Họ đi qua những căn phòng tối tăm bên trong chứa đầy hài cốt trải dọc theo dãy hành lang. Ly Ly thì có chút sợ sệt, còn Tử Nguyệt mặc dù đã chứng kiến nhiều cảnh rùng rợn hơn nhưng mà càng đi vào sâu, khí thế của nàng càng bị hồn khí xung quanh áp bức.
Ma Kim tự hỏi thầm trong đầu: "Số lượng người đã bỏ mạng ở Địa Ngục là bao nhiêu nhỉ?"
"Tầm hai vạn á chủ nhân. À mà đi khoảng mười bước nữa dừng lại, dạy thần chú bắt hồn cho Ly Ly đi, kêu cô ấy vận sức mạnh hút tàn hồn vào trong vũ khí." Giọng nói thần bí nhanh nhảu đáp, rồi kế đó truyền đạt câu thần chú gì đó vô cùng khó hiểu.
Ma Kim đành mách lại với mẫu thân y hệt rồi bảo nàng niệm chú.
Ly Ly tin tưởng hài nhi vô điều kiện, không nghĩ nhiều liền vận ma lực khởi động lưỡi hái và đọc câu thần chú đầu tiên.
Hồn khí xung quanh bỗng trở nên nồng nặc, ba người họ thậm chí có thể nghe thấy vô số tiếng gào thét âm ỉ tứ phía. Các tàn hồn theo đó thắp sáng các phòng xung quanh bằng ngọn lửa màu xanh lục.
Ba người không khỏi cảm thấy ngỡ ngàng, nhưng Ma Kim dưới sự thúc giục của nô lệ trong đầu, lại lần nữa nói với mẹ tiếp tục niệm chú.
Khi câu khẩu quyết thứ hai vừa dứt thì phía trên lưỡi hái đã tạo nên một lốc xoáy, đọc thêm hai câu nữa thì các tàn hồn xung quanh bị cuốn vào nó, kết thúc sau ba câu cuối cùng thì toàn bộ lục linh đã bị vũ khí nuốt trọn.
Ly Ly cảm thấy không ổn lắm, khụy xuống đất, khều khào:
- Con ơi, trong đầu mẹ có vô số tiếng xì xào, đau hai tai quá!
"Anh mau đọc câu thần chú này cho cô ta..." Giọng nói thần bí vội nhắc nhở.
Ma Kim lúc này đặt tay lên trán Ly Ly, thầm nhẩm theo câu thần chú đó giúp cơn đau đầu của Ly Ly tan biến
Hắn cáu gắt chất vất: "Này, con nô lệ, sao không nói cho ta biết trước việc này."
"Em quên mất, hì hì, giờ cô ấy là người có quyền triệu hồn rồi đó. Còn vài câu thần chú anh dạy cho cô ấy đi. Khi cô ấy thành thạo, rút gọn thành vài câu khẩu quyết là có thể sử dụng hồn pháp." Giọng nói thần bí vui vẻ đáp.
"Ừm, dù sao cũng cảm ơn ngươi! Nhưng sau này, đừng có mà quên nữa."
"Dạ vâng!!!"
Bọn họ thấy dị biến đã kết thúc, vậy nên quyết định đi tiếp, phía trước có hai ngã rẽ, lần trước họ đi qua phía bên phải dẫn đến khu chứa cỗ máy kiểm tra vũ hồn. Lần này họ tiến vào con đường bên trái.
Ba người đi xuống hàng ngàn bậc thang hình xoắn ốc, phía dưới tăm tối, ghê rợn, may mà có lưỡi hái của Ly Ly soi đường bằng ánh sắc lục huyền ảo.
Đã đến nơi, ba người họ thấy một trận pháp trước mắt, nó được cấu thành từ một bộ long cốt hoàn chỉnh.
Phần xương gai góc tạo thành một vòng tròn, ở chính giữa một trụ đá lớn được long mạch quấn quanh dẫn xuống thứ nước màu xanh lục, giống với màu ngọn lửa đang tỏa ra từ vũ khí của Ly Ly, tuy nhiên nó chỉ phản xạ lại ánh sáng chứ không tự phát sáng được.
Dưới nền đất có khắc vết hoa văn kì lạ. Ma Kim hỏi thầm nô lệ:
"Mốt gặp mấy cái này thì tự động giải thích đi chứ."
"Hừ, con gái chủ động thế thì sẽ mất giá. Đây là Long Hồn trận chuyên dùng để nâng cao hồn lực. Còn cách khởi động thì chủ nhân tự mày mò đi nhé!"
