Chương 10.1 SỐ MỘT ĐƯỜNG JOSE (2)
Có thể các nghị sĩ phe đối lập cũng có thiên hướng ủng hộ luật cấm súng đạn do Utah Tụng Khinh đề xuất. Còn Hiệp hội Quản lý súng khiến người ta đau đầu kia không phải là doanh nhân, cũng chẳng phải chính khách, mà là tập hợp các chuyên gia.
Cuối cùng, khi thành viên của Hiệp hội Quản lý súng lựa chọn chính sách khoan nhượng thì việc này đã có thể kết thúc.
Điều khiến Chủ tịch Hiệp hội quản lý súng đồng ý với "Dự thảo Luật cấm vũ khí" bắt nguồn từ sự kiện một băng cướp mang súng đến cướp một siêu thị. Trong lúc tẩu thoát, chúng đã khống chế một chiếc xe buýt chở học sinh. Thật trùng hợp, hai đứa cháu ngoại của Chủ tịch Hiệp hội Quản lý súng cũng có mặt trên xe lúc đó. Cuộc đàm phán kéo dài gần hai tiếng đồng hồ mà vẫn không có kết quả. Trong lần đàm phán thứ hai, Utah Tụng Hương đã xuất hiện. Tên cầm đầu băng cướp này lại mặc áo đấu của đội bóng Liverpool. Utah Tụng Hương đã tự giới thiệu rằng mình vừa về nước sau khi đến London du học, vòng vo một hồi liền nhắc đến đội bóng Liverpool, từ việc quản lý các ngôi sao của đội bóng, đến những trận cầu kinh điển của đội bóng áo đỏ. Đang ở thế đối đầu, tên đầu sỏ nghe chuyện đến mê mẩn phấn khích, thì ra cả hai người đều là fan cứng của Liverpool.
Utah Tụng Hương đã thuyết phục được bọn cướp, dùng bản thân mình làm con tin thay cho những đứa trẻ đang ở trên xe. Sau đó, Utah Tụng Hương bấm máy gọi cho ngôi sao hàng đầu Câu lạc bộ Liverpool.
Sau khi nghe được lời khuyên nhủ của thần tượng, cùng với sự thuyết phục của Utah Tụng Hương, tên đầu sỏ bàn bạc với đồng bọn và quyết định đầu hàng.
Vụ cướp diễn ra trên một con phố đông đúc nhộn nhịp của Goran, phi vụ bắt giữ con tin đã kết thúc một cách đầy ấn tượng như vậy.
Sau khi xác nhận hai đứa cháu của mình bình an vô sự, Chủ tịch Hiệp hội Quản lý súng đã công nhận Utah Tụng Hương là một người tốt. Để thể hiện thiện chí của mình với băng cướp, Utah Tụng Hương còn không mặc cả áo chống đạn.
Tối hôm đó, Chủ tịch Hiệp hội Quản lý súng đã ký vào Dự thảo Luật cấm vũ khí.
"Văn hóa" súng đạn của Goran đã có từ lâu, cộng thêm cả những tranh chấp về lợi ích. Cho nên, dù nhận được sự ủng hộ từ Hiệp hội Quản lý súng, nhưng muốn đóng cửa toàn bộ các cửa hàng kinh doanh súng đạn trong một thời gian ngắn quả thật là việc không hề dễ dàng.
Tháng Mười năm đó, Utah Tụng Hương và một trong những nhân vật được đề cử cho ngôi vị Nữ hoàng – Tô Thâm Tuyết, đã hô hào kêu gọi vận động người dân tự giác giao nộp súng đạn.
Trung tuần tháng Mười, phong trào "Đổi súng ống lấy hoa hồng" do Utah Tụng Hương và Tô Thâm Tuyết phát động đã đẩy chiến dịch tuyên truyền chống vũ khí lên đến đỉnh điểm. Trên khắp đường lớn ngõ nhỏ, đâu đâu cũng thấy những người dân Goran ôm hàng thùng súng ống giao nộp cho các tình nguyện viên, và nhận hoa hồng từ những đứa trẻ.
