Chereads / Thiên Bảo Chi Mệnh / Chapter 29 - Chỉ còn phòng đơn thôi ạ (18+)

Chapter 29 - Chỉ còn phòng đơn thôi ạ (18+)

Thời gian lúc này vẫn còn rất sớm, nếu bây giờ ngay lập tức tìm đến nhà Lê Trúc Anh vào giữa trưa thế này thì không phải phép cho lắm, nhưng nếu cứ đi ngoài trời thế này thì chẳng mấy chốc mà biến thành tảng thịt nướng.

- Em định lang thang ngoài đường giữa trưa nắng thế này à?

Phạm Nhật Mai cảm thấy hơi có lỗi trong lòng, tại vì cô mà hắn mới ra tay đánh người để rồi bọn họ phải lang thang ngoài đường giữa trưa nắng thế này. Thực ra đó cũng chẳng phải lỗi của Phạm Nhật Mai nếu có trách chỉ có thể trách bố mẹ nàng đã cho nàng vẻ ngoài xinh đẹp để rồi bị trêu ghẹo nên hắn mới phải gia tay dạy dỗ hai tên đó, cái cảnh thế này Trần Thiên Bảo đoán là sẽ còn phải làm nhiều mỗi khi hắn cùng nàng ra ngoài.

Phạm Nhật Mai nhìn xung quanh một lúc rồi chỉ tay về một hướng khuôn mặt nàng hơi đỏ lên nói:

- Hay là tụi mình vào đó nghỉ ngơi!

Trần Thiên Bảo nhìn theo hướng chỉ tay của Phạm Nhật Mai thì thấy một cái biển hiệu có hai chữ Thiên Đường. Đó là một cái khách sạn sang trọng. Đã mấy ngày không được ngủ đủ giấc nên Trần Thiên Bảo cũng muốn được ngủ một chút, không chần chừ lâu hắn gật đầu mang theo Phạm Nhật Mai với khuôn mặt mỗi lúc một đỏ lên đi vào Thiên Đường.

Một cô tiếp viên xinh đẹp đi đến trước mặt Trần Thiên Bảo.

- Cho tôi một phòng hai giường!

Cô tiếp viên hơi liếc mắt nhìn sang Phạm Nhật Mai rồi nở một nụ cười giống như nghĩ đến vấn đề gì đó nói:

- Chỉ còn phòng một giường thôi có được không ạ?

Trần Thiên Bảo cũng không nghĩ ngợi nhiều còn phòng một giường thì lấy một giường, lúc này hắn cũng đã cảm thấy mệt mỏi. Nếu là trước kia dưới thời tiết khắc nghiệt như thế nào cũng không ảnh hưởng đến cơ thể hắn, đã từng có khoảng thời gian Trần Thiên Bảo truy lùng tội phạm trong rừng Amazon mà không cần ngủ trong vòng 1 tuần liền. Nhưng ở thời điểm hiện tại, trong hai ngày vừa rồi hắn chỉ được ngủ khoảng 3 tiếng, đối với cơ thể này như vậy là quá ít. Ngoài trời còn chiếu xuống những tia nắng lên đến gần 40 độ nên hắn cũng không muốn phải đến một khách sạn nào khác nữa.

Hai người bọn họ nhanh chóng đi theo tiếp viên lên phòng vừa đặt, Phạm Nhật Mai chỉ chậm rãi đi sau lưng hắn mà không nói gì, khuôn mặt cô liên tục cúi gằm xuống nhìn vào đôi tay đang vân vê vạt áo sơ mi.

Ngay khi vừa mới vào phòng Phạm Nhật Mai liền trốn trong nhà tắm, Trần Thiên Bảo tính nhường lại cái giường êm ái cho Phạm Nhật Mai nhưng hắn nghĩ nàng đang tắm nên muốn nằm lên giường một lúc, khi nào Phạm Nhật Mai ra thì sẽ để cô nằm trên giường còn mình sẽ xuống đất để nằm.

Trần Thiên Bảo nằm trên giường một lúc khá lâu rồi vẫn không thấy Phạm Nhật Mai ra, đôi mắt hắn từ từ nhắm lại chìm vào cơn buồn ngủ.

Phạm Nhật Mai ở trong nhà tắm hơn nửa tiếng mới mở hé cửa nhà tắm ra thì thấy Trần Thiên Bảo đã nhắm chặt hai mắt, lúc này cô mới chậm rãi bước ra, trên người nàng chỉ quấn một chiếc khăn tắm dài quá đầu gối một chút, mái tóc vẫn còn hơi ẩm ướt tỏa ra hương thơm bồ kết, có lẽ do nàng thường xuyên sử dụng nó nên mới giữ được mùi hương lâu như vậy.

