Chereads / [ Đồng Nhân Fairy Tail ] The Fairy Tale Of A Normal Girl / Chapter 11 - The Fairy Tale 11: Lập Team Làm Nhiệm Vụ Nào! (2)

Chapter 11 - The Fairy Tale 11: Lập Team Làm Nhiệm Vụ Nào! (2)

Ở trên một bãi đất trống khá rộng rãi, team của Pandora đang nghỉ ngơi tại đó. Đống lửa đã tắt từ lâu, chỉ còn lại tro tàn. Natsu nằm dạng chân tay một cách thoải mái nhất để ngủ, Happy nằm ngay trên bụng cậu ta. Gray thì dựa vào một thân cây khoanh tay yên giấc. Erza cũng dựa vào thân cây khác, dưới chân một bên là Lucy, một bên là Pandora.

-" Um... Sáng rồi sao...? "- Cô gái nhỏ khẽ cựa mình rồi tỉnh giấc.

-" Pandora, em dậy rồi à? "

-" Lucy- nee cũng vậy nhỉ? "- Pandora nhìn thiếu nữ tóc vàng rồi dụi dụi mắt ngồi lên.

-" Em ngủ ngon chứ? "

-" Không đến nỗi ạ. Chị thì sao? "- Nói vậy thôi chứ người cô ê hết cả. Không có nệm êm giường ấm, mặt đất thì lạnh lẽo, chẳng thoải mái chút nào. Đã thế thi thoảng còn bị muỗi đốt dù ��ã đắp một lớp chăn kín người.

-" Ha ha... Chị cũng mới ngủ ngoài trời gần đây thôi nên vẫn không quen lắm. Người có chút đau nhức rồi. "- Lucy cười xuề xoà đấm đấm lưng.

-" Hai người cũng sẽ quen sớm thôi. "- Erza mở mắt mỉm cười nhẹ nhàng.

-" Erza- nee chắc hẳn đã quen rồi... "

-" Ừ, chị đã làm lâu rồi mà. "

-" Chúng ta mau gọi họ dậy rồi đi vào thành phố đi. Khách hàng nói chờ ở đó đấy. "

-" Được. "

Không mất quá lâu thời gian của Erza để gọi Natsu, Gray lẫn Happy dậy. Pandora và Lucy đi vệ sinh cá nhân và tìm một số gì đó ăn được để làm bữa sáng cho mọi người. Xong chuyện, cả team xuất phát khi mặt trời lên gần giữa đỉnh.

Khách hàng của họ là gia đình muốn đến Sin- một bán đảo phía Nam. Bọn họ có nhiều đồ quý giá, không thể tự bảo vệ hết được nên mới cầu trợ giúp từ Hội Pháp Sư.

Gia đình gồm vợ chồng cùng hai đứa con, cặp vợ chồng còn khá trẻ, người con trai lớn khoảng 19- 20 còn con gái út thì sàng sàng bằng Pandora mà thôi. Chuyến đi dự tính mất ba ngày để đến được Sin. Và hôm nay, chính là ngày xuất phát đầu tiên.

-" Bố à, có thật họ sẽ bảo vệ được chúng ta không? "- Anh chàng tóc nâu thì thầm, khẽ đưa mắt nhìn đám người đang ồn ào trong xe.

-" Đương nhiên rồi con trai, họ là thành viên của Hội Pháp Sư nổi tiếng đấy! "- Ông bố trả lời, dùng roi vụt một phát vào mông con heo màu tím. Nó ré lên rồi bắt đầu tăng tốc.

-" Bố nói vậy chứ con thấy họ chả đáng tin chút nào. Hai thằng con trai chả ra gì, chỉ biết cãi nhau. Cô gái tóc vàng... khụ khụ... ăn mặc thật hở hang. Cô mặc giáp kia coi vẻ tạm được đi. Con mèo xanh kia cũng là một pháp sư ư? Hơn nữa có cả trẻ con! Đứa bé kia trông cũng chỉ sàng tuổi Jolly nhà mình. "- Chàng trai quét mắt nhìn cả team một lượt, cuối cùng dừng ở Pandora đang chăm chú chỉnh lại dây đàn Violin. Không hiểu sao càng nhìn cô bé anh lại cảm thấy mặt càng nóng ran nên vội vã quay đi.

