Chào buổi sáng !
Hôm nay các bạn khỏe chứ?
Lại một ngày mới bắt đầu và tôi hiện tại đang ăn sáng.
Trong lúc tôi đang ăn thì đột nhiên có một chân đang tới gần, những tiếng chân
kéo dài " xoạt.. Xoạt .."
Một giọng nói vang lên " Chào Anh hai đi con ". Hô.... thì ra là bà của tôi đang bế cô em họ hai tháng tuổi của tôi đi xuống, tự mình hù mình trời ạ!
Good morning Nội Bà.
Good morning! Sao xuống ăn mà không mở đèn lên?
Con quên ạ!
Con quen a!
Sau đó bà tôi bể cô bé lại gần cái noi và dặt lên, khi nằm lên chiếc nôi củ mình cô bé cử "A.. A!! " như là muốn nói rằng "con muon được bế không muốn nằm ở đây ".
Đề bà mở hoạt hình cho con nhé!" Bà của tôi nói vậy" và đi lấy điều khiển TV. Bà nội mở Tom and Jerry ấy! Tôi nói vậy.
Rồi thì Bà của tôi đã mở Tom and Jerry cô bé đã không còn A... A.. nữa khi nhìn
thấy chú mèo Tom xuất hiện trên màng hình.
Tôi không biết cô bé có hiểu những gi đang xuất hiện trên màng hình không hay là chỉ hấp dẫn bởi những chuyển động đầy màu sắc. Ôi! tất nhiên là cái sau rồi.
Bà đi pha sữa cho con nhe cháu yêu của bà ! Giọng nói của bà tôi Vang lên. Sau khi bà pha sữa xong thì tôi về phòng, tôi cầm điện thoại của mình lên và bắt
đầu vào mục đích lên web. Ra rồi vào, vào rồi ra. Thời gian dần trôi qua và buổi
chiều cứ thế đến,
Tôi hỏi hai đứa Em của mình :" chiều nay ăn gì?
Cô Em gái của tôi bảo "Mình ăn gà được không ?"
Lại ăn gà à!?
Tôi xoay qua hỏi đứa em trai của Chiều nay muốn ăn
Ăn gà.
Ok vậy mình ăn gà. Không mình ăn thịt chiên Tôi vội vàng đổi nói.
Ok! Hai cô cậu vội vàng đồng ý.
Tôi không biết phải làm bây giờ còn hơn tiếng mới đến giờ cơm, vậy
có đến hai giờ rảnh phải làm bây giờ?
Tôi quyết định bên ngoài trong nhà khá ngột ngạt, ngoài hít thở trời một lát cũng tốt.
Hiện tại đầu hè nhiệt độ khá mát mẻ trời trong, gió nhẹ tôi đang trên một con đường rợp bóng cây xanh. Có những người giống như đang đi có những người đạp xe, ván với gia đình, bạn mình, cũng có những người một mình như tôi!
Tôi đã đi được khá xa rồi và giờ trước mặt tôi là một bãi cỏ xanh rộng rải có hai chú Nai đang vui đùa trên đó, xa xa là dẫy nhà dân hai bên là một khu rừng nhỏ. Những chú sóc đang vui đùa trên tán cây bên cạnh tôi, tiếp tục đi tới phía trước khoảng mười lăm phút thì tôi gặp một hồ nước phía bên trái tôi. Ở đây tôi có một tầm nhìn rất rộng, những đàn vịt trời đang kiếm ăn cạnh bờ hồ, xa hơn tý thì là một đôi bạn già đang bơi thuyền tiến về phía bên kia hồ. Nơi đó có một ngôi nhà nhỏ với mái nhà màu hồng và vách tường mọc đầy dây leo phía dưới những hàng hoa hồng nở rộ.
Đi thêm một lúc thì tôi về nhà chuẩn bị cơm chiều cho cả nhà... tôi bắt đầu ướp thịt để chiến, gọt bầu để nấu canh. Bà nội của tôi thì chuẩn bị thịt nướng, rau trộn và trứng để tôi chiên ... Sau khi các món ăn đã chuẩn bị xong thì chúng tôi ăn cơm, bữa cơm khá tẻ nhạt không ai nói chuyện cả chỉ có tiếng A... A... A.. của cô em họ của tôi đòi ăn thôi.
Ăn xong rửa chén rồi tôi về phòng và tiếp tục viết những gì dở dang của hồi đêm, viết một lúc thì tôi het ý ! dang lúc tôi không biết nên làm gì thì một bong bóng chát xuất hiện trên màng hình điện thoại của tôi.
Khỏe không con " Mẹ của Cô ấy"
Dạ con khỏe ạ! Cô khỏe không ạ!?
Cô khỏe con ạ! Hiện con đang làm gì vậy?
Con đang xoan văn bản ạ.
Thế thì con làm đi khi nào rảnh thì cô cháu ta tâm sự.
Không sao ạ! Hiện tại con cũng đang bí ý tưởng, không biết viết thế nào có một người nói chuyện thư giản một tý cũng tốt ạ!
Con thông minh mà !
Con ngốc chết đi được chứ thông minh gì Cô cứ trêu con.
Thật mà! Ngây từ đầu Cô đã thấy con rất dễ thương!
Cô nói thế làm con ngại !
Ngại gì con trai phải mạnh mẻ lên chứ ?
Nếu được khen nhiều như thế đổi làm ai cũng ngại thôi Cô a! với lại mặt con mỏng lắm không chịu được khen như thế đâu
Cô nói thật mà không tin con hỏi mợ của con xem thật không. Lâu nay con có nhấn tin cho con gái Cô không ?
Hôm qua Con mới nhắn, tin cho em ấy trước đó hơn 20 ngày thì không.
Thế thì con không mến con bé nên không biết nên nhắn gì
Con nói chuyện chán lắm. Cũng muốn nói chuyện nhưng không biết nói gì bắt đầu như thế nào, làm thế nào để cuộc trò chuyện được lâu hơn. Từ trước đến giờ con chưa bao giờ chủ động được nội dung của một cuộc trò chuyện, con không biết tại sao nữa.
Thế Con có thật lòng với con gái của cô không?
Có thưa cô
Có thế nào ?
Con thật lòng thương em Thảo dù thời gian tiếp xúc trò chuyện không nhiều nhưng con đã có rình cảm với em ấy.
Vậy được rồi Cô cảm ơn con!
Dạ! Con cảm ơn Cô!
Bye con!
Bye Cô !