Ở một làng mạc bị bỏ hoang nằm đâu đó trên lãnh thổ Việt quốc.
Tứ bề xung quanh chỉ có những mái nhà lụp xụp, các cột gỗ sắp mục nát như thể sẽ đổ sập bất cứ lúc nào, khắp ngóc ngách đều giăng đầy mạng nhện.
Vào ban ngày thì còn đỡ, chứ nơi này lúc màn đêm buông xuống thì vô cùng ghê rợn. Tiếng gió rít lên từng khi chúng luồn lách qua khe hở của mấy bức tường.
Lũ sâu bọ uốn éo trên đám rêu phong mọc đầy rẫy. Nhền nhện chậm rãi gặm nhắm con mồi xấu số bị mắc bẫy. Ruồi muỗi bay vo vo và chuột kêu chít chít như đang tấu một bản giao hưởng kỳ dị.
Vầng trăng bị mây đen che lấp khiến ánh sáng vốn đã ít ỏi lại càng thêm mù mịt. Dẫu có người cầm trên tay ngọn đuốc thì cũng chỉ quan sát được bán kính vài thước.
Trong màn đêm tăm tối, những bóng đen nối đuôi nhau bằng loạt thân pháp bay bổng, chúng nhẹ nhàng vượt qua toàn bộ chướng ngại vật, xem ra đã nắm chắc từng đường đi nước bước, thậm chí chẳng cần mở mắt ra nhìn cũng có thể di chuyển một cách dễ dàng.
Mấy cái bóng đen không do dự lao vào một cái giếng cạn ở trung tâm. Bên dưới đó ẩn giấu một mật đạo dẫn tới một căn phòng trống, sau đó chúng lại đạp tường khinh công nhảy vút lên trên cao.
Những ngọn đuốc lập lòe lửa đỏ soi rọi dãy hành lang dài và hẹp. Nơi đây là một mê cung với tầng tầng lớp lớp các ngã rẽ. Nhưng rất nhanh, đoàn người đó đã thành công vượt qua và giờ đây họ đứng trước một ngôi đền bị chôn vùi dưới lòng đất, đây cũng chính là căn cứ chính của ám hội nguy hiểm nhất Việt quốc, Sát Dục hội.
.
Thông tin về Sát Dục hội không nhiều, chỉ biết rằng nó xuất hiện từ thuở Việt quốc khai sinh.
Như nhiều tổ chức ám hội lớn khác, nó thực hiện nhiệm vụ ám sát đối tượng mà khách hàng giao phó với châm ngôn "Hữu ngân khả diệt thiên", tức có đủ ngân lượng thì dù mục tiêu đó là trời cũng giết.
Ngoài ra Sát Dục hội còn có dịch vụ tìm kiếm thông tin hoặc mại dục. Tìm kiếm thông tin thì không có gì đặc biệt nhưng mại dục lại là thứ đáng nhắc tới.
Mại dục đại diện cho chữ dục trong cái tên Sát Dục hội. Khác với hình thức mại dâm thường thấy trong các thanh lâu, mại dục là chuỗi hành vi theo dõi, bắt cóc và cưỡng bức. Nạn nhân ở đây thường là các nữ tu chân giả, cũng có trường hợp là dân nữ có tư chất bất phàm. Họ sẽ bị ép dùng một thứ độc dược khiến tu vi bị kiềm hãm rồi trở thành lô đỉnh bồi bổ cho kẻ khác.
Tuy nhiên, có một điều cần lưu ý đó là hành vi mại dục của Sát Dục hội rất ít người biết tới. Sở dĩ Ma Kim suy luận ra được điều này nhờ vào thông tin từ một số nội gián cài cắm trong Sát Dục hội cung cấp kết hợp với những gì đã diễn ra tại Hoàng Hà thành vài năm về trước.
.
- Mừng tiểu thư đã về!
Một tên to béo trọc lóc xăm kín đầu nở nụ cười đầy ẩn ý khi gặp mặt Xích Bích.
Y có biệt danh là U Mỡ, đang nắm giữ chức tổng quản, quyền lực dưới một người trên vạn người, đến Xích Bích cũng phải kiêng nể.
Tu vi của U Mỡ là nhị giai hậu kỳ viên mãn, khá đáng gờm nhưng điểm mạnh của y không phải chiến lực mà chính là chiến lược. Đừng để bề ngoài ú nụ bặm trợn giống hệt những tên lỗ mãng tứ chi phát triển đánh lừa, Ung Mỡ thực chất vô cùng xảo quyệt. Từng không ít thế gia tam phẩm lụi tàn dưới tay y mà không cần y phải lộ diện.