"Ò, cảm ơn ngươi. Chuyện này dễ ấy mà."
Ma Kim hỏi hai nữ nhân trước mặt đang ngơ ngác:
- Hai người có biết gì về cái này không?
Ly Ly và Tử Nguyệt đồng thanh:
- Không biết.
Ma Kim liền hối thúc:
- Thế thì mau tìm cách kích hoạt đi xem có thu hoạch gì không chứ đứng không đó làm gì.
Đi vòng vòng quanh hồn trận mới chỉ một chút, Ma Kim đã cảm thấy bất lực:
"Này nô lệ, gợi ý chút coi, ngày trước trong mơ ngươi rõ ràng giải thích chi tiết, giờ sao ngươi ích kỷ thế."
"Hừm, không được đâu, tự động não đi."
Ma Kim chú ý mạch dẫn đó chảy xuống, nước không tràn ra khe hở liền nói lớn:
- Nếu như trận pháp này kích hoạt, rất có thể thứ dịch màu xanh đó sẽ dâng lên, và thứ đó sẽ giúp chúng ta nâng cao hồn lực, cải thiện vũ hồn. Suy cho cùng, mấu chốt nằm ở vũ hồn. Thế thì chúng ta vận vũ hồn dò tìm xem sao.
Nói là làm, họ cùng nhau thử cho vũ hồn tác động lên cái trụ dẫn long mạch cũng như bộ long cốt xung quanh. Vũ hồn đi xuyên qua chúng, chạm vô dòng nước màu xanh thì thấy có chút cảm ứng, nhưng nhiêu đó cũng chẳng giúp ích được gì nhiều. Tử Nguyệt thắc mắc:
- Nếu như chất dịch xanh đó giúp tăng hồn lực, thế thì chúng ta chỉ cần hứng cái thứ dịch đang chảy xuống là được rồi mà.
Ma Kim hỏi ngược:
- Thế hứng từng giọt thế này khi nào mới tăng?
Tử Nguyệt vội đáp:
- Chủ yếu là tác động ngăn chúng chảy xuống xem có gì đặc biệt không thôi.
Nghe nói cũng hợp lý, Ly Ly liền dùng lưỡi hái hứng thử dịch lỏng đó.
- Aaaaa, cứu mạng!!! Aaa!!!!
- Aaa!!!!
Nghe tiếng la hét của hai nữ nhân, Ma Kim liền nạt nộ:
- Đừng có mà hét nữa, mau mau niệm chú khởi động lại ngọn lửa đi.
Niệm lần một, lần hai không có tác dụng, Ly Ly mếu máo:
- Con ơi, híc, nó không lên, phải làm sao bây giờ. Híc.
- Mẹ thử chùi thứ nước màu xanh đó đi.
Ly Ly vừa chùi vừa run rẩy:
- Híc, nó nhớt nháp quá đi. Híc.
Niệm lại lần ba, cuối cùng cũng thấy lại ánh sáng hi vọng. Tuy cháy có nhỏ hơn một tí nhưng còn đỡ hơn không.
Ba người nhìn nhau, Tử Nguyệt lúc này đang ngồi bệt dưới đất, hai tay ôm chặt lấy chân của Ma Kim, nàng ngượng ngùng vội buông ra, lại còn giả vờ trách móc Ly Ly nhằm đánh trống lảng:
- Tại sao tỷ lại tự tiện dùng ngọn đèn duy nhất của chúng ta hứng nước thế?
- Tỷ xin lỗi, tự nhiên trong đầu tỷ nảy ra ý tưởng, thế là nhanh tay làm luôn, tỷ xin lỗi.
Ma Kim và Tử Nguyệt nghĩ thầm: "Thật ra mình cũng đã nghĩ đến việc đó..."
"Uầy, cục cưng, à nhầm, chủ nhân của em ơi. Thứ nước đó có thể tăng hồn lực, nhưng tàn hồn không thể hấp thụ được đâu. Em gợi ý nhiêu đây thôi." Giọng nói thần bí bỗng lên tiếng.
Nhìn sang cái áo của Ly Ly, Ma Kim phát hiện thứ chất lỏng đó dần dần bốc hơi. Ma Kim liền đề xuất với mọi người:
- Này, chúng ta thử dời mấy cái long mạch cho thứ màu xanh kia chảy lên bộ long cốt xem.
- Lần này có chắc chắn không đấy?
Tử Nguyệt tỏ ra nghi ngờ nhưng nàng lại đang là người duy nhất dám dùng tay không chạm vô sợi long mạch kia.