Phạm Nhật Mai nhón chân đi đến bên giường không phát ra tiếng động rồi nhẹ nhàng nằm xuống quay lưng lại với Trần Thiên Bảo, mặc dù trong phòng đã bật điều hoà mát lạnh nhưng khuôn mặt nàng không hiểu sao vẫn liên tục ửng hồng.

Trần Thiên Bảo trong cơn mê ngủ cảm thấy một mùi hương ngào ngạt mang theo một chút quyến rũ ở bên cạnh, hắn cảm thấy mùi hương này vừa xa lạ lại có một chút quen thuộc, trong đầu hắn bất giác hiện liên một hình ảnh mờ ảo của một người con gái, người đó là người mà hơn một tháng trước sắp trở thành vợ của hắn, nhưng sự cố Tử Thần phá đám nên phải đến vài ngày trước hắn mới đeo vào tay nàng chiếc nhẫn đính hôn giá trị có khắc tên của hắn và nàng Trần Thiên Bảo-Nguyễn Gia Hân.

Hình ảnh Nguyễn Gia Hân trong đầu hắn từ từ nhoè đi rồi thay thế vào đó là Phạm Nhật Mai, bất giấc Trần Thiên Bảo nhận ra Phạm Nhật Mai đã chiếm lấy một phần tâm trí hắn, cũng đúng thôi hắn đã đảm bảo với nàng sẽ lấy nàng làm vợ, lời Trần Thiên Bảo nói ra chưa từng rút lại, hắn đã đảm bảo chuyện gì thì phải thực hiện cho bằng được mới thôi, nhưng giờ phút này dường như vị thế của Phạm Nhật Mai trong lòng hắn không chỉ là phải vì chịu trách nhiệm nữa mà trái tim hắn đang từ từ mở cửa cho nàng bước vào. Trái tim sắt đá của một Interpol cấp cao Trần Thiên Bảo đã từng vì Nguyễn Gia Hân mà khiến cho một cô gái dám hi sinh bản thân vì hắn phải chịu tổn thương. Vậy mà giờ phút này nó đang từ từ mở ra một cánh cửa để chào đón một cô gái không phải Nguyễn Gia Hân.

Trần Thiên Bảo vô thức vòng tay sang bên cạnh đặt lên vòng eo mảnh mai dưới lớp khăn tắm của Phạm Nhật Mai, cảm nhận được vòng tay của hắn cơ thể nàng lập tức cảm thấy căng thẳng không dám cử động. Khoảng thời gian từ lúc Phạm Nhật Mai nằm lên giường đến giờ nàng chưa ngủ được một chút nào, trong lòng nàng cứ cảm thấy hồi hộp lo sợ.

Trần Thiên Bảo chỉ đưa tay qua ôm lấy vòng eo của Phạm Nhật Mai mà không làm gì khác, nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ khiến cho cơ thể nàng không dám nhúc nhích một chút nào.

Bởi vì đang ôm Phạm Nhật Mai trong tay, mà nàng lại đang quay lưng về phía hắn nên hương thơm từ mái tóc còn có chút hơi ẩm trực tiếp tràn vào mũi Trần Thiên Bảo.

Hắn từ từ tỉnh lại liền phát hiện trong tay mình đang ôm một người con gái, ngay lập tức Trần Thiên Bảo biết đó là Phạm Nhật Mai hắn chuẩn bị đứng lên nhường lại giường cho nàng. Đột nhiên Phạm Nhật Mai trở mình quay lại đối mặt với Trần Thiên Bảo, trên cơ thể nàng không mặc quần áo mà chỉ quấn một chiếc khăn tắm việc trở mình của Phạm Nhật Mai khiến khăn tắm bung ra, điều đáng nói là đằng sau lớp khăn tắm hoàn toàn là cơ thể trần trụi của nàng mà không hề có một kiện nội y nào.

"Tâm hồn" to, tròn, trắng trẻo, nhũ hoa hồng hào, vòng eo thon gọn, nơi hạ thân một đám lông mềm mại của một thiếu nữ mới lớn, hai mép thịt hồng hào. Tất cả mọi thứ đều đập vào mắt Trần Thiên Bảo, hơi thở của hắn bắt đầu trở nên nặng nề, địa phượng cách rốn 20 centimet về phía mặt đất từ từ đội lên một lớp quần như muốn xông ra ngoài và hét lên: "Ở trong đó ta không thở được, ta không thở được!"