Xích Bích thì không ưa kẻ này, từ ngoại hình cho đến tính cách đều không phải gu của ả. Thật ra thì cái cách hành xử độc đoán, ranh manh và thảo mai Ma Kim cũng chẳng khác gì tên béo này. Tuy nhiên ngoại hình và dâm khí của công tử đào hoa đã bẻ cong suy nghĩ của nàng tiểu thư vô cảm khiến hắn trở thành ngoại lệ duy nhất.
Xích Bích khẽ gật đầu đáp trả:
- Tiểu nữ rất hân hạnh. Mạo muội thắc mắc lần này tổng bộ triệu về gấp rút là vì việc gì?
Ung Mỡ nửa kín nửa hở nói:
- Là lo cho sự an nguy của tiểu thư, có lẽ như vậy.
Xích Bích nhếch miệng cười:
- An nguy? Tiểu nữ từ nhỏ đã được dạy về cách liều mạng. Giờ lại bảo lo cho an nguy của ta. Đại tổng quản có phần đùa giỡn rồi.
- Chỉ là ta đây thấy ngươi vẫn chưa đủ đạo tâm.
- Ý tiền bối là?
- Có lời đồn đại rằng ngươi rung động trước tên công tử nào đó ở Hoàng Hà thành.
Xích Bích sựng lại, lông mày khẽ giật một cái, tuy chỉ là thoáng qua nhưng vẫn bị đối phương phát giác. Nàng cố giữ điệu bộ thản nhiên, không lập tức phủ nhận mà còn hỏi ngược lại:
- Sao thế, nó ảnh hưởng gì đến nhiệm vụ à?
- Đã qua vài tháng rồi vẫn chưa thấy dấu hiệu thâu tóm Kim gia, nhiệm vụ này của ngươi coi như đã thất bại.
- Nội tình Kim gia thâm tàng khó lường, há có thể dễ dàng để chúng ta kiểm soát trong một hai ngày. Tổng quản có nhầm lẫn gì chăng.
- Kim gia cũng chỉ là tam phẩm thế gia nhỏ bé, tên gia chủ cũng chỉ là nhất giai cỏn con.
- Tổng quản tiền bối nói vậy thì bất công cho ta quá, ngay từ đầu thông tin Nam chi hội ta báo cáo thì Kim gia tương đương với nhị phẩm thế gia. Chuyện này, chẳng nhẽ ngài không rõ?
- Đúng, ta không coi thông tin đó là chính xác. Vậy nên ta cần tới đó xác thực một phen.
Xích Bích liền gắt gỏng:
- Ngài dám?
Xích Bích kích động càng khiến cho Ung Mỡ đắc chí, y cười lớn:
- Đúng vậy, ta dám, có vấn đề gì sao?
Xích Bích hít một hơi thật sâu rồi thở dài nói:
- Ai bảo ngài là tổng quản, ta cũng chỉ biết tuân mệnh.
Nàng không chờ đối phương dùng thái độ giễu cớt đáp lời mà ngay lập tức quay người đi, chỉ để lại một câu nói ẩn ý:
- Thôi đành chúc tiền bối thượng lộ bình an.
Ung Mỡ nhếch mép cười, lòng thầm nghĩ: "Quả nhiên nha đầu này đã lớn. Không tồi, không tồi."
.
.
Tại một gian phòng lớn được chiếu sáng bởi những ánh đèn ma thạch, có hàng chục cỗ thi thể trần như nhộng được xếp ngay ngắn thành hàng.
Ma thạch "gia dụng" ở Hạ giới chỉ ở mức nhất giai nên không thể có khả năng tự phát quang như trên Thượng giới xa xỉ.
Một giáo đồ, đồng thời cũng là học trò ưu tú của Ma Kim, tên Hạo Thiên đã đề xuất cách thức dùng ma thạch kích thích một loại hóa chất phát sáng, gọi là bột phát quang. Đương nhiên, phân tích siêu phàm của giáo chủ vẫn là điểm mấu chốt để thành công phát minh ra thứ công cụ hữu ích này.
Đèn ma thạch được làm từ một viên ma thạch được khoét rỗng bên trong, đương nhiên, nồng độ ma khí càng thấp thì càng dễ gia công. Đặt bột vào trong lõi sau đó vận linh lực để kích thích lần đầu, sau đó năng lượng do ma thạch phát ra sẽ khiến bột phát quang sáng lên.
