Một buổi sáng yên bình như bao ngày khác những tia nắng nhàn nhạt của tháng 9 chiếu rọi vào ô cửa sổ, trong phòng một cô gái đang ngủ say, sau một hồi tiếng chuông báo thức vang lên, cô từ từ mở mắt ngồi dậy rồi lững thững đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân. Xong xuôi hết cô vào phòng vui vẻ mở tủ lấy bộ đồng phục, mặc xong bộ đồ cô vui vẻ đứng nhìn mình trong gương mà cười tít mắt. Chị gái cô thấy như vậy liền trêu:" **Vui thế cơ à ? Xin chúc mừng mụi mụi của tỷ đã vào được ngôi trường mong muốn và trở thành học sinh cấp 3, nhớ học hành cẩn thận". ****
Cô nhìn chị gái cười vui vẻ. Đúng, hôm nay là ngày cô chính thức trở thành học sinh cấp 3 của ngôi trường mà cô luôn mong muốn. Sửa soạn xong hết đi cô xuống nhà do vẫn chưa ai thức dậy nên rất im. Cô lấy tiền ăn sáng bố cô để sẵn rồi mở cửa đi ra. Trên đường những cửa hàng tạp hóa dần dần thi nhau mở cửa, có quán vừa mở khách đã ùn ùn vào mua. Cô rẽ vào một quán bánh mì mua đồ ăn sáng, con đường càng ngày càng nhiều xe cộ đông người qua lại. Vừa đi vừa nghĩ vớ vẩn một lúc đã thấy đến nơi rồi, cô nhìn xung quanh không dám tin là mình đã vào được ngôi trường top của quận.
Trong lòng vui không tả được nhưng có vấn đề lo lắng là cô là người khá hướng nội ngại giao tiếp. Chỉ vì có lần bị bạo lực học đường ở cấp 2 nên từ sau vụ đấy cô rất sợ giao tiếp với người khác. Cô còn thi ban A nhiều con trai nữa nên khá lo. Đang suy nghĩ vu vơ thì đằng sau có một giọng nói quen thuộc cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
" Hey, con kia vào lớp đi còn đứng đấy làm gì, quên lớp mình ở chỗ nào à." Cô quay đầu nhìn thì thấy một bóng người cao đang đến gần, nheo mắt nhìn thì mới nhận ra đó là Ngô Viễn Hoàng thằng bạn thân kiêm ngươi yêu cũ cấp 2 của cô. Cô không dám tin là thk bạn thân học toàn dưới trung bình của cô lại có thể vào được đây. Cô thầm nghĩ ' Đậu xanh, sao nó vào được hack à' .
Đang mải suy nghĩ không để ý người nào đó đang đến gần cô bị búng vào trán một quả đau điếng, khóe mắt cô ứa nước."Ôi đau quá" cô ôm trán kêu lên vừa định ngửa mặt lên chửi thì đập ngay vào mặt cô là ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống, cô nhìn thấy vẻ mặt đỏ thì câm nín và hình như nước mắt cũng tự chảy ngược vào trong luôn.
Hai cặp mắt cứ thế nhìn, rồi Viễn Hoàng lên tiếng**: " Đừng tưởng t không biết m đang nghĩ gì, T ĐI DÉP TỔ ONG BUỘC DÂY TRONG BỤNG M NHA CON"** Cô bị đoán trúng thì im bặt không nói lời nào, cô cố đáng chống lảng " Đâu m nghĩ vớ vẩn vừa thôi, sao t lại nghĩ thế được t chỉ nghĩ tại sao m lại có thể đẹp trai sau một khoảng thời gian ngắn như thế, cấp 2 m không thay đổi chóng mặt như thế" Nói câu này xong cô thấy bản thân giỏi khi nói ra được mấy câu như này, thảo mai chết đi được nhưng cũng m là có người quen không thì cô bơ vơ giữa dòng đời mất.
Viễn Hoàng nhìn cô như muốn rơi cả mắt ra ngoài, cô thấy vậy cười cười. Câu kia hình như không lọt vào tai cậu dù chỉ một chữ " M đừng coi thường t và.... t trở nên cao to đẹp trai như này là do t muốn t đẹp để cô gái nào cũng phái nhìn theo t khi t đi qua, ok?" Cô nghe xong mấy câu đấy mặt kiểu ' m bị điên r, mấy câu này nói ra không biết ngượng à'
Cậu còn bồi thêm cho câu ' Ánh mắt gì kia, m hối hận khi chia tay t à?" Nghe xong câu này cô cười nói****"M điên thật rồi, vào trại đi là vừa t chu cấp cho**"** Viễn Hoàng liếc xéo cô, cuộc nói chuyện nhảm nhí 10 phút kết thúc từ đó. Hai người đi lên cầu thang Viễn Hoàng dặn cô**:" M học A1 nhỉ, t học A2. T biết m ngại giao tiếp nhưng vẫn nên kết bạn để về sau có gì chúng nó còn giúp m, nếu m không kết bạn thì m là người thiệt thôi và vì là ban A nên nhớ cẩn thận. Nhưng thân với m xong thấy m điên với nhay b m**"
Tôi nhì nó bằng ánh mắt 'hiền từ': " Ai thân với t thì t mới thế,ok?" Viễn Hoàng nói tiếp:" Kiểu gì thì kiểu m vẫn nên kết bạn làm quen không thì xã giao cũng được, học trong cùng một lớp lúc cần làm việc nhóm chẳng nhẽ m định làm một minh "Cô không nói gì thêm, bầu không khí chìm trong im lặng lên đến tầng lớp ai người nấy vào. Các lớp xung quanh rất ồn lớp của tôi cũng không ngoại lệ, tôi tiến vào mọi người đều đang nói chuyện rất vui vẻ như thân nhau từ lâu nhìn xung quanh những bàn từ 3 trở xuống đều bị bọn con trai chiếm hết rồi.
Cô đành ngồi bừa một chỗ. Tầm mấy phút sau giáo viên bước vào lớp và tiết đầu. đây là của chủ nhiệm luôn mới hay chứ. Mở màn ngày đầu tiên đi học là tiết vật lí của giáo viên chủ nhiệm nhưng cô không dạy mà sắp xếp chỗ ngồi trước, cô được xếp vào bàn 3 dãy 2. Chỗ đẹp đấy nhưng vấn đề là vẫn không một mống con gái nào ở quanh cô trên, dưới, trái, phải kể cả bạn cùng bàn cũng là con trai cô ngất lâm sàng mất.
Xếp chỗ xong tưởng giáo viên sẽ dạy bài mới nhưng lại nói một câu làm cho cả lớp vui không tả được:" Hôm nay tôi chưa dạy bài, tôi dặn dò thôi,.." Giáo viên đứng rên bục giảng nói còn cô ngồi dưới ai mắt cứ dính vào nhau nên cô quyết định nằm xuống bàn nhắm mắt một lúc. Nhưng ai dè nhắm mắt một lúc của cô là hết cả tiết 1 luôn.