Đêm khuya, hành lang vô cùng yên tĩnh, hơn nữa tầng cao nhất, càng thêm phần vắng lặng.
Lúc này, sau khi trở về phòng phẫu thuật, Trì Vi bắt đầu trầm mặc, không hề mở miệng nói chuyện.
ở bên cạnh, Hạ Phiên Phiên sau khi khóc, toàn thân rã rời, cũng yên lặng không nói.
Phòng phẫu thuẫn vẫn đang sáng đèn, cho đến khi cuộc phẫu thuật kết thúc, thời gian vẫn còn rất dài.
Thời gian cứ như vậy, từng giây từng phút chậm rãi trôi qua.
Chỉ là trong khoảng thời gian này, cả hai người cũng không hề có ai nói với ai câu nào cả, mỗi người đều có tâm sự riêng của chính mình.
Hạ Phiên Phiên đương nhiên đang nghĩ đến Bạc Dạ Bạch, tận mắt chứng kiến người mình yêu chết đi, không thể nào nói câu cuối cùng, đây chính là chuyện tàn nhẫn nhất.
Nếu như là trước đó, Trì Vi nhất định sẽ không kìm lòng được mà đến bên cô ấy an ủi.
Dù sao thì trái tim của Tiểu Bạch cũng là hiến cho Bạc Dạ Bạch.