Trái ngược với cảnh tượng náo nhiệt tấp nập, tại những khu vực triển khai phong trào "Đổi súng ống lấy hoa hồng", các cửa hàng kinh doanh súng đạn lại tiêu điều vắng vẻ. Vào ngày cuối cùng của tháng Mười, chính phủ Goran tuyên bố đã thu hồi được hơn năm trăm nghìn cây súng các loại.
Nhận thấy tình hình thay đổi, nhà Julliard và nhà Healther đồng loạt tuyên bố sẽ từ bỏ ba mươi phần trăm cổ phần trong ngành công nghiệp sản xuất súng đạn, để thể hiện sự ủng hộ của mình với Luật Cấm kinh doanh súng đạn.
Trung tuần tháng Mười một, các cửa hàng, đại lý bán súng treo biển ngừng kinh doanh. Vào ngày thứ Sáu cuối cùng của tháng Mười một, Hiệp hội Quản lý súng được bãi bỏ, toàn bộ Nghị sĩ Quốc hội đồng lòng thông qua Luật cấm vũ khí.
Cuối cùng, Luật cấm kinh doanh súng đạn đã có hiệu lực.
Tối đó, trên khắp các đường phố, người dân đốt pháo chúc mừng đất nước Goran đã có những bước đầu thành công trong công cuộc thực hiện mong ước lý tưởng "Từ giờ trở đi, không để một mảnh kim loại nào rơi trên lãnh thổ Goran".
Pháo hoa sáng rực trời, rất nhiều người đã nhìn thấy hai bóng hình quen thuộc, Utah Tụng Hương và Tô Thâm Tuyết.
Bên cạnh Utah Tụng Hương và Tô Thâm Tuyết không có ai khác, họ lặng lẽ ôm nhau thật chặt.
Ngắm nhìn những bức ảnh chụp lại cảnh tượng Utah Tụng Hương và Tô Thâm Tuyết ôm nhau, người dân Goran khẽ buông một tiếng thở dài tiếc thương cho tám mươi bảy sinh mạng đã ra đi. Họ cũng cảm thấy nhẹ nhõm vui mừng, vì từ giờ trở đi, cuộc sống của họ sẽ xa rời tiếng súng.
"Họ là những thanh niên có lý tưởng, có hoài bão." Người ta nói về Utah và Tô Thâm Tuyết như vậy.
Cuối tháng Mười một, đoạn phim tư liệu về phong trào "Đổi súng ống lấy hoa hồng" tại Goran hồi tháng Mười trở thành video có lượt xem nhiều nhất trong năm, đồng thời cũng thu hút rất nhiều sự chú ý trên toàn thế giới.
Năm sau đó, Tô Thâm Tuyết trở thành Nữ hoàng của Goran. Cũng trong năm này, Utah Tụng Hương cũng tiếp nhận vị trí Thủ tướng.
Nữ hoàng trẻ tuổi của đất nước Goran cũng trở thành gương mặt thân quen trên mạng xã hội.
Vào thế kỷ Hai mươi mốt, một nữ hoàng trẻ trung xinh đẹp tao nhã như vậy thu hút sự chú ý cũng là chuyện dễ hiểu. Đoàn Ngoại giao các quốc gia mỗi lần đến thăm Goran cũng đều chuẩn bị quà tặng cho Nữ hoàng. Thành viên của các gia đình chính trị nước ngoài cũng thường cùng Nữ hoàng đi dạo, xem biểu diễn, uống trà chiều… Họ đăng những bức ảnh chụp cùng Nữ hoàng lên mạng xã hội và gọi đó là một vinh dự lớn lao.
Mỗi khi Nữ hoàng xuất hiện tại một sự kiện nào đó đều sẽ trở thành chủ đề được chú ý trên mạng xã hội, từ trang phục đến kiểu tóc, hay thậm chí là phụ kiện trang sức mà cô sử dụng.
Tô Linh cũng yêu quý Nữ hoàng Goran như rất nhiều người khác, coi Nữ hoàng như một tấm gương cho các cô gái trẻ noi theo, theo dõi quan tâm đến từng hành động nhỏ của cô.