-" Đừng vô lễ như vậy chứ Alan! "- Người phụ nữ nạt một tiếng.

-" Con nói đúng mà. "- Anh ta bĩu môi đáp.

-" Nii- chan, cô bạn đó có mái tóc thật lạ... mà cũng thật đẹp nữa... "- Bỗng mép áo c���a Alan bị kéo nhẹ, cúi xuống liền thấy đứa em gái dễ thương của mình đang vén rèm nhìn vào trong bằng ánh mắt lấp lánh.

-" ... "- Một lần nữa anh lại nhìn cô bé có đôi mắt trong xanh không gợn sóng.

Không hề có chút cảm xúc nào trong đó.

Tĩnh lặng như mặt nước vậy.

Những ngón tay trắng nõn mềm mại di chuyển trên dây đàn. Mái tóc lạ mắt trượt nhẹ trên gò má, đôi môi đỏ mọng hơi mím lại. Cô ấy giống như một thiên thần nhỏ bé. Sự tĩnh lặng trái ngược với đám người đang ồn ào bên cạnh.

Alan không thể rời mắt được dù anh biết mình không nên nhìn chằm chằm người ta như vậy. Anh đã cố nhắm mắt nhưng không làm nổi.

Không thể ngừng được.

-" Mọi người, chuẩn bị chiến đấu thôi. "- Hai hàng lông mày thanh tú bỗng nhíu lại, Pandora đứng dậy nhìn cả team. Sau đó cô đưa mắt lên, không phải chỉ nhìn tấm vải bao bọc xe mà nhìn về một nơi rất xa.

Alan thấy vậy liền giật mình quay ra ngoài. Dù đã lấy tay che đi nhưng vẫn không thể che hết khuôn mặt đang đỏ bừng nóng ran của anh. Anh đã nghĩ gì khi nhìn chăm chăm vào một đứa bé bằng tuổi em mình với đôi mắt như vậy chứ!

-" Có chuyện gì sao? "- Erza đến gần Pandora hỏi.

-" Có một băng cướp đang rình mò chúng ta. Cách khoảng 500m và dần dần di chuyển về phía này. "

-" Sao em biết hay vậy? "- Lucy tỏ vẻ ngạc nhiên.

-" Lucy- nee, là một pháp sư âm thanh, em rất mẫn cảm với nó. Hiện tại phạm vi nghe của em khoảng 600m, đoán chừng nếu em càng tiến bộ thì nó sẽ càng tăng theo. "- Cô trả lời, tay sẵn sàng để Violin lên vai.

Alan nghe được liền có chút chột dạ, khuôn mặt mới bớt đỏ lại tiếp tục đỏ thêm.

-" Chẳng lẽ vừa nãy mình nói gì cô bé đó nghe thấy hết rồi? "

-" Chúng ta mới vào rừng mà đã gặp cướp rồi. Thật tình chẳng may mắn chút nào. "- Lucy thở dài chán nản.

-" Luce! Đây không phải là may mắn mà là rất may mắn! Tớ ngồi nãy giờ chán lắm rồi! "- Trái với cái biểu cảm của Lucy, trông Natsu vui vẻ ra mặt.

-" Aye! "

-" Tôi muốn xem chúng có gì đấy. "- Gray nhếch môi nói, hai tay đút túi quần tăng thêm độ " ngầu " của anh ta.

-" Gray, quần áo. "- Erza nhắc vỏn vẹn ba chữ nhưng đủ để Gray hét toáng lên lăng xăng đi tìm quần áo của mình.

Cô rất thắc mắc tại sao anh ta có thể lột quần áo nhanh vậy nhỉ? Ngoảnh đi ngoảnh lại đã thấy nude ( Khoả thân ) rồi!

-" Chúng có khoảng bốn mươi tên. Đoán chừng đều có vũ khí cả. Bọn chúng gần như bao vây chúng ta rồi. Việc lao ra là sớm hay muộn thôi. "

-" Chúng ta nên làm gì đây? "- Nữ Tinh Linh pháp sư khoanh tay nghiêm túc hỏi.

