- OOC toàn bộ nhân vật.
- "Cơn Gió Lạc Lối" là một series tổng hợp những câu chuyện ngắn về lễ hội Cơn Gió Lạc Lối ở trong game Genshin Impact, đa số những câu chuyện này dựa trên trải nghiệm trò chơi có thật của tác giả, ý tưởng thuộc về tác giả, không được mang đi đâu.
- Trong đây không có main character Abyss, cả Lumine và Aether đều là Traveller, không hề dính dáng gì tới bộ tộc Abyss.
---
Làm xong nhiệm vụ ủy thác, Aether hào hứng chạy tới chỗ Gygas - người chủ trì tổ chức lễ hội Cơn Gió Lạc Lối. Dù cậu đã chơi đạt tối đa Tiền Lạc Lối rồi nhưng cũng đâu ai cấm mình không được chơi nữa sau khi đạt tối đa đúng chứ?
Ghép đại một tổ đội, hôm nay Aether ghép chơi với cựu Nham Vương Đế Quân - Zhongli tiên sinh, quan chấp hành Fatui thứ 11 - Childe, và cô chủ người mèo của quán rượu Đuôi Mèo - Diona. Aether, Zhongli, Childe được làm Hiệp Sĩ - tức người đi trốn, còn Diona thì làm Thợ Săn, hay người đi tìm.
Trong lúc Aether đang xem bản thân cậu nên chọn kỹ năng nào để chơi trốn tìm dễ hơn thì cậu thấy có người đang nhắn tin trong tổ đội.
Childe: Mọi người chơi cái này thế nào vậy? Đây là lần đầu tiên tôi tham gia trò chơi này.
Aether hơi ngạc nhiên, nhưng nghĩ lại Childe là một quan chấp hành Fatui, công việc nhiều vô kể, để có thời gian rảnh tham gia lễ hội Cơn Gió Lạc Lối, hẳn anh ta tích cực với công việc dữ lắm mới dọn trống được ngày nghỉ để chơi, cậu nhắn lại.
Aether: Cứ làm theo hướng dẫn trò chơi, kiếm chỗ nào trốn tốt vào.
Childe: Ahaha, vậy sao. Hi vọng chiến hữu của tôi chiếu cố tôi nhé.
Aether: Tự lực cánh sinh đi.
Childe: Phũ thế.
Diona: Ha ha, tôi sẽ sớm bắt được cậu thôi, lính mới ạ.
Childe: [Bạn thật hài hước!]
Diona: [Xuất hàng đi!]
Zhongli: Tuy cậu ta là lính mới nhưng tôi và Aether đều là người chơi mấy ngày nay rồi, cô không nên chủ quan.
Diona: Ha ha! Để xem!
Mọi người ở đây, trừ Childe ra, ai cũng là người tham gia lễ hội này được mấy ngày nay, cũng có thể gọi là bậc lão làng trong trò chơi này và cũng thân thiết với nhau đôi chút.
Trò chơi bắt đầu, "Vùng Đất Quanh Co" lần này là ở vị trí bí cảnh Mật Cung Vô Vọng, thề với trời đất đây là chỗ Aether tự tin vào khả năng trốn của mình nhất, lần nào chơi chỗ này, cậu đều thoát được sự truy tìm của Thợ Săn.
"Chiến hữu, đi cùng tôi đi, tôi..."
"Miễn, tự lực cánh sinh."
Chidle đứng bên cạnh Aether có ý định rủ rê cậu thì bị cậu phũ phàng từ chối. Childe ôm trái tim đau đớn của mình, khóc ròng trong im lặng. Người thương trong lòng phũ quá làm sao bây giờ? Online chờ hồi âm gấp!
"Đi thôi, Aether." Zhongli dẫn đầu đi trốn, lập tức nhảy xuống vực.
"Đi trước đây, trốn kĩ đấy Childe." Aether vừa phũ xong thì liền tốt bụng quan tâm nhắc nhở một câu rồi dùng Phong Chi Dực bay sang vách núi bên kia.
Childe vừa mới bị tổn thương liền được chữa thương ngay lập tức, người thương quan tâm anh kìa.
Thanh niên không có tiền đồ.
Diona đứng trong hộp giam Thợ Săn tạm thời nhìn chằm chằm hướng ba Hiệp Sĩ đi trốn, nhưng cố đến mấy cô vẫn không thể nhìn được vì ba người đã đi vào điểm khuất.
