"Nhắm mắt lại nào. Em thấy gì?"
"Tôi thấy một màu đen u tối."
"Không phải, nhìn kĩ hơn đi. Cảm nhận nó bằng cả linh hồn ấy."
"Vẫn vậy mà. Tên xấu xí nhà anh có lừa tôi không đấy???"
"Tin tôi. Cố lên, thử lại lần nữa nào."
"Anh...Ấy, từ từ. Hình như có gì đó…"
"Đúng rồi, tiếp tục đi, em làm được mà. Lần này hãy cho tôi biết, em thấy gì?"
"Một chiếc kẹp tóc màu chàm...Và một lễ cưới…"
"Còn gì nữa không em?"
"Tôi thấy...Câu truyện của bọn họ...Câu truyện của hai người họ...Họ là ai?"
"Chỉ là một người qua đường thôi. Em làm tốt lắm!"
"Hừ, quá khen rồi."
.
Xa xưa, chỉ linh hồn thể thánh khiết, có trái tim trong sạch và thủy trung nhất mới được các vị thần ban tặng cho một món quà đặc biệt.
Đó là khả năng nhìn thấu thời không.
Nhưng đồng thời, các vị thần ấy cũng tàn nhẫn tước đi thứ cực kì quan trọng thuộc về linh hồn thể đó.
Tình cảm.