-" Còn gì nữa ngoài việc lao ra đập tụi nó một trận chứ! "

-" Cậu hấp tấp quá đấy! "

-" Chúng ta nên bảo với họ trước đã. "

-" Em nghĩ chúng ta cứ để yên coi như không biết gì đi. Đó sẽ là một kế hoạch đầy bất ngờ và vô cùng thú vị! "- Pandora cười khẽ, đôi mắt ánh lên sự nguy hiểm khôn lường.

_o0o_

-" Đại ca, chúng ta xông ra được chưa? "- Có giọng nói phát ra trong những cành cây rậm rạp.

-" Mày nóng vội cái gì. Cứ yên đó cho tao. Nghe hiệu mới được phép xông ra. "- David- kẻ được gọi là " đ��i ca " trầm giọng đáp lại.

Hắn là một kẻ to cao lực lưỡng, làn da đen bóng khỏe khoắn cùng cái đầu trọc lóc. Trên cơ thể hắn chi chít sẹo, mặt cũng không ngoại trừ. Áo giáp sắt, thanh kiếm giắt bên hông, đôi giày da sờn cũ cùng đôi bao tay đã bạc màu. Dáng vẻ bặm trợn đúng chuẩn của một tướng cướp.

-" Đại ca! Có hai con nhỏ từ trong đi ra! Trông ngon lắm! Nhìn bộ ngực kìa. "- Raise, kẻ lúc nãy tiếp tục nói, đôi mắt không dời chiếc xe.

Lucy và Erza trong bộ váy như hai cô gái nhà nông bình thường bước ra, nói gì đó với gia đình kia khiến họ hơi ngạc nhiên rồi đi vào trong. Cả hai đang thay bố con họ điều khiển xe heo :)))

-" Cũng được đấy. Hai con nhỏ đó thuộc về tao. "- David liếm môi, ánh mắt nóng rực bắn về Erza lẫn Lucy khiến hai người cảm thấy cực kỳ khó chịu nhưng cố không biểu lộ ra ngoài.

-" Vâng đại ca. "- Raise tỏ vẻ tiếc nuối ra mặt, gã nhanh chóng giấu nó đi ngay vì sợ David nhìn thấy.

-" Mong đại ca chơi nhẹ nhàng một chút. Mấy lần trước còn lại tã quá không chơi nổi. "

-" Chuẩn bị đi, Raise. "

-" Chuẩn bị gì thế? "

-" Mày bị ngu à? Đương nhiên là cướp cái xe đó lấy của cải rồi giết lũ người kia rồi. Ngoại trừ hai con đàn bà kia. "

-" Thế à? "

-" Còn hỏi? Hôm nay mày gan to nhỉ? "- David nhăn mày quay sang ngang định đấm cho thằng đàn em một cái nhưng không hề thấy ai.

-" Tìm gì đấy? Tao ở đây cơ. "- Có gì đó chọc vào lưng hắn, David ngay lập tức quay lại rút ra một con dao găm.

Natsu lơ lửng trên không nhờ sự trợ giúp của Happy mà nhăn răng cười với tên cướp trước mặt. Anh hơi giơ tay lên rồi siết chặt thành nắm đấm. Một ngọn lửa bùng cháy, Natsu vung tay về David nhưng hắn nhanh chóng dùng con dao chắn trước mặt. Dù đỡ được chiêu đó nhưng David vẫn bị hất văng ra khỏi cành cây, lao về phía chiếc xe.

-" Khốn kiếp! "- Hắn chửi thề rồi nhanh chóng lấy lại thăng bằng đáp xuống đất.

-" Raise! Router! Chúng mày đâu rồi! Tập hợp!! "

Im lặng...

Một mảnh trời im lặng không tiếng động...

-" Mày định gọi đám đàn em à? Chúng không trả lời mày được đâu. "- Natsu đã đuổi kịp, anh đáp xuống đứng bên trái David.

