Chereads / Đấng Du Ký Cửu Giai Giới / Chapter 21 - Thưởng Nguyệt!

Chapter 21 - Thưởng Nguyệt!

- Này, Nguyệt tỷ, tỷ có muốn thăng giai không? Chúng ta ân ái nhé!

Tử Nguyệt nghe Ma Kim nói thế, lập tức trở nên ngại ngùng, miệng e dè hỏi lại:

- Ngươi... ngươi nói linh tinh gì đấy?

Tiểu tử đấy điềm tĩnh nói:

- Ma lực dự trữ của đệ hình như đã đến giới hạn rồi, nếu không truyền lại thì lãng phí quá.

Tử Nguyệt nàng thân là xử nữ, không dám trực diện nhìn vào mắt hắn mà chỉ nói lơ:

- Nhưng ngươi có cần phải nói thẳng thừng thế không?

Ma Kim gãi đầu phân vân nghĩ: "Ý tỷ ấy là gì nhỉ? Lỡ nghịch ý thì tỷ ấy lại hét toáng lên mất".

Hắn sau đó chọn quay lưng bỏ đi, thất vọng nói:

- Nếu tỷ từ chối thì thôi vậy.

Nàng ấy vậy rướn tới vội giữ tay hắn và đỏ mặt hét lớn:

- Ta nói từ chối khi nào chứ!

Ma Kim quay người lại, tiến tới ôm lấy Tử Nguyệt, mặt úp vào hai cái bánh bao, dùng mũi hít một hơi sâu. Nàng dùng tay khẽ đẩy hắn ra cho có lệ:

- Này đừng có làm như thế mà.

- Nếu không làm đúng động tác thì sẽ không hiệu quả đâu!

Dứt lời hắn lấy tay nhấc chân nàng lên, cứ thế ẳm nàng từ từ đặt lên giường.

Bọn họ nhìn nhau đắm đuối vài giây, vừa hồi hộp vừa phấn khích, rồi hắn cuối người xuống, vòng tay sau gáy nàng để nâng gương mặt khả ái ấy lên. Hắn trao cho nàng nụ hôn mãnh liệt, lưỡi họ chà sát ướt át như thế hơn năm phút.

Đồng thời trong lúc đó, tay hắn đã cởi hết nút thắt bộ đồ nàng đang mặc, chỉ cần kéo nhẹ một cái là nàng sẽ trần như nhộng, để lộ làn da trắng trẽo mịn màng.

Hắn liếm láp tai nàng rồi cắn nhè nhẹ lên dái tai, sau đó lại đưa lưỡi kéo một đường xuống cổ.

Cả hai tâm trí lâng lâng, giây phút họ ước ao thầm kín cũng đã tới, nó bất ngờ, không báo trước. Hắn cắn vào cổ nàng, cái hành động quen thuộc không biết đã làm bao nhiêu lần khiến nàng trót nghiện lúc nào không hay, lần này hắn hút nhè nhẹ để nàng có thể cảm nhận dòng chảy từ từ đi khắp cơ thể.

Tay hắn đã mân mê nhào nặn bầu ngực căng phồng của nàng phía dưới lớp vải. Hai ngón trỏ và ngón giữa vuốt ve nhị hoa rồi bất ngờ ngắt nụ. Nàng khẽ rên lên một tiếng, gương mặt nàng giờ đây lộ rõ vẻ dâm đãng đang chảy dãi ướt sủng khóe miệng, và cả khóe mắt.

Ma Kim ghé sát tai hôn một "chụt" một cái và thầm thì đường mật:

- Ta yêu nàng, tỷ tỷ!

Hắn gượng người thẳng lên, uy thế như một con sói đang hăm he ăn tươi nuốt sống bé cừu non mơn mởn. Âm dịch của nàng đã chảy âm ỉ từ khe suối tự bao giờ.

Hắn quỳ dạng ra, chèn ép trên đùi nàng. Nàng nhìn hắn chủ động, cảm thấy bản thân yếu đuối chỉ biết thở hổn hển phó mặc cho dục vọng xâm lấn.

Ngón tay hắn chùi nhẹ mép môi nàng, kéo dòng nước ít ỏi đấy lan tới chân ngực, hắn kéo toang lớp áo ra, lộ rõ đồi núi trập trùng của nàng. Hắn lại cúi người, dùng miệng mân mê từng thớ từng thớ thịt, làn da mịn màng của nàng và hương thơm ấy thật sự, mang nét đặc trưng khác hẳn so với Ly Ly, mỗi mỹ nhân đều khiến cho Ma Kim xao xuyến không giống nhau, ngược lại mỗi lần tiếp xúc da thịt, hắn cũng mang tới một kiểu cảm xúc mới lạ cho nữ nhân của hắn.