Bột phát quang có thể giúp đèn ma thạch phát sáng liên tục lên tới một ngàn canh giờ, sau đó chỉ cần thay thế số bột bên trong rồi lại truyền một ít linh lực vô là lại có thể tái sử dụng. Loại bột này từng được sử dụng trong chế tạo pháo hoa, nhưng khi ấy chẳng ai nghĩ ra cách nào khác khiến nó phát sáng ngoài việc châm lửa.
.
Ma Kim lúc này đang khuấy đều một cái xô nước màu xanh lam. Hắn gọi thứ dung dịch đấy dưới cái tên mỹ miều là "Dưỡng Thi dịch". Công dụng của dung dịch này là kéo dài quá trình phân hủy của xác chết bằng cách ngăn cản việc linh khí tiêu tán lúc tu chân giả tử vong.
Dưỡng Thi dịch không thể sử dụng đối với thi thể của phàm nhân, bởi lẽ phàm nhân chẳng hề tích tụ trong cơ thể, căn bản là rất khó bảo quản.
Linh khí vốn là nguồn năng lượng mang tiềm năng vô hạn, bởi vậy Ma Kim luôn cố gắng khai thác nó. Nhưng điều làm hắn khác biệt trong giới tu chân chính là mục đích hắn nghiên cứu linh khí không chỉ để khiến bản thân tăng cường lực chiến hay nâng cao tu vi mà nhằm giúp cuộc sống thêm nhiều sắc màu.
Ngoài chủ đề linh lực, Ma Kim còn bắt chước theo lão già Đồ Cốt Thiên, hứng thú với hồn lực. Hắn tự hỏi tình cảnh bản thân hiện tại có phải liên quan tới hồn lực, bởi việc trọng sinh thì kiến thức về linh lực căn bản không đủ lý giải.
Khi dung dịch vừa được điều chế xong thì vừa hay một tên giáo đồ theo lệnh lôi hai tù nhân có tu vi tương đồng tới trước mặt giáo chủ.
Ma Kim bảo thuộc hạ lột đồ hai kẻ xấu số kia ra rồi xếp chúng nằm cạnh một xác chết đã được bôi đầy Dưỡng Thi dịch.
Trong giáo lý của Nhật Nguyệt Giáo, nếu không cần thiết thì ưu tiên việc làm nhân đạo, vậy nên tên tù nhân đã bị đánh ngất ngay khi rời khỏi ngục giam, có thể coi đó là một cách ban ân huệ.
Sau khi đổ Dưỡng Thi dịch lên khắp cơ thể một trong hai nam nhân thì Ma Kim lập tức dùng kim châm đâm thẳng vào tử huyệt của chúng. Mặc dù đang chìm sâu trong giấc ngủ nhưng ngay khi nào bị xuyên thấu thì cơ thể chợt giật bắn một cái rồi tắt lịm.
Ma Kim tập trung quan sát, hắn là đang muốn so sánh mức độ tiêu hao của linh lực giữa ba đối tượng trước mặt và đối chiếu nó với hồn lực.
Nhưng dường như Ma Kim không thể cảm nhận được hồn lực, hắn tức giận chửi bới:
- Khốn khiếp, lại thất bại!
Hắn nghĩ mãi không thông, khả năng phân tích siêu phạm chỉ cung cấp thông tin, còn việc suy luận thế nào thì tùy thuộc vào bản thân.
Nửa canh giờ sau, trong lúc Ma Kim đang ghi chép lại số liệu về ngưỡng linh lực thì hắn bỗng lóe lên điều gì đó:
- Á à, ra là thế!
Thì ra vấn đề nằm ở việc hắn đang là nhất giai hậu kỳ, chưa khai phá vũ hồn, mà theo hắn biết thì vũ hồn chính là chìa khóa mở ra hồn lực. Vậy nên bây giờ khả năng phân tích siêu phàm chỉ giúp hắn đọc được tu vi dựa trên lượng linh lực tỏa ra từ đối tượng hắn cảm nhận được mà thôi.
Trước đây Ma Kim cũng từng tính tới vấn đề cảnh giới, chỉ là hắn đặt vấn đề lên người khác, cứ đinh ninh những đối tượng nghiên cứu là nhị giai thì chắc chắn chúng phải tỏa ra hồn lực nhưng lại không nghĩ đến mấu chốt nằm ở việc bản thân chưa đạt đến nhị giai thì căn bản không thể cảm nhận hồn lực.
"Nhưng mà... ta dường như cảm nhận được linh hồn vô hình của nàng ấy..." Ma Kim bỗng cảm thấy ớn lạnh khi nghĩ tới nó, vậy nên hắn lựa chọn đặt vấn đề này sang một xó.