Mỗi lần chơi ở nơi được chọn làm Vùng Đất Quanh Co là vị trí bí cảnh Mật Cung Vô Vọng, Aether đều trèo lên mấy cái cây cao nhất để trốn, trừ khi Thợ Săn sử dụng tuyệt kỹ thì vị trí của cậu rất khó phát hiện. Chơi lâu nên cậu biết rõ phần trăm Thợ săn tìm ra mình gần như là con số 0 ở khu vực này.
Tất nhiên người chơi lâu không chỉ có duy nhất mình cậu.
Aether ngước mặt lên, liền thấy Zhongli đã ngồi trên đỉnh ngọn cây từ lúc nào không biết, cậu cũng không có bất ngờ lắm nhưng chỉ thấy có chút phiền phức khi phải trèo lên cây khác trốn.
"Ôi, tôi trốn trùng chỗ với ngài rồi, Zhongli tiên sinh. Để tôi trốn sang cái cây kia."
Aether định sử dụng Phong Chi Dực bay sang cái cây cao không kém cạnh cái cây cậu đang trèo lên này, nhưng chưa kịp bay thì bị Zhongli túm lấy cánh tay, mạnh mẽ kéo cậu lên và để cậu ngồi vào lòng hắn.
"A! Ngài... Ngài Zhongli... Um???"
Aether bất ngờ không kịp phản ứng, chỉ biết la lên ngạc nhiên và liền bị hắn dùng tay che miệng cậu lại.
"Im lặng, cậu bay sang cái cây kia cũng không kịp đâu, trò chơi bắt đầu rồi."
Zhongli một tay ôm eo cậu một tay che miệng cậu lại, môi kề sát bên tai cậu, dùng giọng trầm ấm, nhỏ nhẹ thầm thì. Hơi ấm của Zhongli phả vào tai và cổ cậu khiến cậu hơi run lên, đồng thời vành tai và gò má cũng đỏ lên.
"Dễ thương thật." Zhongli nhìn nửa gương mặt xấu hổ và ngượng ngùng của cậu, trong lòng âm thầm nghĩ, biểu cảm trên gương mặt hắn luôn lạnh nhạt, không có cảm xúc cũng không nhịn được mà cười khẽ.
"Ngài cười cái gì?" Aether khẽ thì thầm dù gương mặt vẫn đỏ, cậu ngượng ngùng liếc Zhongli một cái rồi lia mắt xuống mặt đất, Diona đang không ngừng tìm kiếm ba Hiệp Sĩ giữa đống rương gỗ và bó cỏ khô.
"Không có gì, chỉ là đây là lần tiên trốn chung một chỗ cùng một người khác thôi."
Zhongli giải thích với nụ cười ôn hòa nhưng lại ẩn chứa ý định sâu xa nào đó.
"Vậy sao? Tôi thì từng trốn cùng đội trưởng Jean rồi, lúc đó vô tình chạy đến chỗ trốn của cô ấy."
Aether vì quá chú tâm quan sát Diona đang kiếm bọn họ dưới đó nên cũng không chú ý tới nụ cười đầy ẩn ý của Zhongli.
"Cậu không bị phát hiện?"
Mắt Zhongli vẫn nhìn sườn mặt của Aether, miệng hỏi.
"Lúc đó Lumine đang rượt tôi, tôi vô tình chạy đến chỗ đội trưởng và cả hai bị rượt. Dù vậy Lumine vẫn dí tôi từ đầu tới cuối trận."
Aether nhớ lại mà nở một nụ cười méo mó. Lumine nhà cậu không biết có phải có giác quan thứ 6 hay không mà cậu trốn tới chỗ nào thì con bé nó rượt tới chỗ đó. Lúc đó do cậu vô tình chạy tới chỗ trốn của Jean nên Jean cũng bị phát hiện, cả hai bị con bé rượt, đến lúc tách ra hai hướng thì con bé không rượt Jean mà vẫn tiếp tục rượt cậu, người ngoài không dí mà cứ dí theo người thân, đúng là con em khốn nạn.
Zhongli nhìn biểu cảm méo mó của Aether, không khỏi phì cười trước lời lên án em gái của cậu. Thật sự rất đáng yêu.
"Coi chừng bị phát hiện đấy, Zhongli tiên sinh."
Aether liếc mắt nhìn qua đôi mắt màu hổ phách của hắn, ý muốn cảnh báo hắn.
"Rồi, rồi."
Zhongli híp mắt lại, gật đầu ưng thuận, hai tay càng siết chắt vòng eo thon gọn của người trong lòng. Aether có hơi rùng mình vì vải áo của Zhongli cọ sát cái eo lộ thiên của cậu.