So với những cô gái kia, Tô Linh còn có thêm niềm tự hào, đó chính là học trò của bà.
Cô gái nhỏ trầm lặng trước kia đã lột xác thành một ngôi sao sáng vô cùng rực rỡ.
Cô bé đang mơ màng nói mớ trong giấc ngủ đã cắt đứt dòng suy nghĩ miên man của Tô Linh. Nghiêng tai lắng nghe, bà thấy dở khóc dở cười.
Donna đang mơ được gặp Utah Tụng Hương, ngại ngùng cất tiếng gọi khe khẽ "Ngài Thủ tướng".
"Ngài Thủ tướng, xin cho hỏi, có phải cháu đang nằm mơ không?"
Đúng vậy, con đang nằm mơ.
"Ngài Thủ tướng, ngài chính là người đẹp nhất mà cháu từng gặp."
Ngài? Ngài chính là người đẹp nhất mà cháu từng gặp. Được thôi, Utah Tụng Hương thật sự rất đẹp trai.
Vừa đẹp, lại vừa có tài.
Một Thủ tướng trẻ hai mươi tư tuổi rất khó khiến người khác nể phục, rất nhiều người ngầm có suy nghĩ "Chính trị không giống sàn diễn thời trang đâu mà chỉ cần có gương mặt sáng, dáng vóc đẹp là được. Cậu nhóc, rồi cậu sẽ sớm tẽn tò thôi".
Tuy nhiên, sự thật hoàn toàn ngược lại.
Cuối năm đầu tiên Utah Tụng Hương làm Thủ tướng, trợ cấp xã hội dành cho các sự kiện hàng năm đã đạt bảy mươi chín phần trăm, tăng mười sáu phần trăm. Điều này cho thấy trong năm đầu tiên nhậm chức, Utah Tụng Hương đã xử lý công vụ đâu ra đó.
Tình trạng non tuổi non kinh nghiệm không hề tồn tại ở chàng trai hai mươi tư tuổi này, mà ngược lại, sự dũng cảm quyết đoán đầy sức sống của tuổi trẻ lại được Utah Tụng Hương phát huy triệt để.
Chỉ riêng việc quốc kỳ Goran được cắm trên cao nguyên Golden đã khiến cho tên tuổi của Utah Tụng Hương được lưu danh thiên cổ rồi.
Chương 10.2SỐ MỘT ĐƯỜNG JOSE (2)
Ởnhững sự kiện không mang nhiều màu sắc chính trị, Utah Tụng Hương vẫn thường nhấn mạnh rằng "Tôi cũng bình thường như những chàng trai đôi mươi khác thôi."
Điều này là thật, Utah Tụng Hương quả thật cũng giống như những chàng trai đồng trang lứa khác.
Ví dụ như, anh có hai tài khoản xã hội, một tài khoản cá nhân, một tài khoản để phục vụ công việc chính trị. Dựa vào những nội dung mà hai tài khoản này đăng tải, người ta khó lòng suy đoán chủ nhân của hai tài khoản trên là cùng một người.
Tài khoản công mang lại cho người ta cảm giác đây là một nhân vật có lý tưởng, có nguyên tắc. Còn những gì đăng tải trên tài khoản cá nhân thì mang lại ấn tượng về một chàng trai trẻ mới rời ghế nhà trường, phàn nàn về thời tiết, than thở rằng cuộc sống thật không dễ dàng, rồi đến chuyện tắc đường, hoặc thi thoảng khen ngợi một món ăn nào đó. Có lúc anh còn vui vẻ khoe mình có thể bí mật lẻn vào thư viện và lén đọc sách mà không ai biết. Đặc biệt nhất là có lần anh càm ràm chuyện một ai đó đến chiên trứng cũng không biết.
Ồ, "ai đó" này chính là người ở cùng nhà với chủ trạng thái. "Người ở cùng nhà" này là ai thì chắc độc giả đều biết hết rồi đấy.
Đây có lẽ là lần duy nhất Utah Tụng Hương nhắc đến Tô Thâm Tuyết trên tài khoản cá nhân của mình.
