Sau khi bỏ ra hai canh giờ để phân tích, thấy linh cảm không có mách bảo gì, Ma Kim quyết định đầu tư hơn ba mươi linh thạch để xây dựng mô hình thử nghiệm trồng trọt và chăn nuôi kép ở khu rừng phía Đông.
.
Về trồng trọt, Ma Kim sẽ cho người chẻ sông làm thủy lợi, tận dụng linh khí trong dòng nước để cho cỏ cây hấp thụ, hắn còn dùng các biện pháp lai giống thực vật để cải thiện dược tính cũng như độc tính của các loại với nhau.
Ma Kim cũng biết tất tần tật về thời gian tưới nước bón phân, nhiệt độ phù hợp,... các vấn đề liên quan khác để tạo điều kiện cho linh thảo sinh trưởng. Nhờ đó, tỷ lệ sinh ra tuyệt linh thảo trong quần thể linh thảo sẽ tăng cao hơn và đồng thời có phẩm chất tốt hơn.
.
Đối với việc chăn nuôi linh thú và ma thú, Ma Kim bắt đầu bằng bước lựa ra những chủng loại mắn đẻ nhất, ôn hòa nhất, tiềm lực cao nhất để khoanh vùng thuần hóa.
Ma Kim cũng phân loại từng loại linh thảo phù hợp cho mỗi loại linh thú, tránh việc chúng ăn phải những loại linh thảo triệt tiêu hiệu quả lẫn nhau.
Thức ăn của ma thú thú thì sẽ pha tạp hỗn hợp thịt từ hoang thú, linh thú, và ma thú khác, kết hợp với công thức luyện huyết nhằm tăng cường khả năng hấp thụ.
.
Còn về việc nhân giống, qua một vài thử nghiệm của Ma Kim, sản phẩm luyện dục của đám thuộc hạ cũng có thể dùng làm nguyên liệu bào chế một đan dược kích thích cho đám thú.
Mấy ả ma nữ được giao cho nhiệm vụ thụ tinh nhân tạo, tức là dùng tay để kích dục con đực, sau đó nhét thành phẩm vào con cái, đám thú ăn phải thứ dục đan của giáo phái bào chế chắc chắn không phản đối về việc này nên rất an toàn, chỉ là cảm giác lạ một tí cho đám nữ nhân kia thôi.
- A hèm, mấy đứa nhìn ta làm mẫu một lần này!
Hắn cho phân thân bước tới bên con sói đang nhẽ nanh vuốt dữ tợn, dùng kỹ thuật điêu luyện vuốt trụ khiến nó phải đầu hàng.
Hắn không dị nghị gì về vấn đề này, dù sao yêu vật chẳng khác gì vũ khí, động chạm như này so với rèn đúc kim loại còn nhẹ nhàng chán.
Nhưng mà lực bắn của thứ chất dịch nhầy kia như một khẩu thần công lao thẳng vô bản thể của Ma Kim và đám thuộc hạ đang đứng đối diện, tạo ra tình thế hỗn loạn vô cùng. Vài tên thuộc hạ còn lo lắng sốt ruột:
- Liệu ta sẽ mang thai chứ?
- Câm mồm, mày là nam nhân mà!
- Còn nữ nhân bọn ta thì sao, hu hu.
- Chủ nhân ơi, việc này bẩn quá, tiểu nữ không làm đâu.
- Ọc ọc ọe ọe.
Thật ra việc thụ tinh nhân tạo này cũng có nguyên nhân của nó, bởi lẽ linh thú và ma thú cực kỳ ngại giao phối, sau khi làm nghĩa vụ duy trì nòi giống thì tu vi của bọn chúng sẽ giảm sút, nếu để giao phối tự nhiên như thế thì không biết khi nào mới hoàn vốn, đặc biệt là Ma Kim cần lượng lớn thú sơ sinh, vì vào giai đoạn đấy rất thuận lợi cho việc kiểm tra con nào hóa tinh thạch trong cơ thể.