Thời gian trôi qua năm mươi giây, quả nhiên là lính mới, Childe bị bắt ngay phía sau bí cảnh Mật Cung Vô Vọng, Aether suýt chút nữa bật cười ra tiếng, cậu dùng một tay che chắn miệng của mình lại, để tiếng cười không thoát ra. Nếu như có hỏi tay kia của cậu đâu thì cậu dùng nó quàng ra sau cổ Zhongli rồi. Hai người đang ngồi trên đỉnh ngọn cây, chỗ ngồi chỉ đủ có một người mà giờ chịu sức chứa tận hai người. Aether nếu như không muốn bị rớt xuống rồi bị Diona bắt thì chỉ còn cách ôm cổ Zhongli. Mà vấn đề chính là do Aether lười di chuyển sang chỗ trốn khác. Xhongli cũng khá hưởng thụ khi Aether dựa vào hắn để chiến thắng trò trốn tìm này.
Childe bị bắt và đưa vào trạng thái tàng hình để quan sát hai người đồng đội khác của mình. Nhưng kiếm mãi xung quanh bí cảnh, anh chả tìm thấy hai người kia đâu, quyết định vào mục nhắn tin Thông Tin Mật dành cho các Hiệp Sĩ nhắn tin hỏi.
Childe: Hai người đang trốn đâu thế?
Thấy tin nhắn của đồng đội ma mới trong trò chơi, Aether và Zhongli cùng nhau dùng một tay nhắn tin.
Zhongli: Trên cây.
Aether: Ở trên ngọn cây, trèo lên mấy cái cây cao nhất là thấy.
Hai người tiết lộ chỗ trốn của mình cũng chả có ảnh hưởng gì, Thợ Săn chả thấy Childe vì anh ta trong trạng thái theo dõi, hay nói là tàng hình, cho nên chả sợ bị lộ.
Childe đọc tin nhắn xong liền ngước mặt lên nhìn, thu vào trong mắt anh chỉ toàn là tán lá cây rậm rạp dưới bầu trời đêm mà thôi. Anh làm theo lời Aether, tìm tới mấy cái cây cao trèo lên. Trèo tới cái cây thứ ba, ngước mặt lên, đập vào mắt anh là Zhongli và Aether đang rất là tình tứ ôm nhau.
Aether còn thì thầm nói gì đó khiến Zhongli cười đến híp mắt và hắn kề sát môi mình lại gần bên gò má của cậu, nhìn theo hướng chính diện của Zhongli thì giống như hắn đang hôn cậu vậy, mà nhìn theo hướng chính diện Aether thì sẽ thấy hắn chỉ đang thì thầm gì đó vào tai cậu.
Mà tiếc thay, Childe lại ở hướng chính diện Zhongli mà nhìn, dù là từ dưới ngước mặt lên, cho nên là thấy vị tiên sinh đó đang hôn người thương trong lòng.
Chidle: "..." Hai người đang chơi trốn tìm hay là đang hẹn hò vậy???
Ngay lập tức Childe trèo lên bên cạnh hai người, ý muốn tách hai người ra, nhưng tay của anh xuyên qua vai hai người, anh ngạc nhiên rút tay lại.
Phải rồi, trò chơi có quy định, những Hiệp Sĩ sau khi bị bắt sẽ được đưa vào trạng thái theo dõi, tức là vừa tàng hình vừa không thể chạm vào các Hiệp Sĩ khác hay là Thợ Săn và cũng không thể nói chuyện với người khác, khả năng họ còn chỉ có năng lực hồi máu do trò chơi ban tặng và leo trèo, chạm vào các thùng gỗ.
Childe có xúc động muốn đứng về phe Thợ Săn, báo cho Diona biết vị trí của hai người kia. Nhưng mà trò chơi quy định rồi, Childe không thể chạm vào Thợ Săn và cũng không thể nhắn tin trong Tổ Đội Chung. Nếu như Aether biết anh phản bội, cậu sẽ nổi điên bẻ đầu anh xuống mất.
Aether ghét nhất chính là sự phản bội, anh từng chứng kiến Aether nổi điên lên khi bị phản bội rồi. Rất khủng bố, tốt nhất không nên chơi ngu như vậy.
Còn một phút hai mươi giây cuối, Năng Lượng Chiếu Cố do trò chơi ban phát từ trên trời rơi xuống, Diona nóng nảy lập tức chạy tới lấy Năng Lượng và sử dụng tuyệt kỹ ngay và luôn.
Tuyệt kỹ mà Diona sử dụng là Quan Sát Toàn Diện, tuyệt kỹ này khiến Hiệp Sĩ bị mất đi năng lực ngụy trang và bị đánh dấu một cột sáng trong một khoảng thời gian nhất định.
