với nhị thúc." Bạch Ký Lam trầm mặt.
Bằng không cũng không thể canh đúng lúc như vậy.
"Bọn họ sao muốn bắt Như Phong?" Bạch Ký Lam chỉ có điểm này không rõ.
Bạch Nguyên Khánh mang người xông đến động phủ hắn, mục đích thật rõ ràng hiểu được. Nhưng đối với người ngoài mà nói, Trình Như Phong bất quá chính là đang thay hắn "chữa bệnh", cho dù không có nàng, đổi một nữ nhân khác cũng có thể. Vì sao phải phí sức lớn như vậy bắt nàng đi.
"Hoặc là, bọn họ đã biết đệ đối với nàng có cảm tình, muốn bắt nàng khống chế uy hiếp chúng ta. Hoặc là..." Bạch Ánh Sơn dừng một chút, mày nhíu lại thật chặt, "Lúc trước Mạc Như Hải cố ý dạy đệ pháp môn tồn trữ dương khí, có thể có mưu đồ khác hay không?"
Lúc trước không có cảnh giác, chỉ cảm thấy những người này đều là trưởng bối nhân hậu, đâu đâu cũng suy nghĩ cho bọn họ. Hiện giờ suy nghĩ lại, thật giống như đâu đâu cũng có điểm khiến người suy nghĩ sâu xa.
"Đúng vậy, rất có thể, bọn người Mạc Như Hải vốn là muốn lấy dương khí trên người đệ, kết quả hiện giờ toàn tiện nghi cho Như Phong. Nhưng nàng đều đã luyện hóa, chẳng lẽ còn có thể rút ra?" Bạch Ký Lam nghĩ như vậy, tim hắn đã nhảy tới cổ họng, Như Phong hiện giờ thật sự không có việc gì sao?
Hắn sao không khỏe sớm hơn mấy ngày? Ít nhất cũng có thể tự mình cho nàng lưu cái thần niệm ấn ký.
Hiện giờ nghĩ đến Trình Như Phong có thể bị người tra tấn như vậy như vậy, từ trong xương cốt của hắn phát ra một cổ lệ khí, tựa như là muốn gϊếŧ người.
Bạch Ánh Sơn lắc đầu, "Đến hiện giờ, cũng không có cái gì dị thường."
"Nếu không dùng pháp thuật, mê hương võ thuật gì đó của phàm nhân... Thần niệm ấn ký cũng chưa chắc có thể cảm ứng được." Bạch Ký Lam cũng không phải không tin ca ca hắn, chỉ là người không ở trước mắt, chính mình cũng không có cách nào nắm bắt được tình huống xác thật, khiến cho hắn thật sự rất nôn nóng.
"Đệ bình tĩnh một chút." Bạch Ánh Sơn khiển trách, "Như Phong nàng đã là Trúc Cơ trung giai, cho dù không cẩn thận trúng chiêu, những cái tiểu kỹ xảo của phàm nhân cũng vây nàng không được bao lâu..."
Bạch Ký Lam nhấp môi một cái, hắn đương nhiên cũng hiểu, chỉ là...
Bạch Ánh Sơn đột nhiên nâng tay, "Có vật... truyền tin phù."
Y mở cấm chế của Sướng Viên ra, một đạo lưu quang dừng ở trước mặt Bạch Ký Lam.
Bạch Ký Lam duỗi tay ra, lưu quang truyền vào trong thân thể hắn biến mất không thấy.
"Là Như Phong." Bạch Ký Lam vui vẻ đến giọng nói có chút phát run.
Trình Như Phong bình an không có việc gì mà truyền tin trở về là một mặt, nàng chọn truyền tin cho hắn, mà không phải ca ca hắn, lại là một mặt khác.
"Ồ?" Bạch Ánh Sơn cũng có chút kinh hỉ, "nàng ở đâu?"
"Cao Lũng Thành." Bạch Ký Lam thuật lại tin tức của truyền tin phù, "Nàng nói, nàng cũng không biết là đến đó như thế nào, trong bữa sáng có bình rượu, nàng uống say, tỉnh lại liền đến Cao Lũng Thành. Bên người có tu sĩ kêu Tư Không mà nàng nhìn không thấu tu vi của y. Nàng cũng không biết đối phương muốn thế nào, nhưng trước mắt cũng không có thương tổn nàng."
Bạch Ánh Sơn hỏi: "Nàng có thể phát truyền tin phù ra, vì sao trước đó lúc chúng ta liên hệ với nàng lại không được?"
Truyền tin phù cao cấp thứ đồ vật này, bọn họ đương nhiên cũng có. Sau khi phát hiện không thấy Trình Như Phong đương nhiên cũng là dùng trước tiên, nhưng căn bản phát không ra.
