Chereads / Hoàng Phi Chín Nghìn Tuổi / Chapter 2 - Chapter 2 : Ngươi là hoạn quan

Chapter 2 - Chapter 2 : Ngươi là hoạn quan

Vốn cái " hoạn quan " trong bản dịch là " yêm cẩu " cơ nhưng không lẽ tui lại dịch thành " thiến chó" ???? =)))

----------------------

Diệp Vũ bỗng nhiên giật mình, từ trong ra ngoài đều sợ hãi, khiến nàng theo bản năng mà làm ra phản ứng.

" Vương gia cát tường! " Nàng hướng Chu Lăng Thần kia, cúi người thật sâu.

Đầu óc bởi vì loại hình kích thích này, mà trở nên thanh tỉnh.

" Hoạn quan nhà ngươi lại muốn làm cái gì? " Chu Lăng Thần hí mắt nhìn nàng, bên cạnh hắn là một nam nhân mặc hắc y nổi trận lôi đình, chỉ vào Diệp Vũ mắng to.

" Hắc hắc hắc " Diệp Vũ còn có chút mộng mị, lúc này còn chống lại ánh mắt đánh giá của Chu Lăng Thần, không tự chủ được nghĩ tới ngày trước hắn đối với mình đã làm ra sự tình phát rồ gì.

Nhất thời chỉ có thể ngây ngô cười.

Có trời mới biết, nàng thế nào lại đột nhiên tỉnh lại, mà người đầu tiên nhìn thấy lại là tên biến thái Chu Lăng Thần này?!

Nam nhân này, Chu Lăng Thần nhìn đến nhíu mày, đôi tay đẹp đẽ vươn ra, đẩy xe lăn dưới thân hắn.

" Hắt xì! " Đẩy một chút, liền tới trước mặt Diệp Vũ.

Diệp Vũ phản ứng không kịp, liền bị hắn dùng một loại thái độ cực kỳ ngạo mạn mà tao nhã, nắm lấy cằm mình.

Ngón tay hắn lạnh lẽo, đột nhiên chạm phải, liền khiến cho tinh thần Diệp Vũ như đóng băng, hỗn loạn trong đầu dường như thanh tịnh lại không ít.

" Ngươi là ai? " Chu Lăng Thần mắt phượng như họa, quả nhiên là một dung mạo tao nhã khuynh thế tuyệt đại. Dung nhan tuấn mỹ phóng đại trước mặt, làm cho Diệp Vũ trong lòng đều muốn nhảy dựng!

" Diệp... " Tên tự Vũ còn chưa kịp thốt ra, Diệp Vũ liền hít mạnh một hơi, lại cảm giác trong đan điền mình đều trống rỗng!

Biểu tình trên mặt nàng cứng lại.

Công phu của nàng đâu?

Còn có, cằm?

Mặt nạ của nàng đâu?

" Chủ tử, loại nô tài này, cùng nàng nhiều lời làm chi! " Nàng liền hồi thần chớp mắt một cái, không hiểu mình đã chọc giận nam nhân kia như thế nào, người nọ khoát tay một cái, liền hướng cần cổ nàng bổ xuống!

Hai mắt Diệp Vũ mở to, trong đầu còn chưa kịp thích ứng, thân thể đã cực kỳ nhanh nhẹn tránh được thế công của nam nhân kia.

Chính là...

" Ba!" Diệp Vũ đã quên, trước mặt nàng còn có một cái Chu Lăng Thần!

Hoang mang nhất thời, vung đầu, dùng sức hơi mạnh, cả người nàng đều bổ nhào về phía trước!

Cũng thực khéo, vừa lúc lại nện lên người Chu Lăng Thần, mà mặt của nàng, lại úp chính giữa chân của hắn, bộp một phát xuống.

Yên tĩnh---

" Chủ, chủ, chủ tử! " Nam nhân kia vẻ mặt hoảng sợ, thất thanh kêu lên.

Diệp Vũ lần này bị đập không nhẹ, chính nàng cũng cảm giác được gò hai má mình đụng tới một cái đồ vật này nọ, lại nhất thời không phản ứng kịp, nghe được âm thanh khinh hãi của nam nhân kia, lúc này mới phát giác ra tư thế của mình!

Xong rồi xong rồi xong rồi!

Trong lòng nàng sơ lược qua mấy chữ đỏ như máu, nghẹn đỏ mặt, lập tức muốn đứng lên!

Nhưng nàng càng sốt ruột, lại càng làm sai, vậy mà lại dùng mặt mình, ở cái vị trí kia của Chu Lăng Thần lăn một vòng!

Chu Lăng Thần:....

Nam tử kia:...

" Hô, hô! " Ngọ nguậy nửa ngày, rốt cuộc Diệp Vũ cũng thẳng được sống lưng lên, mặt lại đỏ một mảng, mạnh mẽ hít mấy hơi thở.

" Chủ tử! Tiểu nhân giết nàng! " Một loạt sự cố này, làm cho hắc y nam tử hoàn toàn đen mặt, thậm chí trong nháy mắt rút ra trường kiếm ở thắt lưng, hướng Diệp Vũ động thủ.

" Ngươi dám?! " Diệp Vũ kinh sợ.

" Dừng tay!"

Nhưng mà không đợi hắn kịp động thủ, trong phòng lại vang lên hai đạo âm thanh.

Người trước dẫn theo một cỗ khí thế không giận mà uy, người sau lại cực kỳ trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Ảm đạm.

Nam tử kia sửng sốt một chút, động tác trong tay dừng lại giữa không trung.

" Phanh! "

" Bắt thích khách! " Giữa một mảng im lặng quỷ dị, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận nổ, trong phòng ba người, đồng thời nhìn về phương hướng phát nổ.

" Chủ tử." Lúc này, nam tử kia thu lại bội kiếm, sắc mặt có chút ngưng trọng " Để tiểu nhân đi thăm dò."

Ngay khi còn chưa đi được nửa bước, không biết lại nghĩ tới cái gì, hắn quét mắt liếc Diệp Vũ một cái, vẻ mặt cứng ngắc nói với Chu Lăng Thần:

" Nơi này không an toàn, tiểu nhân đưa ngài trở về trước? "