Thấy cột sáng xanh lam chiếu rọi lên hai người, Aether nhìn Diona đã chạy tới gốc của cái cây hai người đang trốn, cậu biết là đến lúc họ phải tách ra rồi.
"Tìm chỗ trốn khác thôi ngài Zhongli, mong ngài không bị bắt."
Aether nói và định gỡ vòng tay của Zhongli ra. Nhưng Zhongli hành động nhanh hơn, một tay hắn vẫn giữ chặt eo của cậu, tay kia thì nâng cằm cậu lên, đặt xuống một nụ hôn trên môi. Đừng nói tới Aether bị bất ngờ hôn liền đờ người ra, Childe đang chứng kiến màn cẩu lương vô cùng cay mắt cũng muốn ném tên vô mặt cựu Nham Thần vô liêm sỉ này.
"Hây! Hây!"
Tiếng Diona đang treo lên cây vang lên ở phía bên dưới, trong cái không gian đang im lặng này thì tiếng đó rất dễ lọt vào lỗ tai.
Aether mặt đỏ như quả gấc đẩy Zhongli ra và nhanh chóng phóng khỏi ngọn cây, dùng Phong Chi Dực bay tới vách núi ngay trước mặt, cột sáng chiếu trên người cậu cũng đi theo.
Zhongli nhìn Aether bay trối chết liền phì cười, hắn cũng nhanh chóng nhảy khỏi ngọn cây, dùng Phong Chi Dực bay tới chỗ khác. Diona thấy Zhongli bay đi cũng lập tức bay dí theo.
Childe thả người xuống và bay theo Aether, Aether chạy tới chỗ nào thì anh theo tới chỗ đó. Cuối cậu cũng dừng lại bên một cái cây, rất gần vực đá, có thể quan sát toàn cảnh xung quanh bí cảnh Mật Cung Vô Vọng.
Childe đứng bên cạnh Aether, vui sướng khi thấy Zhongli bị Diona dí từ chỗ này sang chỗ khác. Đây gọi là nghiệp đấy, cựu Nham Vương Đế Quân ạ.
"Chiến hữu của tôi, em nhìn tiên sinh đi kia. Hắn bị dí trong vui thật đấy!"
Childe quay sang nói với Aether nhưng thu vào mắt chính là cậu đang ôm hai bên gò má vẫn còn đỏ của mình, đôi mắt bối rối nhìn chằm chằm xuống bãi cỏ dưới chân, bộ dáng đáng yêu muốn chọc ghẹo vô cùng.
Childe ôm tim cảm thán: người trong lòng đáng yêu quá, muốn "xực" em ấy luôn thì làm sao bây giờ?
Nhưng mà nhớ lại người làm cho cậu có có bộ dáng này là ai, Childe lập tức tắt hứng luôn, mặt cá chết đưa ánh mắt lạnh lùng muốn xẻo người nhìn vị tiên sinh nào đang đang bị một cô người mèo rượt dí.
"A... Sao ngài ấy lại làm thế chứ, mình ngượng chết mất! May mà không có ai nhìn thấy, chứ không mình phải thừa nhận đang yêu đương với ngài ấy sao??!!"
Aether ngồi thụp xuống, chôn mặt vào đầu gối, tiếng hét nhỏ đầy bối rối.
Người thấy Aether và Zhongli tình tứ từ đầu tới cuối - Childe: "..." Tại sao cảm giác cổ họng của mình hơi ngọt ngọt.
Vâng, Childe xém hộc máu đấy bà con ạ.
Childe biết Aether rất đẹp, rất cuồn hút và rất quyến rũ, nhưng anh không nghĩ thật sự là có kẻ ra tay trước anh! A! Aether sẽ bị người ta cuỗm mất! Anh không cho phép điều đó xảy ra!!!
Chidle ghen lồng lộn nhưng không thể làm gì, Aether không phải người yêu của anh và cậu ấy có vẻ đang rất "để ý" tới ngài Zhongli... Mà lúc nãy cậu ấy trông không có vẻ gì ghét bỏ hành động thân mật quá mức của hắn. Không lẽ Aether thật sự chú tới tới ngài Zhongli ư??!!
Đột nhiên tưởng tượng ra cảnh Aether mặc váy cưới sóng vai cùng chú rể Zhongli, Chidle vội đập vỡ khung cảnh cay mắt và đau tim kia, trí tưởng tượng quá đáng sợ, phải ôm chiến hữu an ủi.
