Nhắc đến chuyện này, đột nhiên nhớ đến vài chuyện.
"Hừm, trước khi anh ấy phẫu thuật, vẫn đang tra từ điển, định đặt tên cho đứa bé. Tớ hỏi, đặt tên là gì, anh ấy cũng nhất định không chịu nói…"
Trì Vi nói, đáy mắt ẩn hiện ý cười, cho dù bản thân không khỏe, nhưng vừa nhắc đến Bạc Dạ Bạch, đôi mắt liền long lanh, tâm trạng vui vẻ hạnh phúc.
Cuối cùng, cô tiến lên phía trước, một tay nắm lấy Nguyễn Nguyễn, một tay cầm lấy tay Cung Tinh Tầm: "Nguyễn Nguyễn, A Tầm, cảm ơn các cậu, luôn ở bên cạnh tớ."
Nguyễn Nguyễn ngoan ngoãn như một chú thỏ con, cầm lấy tay Trì Vi, thay lời muốn nói.
Chỉ là Cung Tinh Tầm, ánh mắt có phần trầm tư, lặng nhìn người đang nằm bất động trên giường, thật sự có chút bất an.