Trời vừa sáng, Ma Kim dẫn theo Hồ Mẫn cùng Thiên Khả và hai tỷ đệ họ Lâm đi tới gặp mặt trực tiếp thành chủ để giải quyết vụ việc nghiêm trọng vừa gần đây.
Ma Kim từ hôm qua đã kêu người đưa kịch bản tới chỗ lão ta cho nên hôm nay mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ. Về thân phận thì hắn và Hồ Mẫn đã được đính chính trùng khớp, hai tên tu tiên kia cũng không có nghi ngờ, mà dẫu có nghi thì cũng chẳng tìm ra bằng chứng nào cả.
Thiên Khả theo sư huynh và sư tỷ bay trở về Thanh Long môn. Còn Ma Kim và Hồ Mẫn quay lại Kim phủ, dẫn theo Ái Như, Tuyết Hân và vài hầu cận ra khu rừng mở tiệc ngoài trời ăn mừng chiến thắng.
Đám thuộc hạ từ sáng sớm đã chuẩn bị sẵn nguyên liệu chờ đợi chủ nhân quay lại. Hồ Mẫn vui sướng nhảy cẫng lên hét lớn:
- Mở tiệc thôi!!!!
.
Mùi hương thơm phức, không chỉ có thịt thú rừng mà cả thủy sản cũng đầy ắp. Không những vậy, ban nãy còn hắn còn kêu người mua rượu đem tới. Tuy hai nhóm thuộc hạ ở Kim phủ và hầm ngục chưa từng gặp nhau nhưng thông qua buổi giao lưu này thì sớm sẽ hòa đồng với nhau.
Dù gì không sớm thì muộn, hắn cũng phải liên kết nhiều thế lực dưới trướng lại với nhau, làm càng sớm càng tốt, vả lại ma nhân dưới trướng này giờ không săn người nữa mà chỉ tập trung luyện huyết của yêu thú nên cũng không có vấn đề tiêu cực gì nảy sinh.
Hồ Mẫn tửu lượng rất kém, mới có vài ly thì cả cơ thể đã đỏ bừng, đầu óc quay cuồng, ăn nói lung tung, thậm chí còn tùy tiện triệu hồi vũ hồn để tiêu khiển, Ma Kim có cho nàng hút máu nhưng vô tác dụng, xem ra đây là điểm yếu chí mạng, tuy nhiên việc này chẳng hề ảnh hưởng tới bữa tiệc nên cứ vô tư mà buông thả.
Cả đám người ca hát nhảy múa vui vẻ, khu rừng nguy hiểm phút chốc trở thành nơi giải trí. Tuy vậy, ban đêm vẫn là nỗi ác mộng, ăn chơi tới chiều thì cũng phải nhanh chóng dọn dẹp, ai về nhà nấy.
Bữa nay Hồ Mẫn theo Ma Kim về phủ, chứ thấy nàng ấy say xỉn như thế hắn làm sao yên tâm để nàng ở lại với bọn thác loạn trong hầm ngục kia.
.
Hồ Mẫn bấu vào người Ma Kim, giọng say khướt:
- Nè nè, anh yêu, Thiên Khả không được tham dự hơi tiếc nhỉ, hôm cô ta quay trở lại thì chúng ta làm một bữa nữa đi.
- Tùy, không nói trước được.
Ba vị phu nhân của Kim phủ đồng thanh hô lớn:
- Anh không thương em sao?
Ma Kim cười xuề xòa:
- Đã bảo uống ít thôi, say rồi kia.
Thế là tối hôm đó, bọn họ quấn lấy nhau trong hơi men và sự hạnh phúc, lần này thì có ấy ấy nhưng không có gì đặc sắc gì đáng kể.
.
Sáng ngày mai, Ma Kim mơ màng tỉnh dậy, sau một hồi phân tích trận giao chiến đêm qua thì phát hiện một sự kiện kinh thiên động địa "Hình như, ta không thể truyền lại năng lượng dự trữ cho nữ nhân có cảnh giới cao hơn!"