-" Cái gì?! "

-" Ôi chà. Có vẻ như chỉ còn mình mày thôi nhỉ. "- Gray bước ra từ bụi cỏ bên phải của tên tướng cướp, tay túm tóc lôi xềnh xệch một tên béo ú trông tả tơi thực sự. Anh hơi dùng lực ném tên mập đó về phía David.

-" Router! Mày! "- Gã mau chóng né đi, cúi xuống nhìn tên mập đó rồi trừng mắt với Gray.

-" Xin lỗi... đại ca... Chúng tập kích tụi em... "- Router chật vật bò đến ôm chân của David nhưng bị gã chán ghét đạp văng ra.

-" Mày! Sao mày dám làm thế?! Không phải nó là đồng đội của mày sao?! "- Natsu gầm lên đầy tức giận.

-" Tao không cần những thằng vô dụng! Đúng là chỉ biết ăn cho rửng mỡ mà không biết làm gì cả! "- David đay nghiến Router bằng những cú đạp, còn tên mập đó chỉ biết run rẩy ôm đầu hứng chịu cơn thịnh nộ giáng lên mình.

-" Đủ rồi! Karryu no Tekken! "- Hoả pháp sư giận dữ lấy đà lao đến với cú đấm rực lửa. Tiếc là tên tướng cướp vẫn tránh được dù hơi chật vật một chút.

-" Tại sao tụi mày lại biết được bọn tao đang theo dõi mà phục kích lại hả?! "

-" Muốn biết à? "- Một giọng nói truyền đến từ đằng sau. David giật phắt người quay lại.

Một đứa bé có mái tóc hồng phấn dài gần chạm đầu gối nhưng từ hông lại là màu tím nhạt. Không chỉ thế, nó còn đan xen những sợi tóc màu xanh nước biển như đôi mắt của con bé vậy.

Kì lạ, nhưng tuyệt đẹp.

Làn da trắng như gốm sứ, bờ môi đỏ mọng khẽ nhếch thành một nụ cười nhẹ. Ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào David làm tâm hồn hắn khẽ run lên bần bật.

Trên bờ vai nhỏ nhắn đặt một cây đàn Violin màu nâu bóng mượt mới tinh. Trong tay phải là dây vĩ, nó hơi kề vào dây đàn như sẵn sàng kéo lên giai điệu bất cứ lúc nào.

Cô lơ lửng trên không, tà váy chuyển động lên xuống như có gió thổi, mái tóc bồng bềnh uốn lượn như theo nhịp nhạc. David không biết gã có nhầm không khi thấy đằng sau thấp thoáng đôi cánh trắng muốt.

Khung cảnh lung linh như thấy một nữ thần giáng thế khiến ai ai cũng bị mê hoặc. Dù là nam, là nữ hay là động vật đi chăng nữa.

Tất cả đều không thoát được thứ bùa mê đầy mị hoặc mà nguy hiểm này.

( Con bé không có ngực đâu các bác ạ =))) Mới 9 tuổi thôi :))) )

-" Sao thế? Hỡi tướng cướp kia? "- Pandora gọi một cách trịnh trọng nhưng thật ra đang mỉa mai.

-" A! Bạn pháp sư! "- Cô bé Jolly ngạc nhiên thốt lên.

-" Cô bé đó mới ở ngay sau mình mà?! "- Alan giật mình quay lại đằng sau, bóng dáng Pandora thật sự không còn ở đó nữa.

-" Chết tiệt! "- David rủa thầm.

Con nhỏ đó nói khiến đầu óc hắn mụ mị cả đi. Cơ thể không thể cử động được. Nó chẳng thèm nghe mệnh lệnh của hắn chút nào!

Nguy hiểm!

Con ranh trước mặt cực kì nguy hiểm!

Linh tính của David mách bảo hắn như vậy!

Cần mau chóng trở lại bình thường!

Nhưng phải làm thế nào đây? Đến một ngón tay còn không cử động nổi mà...

-" Tao không thể thua được! Tao là... tao là David! David Tử Đao! Không chỉ vì một con ranh mà chùn bước được! "

Hắn gồng người đến nỗi nổi gân xanh.

Từng chút một...

Từng chút một...

