Chereads / Dục Linh Thiên Hạ / Chapter 26 - Chương 26: Gậy mát xa hình người

Chapter 26 - Chương 26: Gậy mát xa hình người

Tất cả mọi người đều đi ra ngoài, chỉ để lại mình Trình Như Phong cùng Bạch Ký Lam trai đơn gái chiếc ở trong phòng.

Trình Như Phong hít sâu một hơi, mới đi đến trước giường.

Bạch Ký Lam vẫn như cũ không nhúc nhích, giống như một pho tượng tinh mỹ.

"Bạch công tử, xin lỗi nha, cũng không biết ngươi rốt cuộc có nguyện ý hay không... Tóm lại... ngươi coi như là chữa bệnh đi." Trình Như Phong nói như vậy xong liền duỗi tay cởi áohắn ra.

Lúc ngón tay đụng tới da thịt hắn, đều nhịn không được hơi co rụt lại.

Rất lạnh.

Nói là trùng dương tất âm... Thế nhưng có thể lạnh đến độ này?

Đợi đã, đã lạnh thành như vậy, chỉ sợ máu huyết toàn thân đều phải ngưng lại đi? Vậy...

Trình Như Phong cũng không còn nghĩ đến lễ tiết gì, thẳng vào chủ đề mà duỗi tay liền đem quần của Bạch Ký Lam lột xuống, hiện giờ nàng muốn biết, cái kia ở dưới háng hắn, còn có thể cứng lên được hay không?

Nếu cả loại công năng này cũng không có, còn song tu cái quỷ gì hả?

Nhân lúc còn sớm thì dừng lại cho xong.

Miễn cho chính nàng hứng khởi, bên này lại làm không được, các sư phụ của nàng... cũng không được, vậy nàng phải làm sao bây giờ?

Bạch Ký Lam thật là được trời ưu ái, tư chất hơn người, tướng mạo xuất chúng, ngay cả "vốn liếng" của nam nhân cũng rất tốt. Mặc dù lúc này vẫn là mềm nhũn, kích thước lớn nhỏ cũng thập phần kinh người.

Trình Như Phong cảm thấy cùng với cái đó của Thần Huy đại khái không kém bao nhiêu, nhưng Thần Huy còn có cộng thêm công pháp mà thành, còn cái này của người ta thật là trời sinh nha!

Chỉ là không biết còn có thể dùng được hay không, vả lại thoạt nhìn nguyên cây gậy thịt đều đông lạnh thành màu trắng xanh.

Trình Như Phong thở dài, duỗi tay sờ sờ.

Quả nhiên cũng thật lạnh.

Thử trước một lần xem sao.

Nàng duỗi tay nắm lấy cái con trùng thịt lạnh băng ở trong lòng bàn tay, cúi người xuống, há mồm ngậm lấy. Một mặt xoa nhẹ hai hòn ngọc phía dưới, một mặt truyền vào một tia linh lực, ý đồ muốn dẫn động dương khí trong thân thể hắn.

Nhưng kỹ thuật miệng lưỡi của nàng ngay cả Thần Huy thân kinh bách chiến cũng khen ngợi, giờ lại không có tác dụng cái gì.

Mút cũng làm, cắn cũng làm, nơi đó của Bạch Ký Lam vẫn như cũ là một khối thịt lạnh như băng mềm oặt.

Trình Như Phong phun ra.

Bạch Ký Lam hoàn toàn không có phản ứng, một mình nàng có thể làm gì bây giờ?

Nhưng mà nếu như vậy mà từ bỏ... Mạc Như Hải đã chết, bất luận ông ta đối với Bạch Ký Lam động tay chân gì, hiện giờ cũng không có biện pháp giải, nếu còn không thể song tu, bộ dạng này của Bạch Ký Lam, đại khái cũng thật sự sống không được bao lâu nữa.

Trình Như Phong hơi có chút áy náy, nàng tuy rằng không có làm sai cái gì, nhưng ít nhiều gì cũng muốn gánh vài phần liên quan.

Hơn nữa sư phụ cũng nói đây là cơ duyên khó được, nếu buông bỏ, nàng cũng có chút không cam lòng.

Hay là nên cố gắng một chút nữa.

Nàng cởi quần áo của mình ra, cả người dán ở trên người Bạch Ký Lam, cọ cọ hôn hôn, không chỗ nào không làm.

Nhưng chính nàng cọ cọ đến bên dưới đã ra nước, Bạch Ký Lam vẫn như cũ lạnh như băng, vẫn không nhúc nhích, thật sự thật giống như một bức tượng điêu khắc bằng băng.

Cả Thiên Hương Đằng cũng sợ lạnh, rúc ở trong cơ thể nàng giả chết, cũng không chịu chạm vào hắn một chút nào.

