"Có chuyện gì xảy ra vậy? Trông có vẻ rất thú vị."
Tsuna cười hỏi Nagisa khi thấy Koro-sensei bị trói vào sợi dây và treo trên cành cây. Hắn ta đang đung đưa người để tránh những đòn tấn công của học sinh bên dưới.
Nagisa đen mặt nhìn cảnh tượng này, giải thích với Tsuna:
"À, Koro-sensei phá những bông hoa mà tụi em mất công trồng nên thầy ấy đã tự nguyện để chúng em tấn công. Nhưng có vẻ... không mấy hữu ích gì..."
"Hắn ta đâu rồi?"
Một giọng nói trầm ấm phát ra từ sau lưng bọn họ. Một người đàn ông với khuôn mặt nghiêm nghị, hai hàng lông mày đậm đang nhíu chặt, trên người là bộ vest màu đen đang bước tới. Bên cạnh là Kayano cũng đang giải thích những điều tương tự như Nagisa đã nói với Tsuna.
"Và đây là?"
Karasuma nhìn cậu, ánh mắt chứa đầy nghi ngờ.
Nagisa lập tức lần nữa tiến lên giải thích. Karasuma nghe vậy, tiến đến trước cậu:
"Xin chào, tôi là Tadaomi Karasuma, từ giờ sẽ là giáo viên của lớp 3-E. Rất vui được gặp cậu."
Tsuna cười:
"Sawada Tsunayoshi, tôi ở nhờ nơi này. Rất vui được gặp anh. Karasuma-sensei, tôi gọi anh như vậy nhé?"
"Cứ tự nhiên."
Rồi, không nói không rằng, hai người bọn họ đều chú ý tới việc Koro-sensei vô tình làm gẫy cành cây và bị bối rối bởi sự tấn công của mọi người.
"...Coi bộ ghi chú của cậu cũng chính xác đó chứ."
"Ừ. Tớ sẽ tiếp tục tìm kiếm thêm thông tin...".
Nagisa và Kayano đang trò chuyện với nhau. Tsuna cúi người xuống nhìn quyển sổ nhỏ trong tay Nagisa:
Điểm yếu của Koro-sensei
(1) Khi làm dáng, thầy ấy sẽ để lộ sơ hở
(2) Thầy ấy rất dễ mất bình tĩnh
Nagisa cảm thấy bên tai có hơi thở nhè nhẹ, trong lòng cảm thấy ngứa ngáy, cậu lắp bắp:
"A, Tsuna-san..."
Tsuna khẽ cười trước biểu hiện của cậu:
"Xin lỗi, làm em giật mình rồi. Em có vẻ rất quan tâm tới Koro-sensei nhỉ?"
"Là...là cho việc ám sát thôi! Không có gì đặc biệt đâu..."
"Ừ."
Tsuna ngừng trêu đùa cậu. Rồi bỗng nảy ra ý tưởng:
"Vậy, em viết cho anh đi."
"Hả?"
Nagisa ngạc nhiên khi thấy Tsuna đề nghị.
Tsuna giải thích:
"Anh muốn biết trong mắt người khác mình có điểm yếu gì, em sẽ giúp anh chứ?"
"...Vâng."
Nagisa lấy một cuốn sổ khác không biết từ đâu ra, ghi chép một hồi rồi đưa lên cho Tsuna xem:
Điểm yếu của Tsuna-san:
(1) Lúc nào cũng nở nụ cười
Tsuna bật cười:
"Haha, đó là một điểm yếu sao?"
Nagisa có chút xấu hổ, rồi lên tiếng giải thích:
"Em thấy trong mọi tình huống anh đều nở nụ cười vậy nếu gặp phải trường hợp mà anh không cười, có lẽ trường hợp ấy là vô cùng nghiêm trọng."
Tsuna có chút kinh ngạc trước suy luận của Nagisa, khoé miệng cậu khẽ cong lên, cho một câu vô thưởng vô phạt:
"Cũng đúng mà cũng không đúng."