Sắp được rồi...

-" GAA!!!! "- David ngửa mặt gầm lên một tiếng rung động một vùng.

Cuối cùng hắn cũng thoát được.

-" Ora, đã thoát được rồi à? Xem nào... Có 5' thôi sao... Haiz... "- Pandora khẽ thở dài.

-" Làm sao chúng mày biết được?! "

-" Do pháp thuật của tôi đấy. Là một pháp sư âm thanh, tôi có thể nghe được dù rất xa. Đương nhiên phải nằm trong giới hạn của tôi rồi. Nó khá hữu ích nhỉ? "

-" Mày... "

-" A! Còn về đồng đội của ngươi nữa nhỉ? Để xem... Sau khi biết các ngươi theo dõi, tôi đã đưa Lucy- nee và Erza- nee ra để đánh lạc hướng. Đồng thời cho gia đình họ vào để được bảo hộ an toàn dưới pháp thuật của tôi. Dưới sự trợ giúp xíu xiu, bạn mèo nhỏ dễ thương của chúng ta đạt tốc độ gần ngang tốc độ ánh sáng đưa Natsu- nii và Gray-nii ra ngoài xử đẹp đám đàn em của ngươi. Với tốc độ đó thì mắt thường chẳng nhìn ra đâu, như gió thoảng qua thôi. "

-" Con ranh! "- Hắn tức điên lên, rút kiếm từ bên hông chém tới.

-" Pandora! "- Dù biết cô có thể tự tạo hộ thuẫn bảo vệ mình nhưng Lucy vẫn không kìm được hô lên.

-" Đáng tiếc! "- Mũi kiếm sắc bén đó thật sự chẳng chạm vào được Pandora mà bị hất văng lại ngay lập tức.

Cô kéo nhẹ dây vĩ, ba khuông nhạc bay ra cuốn chặt lấy hắn ta ngăn hắn chạy trốn hay làm gì đó ngu ngốc.

-" Để tên này cho anh! "- Natsu nhăn mày nói lớn.

-" Không cần đâu, anh với Gray- nii đi trói hết những tên còn lại thành nhóm đi. "

-" Hả? Nhưng anh vẫn chưa đ... "

-" Natsu- nii! Gray- nii! Nhờ anh nhé! "- Pandora mỉm cười tươi tắn nhìn cả hai nhưng thật ra không có ý cười chút nào.

-" À... Ừ... "

-" Sao vậy Pandora? "- Erza cùng Lucy tiến lại gần.

-" Em muốn hai chị hạ hắn. "

-" Ể? Không phải Natsu hay Gray đều làm được sao? "

-" Phải là hai chị nha~ Tên này thật chẳng tốt đẹp gì. Hắn dám nghĩ những thứ biến thái về hai chị đấy. Thật tình, nếu pháp thuật của em là dạng tấn công thì hắn sẽ không yên đâu. Cơ mà tiếc thật... "- Cô thở dài, nhẹ hạ cây đàn xuống.

-" Cái gì?! "- Lucy ngay lập tức như mèo tạc mao trừng mắt nhìn David. Nếu như có thể tóe lửa chỉ với một ánh nhìn chắc hẳn hắn ta đã sớm bị chết cháy rồi.

-" Nhờ cả chị đấy. "- Pandora nháy mắt một cái và đi đến chiếc xe.

-" Mọi người vẫn ổn chứ? "

-" Vâng... "

-" Ừm. Cô chú vẫn ổn. Cháu không sao chứ? "

-" Không sao ạ. Mọi người từ giờ cứ ở trong đi cho an toàn. Bọn cháu sẽ ở ngoài. "

-" Được... "

-" Pandora! "- Bất chợt Happy bay tới bổ nhào vào lòng cô.

-" Happy? Có chuyện gì thế? Không phải cậu đi cùng với Gray- nii và Natsu- nii à? "

-" Pandora! Chuyện lớn rồi! "

-" Hm?! "- Pandora khẽ nhíu mày, gỡ cậu ta ra khỏi ngực mình. Tên ngốc đó định bám cô suốt đấy à?