Nhưng mà Chidle lại quên lần nữa lại quên bản thân đang ở trong trạng thái theo dõi, thế là thay vì ôm Aether thì ôm đất mẹ. Vì sao lại thế thì để giải thích cho. Do Chidle dang rộng tay lao tới ôm lấy Aether, nhưng không ngờ lại xuyên qua thân thể của cậu, kết quả là theo quán tính lao về phía trước và ngã sấp mặt trên bãi cỏ.
Chidle chán nản chống người đứng dậy, thở dài thườn thượt nhìn Aether đang vỗ vỗ hai cái má phúng phính như bánh bao của mình, cậu đang cố xua đi sự ngượng ngùng, đáng yêu thật.
Và Childe mất hứng tập hai khi nhớ lại kẻ khiến Aether có bộ dáng như vậy.
Quan chấp hành Fatui số nhọ :))
Xua đi cái xấu hổ đeo dai dẳng trên mặt mình xong, Aether nhìn vào bản đồ, Diona không ngừng chạy xung quanh tìm Hiệp Sĩ, còn với Zhongli thì cậu nghĩ hắn là ngài ấy đang trốn ở đâu đó. Nhưng mà Aether do cứ chú tâm vào hành động thân mật của Zhongli vừa nãy nên cậu không hề hay biết Zhongli đang bị Diona đuổi dí từ cái lúc bị phát hiện đến giờ.
Cựu Nham Thần số nhọ không kém :))
May mắn cho Nham Thần là chỉ còn ba giây nữa là kết thúc trò chơi và hắn đang chạy tới chỗ đứng của Aether mà không hay biết.
Đến khi chạy lại gần thì liền thấy Aether đang nhìn hắn đưa tay lên cao vẫy với hắn với vẻ mặt vô cùng vui vẻ và chào đón.
"Ngài Zhongli!"
3, 2, 1, kết thúc.
"Aether, ta thắng rồi!"
Trò chơi kết thúc, Zhongli mừng rỡ hô lên và chạy tới muốn ôm lấy Aether, nhưng Chidle chả rõ từ đâu như ma xuất hiện ngay sau lưng Aether, vòng tay rắn chắc cuốn lấy vòng eo của Aether từ đằng sau, lôi cậu ra xa khỏi cái chạm gần tới của Zhongli.
Còn Aether, cậu bị Chidle bất ngờ xuất hiện và ôm lấy từ đằng sau nên đã bị dọa sợ một trận đến rớt tim và đờ người như tượng đá luôn.
Chidle ôm người thương vạn nhân mê trong lòng, cười một cách ngạo mạn, khiêu khích cựu Nham Thần khiến hắn nhíu mày khó chịu.
Tất cả bị đưa về chỗ Gygas, Hiệp Sĩ được phán quyết thắng, Diona hậm hực dậm chân, xém chút nữa là cô bắt được Zhongli rồi thế mà thời gian lại hết nhưng mà...
Cô nhìn cái bánh mì kẹp lằm bằng người đằng kia, Gygas mới đến nên không hiểu gì thì nhìn họ bằng ánh mắt khó hiểu, còn Diona cô thì quá rõ rồi nên từ chối nói, đứng ngoài xem kịch, coi như là bù đắp cho thời gian làm Thợ Săn rượt đuổi mệt mỏi của cô.
"Chidle công tử, phiền cậu thả Aether ra, ngay - lập - tức."
Cựu Nham Vương Đế Quân vô cùng ít cười nhưng khi cười là chỉ có chuyện vui hoặc chuyện quá đáng giận xảy ra, và hắn đang cười ở trường hợp hai.
"Làm sao? Đây là chiến hữu của tôi, tôi ôm cậu ấy lúc nào chả được? Ngài xen vào làm gì?"
Chidle bắt đầu bật kỹ năng tìm chết của mình, kỹ năng chọc chó level 10.
"Cậu làm như vậy chính là quấy rối đấy, Chidle công tử."
Zhongli với trường hợp bị chọc chó thế này vẫn giữ nụ cười ôn hòa trên môi, tất mhieen là nếu loại bỏ hắc khí bốc lên ngùn ngụt sau lưng hắn.
"Giề? Ôm như này mà quấy rối á?? Hừ, ngưng đạo đức giả đi, Zhongli tiên sinh. Đừng tưởng tôi không biết ngài đã làm gì cậu ấy lúc hai người trốn ở trên cây, hành động của ngài mới là quấy rối ấy!!! Aether sẽ không bao giờ tha thứ cho hành động vô liêm sỉ của ngài đâu."
Chidle mắt to mắt nhỏ nói, giọng điều vô cùng trào phúng chỉ trích Zhongli.
Ok, giờ thì kỹ năng chọc chó của Childe đạt max luôn rồi đấy.