Điều này gây ảnh hưởng khá lớn, hắn cứ ỷ lại vào việc sẽ tập trung nâng toàn bộ cho Hồ Mẫn lên nhị giai hậu kỳ. Khi ấy nàng dễ dàng tạo ra một thế lực mạnh mẽ, hắn sẽ dựa vào đó mà lấy tài nguyên hiếm thăng tiến vững chắc cho bản thân và các nữ nhân còn lại. Tuy nhiên, nếu như suy luận là đúng, hắn phải tự mình thăng giai nhanh nhất để bảo vệ các nàng, nhưng mà thăng giai đồng nghĩa có thêm điểm tái tạo mới, mà khi đó sơ suất một điểm tái tạo nào xuất hiện sau khi một nữ nhân chết thì hắn không thể hồi sinh cho nàng ấy được. Chưa kể tới việc thăng giai sớm quá, căn cơ sẽ không vững, nếu sau này gặp cường địch thì không còn dễ dàng đối phó nữa.
"Trước mắt thì phải tìm được cách thăng lên nhị giai hậu kỳ trong bối cảnh thuận lợi nhất, sau đó tính tiếp."
.
Bạch gia đã mở một chi nhánh ở đây, có vẻ bọn chúng đang muốn tiến vào khai thác khu rừng phía Đông nên đã mở ra cuộc tuyển quân, tuy nhiên sau sự kiện hàng trăm người mất xác trong đấy thì dân chúng thành Hoàng Hà chẳng có hứng thú gì.
Ma Kim tới phủ thành chủ một chuyến để bàn bạc về các vấn đề quan trọng. Ma Kim chủ động mở lời:
- Hôm qua cảm ơn ngài đã nói giúp cho ta.
Bạch Gia Khang vui vẻ đáp:
- Có gì to tát đâu, đấy là sự thật thôi mà, nhưng mà công nhận ngươi gan thật, dám giở trò với cả người của Thanh Long môn, lại còn là người của Đặng gia, Lâm gia và Trần gia.
- Do bọn họ có ý định tấn công ta trước thôi. Mà này ngài không tính hỏi ta về cô nương đó sao?
- Ta cũng khá là tò mò, nhưng chuyện của Kim công tử, ta vẫn không nên nhiều chuyện nhỉ.
- Thật ra cô nương đấy tu ma.
- Chuyện này...
- Dưới trướng cô ta còn một đám ma nhân ở khu rừng phía Đông. Tuy nhiên ngài yên tâm, bọn họ tu ma bằng cách luyện huyết máu yêu thú, đảm bảo không gây hại cho dân chúng thành Hoàng Hà. Ngược lại, nhờ có họ giúp đỡ, ta mới quét sạch tàn dư của đám người Hổ Thiết hung hãn, thêm vào đấy ngài còn nhớ vụ thú triều không?
- Tất nhiên là có.
- Chính là bọn họ ngăn cản cho sự việc đó tái diễn.
- Không ngờ Kim công tử lại lựa chọn nói hết sự thật cho ta.
- Tất nhiên là muốn thỉnh cầu thỏa thuận đôi bên cùng có lợi.
- Ngươi cứ nói.
- Bạch gia đang muốn lấn vào khu rừng phía Đông, mà ngài biết nó nguy hiểm thế nào rồi. Tuy hiện tại vẫn chưa thực hiện, nhưng tương lai không ai dám bảo sẽ không có. Cho nên ta muốn ngài ban lệnh cấm, chỉ có những người có lệnh bài mới được tiến vào đấy. Ngược lại, ta đảm bảo với ngài về sự yên bình của Hoàng Hà thành
- Chuyện này đơn giản, dù gì thế lực của chi nhánh đó không lớn, thậm chí còn chẳng có nỗi một người nhị giai.
- Đúng vậy, hôm vừa tới, bọn chúng còn cử người đại diện qua thăm hỏi Kim phủ bọn ta, dù gì ta với nhánh chính Bạch gia ở thành Kinh Dương có mối quan hệ giao thương.