Nagisa nghiêng đầu, tỏ vẻ không rõ ý của Tsuna. Tsuna cũng nghiêng đầu, tỏ vẻ không có ý định giải thích.
"A, lại đúng rồi kìa."
Tsuna reo lên sau khi thấy Koro-sensei tăng gấp đôi lượng bài tập:
Điểm yếu của Koro-sensei:
(3) Ác ma siêu cấp!
Nagisa đen mặt khi thấy Koro-sensei sau khi chèn ép học sinh thì lượn đi mất.
Trong suốt lúc Tsuna và Nagisa trò chuyện, Karasuma quan sát các học sinh, và cả Tsuna. Từ trước đến giờ, anh chưa bao giờ có ấn tượng với người nào tên là Sawada Tsunayoshi, liệu có cần phải điều tra kĩ càng về cậu ta không đây?
Bây giờ là tiết thể dục, và Karasuma là người phụ trách môn này. Vậy nên bất cứ ai cũng đều đang tập cách sử dụng dao theo hướng dẫn của anh ta. Nhưng lại không có ai phàn nàn.
Điều này khiến cho Koro-sensei rất buồn rầu. Với tốc độ 20 mach và thể chất đặc thù, hiển nhiên là không thể nào làm giáo viên thể dục được.
Tsuna nở nụ cười, cảm thấy tiếc thay cho Koro-sensei. Nhìn Karasuma huấn luyện cho các học sinh, Tsuna nghĩ tới Reborn. Nhưng cách thức Reborn huấn luyện cho cậu, hiển nhiên tàn nhẫn hơn thế này nhiều. Có điều không nghĩ tới, chính phủ sẽ hi sinh những đứa trẻ này vì cứu lấy tương lai của thế giới. Chỉ có kẻ bị hi sinh mới hiểu được nó tàn nhẫn đến thế nào.
Mặc dù không liên quan, nhưng trực giác của Tsuna mách bảo rằng hôm nay cậu sẽ được gặp một người khá thú vị, cũng giống như Nagisa vậy.
Đúng lúc đó, tiếng Nagisa truyền đến tai Tsuna:
"Karma-kun...Cậu đã trở về rồi sao?..."
Một cậu nhóc có thân hình cao, mái tóc màu đỏ như máu và đôi mắt màu hổ phách tinh nghịch, trên tay là hộp sữa dâu. Cậu ta nở nụ cười:
"Chào. Nagisa-kun, cũng lâu lắm rồi ha"
Rồi cậu nhanh chóng tiến đến trước Koro-sensei:
"Chà. Người đó là Koro-sensei nổi tiếng phải không? Tuyệt thật, ông ta nhìn y chang con bạch tuộc ấy."
Tsuna nhìn chằm chằm Karma, nhìn cái cách cậu lừa Koro-sensei, cái cách mà cậu chế giễu hắn ta, không khỏi mắng một câu:
"Ngu ngốc."
Loại người như cậu ta, rất dễ bị kích động, vẫn là Nagisa hơn đi.
Karma vì một lí do nào đó mà chủ ý tới Tsuna:
"Người đàn ông mặc áo đen đằng kia chắc là Karasuma đi? Vậy còn anh là ai?"
Tsuna vẫn khoác lên mình nụ cười thường trực, hai mắt khẽ híp lại:
"Sawada Tsunayoshi, tôi ở nhờ ở đây. Hân hạnh được gặp."
"Hử?"
Karma khẽ nuốt nước bọt, lùi lại một bước, rồi bật cười, quay người rời đi.
Nagisa thật sự không rõ tại sao Karma lại kì lạ như vậy. Nagisa liếc nhìn Tsuna, trên mặt cậu vẫn là nụ cười thường trực.
"Nufufu."
Koro-sensei vẫn thuỷ chung với điệu cười kì quái. Một màn vừa rồi, hắn đều nhìn rõ.