- Không chắc nữa. Nó chảy xuống mấy cái khe đó không phản ứng thì cho nó chảy chỗ khác xem sao.
Thế là ba người họ cùng làm thử những gì hắn nói.
Và kết quả lại khiến họ thất vọng, trận pháp chẳng có tí phản ứng nào.
"Hay phá bỏ nó luôn xem coi có gì xảy ra không nhỉ?" Ma Kim bất lực thở dài.
Bỗng phát hiện điều gì đó, hắn đột nhiên hét lớn:
- Nghĩ ra rồi! Nghĩ ra rồi! Hai người hãy thử vận vũ hồn. Lần này hãy dẫn nó xuôi theo cái trụ đó!
Tử Nguyệt khởi động vũ hồn và nói:
- Lần này mà không được nữa thì tỷ nhéo tai đệ nhé!
Ma Kim cười đáp:
- Ha ha, còn nếu được thì sao?
Tử Nguyệt ngượng ngùng:
- Nếu được thì.... đệ làm gì tỷ cũng được.... nhưng không được làm điều quá đáng đâu đó.
Thế là ba người cùng nhau vận vũ hồn bay xuôi theo trụ long mạch xuống dưới, quả nhiên họ cảm nhận được gì đó.
Cơ thể dần cảm thấy đau đớn dữ dội...
"Đừng vội dừng lại, cố chịu đựng đi." Giọng nói thần bí cổ vũ.
Ma Kim nghe lời, đồng thời hét lớn khích lệ mẹ và tỷ tỷ:
- Mọi người, hãy cố gắng giữ vững tinh thần nào, đừng bỏ cuộc!
Bốn mươi phút sau, hai mẹ con Ma Kim kiệt sức ngã khụy, tuy vậy, hắn vẫn cố an ủi Tử Nguyệt:
- Cố lên, ta biết tỷ giỏi hơn ta mà!
Thêm hai mươi phút trôi qua, Tử Nguyệt cũng ngã xuống. Lúc này thì hai người Ma Kim và Ly Ly đã hồi phục lại một phần thể lực, họ đã kịp tới đỡ lấy Tử Nguyệt lúc nàng kiệt sức.
Ôm tỷ tỷ trong lòng, hắn khen ngợi sự kiên trì của nàng:
- Tỷ tỷ xinh đẹp giỏi lắm!
Tử Nguyệt cười mãn nguyện khi nghe thấy câu đó rồi gục xuống bất tỉnh.
.
Khi Tử Nguyệt tỉnh dậy thì phát hiện bản thân nằm trong phòng của Ly Ly và tỷ ấy đang ngồi bên cạnh. Thấy đôi mắt Tử Nguyệt hé mở, Ly Ly liền mừng rỡ nói:
- Cuối cùng muội cũng tỉnh lại.
Tử Nguyệt nói với cái giọng yếu ớt:
- Muội đã ngủ bao lâu rồi?
- Khoảng năm ngày.
- Ma Kim, đệ ấy đâu rồi?
- Tỷ đệ hai người thật là biết quan tâm nhau đấy!
Ly Ly vừa cười nói vui vẻ, vừa đi rót nước cho Tử Nguyệt.
- Này, uống từ từ thôi. Ma Kim, thằng nhóc đang đi luyện huyết, nó nói cần có huyết tinh thể cực phẩm mới giúp muội mau hồi phục.
Thấy vẻ mặt hạnh phúc của Tử Nguyệt, Ly Ly cũng yên tâm, nàng bắt chước con trai trêu chọc:
- Lúc mà muội bất tỉnh, Ma Kim nó ôm muội khóc lóc, liên tục thét lên cái gì mà tỷ tỷ chưa thực hiện giao kèo, đệ còn chưa làm gì tỷ mà, mau tỉnh dậy đi, mau tỉnh dậy đi!
Tử Nguyệt nghe tới đây thẹn thùng, ho sặc sụa. Ly Ly thấy thế liền bật cười:
- Xem muội kìa, như con nít vậy, bật mí cho muội, gu của Ma Kim là phụ nữ trưởng thành đó!
Tử Nguyệt cố thều thào:
- Là thật sao?
- Không, tỷ đùa thôi. Mặc dù là mẹ nhưng tỷ cũng không hiểu rõ tính cách của Ma nhi nữa. Không bằng muội trực tiếp tìm hiểu xem sao.
Hai người họ nhìn nhau, không khí bỗng dần rơi vào im lặng một cách lạ thường.
Đắn đo một lát, Ly Ly dùng hết can đảm để hỏi:
- Muội đã thấy chuyện đó của mẹ con tỷ phải không?