- Ra là vậy sao. À, sẵn tiện về công trình thủy lợi ngươi đưa ta hôm bữa. Ứng dụng vào rất thành công, theo báo cáo mấy ngày vừa nay, lưu lượng nước dâng cao nhưng đồng ruộng không hề xảy ra tình trạng ngập úng, không những vậy mà năng suất lao động cũng tăng lên rất nhiều.
- Thế thì tốt quá rồi. Dù gì mảnh đất phía Nam cung cấp nguyên liệu chính cho cửa tiệm của Kim phủ bọn ta, có thể giúp họ coi như là giúp bản thân rồi.
- Công tử ngươi thật là hào sảng.
- Mà này, nhắc tới khu vực phía Nam, ở đó có yêu nhân thì phải.
- Ta cũng từng đọc qua nhiều báo cáo mất tích. Thiếu hiệp có thông tin gì sao?
- Bữa ta có tới đó một lần được nghe kể lại. Nếu có cơ hội, ta sẽ tới đó bình định, khác với ma nhân, đám yêu nhân rất quỷ dị, cực kì khó đối phó.
- Nếu như ngươi có thể lo liệu vụ này thì lại lập nên đại công rồi, ta có thể bẩm báo lên triều đình phong cho ngươi một chức quan.
- Không cần đâu, ta ở bên nữ nhân rất vui vẻ, nào ham chi chốn quan trường. Nhưng có một điều ta muốn thắc mắc.
- Ngươi cứ hỏi tự nhiên, ta sẽ không giấu diếm bất cứ điều gì.
- À thì bên triều đình có phần thưởng gì liên quan tới nguyên liệu thăng giai không?
- Tất nhiên là có, nhưng thường lấy đó ban cho những tướng lĩnh.
- Ra là vậy. À về lệnh bài thông hành Đông quan, mong ngài chuẩn bị cho ta số lượng lớn nhé. Ta muốn san sẻ cho vài thuộc hạ tín nhiệm, thân phận của họ ta không muốn để lộ cho những thế lực thù địch biết được. Nhưng ta cam kết với ngài, ta tuyệt đối không làm chuyện gây hại cho bách tính, ngài muốn biết thêm gì hoạt động của bọn ta, ta sẵn sàng chia sẻ, chỉ là quân lính dưới trướng ngài, ta sợ có kẻ gian lẩn vào.
- Được, ta hiểu ý ngươi, chuyện lệnh bài cứ giao cho ta.
- Vậy tại hạ xin cáo lui trước.
- Đi thong thả.
Bạch Gia Khang có chút lo lắng về việc Ma Kim chủ động tiết lộ việc đang cấu kết với ma nhân, lão tự nhủ trong đầu: "Hắn chắc không phải đang đùa, đành phải quan sát thêm vậy. Dù gì trước giờ nghe theo lời hắn thì mọi việc đều diễn biến tích cực."
.
Ma Kim bây giờ cũng không còn gì phải bận tâm, chỉ cần đợi Thiên Khả trở về rồi cùng làm nhiệm vụ. Hắn với ba nữ nhân cũng thường ra khu rừng phía Đông luyện tập, về phần săn ma thú, sau lần bị rượt đuổi mém chết thì hắn cũng không dám tiến vào sâu thăm dò, ít nhất thì đợi bản thân thăng lên nhị giai.
Vài ngày sau, Bạch Đường Tuyết đi tới Kim phủ giao ngân lượng, lợi nhuận một tháng không hề ít, lên tới hai trăm đồng vàng.
Thấy hắn vẫn nguyên vẹn, cô ta có chút bất ngờ, dù gì lần trước tới đây từng được Ái Như nhờ vả xem giúp tình trạng của Ma Kim, bình phục nhanh thế này thì có chút kì diệu..
- Ngươi bị thương nặng đến thế còn sống là tốt rồi.
- Đa tạ cô nương đã quan tâm.
- Nhưng mà sao lại đeo mặt nạ?