Zhongli: "..." Á à, thì ra cậu chọn cái chết.
Mà chưa để Zhongli ra tay, Aether từ trong vòng tay của Chidle đã phục hồi lại tinh thần sau khi bị dọa cho đứng người, cậu nổi cáu hất tay của Chidle ra, xoay người lại, chân đưa lên cao, đá bay anh đi.
Không gian im lặng trong năm giây.
Zhongli quay đầu ra hướng khác, che miệng cười khúc khích, Diona thì trắng trợn ôm bụng cười đến không thấy tổ quốc, riêng có mỗi Gygas không hiểu sự tình - người tốt duy nhất ở chỗ này, trầm mặc âm thầm cầu nguyên cho Chidle.
"Thiên địa quỷ thần! Chidle! Đồ Fatui chết tiệt nhà anh! Anh làm cái quái gì xuất hiện như ma thế hả!!?? Anh muốn làm tôi chết vì bị dọa đứng tim à???"
Vừa đá người ta xong thì xổ một tràng mắng chửi người ta, Aether mặt cau có nhìn Chidle từ dưới đất lồm cồm bò dậy.
"Chiến hữu! Sao cậu tàn nhẫn thế!? Tôi đây là đang bảo vệ cậu khỏi con sói thôi mà! Cậu nên báo đáp tôi thay vì đá tôi mới đúng!!!"
Chidle ôm lấy cánh tay - nơi bị Aether đá trúng, nếu như không phải anh đã quen luyện tập gian khổ, cơ thể sớm đã cứng rắn, chắc khỏe thì chắc chắn là bị gãy tay rồi.
"Sói? Ở gần bí cảnh Mật Cung Vô Vọng có sói à?" Aether quay đầu hỏi ba người bên kia.
Zhongli: "Không có".
Diona: "Làm gì có, tên đó xạo đấy."
Gygas: "Quanh di tích đó không bao giờ có soi hay thú hoàng, tôi không bao giờ chọn nơi nguy hiểm để tổ chức trò chơi cả."
Chidle: "..." Đậu mè...
Aether liếc ánh mắt lạnh nhạt về phía Chidle.
Chidle chỉ tay vào Zhongli: "Ý tôi không phải thế, Aether! Con sói là tên kia kìa!!!"
Aether: "Zhongli tiên sinh đâu phải sói." Nguyên hình của ngài ấy là rồng mà?
Chidle tiếp tục lên án: "Zhongli tiên sinh làm thế với cậu không phải sói thì là cái gì!?"
Aether: "Làm gì là làm gì? Ngoại trừ trốn cùng nhau thì làm gì nữa?"
Zhongli: "..." Đang cố nén cười.
Chidle sắp điên lên vì độ ngây thơ (não cá vàng) của cậu: "Cậu quên đấy à???"
Aether: "Quên cái gì???"
Chidle + Zhongli: "..." Nên nói chuyện đó không đáng để em bận tâm tới nên quên hay do não em là não cá vàng nên không nhớ nỗi???
"Là làm thế này!"
Để khiến Aether nhớ lại, Chidle dùng hành động làm luôn, Zhongli nghe được anh nói vậy, hắn cũng hiểu anh ta định làm gì, vội vàng muốn can ngăn nhưng tiếc là anh ta đã phóng tới trước mặt Aether, vòng tay qua eo cậu rồi nâng cằm cậu lên, đặt xuống một nụ hôn môi.
Zhongli nắm chặt tay, nghiến rằng, Gygas trợn mắt hóa đá, có mỗi Diona là cười vui sướng, lấy ra cái máy ảnh không biết từ nơi nào ra chụp ảnh lia lịa.
Kịch hay đang đoạn cao trào, phải chụp lại làm kỉ niệm chứ :))
Aether lần thứ hai hóa thành tượng đá, mặt mày không nhịn được đỏ lên, còn Chidle lại thỏa mãn ngấu nghiến đôi môi mềm mại gây thương nhớ kia. Và lần này có người phá đám thật, Zhongli chạy tới, tách hai người ra, muốn ôm cậu vào trong lòng liền bị Chidle phản ứng nhanh chụp lấy cánh tay, kéo Aether lại.
"Aether là chiến hữu của tôi! Zhongli tiên sinh làm phiền thả ra!"
Mặt mày của Chidle cau có, dùng lực siết chắc cánh tay cậu, mạnh mẽ kéo cậu về phía mình.
"Cậu ấy là người làm Điển Lễ Tiễn Tiên của tôi, cậu mới là người phải thả ra đấy, Chidle công tử."