- Nàng thật đẹp đó, Tử Nguyệt!

Hai tay hắn chống lên giường, đưa mặt lại gần để lộ dáng vẻ mê mẩn.

Bàn tay hắn đan sát bàn tay của nàng, ép duỗi thẳng lên trên. Rồi ngón trỏ và ngón giữa của hắn lần xuống một đường, đi qua khủy tay, bắp tay, nách, lưng, eo rồi tới mông. Hắn bấu vào lớp vải còn sót lại, kéo tuột xuống. Tử Nguyệt nhắm chặt mắt, ngượng ngùng không dám nhìn.

Thường ngày nàng tỏ ra mạnh mẽ và dùng đủ chiêu trò bắt nạt hắn nhưng lúc động đến giường chiếu lại hóa thành một nữ nhi yếu đuối vô hại.

Khác với Ly Ly, Tử Nguyệt đã dọn cỏ hằng ngày kể từ khi chết chìm vào chuyện tình cảm với hắn, nàng luôn chuẩn bị tâm thế sẵn sàng để được hắn xơi bất cứ khi nào, và đó có lẽ là điều duy nhất nàng có thể chủ động trong chuyện tình ái.

Thác nước của nàng thật quyến rũ, nó đã ướt nhèm, ửng hồng như đang mới gọi người ta xuống nghịch ngợm. Cũng như bao khúc dạo đầu khác, hắn dùng một ngón tay chạm nhẹ thử nhiệt độ, ngoe ngoảy tạo gợn sóng. Tử Nguyệt một tay chắn ngang dãy núi trùng điệp, một tay chạm nhẹ lên đôi môi nằm ngang mà cảm nhận luồng khí ấm áp thở ra từ cổ họng. Xác định nhiệt độ vừa đủ, Ma Kim bắt đầu bồi thêm ngón áp út hỗ trợ cho ngón giữa nghịch nước. Hai ngón tay của hắn điêu luyện móc nguấy khiến cho nàng phải rên rỉ thành tiếng. Chạm trúng yếu điểm, nhận định đây là vị trí phong thủy đắc địa, hắn ta được đà tấn công dồn dập, mạch nước ngầm không chịu được nữa cứ thế tuôn trào, Tử Nguyệt ưởn bụng lên và hét lên một tiếng gợi dục. Ma Kim được đà khiêu khích:

- Này, ta đã thuần phục được phượng hoàng, tới lượt tỷ tỷ đây chăm sóc tiểu long của ta rồi nhỉ?

Hắn trườn bò ma sát với cơ thể nuột nà của nàng. Nàng nhắm mắt, nín thở cảm nhận rõ nó, thứ cồm cộm đang lần mò lên trên.

Mở mắt ra, cuối cùng nó cũng xuất hiện trước mặt nàng. Hắn với một cái áo không cài nút và một cái quần đã tháo thắt lưng nên đã xệ xuống, nếu không vì thứ hình trụ kia chặn lại thì nó đã tụt ra rồi.

Nàng không kiềm chế được nữa, vội vàng kéo nó xuống. Bỡ ngỡ nhìn con quái vật ngay trước mắt, ngỡ như đang đối diện với một con rồng đang gầm gừ muốn nuốt trọn nàng, hoặc là... ngược lại.

Cố thẳng người, cái mông của hắn an tọa trên đồi núi căng mọng của nàng. Hắn ngạo nghễ nhìn xuống đôi mắt khao khát dục vọng của tiện nhân phía dưới.

- Muốn thu phục nó, hãy bắt đầu hấp thụ hai long châu đã.

Hắn chỉ điểm còn nàng ngoan ngoãn vâng lời. Khác với khi nãy, nàng lúc này dùng lưỡi để cảm nhận nhiệt lượng, thấy ổn định mới từ từ dùng cả miệng để ngậm lấy viên châu, nàng mút nó như muốn hấp trọn tinh hoa, viên này rồi viên kia lần lượt. Không chịu đựng được cách nàng đùa giỡn như vậy, hắn lấy tay bóp cổ, bất ngờ cho con rồng đối phó nàng, nàng cũng kịp thời há miệng rộng để nhận trọn đòn công kích của đối phương. Ngỡ như đã kiểm soát được tình hình, nàng đắc ý dùng tay kết hợp để thuần hóa quái thú.