Trình Như Phong cũng hết cách, thở dài, mệt mỏi mà nằm ở trên người hắn thở dốc.

Thủ đoạn cuối cùng chỉ có dùng Phẫn Tâm Dục Hỏa.

Chỉ là hậu quả của thứ này, chính Trình Như Phong cũng không có cách nào đoán trước hoặc khống chế được, nàng cũng không dám trực tiếp lấy ra đốt Bạch Ký Lam, chỉ có thể thả ra một ngọn lửa nhỏ, cẩn thận không đụng tới hắn, chỉ là ở bên cạnh từ từ thiêu đốt.

Loại khống chế này thập phần lao lực, đối với linh lực cùng tinh thần của Trình Như Phong đều là một loại khảo nghiệm.

Không bao lâu, ngay cả mồ hôi của nàng cũng nhỏ giọt ra.

Mấu chốt là, chính nàng cũng chịu ảnh hưởng của dục hỏa này.

Chỉ cảm thấy thân thể một trận khô nóng, tiểu huyệt ngứa ngáy khó nhịn, xuân thủy như sóng triều, hạt giống Thiên Hương Đằng lại thực vui vẻ không ngừng nhảy lên hút nước của nàng, nhưng cái đó căn bản không tiêu diệt được cơn ngứa ngáy của nàng, nàng chỉ cảm thấy mỗi một miếng thịt trong tiểu huyệt đều đang run rẩy kêu gào phải có cái gì đó cắm vào, thứ đó phải nóng bỏng vừa thô lại vừa lớn, thô bạo chiếm hữu nàng, hung hăng đâm xuyên nàng mới được.

"Ngươi rốt cuộc... có được không vậy ... cho thấy chút phản ứng đi." Giọng nói của Trình Như Phong đều ở trong dục vọng trở nên vừa nhỏ nhẹ vừa dịu dàng, kiều suyễn không thôi, "Nếu thật không được, ta cũng chỉ có thể đi ra ngoài tìm người khác... Trương Diệp cũng được... Cái người qua đường Ất, Giáp gì cũng được... Chỉ cần có thể..."

Vừa đúng lúc này, giống như là đang đáp lại nàng, côn thịt của Bạch Ký Lam nhẹ nhàng nhảy một cái.

Cả người Trình Như Phong toàn bộ đều dán ở trên người hắn, lại đúng lúc mẫn cảm, lập tức liền cảm giác được.

Nàng tựa hồ muốn hoan hô lên, vội vàng duỗi tay qua.

Nơi đó của hắn vẫn là thực lạnh, nhưng ở dưới sự chơi đùa vỗ về của nàng, run rẩy mà ngẩng đầu lên.

Trình Như Phong vui sướng mà cúi đầu, ở trên quy đầu của hắn hôn một cái, sau đó ngậm vào miệng.

Lần này liền thuận lợi hơn nhiều.

Côn thịt ở dưới động tác liếm láp của nàng, dần dần trướng lớn lên, cứng rắn như đá.

Nhưng mà trừ nó có phản ứng ra, Bạch Ký Lam vẫn như cũ không có phản ứng gì.

Trình Như Phong bị dục hỏa thiêu thân cũng mặc tất cả, nhấc chân ngồi xổm ở ngang háng hắn, bỏ hạt giống Thiên Hương Đằng ra, nắm côn thịt Bạch Ký Lam, cọ cọ xuân thủy chảy ra từ giữa hai chân mình để bôi trơn, liền để tới ngay cửa động.

Nàng khi nãy không nhìn lầm, côn thịt của Bạch Ký Lam sau khi cương cứng, thật sự cùng với Thần Huy không phân cao thấp, trong lúc nhất thời nàng căn bản nuốt không vô.

Cũng may Bạch Ký Lam không cử động, nàng có thể tự khống chế tiết tấu.

Chậm rãi cọ cọ vòng quanh, làm cho hoa huyệt của mình dần dần thả lỏng, thích ứng kích cỡ thật lớn của hắn, từng chút từng chút từ từ nhét đi vào.

Lúc toàn bộ quy đầu đều đi vào, hoa kính từ bảy tuổi tới nay vẫn luôn ngậm hạt giống Thiên Hương Đằng tựa hồ theo phản xạ mà quấn chặt nó.

Khoái cảm rùng mình, làm cho Trình Như Phong nhịn không được phát ra than nhẹ, "A... thật lớn mà... Căng thật chặt..."

Không đủ hoàn mỹ chính là Bạch Ký Lam vẫn như cũ không cử động, cũng không có phản ứng.

Hắn lẳng lặng nằm ở nơi đó, cả đôi mắt cũng không mở ra, tứ chi cứng đờ, chỉ có một cây côn thịt dưới háng vừa thô vừa lớn ngẩng cao đầu lên, còn quy đầu thì đã vào trong tiểu huyệt ướt đẫm xuân thủy của Trình Như Phong.