- Dung nhan ta đã bị hủy hoại, không dám cho người ngoài xem.
- Thôi nào cho ta xem đi!
Lâu ngày không gặp nên muốn trêu chọc cho thỏa thích, Bạch Đường Tuyết mạnh bạo tiến lại gần, Ma Kim thì hôm nay chưa chuẩn bị lớp ngụy trang bên trong. Hắn đành chỉ lùi lại né tránh, nhưng càng làm vậy càng khiến đối phương tò mò.
- Này này, đừng chống cự nữa, để bổn cô nương đích thân ra tay thì ngươi không xong đâu.
Ma Kim không thể bộc lộ thân thủ được, bị cô ta sấn tới tháo mặt nạ. Hắn chỉ biết nhắm chặt mắt lại để lộ gương mặt soái khí ngùn ngụt đó khiến cho Đường Tuyết đứng hình vài giây. Nghe tiếng động, cảm nhận điều chẳng lành, Ái Như vội chạy tới, hét lớn:
- Có chuyện gì sao?
Lúc này nữ nhân họ Bạch kia đỏ mặt ngượng ngùng, dúi lại mặt nạ vào tay hắn.
- Trả ngươi, không thèm nữa. Ta về đây.
Ma Kim đeo mặt nạ vào, với lấy cây lưỡi hái tính diệt khẩu, may cho cô ta, Ái Như đã cản hắn lại.
- Nàng?
- Bạch cô nương chắc chỉ xấu hổ mà bỏ đi thôi, không vấn đề gì đâu.
- Ta khi nãy không thấy sắc mặt của cô ta, mà thôi chắc không sao.
- Nhưng mà này, vị cô nương ấy lỡ chiêm ngưỡng nhan sắc này rồi, huynh có tính nạp thêm thê thiếp không?
- Không, không đời nào, bốn người ở Hạ giới là quá nhiều rồi, nếu may mắn các nàng đi cùng ta về thế giới kia thì tính ra tới tận tám người, một tuần chỉ có bảy ngày thôi!
- Hứ, chàng chọc ta tức chết mà. Nói vế đầu là được ai mướn nói vế sau.
- Ủa, Tuyết Hân và Hồ Mẫn đâu rồi, cả sáng nay không thấy?
- Hai muội ấy đi chợ sắm sửa y phục rồi. Có mỗi thiếp phải vì trông chừng chàng mà nán lại đây thôi.
- Dì Như là nhất!
- Ơ, muốn chết à, sao gọi ta như thế.
Nàng đánh yêu hắn vài cái, Ma Kim cũng được đà ôm hôn đối phương tình tứ.
.
Thêm vài ngày trôi qua, cả Kim phủ chờ đợi Thiên Khả đến mỏi mòn, đám thuộc hạ ở hầm ngục cũng nhớ nhung bài giảng của chủ nhân, dù sao thì có Thiên Khả thì hắn mới chịu đứng lớp, nàng là học trò phát biểu nhiệt tình nhất mà. Mấy vị phu nhân thì sướng rồi, trong đầu lâu lâu thắc mắc điều gì thì chỉ cần trực tiếp hỏi hắn là xong.
Những cơn mưa mùa hạ cứ rơi mãi, để lại cho bọn họ nỗi vấn vương, dù gì đồi núi trập trùng của Thiên Khả không chỉ có mỗi Ma Kim u mê, Ái Như, Tuyết Hân cũng xuyến xao, đặc biệt là Hồ Mẫn, nàng nhớ lại những đêm úp mặt vào nơi mềm mại ấy để ngủ.
Đang nằm thả rong trên giường cùng các nữ nhân, hắn bất ngờ kêu lên:
- Ta quyết định rồi!
Tuyết Hân ngượng ngùng hỏi:
- Anh muốn làm chuyện ấy sao?
- Ê, Hân, nàng bị nhiễm thói hư tất xấu của Hồ Mẫn rồi đấy! Ta đây chỉ muốn kinh doanh thêm một vài mặt hàng!
