Có thể, tất cả những chuyển này, đều chỉ là cô suy nghĩ linh tinh.
Trì Vi thầm nghĩ, từ khi gặp gỡ Bạc Dạ Bạch, thấu hiểu rồi có tình cảm với nhau, gần gũi với nhau hơn, trải qua bao nhiêu mưa gió.
Bây giờ, chẳng qua chỉ là một Hạ Phiên Phiên mà thôi, có gì mà phải để ý chứ?
"Đại tiểu thư của tôi, thật ngoan."
Nghe Trì Vi đồng ý, trông lại mất tập trung, Bạc Dạ Bạch chỉ coi như cô nổi tính trẻ con, liền khen ngợi cô một chút.
Sau đó, hắn cúi đầu xuống hôn lên trán cô.
Cái hôn này của hắn, không hề để ý tới chuyện Hạ Phiên Phiên đang ở đây, trực tiếp hôn Trì Vi một cái.
Trì Vi không biết phải làm sao, trong lòng dễ chịu hơn một chút.
Cùng lúc đo, Hạ Phiên Phiên ngây người ra nhìn hai người, vô thức cắn môi một cái, không hiểu sao lại có cảm giác hoang mang không rõ.
Cô nghiêng đầu sang một bên, không nhìn nữa.
Nước mắt lại lần nữa rơi xuống.
Cô biết, Bạc Dạ Bạch không phải Tiêu Bạch.