Cảm giác này phi thường quái dị.

Trình Như Phong cảm thấy chính mình thật giống như đang chơi một cây gậy mát xa hình người.

Còn là một cây gậy mát xa hình người phi thường tuấn mỹ.

Nàng duỗi tay sờ lên mặt hắn.

Mặc dù là vẫn không nhúc nhích không tiếng không hơi, gương mặt này cũng thật đẹp, đôi mày kiếm đen đậm, đôi mắt tuy rằng nhắm chặt, lại càng làm nổi bật lên hàng mi dài mê người, nàng nhịn không được thò người tới cúi đầu hôn lên đôi mắt hắn. Sau đó là chiếc mũi cao thẳng, đôi môi mỏng xinh đẹp, chiếc cổ thon dài, xương quai xanh gợi cảm...

Nàng hôn một đường xuống.

Kiếm tu vẫn luôn nỗ lực tu hành, mặc dù nằm bất động, hình thể cũng đẹp. Cơ bắp trên người hắn rắn chắc, đường cong đầy nam tính.

Nàng suôn theo ngực hắn sờ đến cơ bụng phân rõ từng múi, lại suôn theo đường nhân ngư sờ đến cái đùi thon dài bóng loáng .....

Hắn vẫn như cũ là không có phản ứng gì, Trình Như Phong lại có chút chịu không nổi, trong lòng cùng tiểu huyệt đều ngứa ngáy không thôi, thậm chí bất chấp cái kia của hắn có kích cỡ thật lớn, đi ngồi xuống một chút nữa, cảm giác hắn đã đụng tới tầng màng kia của mình.

Sau đó đột nhiên liền nhớ tới Thần Huy.

Thần Huy vẫn luôn nói với nàng, lần đầu tiên là của y, nguyên hồng là của y.

Nếu biết nàng ở chỗ này chơi một cái gậy mát xa hình người không biết cử động, chơi rách mất, không biết y sẽ như thế nào.

Trình Như Phong suy nghĩ, chiếu theo trình độ hắc hóa của Thần Huy buổi sáng hôm đó, đại khái sẽ thật sự đem nàng nhốt lại làm đến nàng đi ra cửa không được.

Lần đầu tiên của nữ nhân vì sao sẽ đau? Đại đa số nguyên nhân đều là bởi vì nam nhân quá thô lỗ quá nôn nóng, bước dạo đầu không đủ, không đủ ướt, không đủ mềm, thả lỏng không đủ, nếu thật là có kiên nhẫn có kinh nghiệm, loại đau đớn này kỳ thật là có thể tránh đi, ít nhất là có thể làm giảm bớt.

Ngẫm lại ngày đó Thần Huy không quan tâm mà đau nàng, Trình Như Phong liền cảm thấy, vẫn là chính mình tự làm thì hơn.

Nàng hôn Bạch Ký Lam, một tay vuốt ve ngực của mình, một tay đi xuống, đùa bỡn âm đế, một mặt tự an ủi, một mặt lắc mông, vuốt ve côn thịt của hắn, cho đến cảm xúc cùng thân thể đều chuẩn bị tốt, nước chảy thành sông, dùng sức nhấn mạnh xuống.

Côn thịt thô dài nháy mắt xỏ xuyên qua toàn bộ hoa kính của nàng, thọc thẳng vào cổ đáy huyệt, đụng đến hoa tâm mẫn cảm.

Trình Như Phong ở nháy mắt kia liền nghênh đón lần cao trào đầu tiên, ướt át trơn trượt co rút xoắn chặt, chỗ sâu trong thân thể phun ra một lượng lớn xuân thủy, ở trong khoái cảm ngập đầu kia, đau đớn do màng trinh bị xé rách thật là không tính là cái gì.

Nàng ngẩng đầu lên thét chói tai, lại mềm mại mà ngã vào ngực hắn, thở hổn hển nỉ non: "Ngươi thật là... Ta không được rồi, chờ ta nghỉ ngơi một chút..."

Bạch Ký Lam đương nhiên là không có đáp lại.

Mặt Trình Như Phong dán ở trên ngực hắn, thuận tiện liền vươn đầu lưỡi, liếm liếm đầu vú nho nhỏ của hắn.

Sau đó liền nhìn thấy đầu vú của hắn chậm rãi dựng đứng lên, làm nổi bật lên làn da bạch ngọc, mai đỏ diễm lệ trên nền tuyết trắng.

Thoạt nhìn, tuy rằng không thể cử động, cũng không có ý thức, nhưng phản ứng theo bản năng vẫn có.

Trình Như Phong đang nghĩ như vậy, liền cảm giác côn thịt trong cơ thể mình hơi nhảy nhảy lên, giống như là đang thúc giục.