Có khả năng khi ấy nàng đang bị nhốt ở trong vật chứa gì đó đặc thù, cho nên truyền tin phù không có biện pháp tìm được.
Pháp bảo bình thường dùng để cất chứa là không chứa được người sống, nhưng thế giới tu chân, việc lạ gì cũng có, ai biết có pháp bảo không gian đặc thù nào hay không?
Cái này có thể giải thích cho việc, tất cả các trạm kiểm soát của Thiên Kiếm Tông cũng chưa có ai gặp Trình Như Phong, nàng đã ở Cao Lũng Thành xa xôi rồi.
"Nhưng Tư Không này là ai?" Bạch Ký Lam nhíu mày lại.
Bạch Ánh Sơn cũng không có nghe nói danh hiệu của nhân vật này, "Y nói cho Như Phong biết, chưa chắc sẽ là tên thật."
"Mặc kệ là y là ai, đệ đi một chuyến đến Cao Lũng Thành tiếp Như Phong trở về." Bạch Ký Lam nói.
Bạch Ánh Sơn gật gật đầu, "Được, nơi này giao cho ta."
Khi Trình Như Phong nhận được hồi âm của Bạch Ký Lam, nàng đang ở Tứ Phương Lâu.
Trình Như Phong sau khi từ Dục Linh Tông ra, nghe đến danh "Tứ Phương Lâu" cũng không ít.
Tứ Phương Lâu xem như là cơ cấu thương nghiệp lớn nhất của thế giới này, chi nhánh khắp năm châu bốn biển, nghiệp vụ bao quát: bách hóa tu chân, tin tức tình báo, chuyên chở, ăn uống giải trí..., có một câu nói, chỉ có thứ ngươi không ngờ được, không có thứ ở Tứ Phương Lâu không mua được. Đương nhiên tiền đề lớn nhất là ngươi phải có tiền.
Trình Như Phong hiện tại không có một xu dính túi, nhưng cũng may Tư Không có tiền, nàng đi theo Tư Không đi vào.
Thật là mở rộng tầm mắt.
Các loại linh đan linh dược, tài liệu pháp bảo, bí kíp công pháp... Rực rỡ muôn màu, cái gì cần có đều có hết.
Tư Không chỉ tùy tiện nhìn nhìn liền lên lầu ba, đó là nơi mua bán tình báo, chỉ tiếp đãi đơn độc. Hắn cũng không có ý muốn mang Trình Như Phong đi, chỉ để nàng tùy tiện xem. Bộ dạng giống như cũng không sợ nàng nhân cơ hội này mà chạy đi.
Trình Như Phong do dự.
Tư Không, người này thiện ác không rõ, tuy rằng thoạt nhìn giống như cũng không hạn chế tự do của nàng, nhưng nàng cũng không chắc nàng chạy đi, có thể lại bị bắt trở về hay không.
Lúc này không giống như khi ở Cửu Trọng Sơn, trong Cửu Trọng Sơn không có tu sĩ cấp cao, nàng cái Luyện Khí tầng thứ chín có thể đi dọc đi ngang, cho nên làm một thủ đoạn nhỏ cũng sẽ không bị phát hiện.
Ở bên ngoài căn bản không có khả năng.
Huống chi nàng ở Cao Lũng Thành trời xa đất lạ này.
Chi bằng dạo một vòng trước, chờ chuyện của hắn đã làm xong xuôi lại cùng hắn nói chuyện công bằng, lúc phải đi cũng đi được an tâm. Hắn muốn thật sự bắt lấy không bỏ, lại nghĩ tiếp biện pháp khác.
Truyền tin phù của Bạch Ký Lam đúng lúc này tới, thực ngắn, chỉ nói hắn lập tức tới đón nàng, kêu nàng ở Cao Lũng Thành chờ.
Trình Như Phong vốn dĩ cũng không có nóng lòng muốn rời đi.
Nàng hiện tại chỉ là có chút lo lắng, nàng cùng Tư Không nói nàng cùng Bạch Ký Lam không có quan hệ, nếu Bạch Ký Lam tự mình chạy tới tiếp nàng, đến lúc đó một khi đối mặt... Ha hả
Thật là ngẫm lại liền có chút đau đầu.
Trình Như Phong lắc lắc đầu, chuyện chưa phát sinh vẫn là không cần nghĩ nhiều, đến lúc đó rồi nói sau.
Nếu so sánh hai bên, nàng đương nhiên vẫn là hy vọng cùng Bạch Ký Lam trở về.
Tuy rằng trước đó có chút không vui vẻ, nhưng tốt xấu gì huynh đệ Bạch Ký Lam Bạch Ánh Sơn đều là người tốt, biết tận gốc rễ, lại có giao tình với Thương Ngô, còn an toàn còn hơn là đi theo Tư Không cái người ngay cả cái tên cũng không biết thật hay giả.