Ánh mắt Trần Thiên Bảo chăm chăm nhìn lên cơ thể của Phạm Nhật Mai giống như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy. Nhìn vào đôi môi hồng hào tự nhiên của nàng đang khẽ hé ra Trần Thiên Bảo không kìm được nữa chậm rãi nhích lại gần đặt lên đó một nụ hôn, đầu lưỡi hai người vươn ra quấn quýt giống như một cặp đôi gặp lại sau nhiều năm xa cách. m thanh của nụ hôn mạnh mẽ vàng vọng khắp phòng:

- Chụt....chụt!

Cánh tay Trần Thiên Bảo bắt đầu chu du trên cơ thể Phạm Nhật Mai, ban đầu là vuốt ve lớp da lưng mịn màng tồi từ từ hướng lên nhanh chóng đặt lên bầu ngực tròn trĩnh của nàng.

- Ưhh...!!!

Một tiếng rên kiều diễm phát ra từ trong cổ họng của Phạm Nhật Mai, nó giống như một bàn đạp giúp Trần Thiên Bảo khám phá ra nơi nào mình cần thưởng thức, hắn nhanh chóng tách ra khỏi đôi môi của Phạm Nhật Mai, ánh mắt nàng hơi hé ra nhìn vào hắn rồi lại ngượng ngùng khép lại, điều này giống như muốn nói lên rằng hãy làm bất cứ điều gì anh muốn, em sẽ không cản lại đâu vậy.

Trần Thiên Bảo nhẹ nhàng lật ngửa Phạm Nhật Mai lên, cái lưỡi ướt át của hắn vươn ra từ từ rà xuống qua vùng cổ rồi đến khoảng ngực trắng ngần, rất nhanh chóng nó đã đi đến một khe núi rồi dừng lại như đang phân vân xem nên khám phá ngọn núi nào trước.

Môi Trần Thiên Bảo hé ra ngậm lấy nhũ hoa bên trái của Phạm Nhật Mai, bởi vì bầu ngực bên phải đang được nắn bóp bởi bàn tay của hắn.

- Aa...Ưm Ưm! Mạnh lên anh ơi!

Trần Thiên Bảo tăng thêm một chút lực vào tay, đồng thời miệng hắn cũng mút mạnh nhũ hoa đã săn cứng của Phạm Nhật Mai. Cánh tay còn lại của Trần Thiên Bảo không biết làm gì liền từ từ tìm đến vùng đất thần bí. Bàn tay hắn vuốt ve lên bụng nàng một chút rồi mới tiến dần xuống phía dưới, đi qua một lớp lông mịn màng rồi mới chạm lên khe thịt đã sớm ướt át.

Tay hắn vừa chạm vào khu vực nhạy cảm nhất thì hông của Phạm Nhật Mai cũng nhướn lên, miệng nàng cũng phát ra tiếng rên rỉ mãnh liệt kèm theo những tiếng thở dốc dữ dội:

- Hừ....Hừ....Ahh....Ahh....!

Không để Phạm Nhật Mai chờ lâu, ngón tay Trần Thiên Bảo vuốt lên khe thịt ướt át của nàng, Trần Thiên Bảo rời miệng khỏi nhũ hoa hồng hào hướng lên đôi môi đang mấy máy những tiếng rên rỉ mê người của nàng hôn lên, không cần hắn phải tìm kiếm đầu lưỡi của Phạm Nhật Mai đã vươn ra để hắn ngậm lấy. Một ngón tay Trần Thiên Bảo chậm rãi tiến vào trong hang động ướt át của nàng, chỉ một ngón tay thôi đã cảm nhận được khe thịt Phạm Nhật Mai đang mạnh mẽ co bóp. Cảm thấy sự xâm nhập nơi hạ thân, cơ thể Phạm Nhật Mai ngay lập tức có phản ứng, đầu lưỡi nàng đang bị Trần Thiên Bảo ngậm vào trong miệng liền rụt lại, hông nàng khẽ nhướn lên, từ trong cổ họng liên tục phát ra tiếng rên ri:

- Ahhh....Ahhh...!!!!

Tốc độ ngón tay Trần Thiên Bảo ban đầu còn chậm rãi nhẹ nhàng cho đến khi cảm thấy hạ thân Phạm Nhật Mai đã quen liền gia tăng tốc độ. Theo đó tiếng rên rỉ của nàng cũng tăng lên:

- Ưhhhhhh...ahhh....em chết mất....sướng quá anh ơi.....!!!

Cơ thể Phạm Nhật Mai khẽ run lên.

- Ahhhhhh.....!!!

Một tiếng rên dài phát ra. Kèm theo đó Trần Thiên Bảo cũng cảm nhận được ngón tay mình đang bị bóp lấy một cách mạnh mẽ, một dòng nước ấm tuôn ra.