"Để ta nghỉ ngơi một lát ..." Trình Như Phong tuy rằng nói như vậy, nhưng kỳ thật trong lòng cũng đã nhịn không được lại hơi ngứa ngáy. Bạch Ký Lam thân thể vẫn là thật lạnh, cả côn thịt cũng vẫn là lạnh như cũ, mà nàng vừa mới lên cao trào hoa huyệt vừa ướt vừa nóng, tương phản như vậy, mặc dù vẫn không nhúc nhích, nhưng cũng thực kích thích .

Nàng nhịn không được nâng mông lên, chậm rãi bắt đầu vận động một lên một xuống, một mặt co rút hoa kính lại, lần lượt buông lỏng thắt chặt mà đè ép hắn, cảm thụ được côn thịt thô dài ở trong cơ thể mình cọ xát ra ra vào vào, thịt non mẫn cảm bị làm cho ngứa ngáy, khoái cảm giống như điện giật.

Xuân thủy theo côn thịt của Bạch Ký Lam chảy ra, lại bị nó mang trở về, trong tiếng nước dâm mĩ bị đảo thành bọt trắng.

Khoái cảm một đợt tiếp theo một đợt, động tác của Trình Như Phong càng lúc càng nhanh, đôi tuyết lê trước ngực cũng bị rung động theo. Mà lúc này đây, lúc nàng lại lần nữa đến cao trào, côn thịt trong hoa huyệt thế nhưng cũng đồng thời bắn ra.

Thân gậy lạnh như vậy, bắn ra tinh dịch lại nóng đến giống như lửa. Vừa gấp vừa nhanh, rót thẳng vào đáy huyệt nàng.

Trình Như Phong tức khắc đã bị bỏng đến một cái run rẩy, tựa hồ ở trong nháy mắt kia lại lên một lần nữa.

Sớm ở lúc nàng động tình, Âm Dương Giao Hoan Đại Lạc Phú liền tự động vận chuyển, Bạch Ký Lam vừa bắn một phát, công pháp này càng là giống như điên cuồng.

Dương khí từ trong cơ thể Bạch Ký Lam bị hấp thụ tới trong cơ thể Trình Như Phong lưu chuyển không thôi, dư vị của cao trào bị kéo dài chồng chất vô hạn.

Trình Như Phong quả thực cả kêu cũng kêu không ra, toàn thân đều là mềm nhũn, trực tiếp tê liệt ngã xuống ở trên người Bạch Ký Lam.

Thế mới biết vì sao sư phụ phải nhắc nhở nàng không cần ăn đến căng bụng ra.

Sau khi côn thịt của Bạch Ký Lam bắn xong, thì run lên, liền mềm xuống. Trình Như Phong dán chặt ở trên người hắn, dán chặt đến kín kẽ, cũng không có trượt ra.

Trình Như Phong nhất thời cũng lười thu dọn, chỉ nằm ở trên người hắn nghỉ ngơi. Không hấp thụ dương khí của hắn nữa, chỉ đem tinh dịch hắn bắn ra hấp thu trước.

Nàng nằm ở trên ngực hắn, ghé mắt nhìn bụng nhỏ hơi nhô lên của mình, đây là bắn vô bao nhiêu vậy.

Ngẫm lại khi nãy Bạch Ánh Sơn nói với Thương Ngô.

Bạch Ký Lam hơn một trăm tuổi?

Không gần nữ sắc?

Thân đồng tử?

Cho nên... Ít nhất là hàng dự trữ một trăm năm?

Nghĩ như vậy ... cảm giác thật kỳ lạ nha.

Trình Như Phong không khỏi cười rộ lên, lại giương mắt dòm hắn, mới phát hiện, Bạch Ký Lam không biết đã tỉnh từ khi nào, đang mở to một đôi mắt phượng trong trẻo nhìn nàng.

"Í, ngươi tỉnh rồi à?" Trình Như Phong kinh hỉ mà nhảy lên, "Thật sự hữu dụng nha, ta đi tìm sư phụ tới."

Nàng vừa đứng lên, côn thịt của Bạch Ký Lam liền trượt ra, tinh dịch đương nhiên không có, mặt trên chỉ còn dính xuân thủy của Trình Như Phong, ướt nhẹp.

Bên trong chiếc đùi trắng nõn của Trình Như Phong, cũng còn có thể thấy được vết máu.

Ánh mắt của Bạch Ký Lam hơi chút tối sầm lại.

Trình Như Phong không chú ý, nàng khoác áo choàng lên liền đi ra ngoài.

Bạch Ký Lam cảm thấy chính mình nếu có thể cử động, thì sẽ làm thịt cái nha đầu này.

Chuyện khi nãy không nói đến... Tốt xấu gì thì cũng phải đắp chăn cho hắn chứ!