Thế là Kim phủ bắt tay với Bạch gia ở thành Hoàng Hà sản xuất ra các dụng cụ chống thấm nước, bao gồm áo mưa, dù, dép,... Dù gì hôm bữa hắn cũng thấy ở mảnh đất phía Nam, nông dân có sử dụng một loại nguyên liệu đặc biệt, cao su.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi xuất thử lô hàng đầu tiên đã khiến toàn bộ thành Hoàng Hà rung chấn bởi sự tiện dụng của chúng trong mùa mưa.
Ma Kim cũng lấy cớ thu mua rất nhiều mảnh đất phía Nam trồng cao su và cả ở phía Bắc và phía Tây để xây dựng con đường giao thương.
Một công đôi chuyện, Ma Kim trong những ngày rảnh rỗi, đã dùng phân tích siêu phàm để mở rộng tiềm lực kinh tế. Không chỉ vậy, thuộc hạ của hắn ở hầm ngục đã gầy dựng lên một giáo phái nhỏ mang tên Nhật Nguyệt giáo. Chúng trà trộn vào các kho xưởng, đồn điền dưới quyền quản lý của Ma Kim để dụ dỗ nhiều thành viên gia nhập, khiến quy mô lực lượng không ngừng mở rộng.
.
Nhật Nguyệt là cái tên lấy cảm hứng từ sở thích cùng nữ nhân ngắm bình minh và hoàng hôn của Ma Kim.
Giáo phái này có giáo chủ đứng đầu là Ma Kim, với biệt danh ngầu lòi, chủ nhân. Đứng thứ hai là các phu nhân, hiện đang có Hồ Mẫn. Ma Kim do sợ Ái Như hiểu nhầm nên không dám chủ động nhắc về tổ chức này. Đứng thứ ba tất nhiên là tên thuộc hạ trung thành Hổ Trung, sắp tới sẽ bổ sung thêm vài gương mặt đáng giá.
Nhật Nguyệt giáo lấy tôn chỉ phụng sự cho chủ nhân và các phu nhân làm mục đích sống, là một giáo phái tu ma, hai hoạt động chủ yếu là luyện huyết và luyện dục, mặc dù dựa trên mô hình ở Địa Ngục, nhưng mà vì Ma Kim tốt bụng nên sẽ lấy sự bình đẳng, tự nguyện lên làm gốc.
Về luyện dục thì khỏi bàn, số hàng hắn đặt từ thợ rèn đã hoàn thành, bất cứ ma nữ nào hắn làm mẫu đều kích thích đến điên dại, muốn làm nô lệ cho hắn đến kiếp sau, cả nam nô thì hắn cũng có những bí thuật khơi dậy ham muốn riêng khiến bọn chúng tôn sùng hắn như thánh thần, đây cũng là thủ pháp lôi kéo người mới hiệu quả nhất.
Về luyện huyết, tất nhiên chủ yếu dùng máu của yêu thú, còn về yêu nhân và nhân loại thì do chính tay Ma Kim và Hồ Mẫn lo liệu để tránh việc lạm sát vô tội.
Luyện huyết sư cũng được đào tạo bài bản, đáp ứng phẩm chất trung thành và trung thực mới xét tới năng khiếu.
Không chỉ có Nhật Nguyệt giáo, Ma Kim còn dự tính thành lập Nhật Nguyệt thương hội, liên kết toàn bộ thế gia ở thành Hoàng Hà thành một tập thể, đứng đầu vẫn là Kim gia, do Ái Như làm bà chủ, tạo nên mạng lưới giao thương toàn Việt quốc, sau đó sẽ là Nam lục địa và lan rộng toàn cõi Hạ giới.
Tham vọng của hắn là trong tương lai thâu tóm Hạ giới, dùng nền tảng đó tiến lên nuốt trọn Trung giới, Thượng giới, toàn bộ Cửu Giai giới, như vậy tỉ lệ cao hắn sẽ được trở về với Ly Ly và các mỹ nhân,
"Linh cảm mách bảo thế!" Ma Kim tặc lưỡi.