Trong đầu Trần Thiên Bảo bất chợt hình thành một luồng suy nghĩ không biết thứ nước ấy có mùi vị như thế nào, ngay lập tức hắn tách ra khỏi đôi môi ướt át của Phạm Nhật Mai rồi từ từ hướng xuống nơi hạ thân của nàng, chẳng mất quá nhiều thời gian, vùng đất thần bí của Phạm Nhật Mai đã xuất hiện trước mắt hắn, trước đó Phạm Nhật Mai đã ngâm mình trong nhà tắm khá lâu, mùi sữa tắm phảng phất càng làm suy nghĩ muốn được nếm thử mùi vị của thứ nước đó trong đầu Trần Thiên Bảo tăng lên. Hắn nhẹ nhàng hôn lên hai mép thịt đã đỏ ửng sau cơn cực khoái đầu tiên của Phạm Nhật Mai. Một mùi vị ngai ngái tràn vào trong miệng Trần Thiên Bảo, sau cơn cực khoái dòng nước ấm áp từ trong cơ thể Phạm Nhật Mai vẫn không ngừng tuôn ra, Trần Thiên Bảo không bỏ phí đều nuốt hết tất cả.

Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận trọn vẹn một cuộc giao hoan, trước đó lần đầu của hắn cũng là lần đầu của Phạm Nhật Mai xảy ra trong bệnh viện với tình trạng hai người đều mất ý thức. Ở kiếp trước Trần Thiên Bảo cũng chưa từng quan hệ với Nguyễn Gia Hân lần nào vì hắn muốn có một ngày cưới thật trọn vẹn.

Lúc mày Trần Thiên Bảo đưa đầu lưỡi ra quét một vòng lên khe thịt của Phạm Nhật Mai:

- Ahhhhh....! Sướng quá anh ơi....em chết mất....!!

Hai tay Phạm Nhật Mai luồn vào tóc Trần Thiên Bảo nửa muốn đẩy ra nửa lại muốn kéo vào, nhưng phần kéo vào có lẽ là nhiều hơn. Trần Thiên Bảo liên tục quét lưỡi lên khe thịt đỏ ửng ướt át của Phạm Nhật Mai. Cho đến khi một dòng nước từ trong khe suối mạnh mẽ tuôn ra hắn mới ngừng lại để nuốt xuống tất cả dòng nước từ cơ thể Phạm Nhật Mai, thứ nước mà chỉ một người duy nhất trên đời được uống là Trần Thiên Bảo.

Trần Thiên Bảo hơi có chút tiếc nuối rời khỏi khu vực hấp dẫn, điều hoà liên tục tỏa ra những luồng khí mát lạnh cũng không át đi được huyết dịch trong cơ thể hắn đang sôi lên, Trần Thiên Bảo chỉ mất vài giây đã trút bỏ toàn bộ y phục trên cơ thể, cây hung khí 100% làm từ thịt lúc này mới mạnh mẽ bung ra, nó ngóc đầu lên một cách kiêu hãnh.

Cơ thể Phạm Nhật Mai sau hai lần đạt cực khoái đã xụi lơ nằm bệt xuống giường, đôi môi nàng hé ra tham lam hít thở không khí, ánh mắt nàng hơi lim dim đầu thoả mãn. Trần Thiên Bảo hôn lên môi nàng một cái rồi nhẹ nhàng xoa bóp "tâm hồn" to trắng và tròn. Hắn lại một lần nữa ngậm lấy một bên nhũ hoa mụt một cách nhẹ nhàng.

- Ưmmm...!!!

Tiếng rên của Phạm Nhật Mai bắt đầu có một chút uể oải.

Cây côn thịt nóng hổi của Trần Thiên Bảo thỉnh thoảng lại chạm vào đùi của nàng, Phạm Nhật Mai khẽ đưa bàn tay đang rảnh rỗi tìm kiếm vật nóng hổi đó. Vài giây sau bàn tay mềm mại của nàng đã cầm lên côn thịt nóng hổi đó, tay nàng hơi run lên một chút rồi theo bản năng chậm rãi vuốt ve.

Trần Thiên Bảo dừng công việc đang làm lại cầm lấy cổ tay đang vuốt ve cây hung khí của mình, bàn tay nàng quá mềm mại nếu còn để nàng tiếp tục nữa thì hắn sẽ đầu hàng cuộc chơi này mất.

Trần Thiên Bảo cầm hai chân của Phạm Nhật Mai đưa sang hai bên phơi bày toàn bộ khe thịt hồng hào, hắn đặt cây hung khí trước cửa mình Phạm Nhật Mai rồi khẽ thì thầm vào tai nàng:

- Anh vào nhé!