Nhưng Ma Kim há chỉ có nhiêu đó thực lực, con rồng của hắn bắt đầu phình to ra nữa. Cuống họng nàng buộc phải mở rộng hết cỡ, lưỡi nàng cũng bị nó đè bẹp. Nàng cố gắng gượng, nhanh trí dùng cả hai tay hấp thụ linh khí từ long châu. Dưới áp lực mạnh mẽ đó, con rồng cũng bị đánh bại và phun ra chất dịch màu trắng nhằm đồng quy vu tận. Nàng ho sặc sụa.

Không để đối phương có thời gian lấy lại bình tĩnh, hắn bật cả người nhảy về tư thế song song. Bằng một cách nào đó, con rồng lại tái sinh với sức mạnh khủng khiếp. Tử Nguyệt đang định mở lời thỏa hiệp thì hắn đã nhanh chóng khóa chặt môi nàng. Và con rồng lúc này cũng về với lãnh địa nó xưng bá, nó nhảy xuống thác một cách mãnh liệt. Nàng chỉ biết ú ớ khi khắp khoang miệng nàng đã bị hắn thừa cơ chiếm giữ. Nàng vùng vẫy cả người trong vô vọng.

Hắn trở nên thô bạo như đang trả thù riêng, nàng khóc nức lên khi hắn phá tan vách ngăn đó. Nàng nhạy cảm hơn là hắn nghĩ, nhưng không vì vậy mà hắn thương hoa tiếc ngọc khẽ chậm lại mà càng lúc càng tăng tốc. Cho tới khi cả hai cùng thăng hoa, long phụng chiến mới kết thúc.

Tàn cuộc, Ma Kim nằm đó ôm ấp Tử Nguyệt. Nàng quay lưng về phía hắn tỏ vẻ giận dỗi, hắn vòng tay qua xoa xoa cái bụng, dỗ dành:

- Thương mà. Là do ta sai, mau nín đi mà.

Tử Nguyệt gỡ tay hắn ra, trở mình lại. Cô nhìn hắn với ánh mắt long lanh:

- Tên nhóc tàn nhẫn, ngươi không yêu ta phải không?

Hắn lắc đầu phủ nhận, cái tay thì đưa lên má cưng nựng.

- Làm gì có, yêu đến chết mê chết mệt đấy nhá.

- Ngay cả trong mơ, ngươi cũng không tàn bạo đến thế. Lúc đầu người nhẹ nhàng thế nào mà sao khúc sau lại ra tay ác độc thế!

Nàng nũng nịu, hai mắt rưng rưng, hiếm lắm mới có cơ hội yếu đuối thế này trước mặt hắn cơ mà.

- Đệ thật lòng xin lỗi, lần sau sẽ nhẹ nhàng tình cảm với tỷ mà.

Hắn lấy tay lau khóe mắt của nàng.

Thấy tâm hồn được an ủi một tí, nàng liền quay về với tính cách thường ngày của mình:

- Hứ, ai cho ngươi có lần sau!

- Biết rồi, biết rồi, tỷ toàn quyền trừng phạt đệ lúc nào cũng được. Hôm nay mệt rồi, ngủ sớm mai còn thăng lên tứ giai.

Nàng lại kiếm cớ để dỗi:

- Đàn ông mấy người, xong việc cứ ngủ ngủ thôi. Có thèm quan tâm tí nào tới ta đâu.

Ma Kim bỗng im lặng, tỏa ra sát khí hừng hực khắp căn phòng, ánh mắt của hắn làm Tử Nguyệt có chút lo sợ. Hắn nói với cái giọng đe dọa:

- Cái gì mà mấy người đàn ông chứ, nói lại xem nào!

Tử Nguyệt thót cả tim, nàng ngập ngừng chưa kịp mở lời đáp trả thì hắn đã thu lại sát khí, cười khà khà và nói.

- Đệ đùa tí cho vui thôi.

Nàng tức giận liền nhéo hắn một cái rồi mắng:

- Đùa không vui tí nào đâu! Đánh ngươi bây giờ.

- Cái gì, nàng dám làm phản sao.

Ma Kim động tay động chân quấn quýt lấy nàng. Nàng cười ra nước mắt vì bị hắn làm nhột:

- Ha ha, thôi nào, đừng thọc lét tỉ nữa, ha ha.

Hắn hôn nhẹ vào trán nàng, nhẹ nhàng hỏi:

- Tỷ có muốn làm một hiệp nữa không? Đệ chiều tỷ.