Lại nói về việc kết thạch ở yêu thú, mỗi con yêu thú đều chứa đựng một lực lượng hồn khí vào một điểm nhất định trong cơ thể, lâu dần lượng linh khí đấy ngưng tụ lại kết thành tinh thể, tùy vào đặc tính của yêu thú mà nó phân ra thành loại linh thạch hay ma thạch, nhất giai hay nhị giai, hạ phẩm hay siêu phẩm.
.
Khu chăn nuôi tất nhiên không được quá gần cửa động ngay sông để tránh những con ma thú mạnh mẽ phá hoại, nó sẽ nằm nhích xuống phía Đông Nam một tí, vừa tận dụng dòng chảy, vừa thuận tiện cho việc quản lí ruộng đất phía Nam, trùng hợp rừng cao su cũng bao trọn vùng bên phải. Như vậy cả một khu vực rộng lớn được Kim gia nắm trọn.
Ma Kim cũng thiết lập một huyễn trận khổng lồ che giấu sự tồn tại của các công trình nông nghiệp có phần đặc biệt. Nếu không phải đi đường bộ thì khó có ai phát hiện ra được, trừ khi kẻ đó một là có gián điệp cài vào các cơ sở của Nhật Nguyệt giáo, hai là sở hữu thần thức, thứ mà ở Hạ giới chắc chắn không có.
Nếu thuận lợi lắm thì khoảng một năm sau hắn mới bắt đầu có thu hoạch từ cái trang trại quy mô này. Nhưng mà hiện tại thì ngân lượng của hắn cũng không biết dùng vào việc gì, nếu bành trướng kinh tế thêm nữa thì chắc chắn sẽ gây sự chú ý, nên cứ âm thầm mà chuyển đổi cơ cấu một cách sáng tạo không ai ngờ tới được.
.
.
Chỉ còn bốn tháng nữa là Thiên Khả phải đi thí luyện ở Trung Tâm Hạ giới, Ma Kim bề ngoài chẳng đả động gì tới nhưng bên trong thì rất lo lắng.
Mỗi năm, nhân loại từ khắp Hạ giới lại tiến vào thăm dò Trung Tâm một lần, tuy nhiên không phải mỗi lần vào là toàn bộ tu chân giả, theo cam kết chung, chia thành ba đợt xen kẽ, như năm nay thì là đợt dành cho những người từ nhị giai sơ kỳ đổ xuống, năm sau sẽ dành cho nhị giai trung kỳ, năm sau nữa là nhị giai hậu kỳ, cứ thế chu kỳ ba năm lặp lại.
Trong Trung Tâm, không chỉ diễn ra sự tranh đấu giữa người và thú, mà còn có cả giữa người với người. Các tông môn, thế gia nhân cơ hội này triệt tiêu thế lực của nhau, bởi lẽ nếu ở bên ngoài thì sẽ có sự can thiệp từ triều đình.
Ma thú tuy cuồng bạo, nhưng sao có thể sánh với sự hiểm ác của lòng người, hắn vì thế rất lo cho an nguy của Thiên Khả. Nàng chỉ vừa tiến vào nhị giai sơ kỳ mới hơn một năm, há có thể chống chọi lại những âm mưu tàn độc, với cả tuy là đi cùng đồng môn trên danh nghĩa, nhưng thực chất hiện tại nàng dành toàn thời gian để sống ở Kim phủ, không có bất cứ mối quan hệ khác, vào đó ắt tự sinh tự diệt.
.
Nhờ vào cái lần mọt sách tại thư viện, Ma Kim đã biết được ba cách thức để đăng ký tham gia vào thí luyện Trung Tâm.
Cách thứ nhất, gia nhập một tông môn, giáo phái bất kì sau đó xin được tham gia thí luyện, vì ở Trung Tâm rất nguy hiểm. Nhị giai sơ kỳ, trung kỳ còn chết kha khá chứ nói gì tới nhất giai hậu kỳ, nên thường tông môn sẽ không để môn đồ chết vô ích như vậy. Vậy nên họ rất muốn có những kẻ phàm phu thiên phú kém thay thế những đệ tử tiềm năng mạo hiểm.