- Ưmmm...!

Phạm Nhật Mai không nói rõ thành lời mà chỉ rên lên một tiếng, bấy nhiêu đó cũng giống như một liều thuốc giúp Trần Thiên Bảo bắt đầu đẩy cây côn thịt vào trong hang động ẩm ướt, khe thịt ấm nóng của Phạm Nhật Mai từ từ nuốt lấy hung khí của Trần Thiên Bảo.

Hai tay Phạm Nhật Mai nắm chặt lấy ga trải giường, hai chân nàng tì xuống mặt giường làm điểm tựa nhướn vòng eo mỏng manh lên giúp hạ thân dễ dàng đón nhận kẻ lạ mặt đang xâm nhập.

Hắn đi vào đến đâu là Phạm Nhật Mai lại rên rỉ thành tiếng đến đó:

- Ahh...Ưhh.. Em chết mất!! Sướng quá anh ơi!

Trần Thiên Bảo sau khe đẩy toàn bộ côn thịt vào không vội vã động thân mà từ từ cảm nhận sự co bóp nơi hạ thân của Phạm Nhật Mai, trước đó mặc dù là lần đầu của hắn cũng như Phạm Nhật Mai nhưng lại không thể cảm nhận được gì vì mất ý thức, đây có thể coi là lần đầu tiên hắn chính thức mây mưa cùng một người con gái.

Sau khi cảm thấy đã quen rồi Trần Thiên Bảo khẽ rút ra rồi lại đẩy vào, hắn dần dần gia tăng tốc độ.

- Ưhh...ưh...ưh...! Sướng...quá anh ơi....mạnh lên một chút!

Trần Thiên Bảo ngay lập tức gia tăng tốc độ, hắn đưa hai tay đặt lên bầu ngực của Phạm Nhật Mai đang đung đưa trước mặt rồi nhẹ nhàng xoa nắn. Thời điểm hắn cảm thấy khi thịt Phạm Nhật Mai đang bắt đầu co bóp mạnh mẽ liền rời tay từ bầu ngực tròn trĩnh của nàng đặt lên vòng eo, hạ thân hắn cũng theo đó gia tăng tốc độ.

"Bạch....Bạch...bạch..."

Tiếng da thịt va chạm cứ thế liên tục vang lên trong căn phòng khách sạn sang trọng.

- Ưh..sướng quá Bảo ơi...Em sướng quá...Em chết mất!!!

Trần Thiên Bảo biết cơn cực khoái thứ 3 của Phạm Nhật Mai đang kéo đến liền gia tăng tốc độ lên tối đa.

- Ahhhhhhh.....Em ra!

Trần Thiên Bảo ngay lúc đó cũng cảm thấy một dòng nước giống như muốn đẩy côn thịt của hắn ra ngoài, cơn co bóp của Phạm Nhật Mai cũng khiến hắn không kìm được nữa, đẩy thêm vài cái, một loại cảm giác lần đầu Trần Thiên Bảo cảm thấy xuất hiện mạnh mẽ dâng lên, hắn rút cây côn thịt của mình ra khỏi hang động của Phạm Nhật Mai, ngay sau đó một đoàn chất lỏng màu trắng đặc sệt từ đó cũng phun lên bụng nàng, vài giọt còn bay lên ngực Phạm Nhật Mai.

Thời điểm đó Trần Thiên Bảo cũng lấy lại một chút tỉnh táo, hắn không thể xuất vào cơ thể nàng được, dù sao Phạm Nhật Mai cũng mới chỉ lên lớp 12, còn chưa tốt nghiệp trung học mà đã có thai có thể khiến bạn bè chê cười nàng. Chưa nói đến chuyện đó, ông Phạm Quang Vinh bố của Phạm Nhật Mai là một doanh nhân giàu nhất Việt Nam, nếu con gái ông có thai trước khi tốt nghiệp trung học có thể khiến ông mất hết mặt mũi, đến lúc đó có trời cũng không đảm bảo được bố nàng có thiến hắn hay không.

Trần Thiên Bảo với tay lấy hộp khăn ướt rút ra giúp Phạm Nhật Mai lau cơ thể, sau ba lần cực khoái nàng đã không còn sức để làm việc khác nữa rồi. Chân tay nàng lúc này đang run rẩy khó có thể cầm nổi vật gì.

Trần Thiên Bảo nhẹ nhàng giúp nàng lau sạch toàn bộ cơ thể rồi nằm xuống ôm lấy nàng vào lòng kéo chăn đắp lên người cả hai rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.