-" Tớ nhớ rồi! Tên tướp cướp kia là David Tử Đao! Hắn nắm giữ một băng cướp gồm 39 tên! "

-" Rồi sao nữa? "

-" Bọn chúng bị truy nã với giá 5500000J đấy!!! Chúng ta trúng mánh rồi!!! "

-" ... "

-" Ể??? Tên đó giá trị vậy sao?! "

-" Ừ! Natsu và Gray bảo mình thông báo cho mọi người. Chúng ta sẽ đi giao nộp chúng để lấy tiền thưởng! Với số tiền đó chúng ta sẽ có thật nhiều cá! "- Happy vừa nói vừa mơ mộng đến chảy cả nước dãi.

-" ... Happy, cậu nói với Lucy- nee và Erza- nee đi. Mình sẽ đến chỗ hai anh ấy. "- Nói rồi Pandora đi về hướng của Gray với Natsu.

-" Natsu- nii! Gray- nii! "

-" Ồ, Pandora. Ủa sao có mình em vậy? "- Kẻ thính tai không kém là người phản ứng lại đầu tiên. Với thính giác như một con rồng thì chuyện này không quá khó với Natsu.

-" Chúng ta sẽ đi giao nộp chúng đúng không? "

-" Ừ, bọn chúng khá đáng giá đấy chứ. Chúng ta đã rất may mắn. "- Gray vừa thắt chặt dây thừng vừa cười.

-" Vậy mau chóng đến chỗ hai chị ấy trói nốt tên cầm đầu thôi! "

Cả ba nhanh trở lại chỗ chiếc xe, David đã bị Erza lẫn Lucy hành qua hành lại trông thảm thương vô cùng. Nhưng thảm thương ai chứ tên này không đáng để thảm thương. Hắn đã giết người vô số, cướp bóc của cải, cưỡng hiếp biết bao cô gái hay thậm chí là trẻ em. Tội ác ngút trời.

David Tử Đao! Hắn không đáng có được sự nhân từ!

-" Làm sao đây? Chúng ta còn phải tiếp tục nhiệm vụ hộ tống. Mà cũng không thể vừa hộ tống vừa canh chừng lũ này được. "- Lucy chống hông thở dài.

-" Đúng ha... "

-" Không sao, chúng ta chia ra đi. Để em với... Ừm... Em với Gray- nii đi giao nộp chúng cho. "- Nghĩ ngợi một hồi, cô liền nêu ra ý kiến.

Thật ra cô định chọn Natsu cơ. Nhưng cậu ta ồn ào và tùy hứng lắm. Trị được cái tính đó chỉ có Erza thôi. Tức là hai người đó phải ở chung. Lucy thì không phải người giỏi trong chiến đấu. Sự thực là vậy. Suy ra chỉ có Gray là ổn nhất. Tuy có lúc vẫn ồn ào nhưng chỉ khi có Natsu bên cạnh thôi. Nếu không Gray khá trầm tĩnh.

-" Ý kiến được đó Pandora. Như vậy đi, chúng ta sẽ chia ra. Pandora và Gray sẽ đi giao nộp bọn cướp, còn lại chúng ta sẽ tiếp tục làm nhiệm vụ. Có ai phản đối không? "- Erza khoanh tay chống hông nói với chất giọng của đội trưởng vô cùng hùng hồn.

-" Thì cũng được. "- Natsu tỏ vẻ không quan tâm lắm.

-" Aye! "

-" Gray, nhờ cậu bảo vệ em ấy nhé! "- Lucy mỉm cười tươi tắn.

-" Ừ. "

-"Phải là em bảo vệ anh ấy chứ. "- Pandora cười khẽ.

-" Tái hợp ở địa chỉ nhiệm vụ tìm đồ vật thất lạc nhé mọi người! "

-" OK! "

______________________________________

~ End Chap 11 ~

P/s: Tuần sau mình thi rồi, có lẽ sẽ không ra chap mới được đâu :((( Giọng văn hôm nay có thể hơi lạ do mình mới đọc một bộ tiểu thuyết kinh dị trinh thám :)))

🔯 Time: 10: 12

🔯 Date: 5- 5- 2019