Cách thứ hai, tạo dựng một tông môn, giáo phái riêng, sau đó xin phép sự chấp nhận từ hoàng cung, thế là có thể tùy ý ra vào. Tuy nhiên thường thì tông chủ hay giáo chủ đều từ nhị giai trung kỳ trở lên, người có tu vi cao nhất trong giáo phái chui của hắn mới sơ kỳ.
Cách thứ ba, trở thành nhị phẩm thế gia. Kim gia xét trên danh nghĩa chỉ là tứ phẩm, nhưng nắm trong tay mối quan hệ gắn bó với Bạch gia, hắn có thể làm một cuộc giao dịch.
Trung Tâm mặc dù nơi có tài nguyên vô lượng, nhưng đi kèm với nó là nguy hiểm vô cùng. Nếu như không phải bị ép buộc thì các tu chân giả thuộc các tông môn, giáo phái sẽ chẳng muốn tham gia, vì rủi ro cao hơn cơ hội.
Con cháu các thế gia tất nhiên cũng như vậy, đa phần tu chân giả trong các gia tộc đều gia nhập một tông môn, giáo phái lớn mạnh nên khi kỳ hạn tới, họ tất nhiên phải theo các sư huynh sư muội chiến đấu, chính vì lẽ đó những người nhị giai còn sót lại trong thế gia phần đông là đám thuộc hạ được thưởng cho mấy cái nguyên liệu thăng giai kém cỏi.
Khả năng chiến đấu của chúng tất nhiên cũng rất tệ, vô Trung Tâm mười lối thì hết chín lối chết, một lối trọng thương, nên thường họ sẽ thả rông một đám nhất giai yếu ớt và vài tên nhị giai sơ kỳ vô cho tự sinh tự diệt.
Vừa hay, đám thuộc hạ nhất giai của Ma Kim có thể bổ sung nhân lực cho Bạch gia. Bằng mối quan hệ thân thiết với chi nhánh phụ tại Hoàng Hà thành và với Bạch Đường Tuyết tiểu thư ở chi nhánh chính, Kim gia dễ dàng được "tặng" hơn ba mươi suất.
.
Thế là ngoài Dương Quang, Hổ Trung và hai đội của họ ra, Ma Kim còn tuyển chọn gắt gao ra bốn tiểu đội mạnh nhất.
Hình thức đơn giản phù hợp với điều kiện hiện có được đặt ra, đề bài ra nhốt ma thú chỉ định vào chuồng.
Sau một tuần thi vất vả, Ma Kim bỏ thêm một tuần huấn luyện riêng cho sáu tiểu đội mạnh nhất giáo phái để chuẩn bị kỹ năng sinh tồn trong Trung Tâm.
Thu qua, đông tới, những cơn gió lạnh đã đổ bộ đến, tuy nhiên ở khu vực Hoàng Hà thành không khắc nghiệt cho lắm, dẫu có tuyết rơi nhưng không nhiều, chỉ phủ nhẹ lên quang cảnh một lớp trắng xóa mỏng manh.
Nước sông ở chỗ thoát ra linh khí không bị đóng băng, nhưng dãy núi phía xa thì khác, những dòng suối thượng lưu ngừng chảy cả rồi. Chính vì lẽ đó, dòng sông Hoàng Hà cạn hơn ba mùa còn lại, không đến nỗi khô cằn vì có mạch nước ngầm bù vào nhưng mà hiện tượng này làm cho bọn ma thú xuất hiện nhiều hơn, lại thêm kiểu trời "chưa cười đã tối" nên hiện tại ở khu rừng phía Đông rất nguy hiểm. Còn nguy hiểm cho loài nào thì chưa biết.
Đám ma thú nhị giai, tam giai bắt đầu rình mò hai bên bờ sông, vô hình chung đẩy bọn ma thú nhất giai đến dâng mình cho Nhật Nguyệt giáo.
Bạch Miêu cũng được Ma Kim cho phép đánh chén no nê trong những tiết trời se lạnh, để dành năng lượng cho trận chiến ở Trung Tâm.
.
Để di tản sự chú ý của dân chúng và kiếm thêm ít ngân lượng, Ma Kim còn cho ra đời những mẫu y phục mùa đông đẹp mắt nối liền mũ trùm đầu giúp giữ ấm toàn thân, khai mở các giải đấu cờ vây, ẩm thực, văn chương,...