Tử Nguyệt im lặng ngầm thừa nhận. Ly Ly giải thích:
- Thật ra lúc đó hài nhi nó nhập ma sau buổi huyết tẩy, tỷ chỉ muốn giúp nó bình tĩnh trở lại thôi. Trong lòng tỷ thực chất luôn muốn tác hợp muội với nó... Nên muội đừng để chuyện đó trong lòng, tỷ có thể nhận ra tình cảm hai đứa...
Bỗng có tiếng Ma Kim vọng vào chen nghen cuộc đối thoại của hai nữ nhân:
- Mẹ yêu ơi con về rồi nè, giúp con mở cửa với!
Tử Nguyệt vội nằm xuống giả vờ nhắm mắt còn Ly Ly lật đật đi ra mở cửa.
Ma Kim hai tay ôm đống huyết tinh thể cồng kềnh, chưa kịp đặt xuống bàn thì miệng đã nhanh nhảu hỏi:
- Tỷ ấy đã tỉnh lại chưa mẹ?
Ly Ly nhìn bộ dạng Tử Nguyệt liền hiểu ý:
- À, vẫn chưa.
Ma Kim giở cái giọng biến thái:
- He he, để con tắm cho tỷ ấy nhé!
Tử Nguyệt lúc này cả người đỏ bừng như vừa tắm nắng vậy.
- Thôi, con đùa đó, tỷ ấy tỉnh dậy biết con làm thế thì thiến con mất, ha ha.
Hắn có vẻ không nhận ra Tử Nguyệt đã tỉnh, tiến lại giường ngồi, ánh mắt đượm buồn nhìn đối phương.
- Bao lâu thì tỷ mới chịu tỉnh dậy đây?
Vừa nói, hắn vừa vuốt nhẹ mái tóc của nàng:
- Phải chi lúc đó đệ không nên thúc ép tỷ gắng gượng!
Tử Nguyệt nghe thế, cảm thấy vô cùng sung sướng, thầm nghĩ: "Cơn đau đớn đó được đánh đổi vô cùng xứng đáng."
Nhưng Ma Kim bỗng kéo duỗi tay Tử Nguyệt ra, gối đầu lên đó, choàng tay qua nằm ôm nàng:
- Truyền ma lực nhiều vậy mà vẫn chưa chịu tỉnh, liệu truyền hơi ấm như vầy có giúp ích không nhỉ?
Ly Ly nhìn thấy vậy, cười nói:
- Không sợ tỷ ấy tỉnh dậy thấy thế nhéo tai con sao?
Ma Kim vô tư đáp:
- Không sao, dễ gì trùng hợp đến thế. Mà này, ngực tỷ ấy lớn thật đó, tuy thua Hồ Mẫn tỷ tỷ, nhưng so với mẹ thì....
Ly Ly hét lên:
- Cái thằng nghịch tử này ăn nói bậy bạ gì đó!
Ma Kim vẫn cười nói:
- Con nói sự thật thôi mà, tỷ ấy bất tỉnh chừng nào, con lại thấy tỷ ấy xinh đẹp chừng nấy.
Vừa nói hắn vừa lắc lư cái đầu, dúi má vào tay Tử Nguyệt như một con mèo vậy.
- Tối nay con không nằm dưới đất nữa, con sẽ ôm tỷ tỷ xinh đẹp ngủ.
Ly Ly khi xưa ở cạnh Mộng Dao tỷ tỷ, học theo cô ta cái thói quen xấu là thích khích tướng người khác:
- Con chỉ được cái mồm thôi, nhân lúc tỷ tỷ ngủ, thử thơm tỷ ấy xem nào, có dám không?
- Có gì mà không dám chứ?
Ma Kim từ từ ghé mặt lại gần Tử Nguyệt, nàng có thể cảm thấy hơi thở lạnh lẽo của hắn va vào má, nàng bắt đầu run rẩy, thở gấp. Ma Kim nghi ngờ, hắn khựng lại, rồi lại ghé gần vị trí đôi môi, hắn nhẹ nhàng thổi nhẹ, phản ứng của Tử Nguyệt bắt đầu lộ liễu hơn. Ma Kim từ từ, chầm chậm,... chạm lên đôi môi của nàng. Tử Nguyệt không thể kiềm chế được nữa, nàng bất ngờ mở hai mắt ra, lại thấy hắn đang không kề sát mặt lại mà đang dùng hai ngón tay để thay thế.
Ma Kim thì giật mình, té ngã xuống giường.
Phát hiện đối phương dám lừa mình, nàng tức giận hét lớn:
- Tên biến thái này!!!