Hơn nữa, nàng phải đi về làm rõ ràng rốt cuộc là ai hại nàng.
Tư Không không biết khi nào đã từ lầu ba đi xuống, tiến đến bên tai Trình Như Phong, nhẹ nhàng thổi một hơi.
Trình Như Phong giật mình.
"Suy nghĩ cái gì mà xuất thần như vậy?" Tư Không hỏi.
"Không có gì... Chỉ là..." Trình Như Phong thở dài, "Ta đang suy nghĩ hẳn là đi xem chỗ bán dược liệu gần đây có chỗ nào bán đan lô để luyện đan không, hay là trực tiếp giúp Tứ Phương Lâu luyện đan kiếm tiền công."
Đan dược loại sản phẩm này, Tứ Phương Lâu vẫn luôn là cần số lượng lớn, cho nên vẫn luôn tuyển nhận đan sư.
Trình Như Phong sau khi thông qua cuộc khảo hạch Đan sư, có một cái ngọc bài làm bằng chứng, hiện tại đương nhiên cũng không biết đã ở nơi nào, nhưng hội Đan sư có lưu lại, lấy năng lực của Tứ Phương Lâu, kiểm chứng cũng không khó.
Đan sư ngũ phẩm muốn tới làm công, bọn họ cầu mà không được.
Tư Không cười cười, "Vội vã kiếm tiền như vậy à."
"Đúng vậy." Trình Như Phong gật gật đầu, "Ăn, mặc, ở, đi lại, cái gì không cần tiền? Ta còn phải trả lại quần áo cùng truyền tin phù cho ngươi."
Tư Không xoay chuyển tròng mắt, liền vỗ lên túi trữ vật ở bên hông mình: "Linh thạch ta có rất nhiều, còn phải xem nàng có bản lĩnh kiếm tiền hay không."
Trình Như Phong theo bản năng co rụt lại, "Ta không muốn bán thân."
Tư Không ngẩn ra, sau đó liền cười ra tiếng, duỗi tay ôm nàng, còn ái muội mà ưỡn hông đụng nàng một cái, "Ai da, nương tử đây là đang nói cái gì? Chúng ta là phu thê, làm việc này chẳng lẽ còn phải trả tiền?"
Trình Như Phong không lời chỉ nhìn hắn.
Tư Không nói: "Yên tâm yên tâm, đương nhiên là luyện đan."
Trình Như Phong gật gật đầu, lại có điểm tò mò, "Ngươi muốn đan dược gì mà Tứ Phương Lâu không có?"
Nơi này không phải được xưng không có thứ mua không được sao?
Tư Không đè thấp âm thanh, hỏi: "Huyết Ách Đan, nàng biết luyện không?"
"Huyết Ách Đan?" Trình Như Phong nhướng mày, "Đó chính là đan dược của Ma môn..."
Tư Không giơ tay cắt ngang lời nói của nàng, "Chỉ nói biết hay là không biết."
Trình Như Phong gật gật đầu, "Biết."
Thuật luyện đan của nàng là học được ở Cửu Trọng Sơn, nơi đó là chiến trường thượng cổ của tiên ma, cũng không ít truyền thừa của Ma môn.
"Nhưng..." Nàng do dự, "Luyện thứ khác còn được, luyện Huyết Ách Đan yêu cầu cần có ma khí cùng tinh huyết..."
Tinh huyết thì dễ nói, tùy tiện tìm một sinh vật sống gì đó cũng có thể luyện hóa ra, nhưng ma khí không dễ tìm. Trên đời này tuy rằng cũng có Ma môn, nhưng Ma giới ở nơi nào, ai cũng không biết. Hơn phân nửa Ma tu đều là con người luyện công pháp Ma môn, tàn nhẫn huyết tinh, điên cuồng nhập ma, đều không phải là Ma tộc chân chính. Đương nhiên ma khí trên người bọn họ cũng có thể dùng, nhưng ngay lúc này, đi đâu tìm ma tu.
Tuy rằng Tư Không thiện ác không rõ, nhưng Trình Như Phong thải bổ qua, một thân linh lực của hắn đều là tu hành chính đạo.
Tư Không lại nâng tay lên, "Vật liệu nàng không cần lo, ta sẽ chuẩn bị cho nàng, nàng chỉ cần luyện giúp ta mấy lò đan, giữa chúng ta coi như đâu đó rõ ràng, sau khi luyện đan xong nàng liền tự do, nàng có thể tùy tiện đi đâu thì đi. Ta còn cho nàng tiền công một lò là một trăm linh thạch. Như thế nào?"
Đệ tử Trúc Cơ của Dục Linh Tông tiền tiêu hàng tháng cũng bất quá chỉ có mười khối linh thạch, giá cả này cũng coi như hợp lý.
Trình Như Phong ngẫm nghĩ, liền gật đầu lần nữa. "Thành giao"