Tin tức thuộc hạ gửi về tứ phía có nhắc đến việc Việt quốc đang có chiến sự, thành chủ cũng đích thân tới Kim phủ để hỏi ý hắn cho triều đình thuê lại những bậc cường giả nhất giai, cái giá đưa ra rất hậu hỉnh. Tuy nhiên vì có quá nhiều việc cần tới nhân lực nên hắn tạm thời gác việc đó qua một bên.
.
Thấm thoát hơn ba tháng trôi qua, Ma Kim làm việc cả ngày lẫn để có thể vừa chuẩn bị cho chuyến thí luyện, vừa dự trù toàn bộ công việc cho đám thuộc hạ ở lại, bởi lẽ bây giờ toàn bộ tinh anh phải tiến về Trung Tâm cùng chủ nhân, nếu lơ là thì sẽ đánh mất toàn bộ sản nghiệp hắn khổ công, à, tốn công gầy dựng trong suốt thời gian qua.
Tu vi của Hồ Mẫn và Thiên Khả không thể chịu được tải trọng thuyền lớn, thế nên Ma Kim đã thiết kế một pháp bảo có thể tận dụng sức gió để đưa đám thuộc hạ cùng phi hành, chứ nếu đi đường bộ thì từ đây đến Kinh Dương thành tốn cả tháng. Thật ra nếu chen chúc một tí Hổ Trung và Dương Quang cũng có thể chở được, nhưng mà Ma Kim muốn giấu đi thực lực của hai tên này đề phòng có việc cần dùng đến.
Bộ đồ phi hành xuất hiện, với chất liệu nhẹ, bó sát, hai bên cánh tay nối liền với thân là một lớp vải cứng, mô phòng theo hình dạng cánh chim, ngoài ra để có thể giảm sức nặng, mỗi tên thuộc hạ phải dùng ma khí ép trọng lượng lại, cùng cơ chế này, nếu là nhị giai thì có thể tự phi hành khi có thể giảm trọng lực của vật.
Toàn bộ sẽ được nối một sợi dây với hai con tàu mà Hồ Mẫn và Thiên Khả đang điều khiển để có thể bay lên lên không trung. Không ngờ qua bao ngày luyện tập phương thức này, tốc độ di chuyển thực tế còn nhanh hơn nhiều so với việc tên nhị giai trung kỳ sử dụng tàu lớn, thậm chí có thể sử dụng trong lúc thí luyện tại Trung Tâm.
.
Bọn họ sau hai ngày hành quân đã tới được thành Kinh Dương, sáp nhập vào đoàn người Bạch gia nhánh chính. Bọn chúng trông chẳng thân thiện gì mấy, coi họ chỉ là đám hạ đẳng đến từ nhánh phụ, mặc dù đám nhị giai sơ kỳ ở nhánh chính kia đa phần chẳng phải họ Bạch.
Vì bản thân mấy chục người của Kim gia hiện giờ tham dự dưới danh nghĩa tốt thí để bảo toàn lực lượng nhị giai của Bạch gia nên Ma Kim cũng chẳng lấy làm lạ trước thái độ khinh miệt của đối phương. Hắn cùng thuộc hạ phải tự tá túc ở bên ngoài, tuy nhiên cũng vì lẽ đó mà cũng được thoải mái thêm vài ngày.
Bạch Đường Tuyết thi thoảng lén tới bên chỗ khách điếm thăm hỏi chủ nhân. Kim bảo cô ta dẫn mình và các đạo lữ ra ngoài tranh thủ mua sắm một số thứ.
Vì gia khố đại đa số đầu tư hết nên trong túi của đám người Kim gia cũng chẳng còn nhiều tài chính, Tuyết tiểu thư nhân cơ hội này tranh thủ dùng ngân lượng lấy lòng mấy vị phu nhân.
Mặc dù sắp có tử chiến mà đám nữ nhân đó còn sắm sửa mấy món trang sức, điều này làm Ma Kim cạn lời.