Đời sống hôn nhân của Utah Tụng Hương và Tô Thâm Tuyết mang lại cảm giác, Nữ hoàng Goran chính là Nữ hoàng Goran, Thủ tướng Goran chính là Thủ tướng của Goran, không liên quan gì.
Sau khi nhậm chức, có nhiều sự kiện Utah chỉ xuất hiện một mình, có phóng viên đã nhận ra điều này và đặt câu hỏi: "Tại sao ngài không dẫn Phu nhân Thủ tướng theo cùng?"
"Nếu như bạn tìm hiểu, bạn sẽ biết rằng làm Nữ hoàng Goran là một công việc không hề dễ dàng. Bạn phải làm Nữ hoàng liên tục hai mươi tư giờ, và không có ai thay ca." Utah Tụng Hương nhấn mạnh thêm: "Cô ấy trước tiên là Nữ hoàng Goran, sau đó mới là Phu nhân Thủ tướng. Thưa bạn phóng viên, phiền bạn từ nay về sau đừng hỏi những câu hỏi như vậy nữa, sẽ làm ảnh hưởng ít nhiều đến lòng tự trọng của tôi đấy."
Đây quả là một câu trả lời hoàn hảo. Bạn thấy đấy, Nữ hoàng Victoria luôn ở trong cung điện Buckingham, nhưng Nữ hoàng Victoria không phải là Phu nhân Thủ tướng.
Thật đau đầu!
Những lời nói mớ của Donna cũng khiến người khác đau đầu. Nhìn xem, cái vẻ mặt ngại ngùng xấu hổ kia thật sự khiến người ta cho rằng con bé đang gặp người trong lòng.
"Ngài Thủ tướng, cháu... cháu... cháu muốn tiết lộ cho ngài biết một bí mật." Đây rõ ràng là muốn tỏ tình còn gì nữa.
Mẹ nói này, Donnna, đó là chồng của Tô Thâm Tuyết, không chỉ là chồng, mà còn là... còn là người mà Thâm Tuyết yêu thương nữa. Là người mà Thâm Tuyết yêu, nhưng không phải là người yêu Thâm Tuyết. Tô Linh lại thoáng buồn rầu.
"Ngài Thủ tướng, ngài có thể ghé tai gần hơn chút không?" Đôi môi cô bé khẽ mấp máy, đưa tay với lên không trung.
Tô Linh lúc này trở thành "ngài Thủ tướng" lắng nghe bí mật của Donna.
Bà đành bất đắc dĩ ghé tai đến sát miệng cô bé: "Ngài Thủ tướng... cháu muốn tiết lộ cho ngài biết một bí mật... Nữ hoàng lúc nào cũng nhìn ngài, ngài Thủ tướng, cô ấy là Nữ hoàng, Nữ hoàng... nhìn ngài nhiều như vậy, ngài... ngài... ngài không thể nhìn cô ấy
một lần sao? Nếu không, nếu không thì Nữ hoàng sẽ rất xấu hổ. Cháu... nếu như mà cháu nhìn một bạn nam nào đó nhiều như thế, mà bạn đó không thèm nhìn cháu một lần... cháu nghĩ cháu sẽ rất buồn. Rồi sau đó... vì quá buồn, cháu sẽ không tiếp tục nhìn bạn nam đó nữa đâu."
Những lời nói ngập ngừng ngắt quãng của Donna làm Tô Linh thoáng ngỡ ngàng, cho đến khi bên tai bà vang tiếng thở đều đều, cô nhóc đã nói xong bí mật của mình cho ngài Thủ tướng nghe, yên ổn say giấc.
Bà rầu rĩ cụp mắt xuống.
Sau này lớn lên, cô nhóc của bà sẽ hiểu, trong thế giới của người trưởng thành, không phải chỉ cần nhìn một người vài lần hoặc thật nhiều lần là có thể giành được tình yêu của người đó.