- Thôi, ta còn đau chết đi được.

Mặc dù muốn lắm nhưng do khi nãy hắn mạnh tay quá khiến cho thân thể của Tử Nguyệt khó lòng đáp ứng với nguyện vọng của cả hai.

Hắn nhấc nàng lên, bế vào phòng tắm:

- Không chịu thì thôi, cùng đệ tắm rửa thư giản nà.

Sau đó cả hai chuyện trò vui vẻ cả đêm rồi ôm nhau ngủ đến quá trưa.

.

Ma Kim đánh thức Tử Nguyệt dậy, hối tỷ tỷ tiến giai. Nàng vẫn còn đau phần dưới, khó mà đi đứng bình thường. Nguyên liệu hắn đã nhờ người thu thập sẵn, nàng chỉ cần hấp thụ là xong. Để từ tam giai lên tứ giai, nguyên liệu cần thiết bao gồm: ma thạch từ ma thú tứ giai, linh thạch từ linh thú tứ giai, linh thảo tứ giai.

"Phải chi có nàng ấy ở đây thì hay biết mấy." Ma Kim thở dài thất vọng. Kể từ khi nô lệ rời đi, hắn phải tự mình ghi nhớ kiến thức. Hắn vẫn luôn giữ vững mục tiêu tìm ra những đồ vật có thể đưa nàng ấy trở lại. Tử Nguyệt tinh thần phấn chấn nhưng thể xác rã rời sau đêm mây mưa, liền sai Ma Kim đấm bóp rồi mới chịu xuống giường.

Trong lúc đó, hắn thắc mắc hỏi:

-Đột phá có tỉ lệ thất bại không?

Tử Nguyệt ôn hòa đáp:

-Tất nhiên là có rồi, nó phụ thuộc vào chất lượng nguyên liệu, mà thường những nguyên liệu Địa Ngục tặng cho đều là thượng hạng, nên tỉ lệ thành công cao lắm.

- Thế thì đệ yên tâm rồi, lần này thăng giai tốn bao nhiêu thời gian thế?

- Mỗi lần thăng một giai tăng thời gian lên bảy ngày, bắt đầu từ nhất giai lên nhị giai tốn một tuần, nhị giai lên tam giai tốn hai tuần, cứ tính như thế á!

- À ta nhớ rồi, lần đó mẹ đệ cũng tốn hai tuần để lên tam giai, nhưng mà lên tứ giai ảo thật đấy, còn chả cần nguyên liệu cơ.

- Hứ, đừng nói nữa, ta lại ghen tị với tỷ ấy.

Hắn cuối người thơm nàng một cái rồi an ủi:

- Thôi, nhanh thăng giai đi, làm sớm kết thúc sớm, ba tuần tới không biết đệ có thể kiềm chế được dục vọng đối với tỷ không này, ngoan ngoãn đi, giờ đệ đi dọn lại bãi chiến trường hôm qua đây.

- Hôn tỷ lấy tinh thần nào!

Ma Kim quỳ xuống trước nàng, cúi người hôn hít từ bàn chân lên đôi môi, quyến luyến ướt át.

Sau hai phút hắn dừng lại, xoa đầu nàng và nói:

- Ba tuần sau đệ sẽ chiều tỷ tiếp. Giờ thì ngoan ngoãn nghe lời nhé.

Tử Nguyệt mím môi, khẽ gật đầu đồng ý, sau đó bắt đầu ngồi thiền hấp thụ bế quan thăng giai. Ma Kim an lòng, bắt tay vào công cuộc giặt giũ mùng mền, chiếu gối, và y phục ướt đẫm tối qua.

.

Đến chiều tối, Ma Kim quay về phòng, xách đồ và kéo Ly Ly sang phòng Tử Nguyệt để hai mẹ con hộ pháp cho nàng ấy. Mẫu thân hôm nay không hỏi hắn đi đâu nữa, ấy vậy mà hắn vô tư chủ động kể lại toàn bộ chuyện đêm qua với Tử Nguyệt, gương mặt tràn đầy tự tin như một đứa trẻ khoe chiến công với mẹ nó. Cứ ngỡ nàng sẽ hậm hực ghen tuông nhưng mà phản ứng của Ly Ly lại là thấy mừng cho Tử Nguyệt khi cuối cùng thì muội ấy đã được thỏa nguyện ước bấy lâu.

"Đúng là mẹ yêu của ta!" Ma Kim nghĩ thầm.