Zhongli cũng không kém cạnh, nắm hai bên bả vai của Aether, kéo cậu về phía mình.
Aether bị hai người đàn ông cao lớn kéo qua kéo lại như kéo co, đầu đã sớm bị choáng váng, thế là để mặc hai người kia tùy tiện coi mình như món hàng mà tranh giành.
Ngay lúc Diona cảm thấy Aether rất không xong thì cô thấy trên trời có người giáng xuống bằng trọng kích xuống đất, bộ dạng như hung thần ác sát mà lao tới đá bay hai người đàn ông trưởng thành.
"Hai người làm gì anh trai tôi thế hả? Né xa mười mét ngay!!!"
Lumine đỡ lấy Aether bị ha hoa mắt, chóng mặt đến không xác định được trời với đất, cô bế anh trai mình theo kiểu công chúa, cách xa Zhongli và Chidle ra, gương mặt xinh đẹp đầy sự giận dữ nhìn hai người kia.
"A, Lumine, chào em, mọt ngày tốt lành em ha, ha ha..."
Childe rất không biết tình trạng bây giờ như thế nào, bộ dáng lôi thôi sau khi bị đá lần hai kia, cộng thêm lời nói của anh ta nữa, bây giờ trông Chidle chả khác gì chú hề rạp xiếc trung ương.
Diona + Gygas: "..." Não tên/anh chàng này bị rớt hả?
"E hèm!" Zhongli phủi phủi bụi trên áo xong ho một cái, giải thích: "Là thế này Lumine tiểu thư, anh trai cô bị tên này quấy rối, ta chỉ là đang bảo vệ cậu ấy."
Chidle: "..." Được lắm tên kia, dám bôi đen tôi trước mặt em vợ!
"Chidle, giải thích, anh đã làm gì anh trai tôi?"
Quả nhiên Lumine tin tưởng Zhongli ngay lập tức, Chidle hết đường thoát, không biết nên nói thế nào.
"À thì... thì... tôi chỉ là đang nhắc Aether về hành động đồi bại mà Zhongli tiên sinh đã làm với cậu chơi trốn tim vừa nãy. Tôi mới là người bảo vệ cậu ấy! Tên này không có liêm sỉ muốn để cậu ấy thoát khỏi sự bảo vệ của tôi!"
Chidle thử gân cổ lên giải thích, tất nhiên lược bỏ đoạn cái cách anh nhắc nhở Aether bằng hành động quá thân mật kia, giờ trong lòng anh cầu Lumine đừng có đào sâu.
"Zhongi tiên sinh? Ngài có giải thích gì không?"
Lumine quay qua cười với Zhongli, tất nhiên cô không có cười không như vậy, khí đen sau lưng cô không phải để trưng đâu. Cô biết vị cựu Nham Thần này cũng chả chính trực gì cho cam, dám lừa cô và anh trai về cái chết của chính bản thân và thân phận rồi lừa cả Chidle quay vòng vòng như chong chóng thì đừng mơ tên này thật sự thành thực, nói hắn là cáo già là còn nhẹ với hắn.
Lưu ý, khí đen mà Lumine tỏa ra còn dữ dội và thâm trầm hơn Zhongli, hiển nhiên đáng sợ cực kì.
"Cái này..."
Zhongli khó xử không dám nhìn thẳng Lumine, hắn liếc mắt nhìn sang tên sắp chết còn kéo được hắn làm đệm lưng. Được lắm, sau chuyện này hắn nhất định sẽ "đàm luận" chuyện nhân sinh với tên Fatui này.
Lumine nhìn đăm đăm hai tên đàn ông chỉ biết đẩy trách nhiệm qua cho nhau, cô cố gắng kìm nén máu điên đang sắp xông thẳng lên não của mình, quay người bế anh trai vẫn còn chóng mặt của mình rời đi.
Có anh trai cô ở đây, cô sẽ sớm biết câu trả lời thôi.
Sang ngày hôm sau, người dân Teyvat thấy một thiếu nữ đáng yêu nhưng mang theo hắc khí ngùn ngụt, như hung thần ác sát chạy khắp mọi ngóc ngách của Mondstadt lẫn Liyue, mục đích chính là tìm và đập tên quan chấp hành Fatui thứ 11 và vị cựu Nham Thần.
"Thế quái nào ngươi lại kéo ta đi trốn cùng ngươi chứ?"
Zhongli ngồi sau một bức tường cao, đủ che chắn hắn và tên chấp hành kia khỏi sự truy đuổi của Lumine. Lumine đúng là đáng sợ y như trong lời của Aether, giác quan thứ sáu của Lumine quá mạnh, họ trốn tới chỗ nào thì Lumine xuất hiện tới chỗ đó chỉ sau vài phút.