Hôm sau, Bộ ngoại giao Thổ Nhĩ Kỳ ra thông cáo: Thủ tướng Goran sẽ có chuyến viếng thăm Thổ Nhĩ Kỳ vào trung tuần tháng Ba. Ông sẽ trở thành Nguyên thủ quốc gia đầu tiên của Goran tới thăm Thổ Nhĩ Kỳ.
Khoảng năm giờ chiều cùng ngày, tin tức này đến được khu vực biên giới. Vừa nghe tin Thủ tướng sẽ đến thăm Thổ Nhĩ Kỳ vào tháng Ba, khỏi phải nói Donna vui mừng đến mức nào. Cô bé chạy như bay đến tủ quần áo, luôn miệng nói phải chọn một bộ cánh đẹp nhất.
"Con chọn bộ đồ đẹp nhất để làm gì vậy?" Tô Linh hỏi.
"Đương nhiên là mặc để gặp Thủ tướng rồi".
Tô Linh vỗ trán, rồi vươn tay ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn đang sắp bị chiếc tủ quần áo nuốt chửng của cô bé: "Còn quần áo đẹp nữa cơ à? Đến cả con gái Tổng thống nước mình cũng không thể muốn là gặp được cậu nhóc nhà Utah đâu con."
"Mẹ ơi, là ngài Thủ tướng đấy!" Donna phấn khích huơ huơ đôi tay nhỏ, rồi lại lập tức đột ngột hạ tay xuống, "Mẹ ơi, mẹ nói xem, chắc Thủ tướng sẽ không đến đây đâu nhỉ, nơi này loạn lạc quá."
Ồ, cũng không đến mức ngốc nghếch lắm nhỉ?
Không lâu sau khi phía Thổ Nhĩ Kỳ công bố tin tức về chuyến viếng thăm của Utah Tụng Hương, Bộ Ngoại giao Goran cũng công bố kế hoạch chuyến viếng thăm vào tháng Ba tới của Thủ tướng. Trong thời gian mười bốn ngày, Thủ tướng Goran sẽ lần lượt đến thăm và làm việc tại năm quốc gia: Nga, Phần Lan, Na Uy, Đan Mạch và Thổ Nhĩ Kỳ.
Bộ Ngoại giao Goran gọi chuyến công du năm nước lần này là "Chuyến công du mùa Xuân."
Bộ Ngoại giao Nga nhanh chóng thể hiện sự nghênh đón, vinh dự được là quốc gia đầu tiên trong "Chuyến công du mùa Xuân" của Thủ tướng Goran.
Chưa đến mười phút sau, Utah Tụng Hương đã đăng bài lên trang cá nhân chia sẻ về khoảng thời gian mình đi du học, kể lại trải nghiệm bối rối khi bị bạn đẩy xuống hồ Baikal trong một lần anh đến Nga du lịch. Anh còn dí dỏm đính kèm thêm một câu: Thưa ngài Tổng thống kính mến, ngài có vẻ là người ưa thích các chuyến đi vào mùa Đông, nhưng rõ ràng, tôi thì không.
Chưa đầy năm phút sau, Bộ Ngoại giao Nga đưa ra một thông báo nhằm trấn an các bạn trẻ Goran không cần lo lắng, chuyến đi mùa Đông không được đưa vào lịch trình công du lần này.
Sự tương tác giữa Thủ tướng Goran và Bộ Ngoại giao Nga nhanh chóng trở thành chủ đề nóng trên diễn đàn quốc tế. Rất nhiều người dùng mạng bình thường vốn không quan tâm đến các vấn đề quốc tế cũng tham gia bình luận chủ đề này.
Cũng như một nhà phê bình cao cấp nhận xét: Vị Thủ tướng trẻ của Goran đang làm cho chính trị trở nên thú vị theo cách của riêng mình. Trong tương lai, sẽ có rất nhiều người học theo phong cách này của anh.
WebTru yenOn line . com
Đúng vậy, đúng như lời nhận xét của nhà phê bình kia, vị Thủ tướng trẻ tuổi của Goran đang khiến cho chính trị trở nên thú vị theo cách riêng của mình.