"Ha ha, tôi chết cũng không thể để tình địch an ổn bên người thương được."
Chidle nói một câu nghe qua rất không liên quan nhưng với Zhongli thì quá hiểu.
Đem ra so sánh thì Zhongli và Chidle như đang chơi trốn tìm với Lumine vậy nhưng ở mức độ là nguy hiểm chứ chả phải an toàn như trò chơi "Cơn Gió Lạc Lối", lỡ may để lộ vị trí cái là bị Lumine dùng kiếm chém chết cho coi.
"Zhongli tiên sinh... Chidle... Hai hai người ở đây đúng không...?"
Tiếng nói của Lumine vang lên ngay sau bức tường - nơi hai người đang trốn, giọng điệu của cô vô cùng trầm và lạnh đến đáng sợ, như tiếng nữ thần báo tử trồi lên từ dưới địa ngục sâu đòi mạng.
Zhongli và Chidle đồng thời tái mặt, cả hai không hẹn mà nhìn nhau rồi từ từ bò đi, trốn khỏi chỗ đó.
"Tìm thấy hai người rồi! Mau đứng lại!!!"
Mới đi chưa được xa, Zhongli và Chidle nghe được tiếng gào thét cao chót vót đủ đâm lủng màng nhĩ người nghe, cả hai lập tức nhảy xuống vực không nghĩ ngợi và dùng Phong Chi Dực bay trôi chết.
Aether đang làm nhiệm vụ ủy thác thay cho em gái gần đó. Khi nghe được tiếng gào la như dùi đục lỗ tai của Lumine, cậu theo trực giác tới một hướng, không phải hướng tiếng hét của em gái, mà là hướng hai tên nam nhân cao lớn đang bay trối chết từ vực đá này sang vách núi kia.
"Aether, xảy ra chuyên gì mà tên Fatui với Zhongli tiên sinh bị Lumine đánh đuổi vậy?"
Paimon bay lơ lửng trên không, trong vòng tay nhỏ bé ôm mấy cây hoa Thanh Tâm vừa được hái.
"À thì..." Aether né tránh ánh mắt của Paimon, có chút ngương ngùng nói: "Coi như họ xúc phạm tôi và bị Lumine rượt đánh đi."
"Họ làm cái gì vậy?"
Paimon càng thêm tò mò, để một con người mắc bệnh brocon cực nặng như Lumine rượt đánh, họ phải làm gì quá đáng với Aether lắm mới bị như vậy.
"Cậu không cần biết đâu, Paimon. Chỉ cần biết họ xúc phạm tôi và bị Lumine biết là được."
Aether thẳng thừng dừng chủ đề đang bàn này, cậu sẽ không nói là cậu đã kể hết chuyện hôm qua cho Lumine nghe và cậu đã nổi máu chó điên truy sát hai người kia đâu.
Paimon thấy cậu kiên quyết không muốn nói nên cũng bỏ, cô chỉ càu nhàu cậu mấy câu và đòi cậu phải làm thêm mấy món ăn coi như bồi thường vì đã không cho cô biết. Aether cũng lười tranh cãi với Paimon nên đáp ứng luôn.
Sắc trời chuyển sang màu vàng cam, Aether nhìn bầu trời đang dần tối đi, trong đầu không nhịn được nhớ lại cảnh tượng hôm qua. Hom Zhongli tiên sinh bất ngờ hôn cậu và cả tên Fatui chết tiệt Chidle kia cũng y như vậy.
Bất giác cậu đưa tay lên, chạm nhẹ vào môi của mình, hai gò má từ từ hồng lên.
"Thật ra thì... nụ hôn hai người họ dành cho mình cũng không tệ lắm..."
Aether khẽ thầm thì.
"Cậu nói gì vậy, Aether?"
Paimon đang bay lơ lửng liền chú ý tới tâm trạng có chút khác thường của Aether, cô liền hỏi.
"Không có gì, cậu ôm chắc đống hoa Thanh Tâm đó đi, chúng là dành cho Xiao đấy."
Aether lập tức lảng tránh, nghiêm giọng nhắc nhở Paimon trong khi gương mặt của cậu vẫn hồng, cơ mà do trời đang tối dần, không có ánh sáng đủ mạnh nên Paimon cũng chả thể thấy biểu cảm ngượng ngùng của cậu vào lúc này.
Aether ôm lấy Paimon và dịch chuyền về nhà trọ Vọng Thư để nghỉ ngơi, còn Lumine? vẫn đang rượt dí Zhongli và Chidle không biết mệt.