Tháng trước, Utah Tụng Hương giành được số phiếu bầu cao nhất trong cuộc bình chọn "Chính trị gia nổi tiếng được yêu thích nhất". Phần lớn những người được phỏng vấn đều chia sẻ thẳng thắn, nhờ có Utah Tụng Hương họ mới biết tới đất nước Goran.
Utah Tụng Hương đã đưa Goran bước lên một tầm cao mới, Tô Linh phải thừa nhận điều này.
Hai tháng trước, tại sân bay Charles de Gaulle, một nữ du khách đã vô tình nhìn thấy hộ chiếu của bà và nói rằng cô ta có biết tới Goran, đó thật sự là một đất nước tốt đẹp. Một du khách khác cũng chia sẻ rằng Goran sẽ là điểm đến tiếp theo của mình.
Là một công dân Goran, có lẽ bà nên buông bỏ thành kiến, dần dần đón nhận cậu trai trẻ Utah Tụng Hương bằng cả tấm lòng.
Tô Linh vỗ vỗ đầu.
Là ngài Thủ tướng chứ.
Là một công dân Goran, có lẽ bà nên giống như những người khác, cảm thấy tự hào vì Utah Tụng Hương.
Không, là ngài Thủ tướng mới đúng.
Mười tiếng trước khi bước sang năm 2013, Tô Linh tới gõ cửa nhà Sara.
Bưu phẩm đóng dấu Hoàng gia Goran, được chứng nhận bởi Bộ Ngoại giao Thổ Nhĩ Kỳ đã được Donna trao tận tay cho em trai của Sara.
Chính tay em trai Sara đã mở gói bưu phẩm đó ra.
Trong gói quà không chỉ có chiếc áo được đích thân Ibrahimovic ký tặng, mà còn có một cuốn băng video ngắn cổ vũ khích lệ em trai của Sara, cùng với tấm thiệp chúc phúc từ Nữ hoàng Goran.
Lúc Tô Linh rời khỏi nhà Sara, cậu bé ấy đang òa khóc trong vòng tay mẹ. Mẹ Sara nói rằng đó là những giọt nước mắt hạnh phúc, còn ba Sara xúc động không nói nên lời. Có lời chúc phúc của Nữ hoàng, ông tin rằng con trai của mình sẽ luôn bình an.
Sara khăng khăng tiễn họ.
Mặt hai đứa trẻ chưa đầy mười tuổi đỏ ửng. Trên tấm thiệp in hình hoa hồng có đóng dấu vàng của Hoàng gia còn vương vấn mùi thơm, đó là tấm thiệp của Nữ hoàng gửi đến từ ngàn dặm xa xôi.
Là đích thân Nữ hoàng đã viết những con chữ đó, đóng dấu lên đó.
Nữ hoàng Goran!
Hai đứa trẻ reo len, vùng bình nguyên mênh mông bát ngát trở thành sân chơi ưa thích của bọn nhỏ. Lúc thì Donnan ở phía sau Sara, lúc thì Sara lại ở phía sau Donna, hai bóng dáng bé xíu vừa rượt đuổi vừa reo hò trên khắp đồng cỏ.
Xa xa phía chân trời, trên ban công của các ngôi nhà, những cô cậu thanh thiếu niên đang đốt pháo mừng năm mới.
Nơi này và Goran lệch nhau mười tiếng đồng hồ. Tô Linh nghĩ, giờ phút này, chắc hẳn người dân Goran đang tập trung tại Quảng trường Trung tâm thành phố Goose, đợi chờ Nữ hoàng xuất hiện và trực tiếp gửi lời chúc mừng năm mới đến người dân.
Hướng mặt về phía Goran, đưa hai tay vươn cao, ngẩng lên nhìn bầu trời xanh, Tô Linh hét lớn:
"Thâm Tuyết, chúc mừng năm mới."
Hai đứa trẻ như muốn đáp lại lời chúc năm mới của bà, cũng khum tay đưa lên miệng:
"Nữ hoàng, chúc mừng năm mới."
Ngay lúc đó tại thành phố Goose, Goran.
Chỉ còn mười giây nữa là bước sang năm 2013.